Lý Triều Bá Đạo Phò Mã

Chương 559: Đêm giao thừa đẫm máu ( 01)








Ký vì sao lại có quyết tâm này?

Chơi thế gia một mẻ.

Nhiều nguyên nhân.

Trong đó nguyên nhân chủ yếu là các yếu tố đã chuẩn bị đủ.

Thứ nhất địa vị hai Vợ Chồng Huy Ký đã vững trong lòng dân.

Thứ hai không còn ngoại bang chiếng tranh.

Thứ ba các cạm bẫy đã đặt ra trước đó cho thế gia đã chín muồi.

Thứ tư, các điều kiện khác như kinh tế quân sự đã đủ mạnh để cân bằng được tình hình Đại Việt nếu có loạn đao thương đổ máu.

Cuối cùng đó là Ký thực sự muốn gõ thế gia một phát mạnh, tuy chưa đến lúc gọt hêt nhưng phải để cho bọn họ hiểu ai mới là chủ, và đâu là địa vị tớ của thế gia.

Quay lại với xưởng công nghệ Thăng Long.

Một ngày trước ngày ngày nghỉ tết.

Mộc Tư Hàn vốn dĩ nên về Bố Chính với gia đình và tộc mộc khách của mình. Nhưng ngày tết của hắn là ngày khác. Do đó hắn vẫn cặm cụi nơi này làm việc.


Cùng với hắn còn có hai mươi công tượng người Mộc Tộc đang cắm cúi lắp lắp tháo tháo một cỗ máy.

Mộc Tư Hàn cảm thấy Thánh Vương nói điêu, bọn hắn ở Thăng Long, ở nơi này làm việc đã nửa năm , làm gì thấy cái gì kì thị đâu? Hêy da, làm 3000 người đi xa xa xa Bố Chính đâu. Cũng may nghe cuộc sống của bộ tộc ở Bố Chính tốt lắm. Công nghệ ngâm gỗ ép gỗ của Mộc tộc được phát huy ở đó. Bố Chính đứng đầu đại nhân vật Lý Thái Sư gì đó đã thưởng cho mộc tộc rất lớn. Cả tộc vui mừng đâu.

Có điều sau gợi ý của Thánh Vương đúng là đang chế ra máy ép dập tiền bằng hơi nước thật, khả quan thật, nhưng quá nhiều vấn đề.

Vấn đề không ở máy hơi nước hay lực ép mà vấn đề nằm ở búa ép.

Búa ép một dãy 10 đồng tiền khi ép luôn có sự chênh. Tức là chất lượng đồng tiền không đều nhau giữa trái phải trên dưới.

Cái này là do dàn lực không đều. Nhưng nếu giảm xuống ba đồng hay hai đồng thì sản lượng đại giảm.

Các kỹ sư Thăng Long Đại Việt đang đau đầu nghĩ cách khắc phục hiện tượng mất cân bằng búa ép. Nhưng Mộc Tư Hàn lại đi theo hướng khác.

Chỉ làm một đồng tiền mỗi lần ép.

Y như Thánh Vương đã nói, hãy nghĩ hướng khác nếu như một hướng quá khó khăn. Phải biết mở rộng tư duy. Đường là có nhiều đều có thể về đích , đừng tìm đường cụt đường hang sâu vực thẳm mà đi mù. Hãy tìm những hướng đi đơn giản mà hiệu quả.

Nếu đã không thể hoặc rất khó cải tạo búa mười tiền sao không chế tạo búa một tiền với kết cấu đơn giản hơn?

“ Mộc Tư Minh, Mộc Tư Cán , Mộc Tư Chiêm .. các ngươi đi đẩy cần” Mộc Tư Hàn chỉ ba tên mộc tộc có vẻ cường tráng mà chỉ đạo.

“ Được” đám kia lớn tiếng sau đó đến bên một cần đòn bằng thép mà bấu vào đó.

“ Một hai ba …. Đẩy….”

Két két két… tạch…

“ Tộc trưởng , mở mở ra xem”

Một đám mộc tộc hồi hộp….

Mộc Tư Hàn run run vặn vặn máy móc mở khay lấy ra một đồng xu….

Hắn cẩn thận đưa lên mắt nhìn sau đó lại lôi kính lúp bước ra ngoài ánh sáng mặt trời quan sát.

“ Hoàn hảo”

“Bao nhiêu giây làm một đồng tiền? Các ngươi có tính sao?” Mộc Tư Hàn quay qua hỏi một mộc tộc nhân viên ở đó.

“ Bảy giây, ta ước tính bảy giây” một người canh đồng hồ quả lắc to lớn đặt trong phòng thí nghiệm vội nói.

“ Tốt, chúng ta tiếp tục làm một giờ xem có trục trặc gì không” Mộc Tư Hàn hưng phấn.

Hoàng Thành Thăng Long, Nghinh Xuân Cung.

Ngô Khảo Ký đang ngồi xử lý nốt chỗ đống tấu chương cuối cùng, chuẩn bị cho kỳ nghỉ Tết thì Nội thị Lý Thuận béo núc đang tất bật chạy vào.

“ Bẩm Thánh Vương Điện Hạ. Mộc Tư Hàn bưng đến một giỏ tiền đồng nói có việc quan trọng thỉnh cầu gặp Điện Hạ.”

Lý Thuận biết thời gian này Thánh Vương vẫn điên cuồng cùng quân xưởng nghiên cứu in tiền cho nên khi có kỹ sư cầu kiến Lý Thuận sẽ để ý tự mình chạy đo báo để tranh công.

“ Ừ ngươi đi báo hắn quay lại Xưởng Công ta sẽ đích thân qua đó không cần tiếp trong cung. À mà chuẩn mã cho bản Vương”

Ký cũng muốn qua thăm công xưởng, ở trong cung là hắn dám đi ngựa, thuận tiện di chuyển nhanh, kiệu lọng cái gì còn không nhanh bằng tự đi bộ. Kiểu cách rườm rà.

Tất nhiên đi ngựa trong cung chỉ mình hắn được, ngựa phải bọc túi đỡ mông, đám khốn ruột thẳng ị rất nhiều… ô uế.

Khu thí nghiệm Quân Xưởng Thăng Long…

Ngô Khảo Ký hít hà…

Mẹ nó…

Đúng là…

Dưới chân đèn luôn tối.

Cả ngày nghĩ công nghệ phải đao to búa lớn, không ngờ nó lại như vầy đơn giản.

Nào là tua bin dòng nước chảy kéo búa máy dập tiền, nào là piston hơi nước đẩy búa ép dập tiền.

Má tào lao.

Chỉ một cái cỗ máy nho nhỏ cấu trúc vặn ren tăng lực bằng hệ thống bánh răng to nhỏ cùng một cánh tay đò dài để đẩy.

Thật không biết nói gì hơn.

Một cái náy nhỏ này chế tạo rất đơn giản đối với cả Bố Chính và Thăng Long.

Vận hành cần 3 công nhân. Hai xoay cánh tay đòn vặn ren ép xuống búa dập ép nhỏ. Một đổi khay lắp mới phôi tiền.

Làm lóng ngóng 7s/ tiền nếu làm quen tay khả năng năm giây.

Thứ này chế tạo nói khó không khó dễ không dễ. Với các máy móc đại hình trung hình của Thăng Long- Bố Chính thì dễ nhưng với thủ công chế rèn là chịu.

Hây da…. Hoá ra lại đơn giản vậy.

Không cần cái gì piston hơi nước hay tuabin dòng nước nữa làm thủ công xoay tay ép dập tiền. Mỗi lần dập một đồng chất lượng tốt không bị chênh nhau chất lượng giống búa ép dập lớn 10 đồng.

Nói về tốc độ sản xuất bằng 1/7 , nhưng thứ này có thể chế bao nhiêu tuỳ, đặt đâu cũng được không tốn diện tích. Dễ bảo dưỡng dễ thay thế linh kiện.

Mẹ nó muốn hôn Mộc tộc quá.

Ặc thôi đi.

Thưởng.. thưởng mạnh…

Tính toán một nhóm 6 thợ một máy, một ngày có thể làm 8 tiếng được 4 ngàn đồng.

Vậy 1 ngàn máy là 400 ngàn đồng, một năm sẽ là 1,4 tỉ đồng. còn nếu 12 ngàn thợ thay nhau làm thêm ca thì sẽ là 2,4 tỉ tiền đồng.

Hoa mắt chóng mặt.

Căn bản là thứ quỷ máy móc này hoàn toàn có thể chế tạo số lượng. Cấu trúc linh kiên đều là to rõ rất nhiều linh kiện có thể đúc, chỉ có phần ren vặn ép búa dập là cần tỉ mỉ chế tạo. Nhưng mà từ lâu hệ thống ram thép tôi thép của Bố Chính đã hoàn chỉnh, ren cũng chỉ là ren thôi.

Đừng nói ngàn máy, hai ngàn Ngô Khảo Ký cũng chơi nổi.

Đồ chơi này càng nhiều là càng ra tiền đó, vì Ngô Khảo Ký có thể dùng nó in đủ loại tiền trong khu vực.

Chỉ cần nần giá tiền Đại Việt lên, sau đó đi mua tiền nước khác về nung ra dập lại tiền Đại Việt đã đủ mẹ nó lời… không cần nói buôn bán gì.

Thời này tiền không phải là tiền giấy, tiền đồng bản thân nó vốn là có giá trị, tiền đồng giá tính theo cân đấy. Cho nên chỉ cần Đại Việt tiền có tỉ giá cao thì cứ thế mà đổi tiền nước bạn về đúc lại thôi.

Ví như giờ tiền Đại Việt với tiền Đại Tống tỉ giá 1/ 1.2 . Vậy mua tiền Tống về đúc 1 tỉ lời 200 ngàn.

Ôi thưởng, thưởng mạnh mẽ… Ngô Khảo Ký cười ha ha sung sướng.

Cuối cùng bài toán tiền tệ đau đầu nhất đã hoàn thành.

“ Cho các ngươi thêm 1 tháng để cải tạo hoàn thanh chỉnh chu, lên bản vẽ chi tiết để các công xưởng cả Bố Chính lẫn Thăng Long tập trung sản xuất hàng loạt trong thời gian ngắn.

Ngô Khảo Ký hớn hở ra lện sau đó hứa thưởng mộc tộc một loạt rồi rời đi.

Đại Việt cần 300 triệu môt năm tiền cho nội địa là đủ, lần này Ngô Khảo Ký sẽ dốc sức sản xuất tiền Tống tuồn tiền tỉ lệ cao thiếc vào đó, sau này sẽ có cớ hạ sập giá tiền Tống.

Ngô Khảo Ký chưa kịp dừng chân thì lại có người đến Phùng Tung Cẩm Y Vệ đô đốc và Ngô Hoa Nương Lục Phiến Môn đô đốc cầu kiến ( ban họ) .

“ Bẩm Thánh Vương Điện Hạ, bọn khốn kiếp kia một số sập bẫy và chuẩn bị hành động, bề tôi nên ra tay hay là chờ bắt cá lớn ạ?” Phùng Tung hưng phấn cúi đầu chắp tay.

“ Không cần chờ, lúc này chưa phải lúc bắt cá lớn. Đốn cây to ấy mà… trước tiên rỉa rễ tỉa cành.. để đến khi nó đổ xuống không làm hại xung quanh” Ngô Khảo Ký thâm ý mà nói.

“ Đội ơn Thánh Vương dạy bảo, vậy chúng bề tôi nên từ nơi nào hành động trước tiên. Bề tôi nghĩ chỉ cần bề tôi có hành động thì chỉ sợ bát phương tám hướng sẽ co lại, lúc ấy khó mà bắt được nhiều cá con” Ngô Hoa Nương nữ trung hào kiệt mày liễu hơi xếch anh anh khí khí chắp tay thưa.

“ Động thủ ở Tam Giang Hoa Lư đầu tiên. Nơi này chúng ta vẫn chưa triệt để nắm cần thanh một lần rồi. Đồng thời khi đó động thủ ở Hà Bắc, Thiên Đức. Ta nghĩ Đỗ Thần lần này chắc trực tiếp ra tay?”

“ Bẩm Thánh Vương, Đỗ Thầm người không có trực tiếp ra tay , bọn hắn vẫn ở Tân Hưng.. Ra tay là một số gia tộc phụ thuộc hắn… “

Phùng Tung lên tiếng bẩm báo.

“ Vậy thì chặt bớt tay chân của Đỗ Thần, lại không cần quá lạm sát. Nhớ chứng cứ phải đầy đủ rõ ràng”

Ngô Khảo Ký dặn dò cẩn thận.

Đêm giao thừa, khi mà mọi gia đình đang quây quần bên mâm cỗ. Khi mà toàn thành Thăng Long đang ngước nhìn bầu trời chờ đợi pháo hoa. ( Đại Việt là chơi pháo hoa lâu rồi nhé). Ở một nơi xa xôi, lại có một đám áo đen bịt mặt trong đêm tối lấm lét bám đuôi nhau mà đi.

“ Phạm Nhị Lang, gần tới nhà họ Trịnh chưa?” Một tên áo đen chùm kín mặt đầu hơi không kiên nhẫn mà hỏi.

“ Sắp tới, các vị phải bình tĩnh. Dù Cảnh Vệ nghỉ tết nhưng vẫn có xa trực, ta đã tìm đường an toàn nhất tránh bọn họ. Gặp phải bọn họ là không ổn đâu” vị được gọi là Phạm Nhị Lang có chút sợ sệt .

“ Nhát gan, chúng ra cả trăm người, há sợ mấy tên Cảnh Vệ đó” Kẻ bịt mặt cáu kỉnh.

Pham Nhị Lang không nói nữa, bởi vì hắn lúc này đang quan tâm hơn đến việc đồ nhà diệt tộc Trịnh gia.

Chó mà hàn môn dám nhảy lên đầu thế gia ngồi, cho dù là tiểu thế gia thì cũng không phải đám người các ngươi huênh hoang.

Ở Tam Giang Hoa Lư sự việc vẫn còn đó.

Lý Từ Huy chưng binh dẫn đến thế gia đẩy hàn môn ra cho đủ người, nào ngờ Hàn môn được Lý Từ Huy buff ngược trở thành ưng cẩu của triều đình quay về đàn áp Hoa Lư tiểu thế gia nhóm tiếm quyền quản lý nơi đây.

Cho nên chúng phải chết…


Pham Nhị Lang sau lớp khăn đen gương mặt vặn vẹo điên cuồng.

Trịnh Xuân Hoa, đêm này để bản công tử chơi chán ngươi rồi tiễn đi suối vàng, hi vọng kiếp sau ngươi đầu thai đúng nhà a.

Pham Nhị Lang hô hấp dồn rập trong lòng tà hoả bốc lên.


















Loạn Vực Khởi Tranh - Vòng Lặp Luân Chuyển - Huyết Lộ Tái Diễn... Mời chư vị ghé qua