Gặp khó khăn chưng cầu ý kiến, đây là đặc điểm của người làm khoa học nghiên cứu như Ngô Khảo Ký , hắn đã quen với làm việc nhóm và thảo luận nhóm. Trừ những thứ cần giữ bí mật như chuyện xuyên không thì Ngô Khảo Ký bắt buộc phải tự minh nghĩ cách. Nhưng chuyện khác thường Ngô Khảo Ký rất thích thảo luận, thậm chí là tranh luận để tham khảo ý kiến của người khác. Tục ngữ có câu trong ba kẻ tất có kẻ làm thầy ta. Điều này không có sai, vì một người không thể nào giỏi hết các chuyên môn cho được.
Ngồi phía dưới là một đám người công tượng mang từ Bố Chính đến.
Lần này đi theo quân công tác có đến 100 công tượng thợ một và thợ rèn cùng 100 lang băm của Bố Chính . Việc đánh nhau không chỉ có mình quân lính là có thể thủ thắng việc hanh quân cần đầy đủ mọi yếu tố hậu cần đảm bảo.
Việc chiến đấu không thể tránh khỏi trang bị hư hao, thiết bị trục trặc, không có các công tượng coi như đắp chiếu cả đống. Nhất là Ngô Khảo Ký lần này mang đến nhiều chiến hạm, đường xa hành quân không thể không tieu hao cho được. 100 công tượng chỉ là số nhỏ.
Nói thật công tượng của Ngô Khảo Ký lúc này có tới cả ngàn người đang lao động ở cảng Bạch Hải. Số này phần lớn là Ngô Khảo Ký chôm chỉa từ trong quân triều đình. Với danh nghĩa hành quân đánh trận cho triều đình Đại Việt thì Ngô Khảo Ký lẽ dĩ nhiên là đòi quyền lợi. Ngoài chuyện vòi vĩnh lương thực này nọ dĩ nhiên hắn để mắt nhất đến đó chính là lực lượng công tượng đông đảo của triều đình.
Ăn chặn một hồi 500 công tượng từ Vĩnh An châu, Ngô Khảo Ký tiếp tục mở rộng số công tượng lên 1 ngàn người khi đánh điếm Bạch Hải thủy doanh.
Thủy doanh người Tống không thiếu gì thợ đóng thuyền, nơi này có đến cả trăm chiến hạm trung và nhỏ của người Tống thậm chí vẫng còn 2 đại hạm chạy bằng guồng xoay. Cho nên nơi này dĩ nhiên có một lượng lớn công tượng để bảo dưỡng thuyền bè. Ngô Khảo Ký là hốt bằng hết không chừa một ai.
Cho nên lực lượng công tượng theo quân đội của Ngô Khảo Ký không thua kém triều đình lúc này tổng số vượt qua một ngàn người trong đó chỉ có 100 người là lão công tượng của Bố Chính. Nhóm công tượng này thành lập một thể tạm thời lập nên Công binh doanh do Ngô Lực Ngưu làm thống lãnh , Ngô Đản và Ngô Thụ làm phó thống lãnh.
Gia đình của bọn công tượng Hán Mân đã bị trở về Bố Chính từ lâu, đám này muốn phản không phản nổi. Gia đình của các công tượng triều đình cũng đang trên đường về Bố Chính , Ngô Khảo Ký tài đại khí thôi làm một chút vận động mua lại gia đình các công tượng này không thành vấn đề. Còn vè độ trung thành của nhóm công tượng Đại Việt với Ngô Khảo Ký không cần nói nhiều. Đối với bọn công tượng Đại Việt thì họ đã đến mức độ lập đền thờ Ngô Khảo Ký biến thành sư tổ nghề là đủ hiểu.
“ Khó khăn lúc này là vậy, đám kỹ sư quân sự các ngươi có kế sách gì chăng?” Ngô Khảo Ký ngồi thượng vị mà nói với những tên đầu lĩnh công tượng có tay nghề cao nhất ở đây.
Hắn đưa ra các hạng khó khăn khi dùng máy ném đá lấp thành.
Đám công tượng lúc này được Ngô Khảo Ký đặt tên là nhóm kỹ sư quân sự ngồi đăm chiêu suy tư. Bỗng nhiên có một tên công tượng gốc người Thăng Long thành “ giơ tay” phát biểu ý kiến.
“ Hửm … vị này là Kỹ sư Thản đi? Ngươi cứ mạnh dạn nói “ Ngô Khảo Ký cười thân thiện mà khích lệ.
“ Bẩm đại nhân, tiểu nhân có ý tưởng … bằng không chúng ta làm khuôn đúc gỗ nén đất ẩm thành khối hình tròn sau đó hong khô rồi ném đi… Điểm chú ý là đất cần được trộn với rơm và cỏ thì có thể kết nối tốt những viên đạn đất này , nếu vậy không khác gì ném đạn đá. Nhưng lúc va đập nó sẽ tan vỡ vùi lấp thành đường… thậm trí còn tốt hơn cả ném bao đất cát về việc lấp nên một mặt phẳng tốt để tấn công địch “ vị kỹ sư tên thản nhiệt tình hăng say phát biểu ý kiến.
Ngô Khảo Ký ánh mắt lóe lên một tia vui vẻ… lông mày đang cau bỗng giãn ra thoải mái. Cách này quá tốt, lại tiết kiệm được bao tải quá nhiều. Bao tải nếu dùng để lấp thành thì sau đó coi như bỏ đi, đừng nói bao tải không đáng giá, thời đại thủ công nghiệp này bao tải bằng vải đay cũng đáng giá vô cùng.
“ Chủ ý này của kỹ sư thản quá tốt thưa chủ công, làm khuôn không khó, nhồi đất vào khuôn cũng chẳng khó khăn gì thậm chí cũng chỉ ngang với đổ đất vào bao…. Chúng ta có 3 ngàn phụ binh 500 công tượng. Chỉ cần chế tạo tầm 100 khuôn và liên tục đúc đạn đất thì đủ để cho máy bắn đá vận hành liên tục không ngừng nghỉ…” Ngô Thụ vỗ đùi khen hay, cách làm này có thể thử.
Cả đám công tượng ma sát quyền trưởng chuẩn bị bắt tay vào phấn đấu.
Ngô Khảo Ký ha ha cười lớn thỏa mãn, không ngờ việc tưởng chừng như quá khó khăn này vào tay đám công tượng đầy tư duy sáng tạo lại có thể nhanh chóng giải quyết như vậy.
“ Tốt tốt lắm…. Kỹ sư thản rất tốt, nếu phương án này thành công thì ngươi lập công lớn, một chức quan cửu phẩm là không thoát khỏi tay ngươi rồi… việc chế tạo khuôn đúc cùng chế tạo đạn đất giao cho kỹ Sư Thản phụ trách, chức tước tạm thời tăng lên Đô Suất công binh lãnh 300 nhân lực công binh doanh kết hợp cùng 3 ngàn phụ binh chế tạo đạn đất.”
“ Nên nhớ chế khuôn đơn giản khối hình vuông để dễ dàng nhào nặng đất, các khối cạnh có thể dùng đao , bay để gọt đẽo dễ dàng cho việc máy bắn đá phát xạ là được”
Ngô Khảo Ký tất nhiên sẽ chỉnh lý lại ý tưởng của đám kỹ sư. Một viên đạn không nhất thiết phải hình tròn, chỉ cần hình thù không quá quái dị đều có thể dùng để làm đạn. Chế tạo những khuôn tròn quá mất công, thà chế tạo các khuôn vuông sau đó đẽo cạnh của đạn đất thì nhanh hơn nhiều.
“Cám ơn đại nhân cất nhắc , Thản tôi nguyện đem hết sức trâu ngựa ra hoàn thành công việc” Lê Thanh Thản vội vã chắp tay cúi đầu lạy lục, hắn không ngờ chỉ một ý kiến nhỏ của mình mà một bước có thể tiến lên cửu phẩm quan viên.
Dù cửu phẩm cũng là quan. Quan và dân là lạch trời, có những người cả đời không bước qua con lạch này.
“ Chủ công anh minh….”
“ Đại nhân anh minh..”
Cả đám công tương nịnh nọt, mà không đây là họ nói thật.
Đối với các công tượng ở Bố Chính thì họ đã phục Ngô Khảo Ký đến sát đất, những thứ Ngô Khảo Ký thiết kế ra đều phải để đám công tượng này đưa lên bàn thờ tổ nghiệp mà cung phụng rồi.
Còn đám công tương ở Long Thành thì cũng không kém, họ thầm nghĩ đó chính là thần tượng của họ, cho nên vị này đưa ra những ý kiến tốt thì cũng là hợp lẽ thôi.
“ Được rồi tất cả rời đi thực hiện công việc… Ngô Lực Ngưu, Ngô Đản, Ngô Thụ ở lại có nhiệm vụ khác…”
Một đám công tượng ma sát quyền chưởng lục đục rời đi.
“ Chủ công… không biết chúng tôi ở lại là…?” Ngô Lực Ngưu lên tiếng.
Hắn không hiểu nổi vì lẽ ra cho dù Lê Thanh Thản nghĩ ra kế sách nhưng nếu để bọn hắn 3 người này cùng cả 500 công tượng tham gia chế đạn đất thì tốc độ sẽ nhanh hơn.
“ Các ngươi có nhiệm vụ khác… 10 cỗ máy bắn đá trọng lực phải ném rất lâu mới có thể lấp được Ải Côn Lôn. Tính ra phải ném tới gần 10 ngàn viên đạn mới đủ lấp nên một con đường.”
“ Một cỗ máy bắn đá của Bố Chính cho dùng tinh mĩ và được chế bằng gỗ tốt cũng như gia cố sắt thép ở những chỗ quan trọng nhưng cũng không thể nào ném đến 1000 viên đạn….”
“ Cho nên nhiệm vụ của các ngươi là trong 3 ngày sản xuất đủ 20 cỗ máy bắn đá đơn giản để bổ xung cho việc lấp thành”
Ngô Khảo Ký nâng trán mà ra mệnh lệnh…
“ Bẩm chủ công. Thạch đầu pháo Tra Bất Trát thực sự rất tinh mĩ cùng khó khăn chế tạo…. Chúng tiểu nhân ở Bố Chính có máy móc hỗ trợ mà còn cần rất lâu thời gian mới có thể hoàn thành một cỗ máy như vậy….” Ngô Thụ biến sắc mà vội vã tấu lên. Không phải Ngô Thụ hắn cãi lệnh cấp trên mà là yêu cầu của Ngô Khảo Ký quá khó đạt được, 3 ngày 20 cỗ mãy bắn đá Trebuchet là một công việc không tưởng cho 250 nhân viên.
“ Đừng vội lo lắng, ta không yêu cầu các ngươi xây dựng những thạch đầu pháo Tra Bất Trát chất lượng tối cao như chúng ta đã chế tạo ở Bố Chính mà mang đến đây…”
“ Thực tếc các ngươi hoàn toàn có thể dùng Luồn già để chế tạo những thạch đầu pháo Tra Bất Trát, chất lượng ta tin tưởng sẽ không thể nào đạt được 3-4 phần của thạch đầu pháo Tra Bất Trát Bố Chính nhưng vẫn có thể chịu đựng khối đối trọng từ 1 đến 2 tấn. Các kết cấu cũng không cần quá cầu kỳ, chỉ cần đủ ném 100-200 phát rồi xụp đổ cũng không sao, chúng ta dựng lại.”
“Còng về xạ trình thì không cần cao, trên 150m đã đủ dùng… các ngươi chỉ cần xây công sự che chắn tật tốt phía trước mặt các thạch đầu pháo Tra Bất Trát bằng luồng thì đại nỗ của quân Tống trong khoảng 150m cũng không thể làm gì được. “
“ Ba Lý Xa của Bố Chính chúng ta cũng không ăn chay, trong khoảng 200m xác xuất trúng mục tiêu là không nhỏ, để bọn họ lấp sau công sự đối phó đại nỗ của quân Tống.”
Ngô Khảo Ký nêu ra kế sách của mình.
Việc chế tạo thạch đầu pháo Trebuchet vẫn là bí mật của người Bố Chính và đại việt. Các thành phần được chế ở các xưởng nhỏ khác nhau và có một đội tin cậy luôn là ngươi lắp ráp. Lần này cũng sẽ tương tự, các thành phần bằng luồng già sẽ được chế tạo bởi các nhóm nhỏ khác nhau. Sau đó một nhóm sẽ tiến hành lắp ráp. Công việc này chỉ có thể người Bố Chính làm mà thôi.
“ Chủ công dạy phải, nếu chỉ là chế tạo bằng luồng già với khả năng chịu đựng đối trọng 1-2 tấn thì chúng tôi có thể làm không chỉ 20 chiếc… xin chủ công cứ yên tâm” Thân là thống lãnh thợ mộc Ngô Thụ vỗ ngực ầm ầm cam đoan.
Gì chứ chế thạch đầu pháo Tra Bất Trát nguyên bản Bố Chính thì mới tốn công, nếu chỉ là bản chất lượng tồi mô phỏng bằng luồng tre thì muốn chế bao nhiêu hắn chế bấy nhiêu.
Sách lược đã định, mục tiêu đã lên, cả quân doanh Bố Chính ở chân Ải Công Lôn ầm ầm vận chuyển.
Cái gì chứ tre và gỗ tạp thời này đâu đâu cũng có nhấ là phương Nam rừng rậm nhiều, đừng nói gỗ tạp, gỗ tốt nơi này đâu đâu cũng đày dãy . Nhưng không có máy móc của Bố Chính không có đội ngũ lành nghề chế tạo Trebuchet thì việc đựng một cỗ máy bắn đá nguyên bản tinh mĩ của Bố Chính là không thiết thực.
Đạn đất chế tạo nhanh vô cùng, nhanh hơn cả Ngô Khảo Ký có thể tưởng tượng.
Khuôn đúc vuông bằng gỗ đối 300 công tượng lành nghề Thăng Long là một thứ gì đó trẻ con nghịch bùn. Một ngày trời đã có đến hơn 400 khuôn đúc ra đời.
Việc tiếp theo là các phụ binh người Mân với xẻng công binh đào đất thịt để nguyên độ ẩm mà nhồi vào khuôn nén chặt. Sau đó thô sơ đẽo cạnh rồi đem chất đống trên các giá tre cạnh các đống lửa lớn .
Một người một ngày ít nhất có thể làm đến cả 5-7 viên đạn, có người khỏe mạnh thì chục viên đạn đất cũng làm được. Ngô Khảo Ký trả tiền hẳn hoi cứ 5 viên đạn một đồng tiền công, không khí làm việc hăng say đến quên trời đất. Đám lính Mân nghĩ mình đi theo Ngô Khảo Ký chắc làm pháo hôi cho nên cầm chắc việc hi sinh xương máu.
Nhưng sự thật thì ngược lại, Ngô Khảo Ký chưa từng yêu cầu họ dẫn dầu làm pháo hôi, ngay cả kế hoạnh đánh Ải Côn Lôn cũng nói rõ, khi đường đất hoàn thành thì quân Bố Chính sẽ đi trước mở đường, quân Mân đi sau đánh hỗ trợ.
Đám Mân binh cảm giác bọn hắn đi là để kiếm tiền mới đúng. Thức ăn thì là những cục lương gọi là lương khô có mùi thịt cá rõ ràng, ăn cực ngon. Đối xử của chủ tướng Đại Việt với họ không tệ, lương trả theo đãi ngộ của lính Đại Việt. Thêm vào đó lần này chế đạn đất công việc nhẹ như không cũng có tiền thưởng.
Mân binh không hiểu, nếu Đại Việt nơi nào cũng như vậy, hay là họ mang người nhà đến Đại Việt sinh sống cho xong chuyện?
Chính vì đãi ngộ sặc mùi tiềng, đám Mân binh đêm tối cũng hì hục đúc đạn đất.
Đạn trong vài ngày đã quá nhiều chỉ có chờ đợi hon khô bên đống lửa mà thôi.
Công sự cách chân Ải Côn Lôn được dựng lên.
Những bức tường gỗ dày hoặc tường tre dày đã thành hình. Chiến thuật không khác mấy của Lưu Kỷ . Trước đan những tấm tường tre dày và lớn sau đó dùng cả chục binh sĩ vận đến khoảng cách 120m mà dựng.
Có tường tre che chắn thì phía sau các công binh sẽ xây đựng công sự thực sự với các bức tường cao lớn bền chắc dư sức chống lại tên lớn của đại Nỗ.
Mà 120m là khoảng cách bất lực của máy bắn đá Tống cùng cung thủ Tống, cho nên nơi này là an toàn vô cùng.
Cả trăm thanh Ballista được điều đến khu công sự 120 m tiến hành đối xạ với đại Nỗ của người Tống. Cả hai bên đều có công sự che chắn. Cả hai bên tầm bắn tương đương. Nhưng Ballista của Bố Chính có tính cơ động, thước ngắm tốt, độ giật là không có khi phát xạ bằng cò bóp cho nên tinh chuẩn cao hơn nhiều quân Tống.
Đại Nỗ của Tống mỗi lần phát xạ là búa gỗ đập cò cho nên rung lắc dữ dội mà lệch mục tiêu, nó chỉ dùng để tấn công đám đông hay các mục tiêu lớn như máy bắn đá, xa công thành.
Còn để bắn các mục tiêu nhỏ thì các đại Nỗ của Tống dựa vào niềm tin cùng hi vọng.
Cho nên cuộc đối xạ này người Tống ăn thiệt thòi vô bờ bến, với tầm xa 150m các xạ thủ Đại Việt có thể bắn thăm dò sức gió sau đó căn chỉnh trên thước ngắm. Tỉ lệ bắn trúng mục tiêu của họ lớn hơn 50%.
Mỗi ngày mỗi giờ đều có máy bắn đá hay đại Nỗ trên đầu thành của quân Tống bị phá hủy. Thương vong về người của quân Tống không nhiều nhưng hao tổn về khí giới thủ thành của họ đếm không hết.
Đến cuối cùng người Tống còn phải dấu đi máy bắn đá cùng đại nỗ của họ.