Các anh Thái bố trí trại rất tốt, bố tri canh phòng cẩn mật. Nhưn chúng em là Biệt Kích siêu cường của Đại Việt đã lên kế hoạch từ lâu ạ.
Tấn công vào nơi này khó nhất không phải người mà là chó.
Vâng không nói sai, không sợ người chỉ sợ chó.
Chó có đôi tai và cái mũi quá tinh, rất khó tiếp cận chúng.
Các Biêt động lạ gì chó, ở Đại Việt đã cho nuôi nghiêm túc các giống chó, cho lai chọn thuần chủng để tạo các giống chó tốt sau đó huấn luyện phục vụ quân đội, Lục Phiến Môn chùng Cẩm Y Vệ . Đặc biệt lực lượng Biệt Kích cũng có chó, toàn là giống chó mõm ngắn bè, cụt đuôi thể trọng to lớn là giống chó săn thuần chủng phía Tây Bắc được tuyển chọn, Có con to lớn đến 40-50kg.
Sức chiến đấu cùng sự thông minh của bọn này thì khỏi phải bàn.
Lần này đi theo quân vào rừng dĩ nhiên thiếu gì đám chó nghiệp vụ này?
Không có chúng đi rừng là rất mệt, có chó săn tốt đi rừng mọi nguy cơ đều được chúng cảnh báo trước.
Ở Đại Việt đã cấm ăn thịt chó cấm giết chó cùng cấm thả giông chó.
Đây là Nhị Thánh nói Chó là bạn trung thành của người, Đại Việt thiếu gì thức ăn mà phải giết hại chúng.
Vậy là một số quái nhậu tương lai sẽ phải khóc.
Quả đúng vậy, trước kia người Việt nuôi chó canh nhà là chính, người vùng đồng bằng không mấy có thói quen săn bắn nữa. Vì không có điều kiện nuôi cho nên toàn thả dông để chó có thể tự kiếm ăn sau đó lại phối giống linh tinh rối mù cả. Nhiều gien chó săn thuần chủng bị huỷ hoại.
Cho nên lúc này Đại Việt nghiêm túc hơn đào tạo chó săn, chó nghiệp vụ và cho lai tạo bảo vệ một số gien thuần chủng chó tốt như chó đuôi cụt mõm ngắn .
Loài này là chó săn điển hình, cao lớn cơ bắp chắc nịch, lại thêm nanh dài 8 khía hung hăng, thông minh trung thành. Đây là giống điển hình sử dụng trong lực lượng quân sự Đại Việt.
Nói chung người Việt giàu lên quá nhiều, nuôi cùng đối xử tử tế cùng một vài con chó là bạn thân trong nhà là không có vấn đề gì.
Lại nói về trại Thái cũng có mười mấy hai mươi con chó nuôi thả giông. Tuy là có cỏ chó rác nhưng bọn khốn nạn này cũng biết thấy người lạ thì sủa chứ , cho nên muốn im lặng tiếp cận bọn này quá khó.
Vì vậy khốn nạn cho các Biệt Kích mấy ngày này đâu có tiến công cái trại này. Họ cong đít bắt chuột rừng cùng sóc hay những động vật nhỏ.
Đến đêm sẽ lần lượt ném chuột vào trong trại thông qua các đơn giản cành tre uốn cong rồi bật.
Tìm góc không có tháp canh mà ném.
Một hai canh giờ thay nhau ném một lần.
Bảy ngày này là bảy ngày loan xạ chó lùa chuột.
Không một ai ngủ nổi.
Cứ đặt lưng là chó lùa chuột cả bày chạy khắp trại ĩ cả lên.
Vậy là không ít chó “ngu” bị làm thịt.
Số còn lại thì trói vào cột xích không cho chạy giông lùa chuột nữa.
Chỉ chờ có vậy đám Ưng Vệ mấy thằng mặt tặc ở bên trong trại mang theo thịt thơm nhét thuốc phiện bên trong bí mật đi qua đám chó bị xích mà thả đó.
Không có sai biệt cả đám phê thuốc ngằm ngửa bốn chân dang lên trời mơ màng miệng sùi bọt.
Lúc này không có chó đánh động thì đám Biệt Kích đi vào trại như chỗ không người.
Có một hai con chó không bị đánh thuốc có sủa cùng không ai để ý vì người trong trại nghĩ đó là thấy chuột thôi.
Tất nhiên thấy chuột thật mà chuột 65kg.
Tháp canh cao quan sát lợi thật, nhưng vấn đề là luôn có góc chết.
Nhà sàn xây cao bên dưới luôn là vị trí ẩn nấp lý tưởng.
Hơn mấy trăm lần luyện tập.
Các Biệt Kích đội 5 người một nhóm có thể tổ hợp có thể tách ra dựa vào bóng đêm cùng trang bị tối màu của mình mà nhẹ như mèo lẩn vào trong trại.
Nói thẳng họ còn rõ địa hình nơi đây hơn cả người bản địa.
Người bản địa là “biết” đường còn các Biệt Kích là “hiểu” đường. Họ nghiên cứu từng chi tiết và hiểu nên đi đâu, ẩn núp chỗ nào, trong thời gian nào để tránh bị lộ.
Không phải tất cả các chòi canh đều phải bị hạ.
Bọn họ chỉ giảm thiểu mục tiêu ở mức độ nhỏ nhất, tạo một lối ra sau khi hoàn thành mục tiêu cứu người đồng thời giết Kiều Thung cánh tay phải của Kiều Thạc.
Kế hoạch chi tiết đến từng mm, từng giây. Cho nên trong lúc hành động các đội không cần phải mở miệng nói chuyện. Thậm chí họ đeo vào khẩu trang che mặt mũi để tránh bụi bẩn làm hắt xì tạo tiếng động cũng là tránh trong vô thức mở miệng nói chuyện.
Tất cả chỉ là dùng gia dấu mà thôi.
Những Biệt Kích được nuôi với một chế độ đặc biệt. Quân đội Đại Việt đã giỏi dánh đếm vì họ luôn được bổ xung protein cùng các loại Vitamin A B D hợp lý. Có Ký là chuyên gia về ý tế mọi chuyện nó khác. Nhưng chế độ của quân đội thông thương không thể so sánh chế độ dinh dưỡng đặc biệt của Biệt Kích nhóm được.
Cho nên hệ thống tế bào que, tế bào nón của đáy mắt hệ thần kinh đĩa nhìn của các Biệt Kích là luôn chuẩn chỉnh đầy đủ chuẩn chỉnh. Họ luôn được kiểm tra thị lực thường xuyên cũng như kiểm tra sức khỏe định kỳ, không đủ tiêu chuẩn sẽ bị loại ngay. Vậy nên khả năng nhìn đêm của quân Đại Việt nói chung hay lính Biệt Kích nó mạnh hơn các dân tộc thiếu protein quáng gà thời này nhiều lắm.
Janecob giơ nắm tay lên gia hiệu dám Biệt Kich phía sau dừng lại.
Cả đám như mèo nhanh lẩn vào nấp quanh những cây cột phía dưới nhà sàn, họ biến mất trong đêm như tàng hình vậy.
Thậm chí có một tên phủ choàng đen lên người co mình trong một cái bóng đổ màu đen, thực tế không thể nhìn thấy hắn trừ khi hắn chịu bước ra.
Ẩn thân chi thuật đơn giản chỉ có mấy trò đó, lẩn mình trong bóng tối, Ngô Khảo Ký tuy không phải chuyên gia nhưng có hiểu vấn đề quang học cùng tiếp nhận ảnh vật của mắt, nghĩ ra mấy trò phổ thông này đơn giản thôi.
Đổi ca…
Chính là thời điểm này.
Sau đổi ca sẽ còn rất lâu mới đổi ca canh gác thứ hai.
Đủ thời gian để bọn họ bố trí.
Người mới đổi thường là mới tỉnh dậy sau một giấc ngủ, khả năng tỉnh táo là rất có hạn.
Vả lại nơi này cũng không thuộc vào chiến tranh khu vực gì, tuy canh phòng khá nghiêm nhưng thực tế thái độ phòng bị không quá cao.
Đám binh sĩ trong trại Liên Hoa không biết rằng các chòi canh của họ ở những nơi không cách quá xa đã đầy những người trang phục đen xám mai phục ở những góc khuất khó nhìn thấy. Đám này vẫn ngáp ngắn ngáp dài thay ca nhau rồi gật gù mê mê tỉnh tỉnh cố căng mắt nhìn chung quanh.
Đại Uý Janecob phất tay, một tên Biệt kích dáng người nhỏ thó có lẽ là người Việt trườn lên, hắn trang bị nhẹ, cả người cảm thấy không có bao nhiêu bảo vệ giáp. Nhưng thân thủ lại nhanh nhẹn cùng khả năng di chuyển không gây ra tiếng động.
Giữa các khu nhà sàn mấy tên nhỏ thó như vậy tiến lên . Bọn chúng lúc ẩn lúc hiện. Dừng quan sát lại cản thận tiến nhanh nhất, ẩn núp quan sát lại tiến lên, tốc độ không chậm một chút ít nào.
Động tác như báo đen, uyển chuyển nhẹ nhàng nhưng đầy sức mạnh cơ bắp.
Lê Thạo ra hiệu bằng chỉ tay cho đồng bạn, hãy quan sát và nhắm kĩ vào mục tiêu.
Đồng bạn gật đầu, thằng này giơ lên thanh nỏ đặc chế cho Biệt Kích, nhỏ nhưng lực kéo cực mạnh sức xuyên thấu cao , tính ổn định và tầm chính xác đều là tốt nhất.
Đây là nỏ làm từ loại thép tốt nhất quặng nguồn từ Nhật Bản. Thép Đại Việt tuy đứng đầu thiên hạ, nhưng nếu nói đến thép đặc biệt lại phải là người Nhật vì họ có những mỏ quặng đặc việt với các yếu tố vi lượng Mo. Ni hoàn hảo cho thép tốt. Công nghệ Đại Việt vẫn chưa đến tầm khống chế được các thứ này cho nên đán chủ ý tới các mỏ quặng tốt của Nhật Bản.
Lê Thạo thấy đồng bàn đã chuẩn bị tốt thì bản thân hắn lách người. Chờ đợi tên 2 lính canh trên chòi quay đi lập tức lao ra như báo áp sát vào chân chòi.
Hắn chọn góc khuất mà leo lên nhẹ như báo. Phía bên kia mội chòi khác gần đó cũng đã có người tiếp cận nhưng chưa leo lên được như Lê Thạo.
Thạo ánh mắt dõi theo nhìn về cái chòi đối diện gần đó. Khi nào lính canh bên kia quay hướng qua hắn sẽ bất động thân hình.
Trong đêm tối điều kiện thiếu sáng này, áo đen , ẩm nấp cùng bất động đó là tàng hình. Chuyển động vật rất dễ khiên thị lực chú ý đến.
Gâu gâu gâu….
Tiến chó sủa lại vang lên…
Tiếng sủa át đi tiếng pặc pặc… trong đó….
Bốn mũi tên réo rắt trong không khí , đây là loại mũi tên đặc chế 4 cạnh mỏng sắc bằng thép tốt nhất… chuyên dùng để … cắt xương.
Vâng các bạn nghĩ không lầm đâu. Đây là loạt tên sắc mài bén với mục đích xuyên cắt xương của mục tiêu.
Mỗi lính canh có hai mũi tên chiếu cố. Một là cần cổ hai là ngực trái.
Phập phập…phập phập..
Mũi tên phong hầu để ngăn cản đối tượng la hét gây động, khi bị bắn vào cổ họng, cho dù không chết thì máu tươi cũng tràn khắp đường hô hấp, không có khả năng phát tiếng kêu.
Mũi tên nơi ngực chính là để hạ sát. Nội tạng vùng ngựa khi bị tổn thương rất dễ gây shock chết đột ngột.
Không hề có sai lầm nào , các Biệt Kích bắn nỏ đã luyện đến trính độ trong 15-20 có thể bắn trúng đồng xu di động chậm, do đó với khoảng cách 13 m này lại thêm trang bị tối tân kỹ thuật cao với đội chính xác đáng tin cậy, họ không thể bắn trợt cho dù là ban đêm.
Lê Thạo vươn người chui vào chòi. Hắn dùng cả tay và thân mình đỡ lấy hai cái xác đã trống rống linh hồn đang gục xuống. Không thể để động tác ngã gây tiếng động thu hút chòi khác.
Hắn dùng tay đỡ một người, còn tên xấu số còn lại đã được hạ xuống sàn, lấy dây trói cố định thằng chết đứng vào cột.
Tiêng chó sủa hơn lạ thi thoảng lại vang lên.
Thạo hiểu mỗi lần có âm thanh đó là mộ chòi bị hạ.
Chó sủa tiếng là mấy ông Biệt Kích kêu để che dấu tiếng bật của cung nỏ mà thôi, phải nói sủa giống vô cùng, cái này cũng cần luyện tập.
"Mười vạn năm trước, Kiếp Dân phủ xuống. Cổ Thiên Đình chỉ còn lưu lại di chỉ, Tây Phương Linh Sơn đã sớm đổ nát hoang tàn, Vô Tận Ma Uyên lùi về trong tĩnh mịch. Hoang Cổ Thánh Vực bị đánh vỡ tan tành, trở thành Tứ Hoang Nhất Hải.
Mười vạn năm sau, Đông Hoang Việt quốc, một gã Chân Nhân cao thủ tuổi già thọ cạn, cáo lão hồi hương, bỗng nhiên tuyệt địa phùng sinh, từ đấy quét ngang võ giới, lập nên bất hủ truyền kỳ."