Ngô Khảo Bình đang thủ ở Lộ Hải Đông bỗng nhận được tin…. Đón dâu.
Ngô Khảo Tứ đang hố hố cười ông anh cả bị ông anh hai hố thì cũng nhận được tin … Đón dâu.
Mà đón số lượng cực lớn… khủng khiếp lớn…
Chuyện phải kể lại một tháng trước đây tức là đầu tháng 3 năm Thiên Phục Võ Uy thứ nhất ( 1086).
Nộ Lô Văn Cổn Long hẹn gặp Cao Thăng Thái.
“ Cha lão Hồ Ly Nộ Lô có chuyện gì vậy?” Cao Thái Minh vừa từ Côn Minh trở về, theo lệnh cha hắn về đó để bố chí sau khi Kiều Thạc đi qua.
“ Nộ Lô và Thính Lô va chạm không nhỏ, tới mức quân tinh nhuệ cũng ra hết , tử thương hai bên không nhỏ” Cao Thăng Tháo trả lời, gương mặt vẫn chú ý vào các báo cáo do thám.
“ Đánh nhau? Chuyện gì vậy không phải hai thằng này quan hệ khá tốt mà? Liệu có trá không?” Cao Thái Minh có phần nghi ngờ.
( Để ý nhé tên người Bạch cũng đặt theo cấu trúc họ thị tộc- tên bố- tên riêng. Người bạch đã bỏ đi phần tên chi. Cao Trí Thăng, Cao Thăng Thái, Cao Thái Minh).
“ Không giống đánh giả, là quân tinh nhuệ đánh nhau và tử thương đến mấy ngàn, thám tử cũng tậm mắt thấy điều này” Cao Thăng Thái lật lại hồ sơ đưa cho con trai.
“ Tình hình là Nộ Lô mất đi hai chi một lớn một nhỏ mà không có thái độ lại co mình trong thành cho nên Thính Lô cảm thấy không cần e ngại đều là bộ nhưng có xưng yếu mạnh, Nộ Lô là mạnh nhất nhì 37 tộc Di Lão. Thính Lô lại là yếu gần xếp cuối cho nên hai bên tuy là quan hệ bình đẳng nhưng thực tế là Thính Lô dựa vào Nộ Lô là sống.”
“ Nay thấy Nộ Lô yếu nhược nên nổi tâm tư, mà điểm quan trọng là thằng Kiều Thạc lại cung cấp nhiều hơn súng thần công cho Thính Lô”
Cao Thăng Thái tiếp tục nói lên tình báo thông tin, đây cũng không hắn là tình báo gì khó tìm. Vì trận “đại chiến” giữ Thính Lô và Nộ Lô là có dùng pháo, cả hai bên lầm đầu tiên tác chiến kiểu này ở Đại Lý khiến nhiều phe nghiêng mắt nhìn.
“ Cha, đây chính là mưu tính của Kiều Thạc , nếu không có Đại Việt công vào có lẽ Di lão Tộc sẽ không yên với thằng này” Cao Thái Minh thâm tường mà nói.
“Không tồi, đã nhìn ra rồi, đúng vậy hẳn là Kiều Thạc cố ý, kẻ này rất không đơn giản, ta vẫn muốn cử ngươi về Kinh Sư giúp ông nội một tay chế phục kẻ này “ Cao Thăng Thái có chút lo lắng về họ Kiều mặc dù hắn đã bố trí rất kĩ..
“ Ta đi Đại Lý Thành vậy còn Cha?” Cao Thái Minh ngược lại luôn cảm thấy lo lắng nơi này.
“ Ở đây thì có cái gì chuyện… ha ha ha” Cao Thăng Thái tự tin cười lớn.
“ Cha muốn can thiệp vào Di lão? Đại Việt hãy còn đó” Cao Thái Minh khuyên can.
“ Đại Việt mạnh thì có mạnh, nhưng Đại Lý chúng ta có một thế mạnh không nơi nào có được đó là địa hình. Từ Mã quan tới Văn Sơn không hề dễ dàng, ta đã lập các ám điểm gác trên đường đi bọn chúng đại quân đi qua sẽ bị phát hiện ngay” Cao Thăng Thái nói không sai.
Con đường chết tiệt từ Mã Quan đi qua Bản Dốc Trại rồi đi về Văn Sơn cực khó để đại quan có thể tiến nhanh, hãy nhìn chỉ 8 ngàn người Kim Xỉ phải xếp hàng như con rắn dẹt dài hơn 2 km mới đi được với địa hình đó muốn đi nhanh là không thể, chỉ cần bố trí ám điểm canh phòng thì không có khả năng quân Đại Việt có thể số lượng lớn bất ngờ thông qua.
“ Vậy cha đồng ý với lão Hồ Ly Nộ Lô rồi?” Cao Thái Minh dò hỏi.
“ Phải , đồng ý chẳng qua là đồng ý lấy cẩu mạng của Nộ Lô Văn Cổn Long….dám ngang nhiên chống đối người Bạch ta đến tận đất này hắn mấy tháng trời không ra mặt góp quân, vẫn chờ đến lúc có chuyện mới cầu xin người Bạch? Cái thứ sói mắt trắng này… sao có thể để nhởn nhơ?” Cao Thăng Thái âm hiểm nhếch môi.
“ Con không quá hiểu..” Cao Thái Minh hơi ngạc nhiên khó hiểu.
“ Thính Lô dám một mình làm loạn sao, chỉ dựa vào mấy thanh pháo thần công đó? Là ta và Thính Lô đã âm thầm liên hệ trước, lần này hốt hết một mẻ Nộ Lô, thanh tảy Văn Sơn tạo lối thông cho Côn Minh, tiếm có thể công, lui có thể thủ” Cao Thái Minh nắm chặt tay đấm xuông bản đồ da bò rộng lớn vẽ chằng chịt địa hình Đại Lý cùng các chú thích.
“Thì ra cha đã an bài từ sớm, ta nghĩ nhiều rồi… vậy ta đi Đại Lý thành” Cao Thái Minh gật đầu , cha vẫn là gừng càng già càng cay, không ngờ đã liệu trước mọi việc.
Thật ra Cao Thái Minh còn chưa nói hết, trong Ngũ Lô thì có nhị Lô nghiêng về họ cao rồi, Phượng Lô nhỏ yếu nằm ngay cạnh Côn Minh, sống chết trong tay Cao Thăng Thái thì không cần nói đến, thằng này bắt buộc phải nể họ Cao sắc mặt bảy phần.
Nói đến phân bổ các thế lực Di Lão Thì.
Nộ Lô ở Văn Sơn rộng lớn khá mạnh mẽ.
Phượng Lô chỉ có một góc hẹp ở Kiềm Tây Nam, bị quân Cao gia ở Khúc Tĩnh chèn ép.
Thính Lô nằm ở Nghiễm Sơn vùng giữa Nộ Lô cùng Phượng Lô , mạnh hơn Phượng Lô một chút.
Thai Lô chiếm gần như chọn vùng Kiềm Tây Nam rộng ớn. Thai hay Thái có nghĩa là to lớn rộng rãi. Bộ này củ Di Lão khá mạnh, không kém bao nhiêu Nộ Lô.
Nhưng nói đến mạnh nhất vấn được công nhận trong các bộ Di Lão đó là Hồng lô chiếm đóng Hồng Hà lộ, nơi có Hồng hà đi ngang qua, thông tới với Lao Cai của Đại Việt . Hồng Lô rất mạnh, giàu có , nhân số đông đúc, có tới 3 vùng cao nguyên bằng phẳng mầu mỡ có thể canh tác. Không mạnh hơi đáng phí.
Lần này Cao Thăng Thái chính là dùng giá không cao lắm mua chuộc được Hồng Lô giúp đỡ .
Đơn giản vì khu của Kiều Thạc ở chỉ có thể liên hệ bốn bộ kia , Hồng Lô tít ở Tây Nam của Côn Minh đoạn tiếp giáp Lâm Tây của Đại Việt. Kiều Thạc quá xa để với tới.
Cho nên Cao Thăng Thái dùng mấy thanh hoả pháo cùng hứa hẹn sẽ tặng thêm sau khi sự việc chấm dứt đã khiến Hồng Lô đồng ý.
Bởi lẽ Hồng Lô cùng chán ghét cảnh Nộ Lô ngày một lớn mạnh bất phân chính phụ với mình.
Dúng la Di lão không bao giờ ngóc đầu dậy được vì luôn đấu đá nội bộ như vậy.
Đầu tháng ba.
Nộ Lô Văn Cổn Long sau khi bí mật gặp Cao Thăng Thái đạt thành hiệp nghị đã chính thức quang minh chính đại hồ hào các chi gửi tinh binh, nô binh về Văn Sơn Thành tụ tập thảo phạt Thính Lô ngu ngốc cùng láo xược.
Thính Lô lần này cũng rất ghê không hiểu lấy đảm lược đâu ra mà cũng đứng lên tụ tập các Chi chiến binh, gọi nhịp cùng Nộ Lô hùng mạnh.
Tinh binh, nô binh ầm ầm kéo về Nghiễm Sơn thành chuẩn bị chiến đấu.
Nhị Lô đại chiến trong lúc Đại Việt cướp Mã Quan, tình thế quỷ dị khiến các bên khinh nghi theo dõi sát sao.
Văn Sơn Thành, Nghiễm Sơn thành nội bất suất, ngoại bất nhập. Điên cuống tập trung lực lượng chỉnh đốn binh mã, tổ chức các cánh quân, thao luyện.
Ngày 15 tháng ba mội vạn ba ngàn tinh binh mã tráng của Nộ Lô binh chia hai lộ công thẳng đến Nghiễm Sơn Thành. Giáp da chói đỏ, giáp mây ngập đường, cờ xí Nộ Lô phủ dăng đầy trời tung bay. Quân Nộ Lô lần này thực sự rất quy củ khí thế. Đi dứng hàng lối đều nghiêm chỉnh hơn nhiều trước đây. Đúng là tinh binh cường tướng.
Đại quân đi ra Văn Sơn thành đóng cửa không tiếp khách đề phòng kẻ gian thừa dịp vắng mà vào.
Tương tự bên Nghiễm Sơn không vừa chỉ có tám ngàn binh mã nhưng cũng dám xuất thành đối đầu. Nghiễm Sơn thành đóng cửa bế quan.
Hai bên tụ quân tại Nhất Long Chảo ( Chảo= thung lũng) quyết một trận sống mái.
Hai bên gặp nhau như cựu thù giết cha gặp mặt mà xông vào chém giết tung trời. Pháo lớn nổ ầm ầm. Sau nửa ngày đại chiến hai bên mồi thằng thiệt hại tầm ngàn sinh mệnh buộc phải lui quân lập trại đánh lâu dài.
Ở Di lão trận chiến dạng này đã được coi là kinh thiên động địa, nửa ngày hai ngàn người chết đi, toàn là “tinh binh hãn tướng” lòng người sao chua sót.
Thám tử các phe trông thấy cuộc chiến này, trông thấy uy lực đại Pháo cũng sợ hãi kinh hoàng…
“ Thật đánh lên rồi… ha ha ha đánh tốt , đánh tốt lắm..” Cao Thăng Thái cười lớn…
“ Thái Anh ngươi lập tức thông báo cho Hồng Lô ( Hoành Lô) lập tức theo kế hoạch hành động” Cao Thăng Thái quát bảo đứa con trai thứ ba của mình là Cao Thái Anh nhanh nhan theo kế hoạch mà động.
Ngày 16 tháng ba doanh trại của Cao Thăng Thái động. Một vạn năm ngàn Bạch Tộc Côn Minh họ cao cùng 7 ngàn Phượng Lô Di lão liên minh chính thức từ rìa chính Tây của Văn Sơn thành mà Đông tiến về toà thành này.
Các phe thế lực kinh nghi bất định, Bạch lão muốn thừa cơ Di lão đánh nhau mà xuống tay?
Theo lệ thường nếu Bạch lão tiến công Di lão có mâu thuẫn nào cũng nên dừng lại , chống đỡ Bạch Lão xong mới tính thù riêng.
Vốn dĩ nhĩ Nộ Lô cùng Thính Lô phải dừng tay để Nộ Lô quay về cứu Văn Sơn thành, nhưng không. Hai bên lại nổ ra một trận đại chiến chết mấy trăm người, thế không hoà hoãn.
Văn Sơn thành xong rồi.
Hồng Lô đâu, Phượng Lô đâu? Thai Lô đâu? Sao không ai đoái hoài.
Mẹ kiếp Phượng Lô vẫn đi theo Cao gia Bạc Lão, phản đồ, cả đám Di lão chửi ầm lên.
Thai Lô quá xa ở góc Đông Nam cứu không kịp. Phượng Lô phả chó.
Tất cả ánh mắt Di Lão chỉ còn hi vọng vào Hồng Lô cường đại.
Hồng Lô động. Hai vạn quân xuất phát nhanh chóng vào Văn Sơn lãnh địa, đuổi theo Cao gia lão Bạch.
Di tộc trầm trồ tán thưởng, vẫn là Hồng Lô tầm nhìn đại cục, vẫn là Hồng Lô nghĩ cho Di lão tộc, không hổ là kình thiên trụ của Di lão.
Nhưng thế nhân lại một lần nữa khó hiểu.
Cao gia Bạch lão không có công Văn Sơn thành thay vào đó chạy đến chiến trường đây là tình huống gì?
Quỷ dị tình huống, nhưng người có não sẽ nhận ran gay, một trong hai phe Nộ Lô, Thính Lô đã móc ngoặc với Cao gia Bạch lão, Và chắc chắn khi Bạch lào đến chiến trường thì một trong hai phe phải bỏ mệnh.
Thế nhân lại chửi cha Nộ Lô, Thính Lô cõng rắn căn gà nhà, chuyện như vậy cũng làm ra được thiên lý bất dung. Tất cả hô hào Hồng Lô thực hiện xứ mệnh tru diệt gian ác. Kẻ nào liên hệ Bạch Lão giết Di Lão thì chém kẻ đó. Mọi ánh mắt chăm chú hướng về nơi này quỷ dị chiế trường.
"Nỗi nhớ này tung bay trong gió.... ... có một người không thể quên được!
Quãng đời còn lại chỉ có thể ôm nhau trong hồi ức." Bi thương sẽ là những gì chúng ta cảm nhận được ở trong bộ truyện...