Lý Triều Bá Đạo Phò Mã

Chương 596: Vượt qua ám ảnh sát nhân không dễ







Benjamin – Huy Tuấn, nôn thốc nôn tháo, nôn đến cong hết cả người…. mặt hắn tái nhợt không còn huyết sắc….

Doanh trại người Do Thái, đóng tạm thời bên cạnh thành Nabatie, quân Do Thái không vào thành mà tìm một nơi sạch sẽ phía bắc thành mà lập trại.

Không phải người Do Thái không dám vào ma là họ không thể vào. Lúc này quân Do Thái phải tránh những nơi hỗn loạn máu me.

Benjamin Tiên tri, lãnh tụ tinh thần, lãnh tụ chính trị, quân sự của họ đã nằm bẹp trong lều bệnh.

Tất cả đều là lão binh, bọn họ hiểu tâm trạng của Tiên tri Benjamin.

Lần đầu tiên chứng kiến cảnh giết người mà lại là thảm sát như vậy, không một người mới nào có thể bình tĩnh. Trừ những kẻ thú tính không có nhân tính.

Trong mắt mọi người Do Thái, Benjamin là đại diện phát ngôn của Chúa, cho nên ngài thánh thiện, lương thiện, nhân từ, không thể chịu được những cảnh máu me như vậy cũng là bình thường.

Tất nhiên sau này nếu muốn người Do Thái độc lập sẽ không thiếu tàn bạo đấu tranh, cho nên họ lại hi vọng lãnh tụ bớt đi nhân từ mà tăng lên quyết đoán.

Không ai dám chế nhạo Benjamin yếu đuối. Điều này trong mắt họ chỉ biểu hiện Benjamin quá nhân từ thôi.

Thật ra sự nhân từ cuả Huy Tuấn đến từ hơi thở nhân đạo thời hiện đại. Cho nên nó thể hiện ra ngoài thông qua cách đối xử với người nô lệ Do Thái đi theo hắn lúc này.

Có trân tâm đối đãi rất dễ nhìn ra đấy.

Nằm trong lều tinh thần Benjamin Huy Tuấn hoảng loạn.

Hắn sợ hãi cong người rên hừ hừ…

Cảnh chém giết kinh hoàng quá ám ảnh.

Từng người từng người sờ sờ bị thương đâm xuyên người. Máu tươi lênh láng khắp nơi…khắp nơi chỉ có máu máu và xác chết.

Benjamin thầm chửi cái đám viết truyện tào lao, người xuyên không về hùng bá thiên hạ giết người như nghoé? Loại chuyện vô nhân đạo này không tự tay làm chỉ cần ra lệnh gián tiếp cũng thấy ám ảnh , buồn nôn đến hãi hùng.

Mỗi lần nhắm mắt vào là Benjamin Huy Tuấn sẽ cảm thấy như hàng trăm hàng ngàn xác chết máu me như sống lại bò lổm ngổm đến bên cạnh hắn mà đòi đền mạng. Vậy là lại nôn.

Hắn nôn đến mức rối loạn điện giải, cơ thể sốt lên , không ăn uống được.

Nhìn bát nước ảo giác thành bát máu người. Ăm bánh mì bơ thịt thì càng là nhìn thành từng khúc chân tay người bị chém rụng máu me đầm đìa..

Lại nôn.

“ Mẹ kiếp nhà văn nói láo nhà báo nói phét.. Hãn Ken ( 1 tên viết truyện cực láo) mày nhớ lấy… bố mà xuyên lại được bố tìm mày tẩn chết”

Benjamin Huy Tuấn phì phò…. Thật không nên tin mấy cái truyện mạng . Toàn nói bậy, đến giết con gà còn không dám lấy đâu có gan giết người. Không giết được người ở đó mà xưng hùng xưng bá?

Thật ra Benjamin Huy Tuấn rất khổ, nếu hắn xuyên về Đại Việt như Ngô Khảo Ký thì dễ hơn. Dù sao Đại Việt chiến tranh là bảo vệ tổ quốc, Ngô Huy Tuấn có tinh thần dân tộc cao, với cái lý do này đỡ đầu, thì khả năng bình phục tốt hơn.

Nhưng đối với Benjamin Huy Tuấn là không cả Do Thái và Kito giáo người đều liên quan gì Huy Tuấn?

Huy tuấn không có lý do dân tộc chiến, bảo vệ lãnh thổ để vượt qua chuyện này.

Cho nên giờ hắn nằm bẹp nơi này.


Chuyện ám ảnh tâm lý này rất đáng sợ, có những người sau ám ảnh cả đời không vựng dậy được, không dám cầm vũ khí không dám ra trận.

Cũng may cho Benjamin Huy Tuấn, hắn cũng thuộc vào dạng có thấy máu, môt bác sĩ phẫu thậu mà, lại thêm thằng này có học qua tâm lý, biết tự kỷ ám thị bản thân. Tuy thật lâu mới có thể bình phục nhưng coi như đã vượt qua.

Có điều cơ thể thì gày gò một vòng, trông hắn ngày càng giống các thầy tu khổ hạnh gầy gầy ốm ốm rồi.

Benjamin Huy Tuấn bình phục khiến mọi chiến binh trại Do Thái đều vui vẻ quá nhiều.

“Lạy Thánh Allah, Người anh em Benjamin ngươi đã khỏe lại”

Alhamand xuất hiện ở doanh trại của người Do Thái, thằng này thời gian qua rất chăm chỉ đi lại. Hắn quá may mắn, gặp được quân Do Thái, thành trì mới bị chiếm không bao lâu, phiến quân cũng không có kịp chuyển của cải đi, thậm chí phiến quân cướp của thương nhân còn gom một chỗ, cho nên thằng này lợi một mẻ lớn.

Bên cạnh đó Benjamin Huy Tuấn lại không nhận tiền, nhưng Alhamad những ngày qua đã tận tình cung cấp thức ăn cung vật dụng cho doanh trại Do Thái.

“ Cảm ơn đức Chúa ban ân, ta đã khỏe lại” Benjamin Huy Tuấn cũng không muốn nói nhiều, hắn đang rất mệt.

“ Benjamin, người anh em ngươi cói dự định gì tiếp theo?” Alhamad lên tiếng hỏi.

“ Có lẽ ta sẽ đi Zefta và Mazzat, những nơi này cũng bị vây khốn, ta muốn đánh tan phiến quân Kito ở đó sau đó tụ tập binh đi cứu Synda.” Benjamin Huy Tuấn trả lời.

Có lần này chiến đấu thì Benjamin Huy Tuấn hiểu được thế mạnh của quân Do Thái lúc này so với phiến quân.

Phiến quân đông, các thành trì nơi này không thiếu người Kito ở Jerusalem bị trụ xuất trên đường đến Đông La Mã. Cho nên số lượng Kito giáo người các vùng này không ít. Nhưng trang bị cùng kinh nghiệm chiến đấu không cao.

Benjamin Huy Tuấn có lẽ tinh nhuệ của phiến quân đàn ở Synda cho nên hắn không dám đến nơi đó, nhưng nếu các phiến quân thành nhỏ khác đều như đám ở Nabatie thì quân Do Thái dám đánh.

Giải vây các thành nhỏ tụ quân lại chắc chắn cũng được mấy ngàn. Cộng thêm quân của Batukan có sẵn ở trong thành Synda thì mọi chuyện không khó.

Benjamin Huy Tuấn thật không biết lần này hắn cướp công của Damascus.

Cuộc nổi loạn của người Kito hữu những năm trước Thập Tự Chinh không hề bình thường.

Theo nhiều giới phân tích lịch sử thì đây chính là việc thúc đẩy có chủ đích Kito hữu ở vùng Palestina nổi loạn. Đây là một loạt các vụ nổi loạn của Kito ở Palestine trong mấy năm liên tục, mỗi lần đều gây thiệt hại về cả kinh tế lẫn nhân mạng trầm trọng cho cả người Kito ở đây lẫn người Do Thái và người Hồi giáo.

Từ đó dẫn đến sự đàn áp khủng bố từ Đế Quốc Suljuk.

Nhiều sử gia cho rằng những cuộc nổi loạn này là chủ đích, tạo cái cớ cho Công Giáo Roma có thể thuyết phục các quốc gia, hiệp sĩ phương Tây đoàn kết lại tiến về giải phóng Jerusalem.

Và rất nhiều bằng chứng cho thấy đây không phải kiểu nổi loạn của người Công giáp do bị áp bức quá sâu sắc. Kiểu nổi loạn bộc phát luôn thiếu đi tính hệ thống cùng quy mô.

Những cuộc nổi loạn này có kế hoạch cùng mục tiêu rõ ràng. Những người lãnh đạo là rất am hiểu về quân sự.


Trong lịch sử thì lần này Synda không đơn giản thoát khốn đâu. Họ phải nhờ cầu xin trợ giúp từ Damascus mới thoát vây, chính vì thế mà Batukan ở Synda bị trách phạt cùng đuổi về Anatolia.

Nhưng lịch sử bắt đầu thay đổi khi Benjamin Huy Tuấn can thiệp vào.

“ Tiếc quá, ta đã không còn lại bao nhiêu binh sĩ không thể giúp người anh em” Alhamad tiếc nuối, đây là nói thật, hắn biết nếu đi theo Benjamin Huy Tuấn sẽ lập công lớn.

Alhamad cảm thấy quân Do Thái chiến đấu rất tốt.

“ Alhamad người anh em , ta hiểu , ngươi còn quá ít quân ,nhưng ngươi có thể cho ta mượn ngựa chăng? Ta vẫn còn một số chiến binh, nếu có ngựa ta sẽ tốt hơn tiến về Zefta và Mazzat , yêm tâm , ta sẽ thế chấp tiềm cho ngươi, xong cuộc chiến ta cũng sẽ báo cáo thật tình sự giúp đỡ của ngươi cho thành chủ Synda “ Zefta và Mazzat, hứa hẹn.

“ Nói gì vậy, người anh em, ngươi cầm ngựa của ta dùng đi, còn150 con ta giữ 50 để thủ thành. 100 ta giao cho Benjamin người anh em Do Thái không cần trả lại” Alhamad rất hào sảng.

“ Tốt… người anh em Alhamad đã thành tâm thì ta nhận, ngươi yên tam sẽ không phải hối hận, sau này ngươi sẽ sống trên núi vàng bạc, Thề có Chúa Toàn Năng” Benjamin ra dấu lễ đạo Do Thái.

Benjamin ở lại doanh chướng , 50 lạc đà bịn dắt theo 100 chiến mã quay về Doạn Trại Do Thái tròn hẻm núi Hermom đón người.

Benjamin hi vọng thời gian qua ở Doanh trại đã chế được thêm một ít nỏ.

Vấn đề cánh nỏ rất phức tạp, không phải mẻ thép nào cũng đạt yêu cầu chế được nỏ thép cánh, chỉ hên xui mới được.

Cũng may ép gỗ công nghệ cũng cho ra được gỗ tốt đủ làm cánh nỏ. Tất nhiên loại cánh này kém bền nhưng ăn ở chỗ là tiện nghi giá rẻ, cường lực trương cũng không kém hơn 130 lbs khá là tốt, bắn tên nặng 110 m tầm xa , rất không tầm thường.

Ăn nhau nhất là ở chỗ chế tác rẻ nhanh. Một lần ép gỗ đủ chế rất nhiều cánh nỏ.

Có thể nói sức sáng tạo của người Do Thái rất khủng khiếp.

Loại gỗ ép cứng này đố với dụng cụ sắt mềm đúng là khó chế tác nhưng với đục, bào, cưa bằng thép thì không khó, cho nên khi Eitan quay về đên doanh trại thì nơi này đã nở từ 350 người ( 250 lính 100 phụ nữ Do Thái) thành gần ngàn người.

Vấn đề là người Do Thái chạy nạn trên đường đi từ Synda , Nabatie, Zefta và Mazzat tới đây thì không muốn đi Damascus xa sôi, thông qua hỏi kỵ binh Do Thái hoi biết qua về doanh trại nên tìm kiếm vậy là họ tập trung trước doanh trại. Thực tế còn có tầm 200 người Ả Rập ở đây, họ là những gia đình nhỏ cảm thấy không đi nổi Damascus nên muốn ở nơi này tìm kiếm an toàn.