Lý Triều Bá Đạo Phò Mã

Chương 598: Đao Damasus giả.







Véo…….

Ba viên đạn đá 20kg bay đi với vận tốc 60m/s sản sinh lực tầm 3000 kj điên cuồng lao về tường thành Miyeh..

Thế nhưng chẳng có gì xảy ra cả .


Quân Do Thái trợn mắt há mồm… có lẽ nuốt vừa 10 quả trà là.

Quân Arab cũng không khác gì há mồm trợn mắt… không dám nháy…

Uỳnh uỳnh uỳnh…

Tường thành sừng sững uy nghiêm, không một chút tổn hao.

Benjamin Huy Tuấn xấu hổ vỗ vỗ vai Hamad Ald Hasamand.

“ Xin lỗi, lần đầu sử dụng tính toán không hết, yên tâm bên trong thành hỏng cái gì tính ta sửa chữa phí”

Thì ra ba viên đạn đều đã bay qua tường thành lọt vào bên trong phá hủy cơ sở, có thể nghe rõ tiêng va chạm từ đây rồi bụi mùi khẽ bốc cao hơn cả tường thành. Có lẽ một kiến trúc đất gạch gì đó bị đập vỡ…

Hamad Ald Hasamand nuốt nước bọt khan sợ hãi…

“ Không … không sao… phá tốt… không cần đền, nhưng Benjamin tiên tri người Do Thái, có thể lần sau bắn chuẩn hơn không? thế này bắn vỡ khu thánh đường của thành mất.” Hamad Ald Hasamand sợ hãi, thứ quái này quả thật khủng bố, bắn quá xa đi. Nhỡ may bắn đế trung tâm thành phá võ thành đường thì khổ.

Hamad Ald Hasamand lo xa thôi, thứ này sao bắn được 1km đâu. Trong tầm 300-400m bắn được thôi.

“ Hamad Ald Hasamand.. khục khục… yên tâm, lần này chú ý hơn…”

Benjamin Huy Tuấn yêu cầu dám Do Thái chỉnh lại… không phải trọng lượng thùng đối trọng hay đạn mà là chố giữ túy gia góc độ.

Cái góc này quan trọng nó quyết định khi nào túi đựng đạn đá mở ra.

Mở ra sớm là bắn góc cao, đạn bay vổng lên đi xa.

Mở ra muộn đạn bắn thẳng hơn như Captapult vậy.

Cho nên nếu đã là trong tầm bắn có thể chỉnh chốt giữ túi đạn để canh thời gian túi mở, chỉnh đường đạn cho tốt. Bắn khoan thành tốt nhất là góc bắn thấp, đập thẳng vào tường thành sẽ hiệu quả hơn.

Trong tiếng va chạm ầm ầm.

Đất, đá văng tứ tung.

Hamad Ald Hasamand hai tay giơ lên trời cầu nguyện “ Lạy Thánh Allah , cảm ơn người đã ban vũ khí thần kỳ này cho người Hồi Giáo và người Do Thái”

Thật ra Hamad Ald Hasamand nói vậy cũng chẳng ai phản bác được vì cả Do Thái Giáo, Hồi Giáo và Kito giáo đều tuân theo rất nhiều tôn giáo truyền thống Abraham người phát ngôn của Thiên Chúa. Họ đều theo chủ nghĩa độc thần ( 1 thần) . Cho nên những tôn giáo này có sự gần gũi.

Mỗi tôn giáo có thể đặt tên cho đọc thần khác nhau nhưng đều tuân theo quy củ Abraham chính là người phát ngôn cho Thiên Chúa. Nói tóm cái váy lại Hamad Ald Hasamand nó chúa Do Thái là Allah thì người Do Thái lại nói chúa chung là Creator. Cuộc bàn cãi này sẽ không có hồi kết nhưng họ có chung Abraham người phát ngôn của chúa.

Tất nhiên Benjamin Huy Tuấn không sợ Hamad Ald Hasamand cướp công gì, ở đây có ngàn người nhìn vào thánh tích thần kỳ của Counterweight trebuchet, cùng lắm khi dâng lên thiết kế đầy đủ thứ này có lẽ người Seljuk sẽ đòi hỏi quyền lợ Counterweight trebuchet là do Allah chỉ dẫn. Có lẽ nếu là người Do Thái khác Benjamin sẽ chọn tử vì đạo không nghe. Nhưng là Benjamin Huy Tuấn, chỉ cần đủ lợi ích là được. Có lẽ xin tự trị Jerusalem quá khó vì nơi đó linh thiêng của cả đạo Hồi, Kito và Do Thái, Nhưng nếu người Suljuk chấp nhận Sammaria tự quản thì… cũng quá tốt.


Benjamin Huy Tuấn ngáp ngán ngáp dài đi ngủ.

Bắn cả buổi chiều, đến tối rồi. tường thành đã bị bóc ra một lớp đến nham nhở. Nhiều nơi phía trên sụt lún cả rồi đứng không được.

Đây chính là công thành bước đầu tiên thuận lợi.

Vì sao thành trì nguy hiểm với người công thành?

Vì binh sĩ thủ thành có thể đứng ở đầu thành hay các ụ công sự mà công kích họ. Cho nên không cần đục thủng thành, chỉ cần đánh cho thành sụp không có chỗ cho quân thủ thành đứng, biến tường thành trở thành một bãi đá lớn. Thế thì lợi thế hai bên là cân bằng. Lúc ấy xem ai kỹ thuật chiến thuật tốt hơn thôi. Thành trì đã vô tác dụng.

Chứ còn để bắn thành đổ thành một con đường trống chui vào? Cả pháo đại bác cũng không làm được. Chỉ có vũ khí của các siêu nhân trong truyện hentai nhầm trong truyện Marvel có thể làm tiêu biến vật chất mới có thể đục được một con đường bằng phẳng qua tường thành.

Hamad Ald Hasamand xoa chân múa tay đi theo Benjamin.

“ Benjamin, tiên tri của người Do Thái. Thế nào, tối nay chúng ta công chiếm thành luôn chứ….”

Hamad Ald Hasamand không phải vội, mà thực sự một bên tường thành đã bị đánh dập một mảng lớn đá đất chất chồng đã đủ để công chiếm theo quân sự thường tính.

Nhưng Benjamin mãi không hạ lệnh tiến công cho nên Hamad Ald Hasamand sốt ruột.

“ Chư đánh được, hàng chiến giáp đặt mua ở Ấn Độ chưa đến, chưa đến mà đánh lên sẽ rất tốn mạng” Huy Tuấn không muốn phung phí mạng quân sĩ, giáp nặng bộ binh hắn thiết kế và đã nói cho xưởng ở Doanh Hermon hẻm núi chế 100 bộ.

Không chỉ có giáp bụng lưng mà vai sec là hai lớp giáp xếp xen kẽ che kín hơn, mũ có vảy Lamellar che cổ. Thêm tấm giáp đùi và bộ hạ. Người Do Thái thể trạng không tồi, nhiều người khá cao to có thể chọn lựa làm Trọng bộ binh tiến lên trước.

Quặng mỏ thì lấy chỗ Alhamad khá nhiều, dĩ nhiên trả tiền không thiếu.

Lúc này hắn đang chờ Eitan trở lại mang thep trọng giáp.

“ Giáp Ấn Độ, có phải dùng thép rèn đao như ở Damascus?” Hamad Ald Hasamand hai mắt sáng lên, đao Damascus có bao nhiêu đắt đỏ, chính như Hamad Ald Hasamand cũng tiếc không dám mua đây.

“ Kém hơn loại thép ấy nhưng tốt hơn sắt rèn của chúng ta nhiều, ngươi thử thanh đao này xem” Benjamin nói rồi rút thanh đao lưỡi cong của mình đưa cho thằng Ả Rập này.

Đây là một thanh đao mô phỏng đao Damascus.

Tại sao nói mô phỏng?

Cái này là hắn trong lúc ở Hermon rảnh hoảng nên nói thợ rèn làm cho. Cái này công nghệ là thuộc loại ghép tấm thép chứ nào phải đao Damascus thật.

Tức là thép mềm dát mỏng tầm 5mmm thành nhiều khối đồng đều kích thước sau đó nung nóng cho ủ muội than và nguội chậm trong lò ấm. Cacsbon từ muội than sẽ bám vào bề mặt các tấm thép này.

Sau 3-5 ngàt lôi đám thép này ra, nung đỏ sau đó ghép lại gõ cho dính.

Cuối cùng là đem khối thép đã dính nhau này cường lực vặn xoắn rồi lại rèn, rồi lại vặn.

Cuối cùng đem thành quả này rèn thành đao mô phỏng đao Damascus.

Vì tính chất nhiều lớp thép ghép lại, lại có nhiều lớp cao cacbon xem kẽ vặn xoắn, thành đao mài nhẵn sao đó đem ngâm acid kiều như chanh thôi là được, màu sắc vân như Damacus đao hiện ra. Thật là lừa nhau rất ác nhưng chất lượng vẫn không so được.

Benjamin Huy Tuấn thất bại, hắn muốn ăn may xem có tạo được ống nano Cacbon theo cách thủ công này không nhưng không được.

Tuy thất bại nhưng đao này khá tốt.

Vì các giải cao cacbon chen lẫn cùng các giải thấp các bon mềm dẻo tạo nên cho thanh đao này vừa có sắc bén lại chịu lực va chạm tốt.

Tuy tốn công nhưng tốt hơn thật so với đao trơn lai lớp thép mô phỏng đao Damascus hình dáng cong.

Chế thứ này tốn công quá cho nên quân Do Thái chỉ dùng đao thép hai lớp mô phỏng hình dáng bên ngoài của Damasus đao.

Kể cả như vậy cũng khiếp vía vì đao hai lớp lưỡi vẫn sắc lém mà cứng với cacbon cao , còn thân thì bằng thép mềm. Vấn đề là Bẹnamin không khống chế được hàm lượng cabon như ý muốn sau mỗi lần thổi lò Bessemer cho nên chỉ có thể thổi nhiều lần sau đó tìm chất lượng ưng ý tạo đao, không ưng ý thì tạo giáp.

Nói chung là chơi ăn may.

Song ăn may vẫn rất cường, vì không phải loại thép nào cũng có thể dùng làm đao cong.

Ví như sắt rèn không thể làm đao cong, đây là nói thẳng với nhau luôn cho nhanh.

Trong khi người Hoa Hạ đang đau khổ tìm cách giảm hàm lượng Carbon trong gang thì người nơi này lại đau khổ tìm cách tăng hàm lượng carbon trong sắt.

Vũ khí của Châu Âu, Hồi giáo ( Trừ thép Woozt) đều là loại sắt bọc thép mỏng.

Vì sao nói vậy?

Công nghệ như Benjamin Huy Tuấn vừa làm đó.

Sắt non nung đỏ sau đó ủ trong muội than hoặc bột than một thời gian dài tầm 6-14 ngày để cacbon có thể lẫn vào sắt tạo thành một lớp thép mỏng bên ngoài sắt.

Tất nhiên bọn người này không hiểu cái gì lad Cacbon nhưng theo kinh nghiệm làm vậy sắt non sẽ cứng hơn cho nên truyền đời này qua đời khác họ phát triển thành công nghệ ủ sắt trên.

Lại nói về Benjamin đưa cho Hamad Ald Hasamand hàng nhái đao Damascus nhưng thằng này không phân biệt được mà trầm trồ tấm tắc vuốt ve.

“ Hàng giả đấy , nhưng tốt hơn nhiều sắt rèn ( Wrought iron)” Benjamin Huy Tuấn cười. Thằng này đúng là bị vẻ bề ngoài lừa.

Wrought iron hàm lượng cacbon thấp lắm, đã thế còn phải mệt mệt mới tạo ra được, quan trọng là không chứa đủ cacbon để có làm cứng bằng nhiệt và tôi không chứa đủ cacbon để có làm cứng bằng nhiệt và tôi.

Thử luôn, Benjamin nói Hamad Ald Hasamand rút thanh đao sắt rèn của hắn ra thử cùng đao Damasscus fake của mình.

Choeng… cường lực chém, quả nhiên một lớp thép mỏng do ủ của thanh đao sắt rèn chịu không nổi cường lực va chạm mà bị chém ăn sâu vào thân tầm 3mm, trong khi đó đao Damasscus fake chỉ mẻ một chút chưa đến nửa mm.

Nhưng đao Wrought iron không gãy, nó mềm và dẻo nên khó gẫy, có điều cong, đao mà cong ngang thì coi như hết sử dụng.

Trong khi đó ngoại trừ mẻ một chút thì Damasscus fake cấu tạo bên ngoài vẫn ngon ơ. Nếu là Damasscus xin thì ngay cả mẻ cũng rất mờ nhạt trong loại va chạm này.

“ Lạy Thánh Allah, đây là hàng giả sao? ta trả giá 400 Dinar bạc để có nó được không?” Hamad Ald Hasamand vội lên tiếng.

Một thanh đao Damscus thật trị giá tầm 20-25 Dinar vàng = 1000-1250 Dinar bạc. Cho nên cái giá cho một thanh đao Damscus giả như vậy là rất hợp lý rồi.

Benjamin giật mình.

Hắn lại nghĩ đến một cách kiếm tiền khác.

Đùa chứa làm một thanh Damscus đao giả hôi tốn công, nhưng bán ra thì cả 20 thanh đao trơn khôn bù lại được… cái này nên làm hay không?

“ Không được, cái này phải 500 dinar bạc mới có thể, ta mua đã mất chừng ấy tiền, mà chưa biết lúc nào thương nhân Ấn sẽ mang hàng mới đến, đây là coi trọng ngài ta mới nhường lại” Benjamin tăng giá.

“ Thành giao, chờ công phá thành Miyeh xong tôi sẽ dùng tiền mua nó” Hamad Ald Hasamand hưng phấn.

“ Cầm đi, nào có tiền trả sau” Benjamin vứt thanh Damasus giả cho Hamad Ald Hasamand. Thật thanh này chỉ nhỉnh hơn chất lượng của đao thép trơn mà thôi, nó chỉ ăn ở chỗ có mấy cái vân như Damasus đao xịn, tức là ăn nhau ở bề ngoài thôi làm gì có cái gì đặc biệt đâu. Chỉ có mấy thằng quý tộc ham hố chơi bời nhưng không có tiền chơi hàng xịn nên dùng tạm vậy.