Chiên Bàn Phú Thái mà một thế tử quân vương rất rất hợp cách, hắn đã nhìn thấu bản chất vấn đề.
Thứ nhất hai tên Chiên Bàn Phú Thái, Daksamavamca đều có tư tâm tìm ra gười Tống đứng sau giao dịch cùng Ngô Khảo Ký. Sau đó họ có thể trực tiếp mua từ người này. Đó là dể đảm bảo không bị Ngô Khảo Ký. Vũ khí khôi giáp đặc biệt là chiến nỏ đã khiến họ quá kinh hãi. Nhưng họ tự tin bằng vào năng lực bản thân và thời gian dài tìm hiểu sẽ nạy ra được đầu mối.
Nhưng khi chứng kiến Đại Lôi đạn và Tiểu Lôi đạn họ đã hiểu ra một điều, chuyện này bất thành. Nếu chỉ là đao kiếm khôi giáp chất lượng quá cao kia thì còn có thể gọi là mối giao dịch nghiêm cẩn. Nếu đủ tiền, đủ người, đủ thời gia thì có thể đào ra. Song Đại Lôi đạn và Tiểu Lôi đạn đã vượt qua phạm trù vũ khí thường nhân. Trong mắt Chiên Bàn Phú Thái, Daksamavamca, Jayavirahvarman II thì đây đã thuộc về thần thánh vũ khí cấp độ. Do vậy thứ quan hệ mua bán này, rất khó có thể dùng sức người phàm nhân để chen chân. Hay nói rõ nếu họ thất bại trong việc chen chân mà để cho Ngô Khảo Ký biết được thì đó là thảm họa diệt vong.
Bên cạnh đó có một chi tiết vô cùng vô cùng cần để ý Jayavirahvarman II là huynh đệ kết nghĩa của Ngô Khảo Ký, và theo như lời nói của Jayavirahvarman II lộ ra thì anh em này có ý định cướp Angkor. Khác với Medang cùng Lavo có thể tự do liên hệ người Tống dễ đàng. Địa thế của Angkor và người Khmer it giao thương cùng Tống. Thủy binh Angkor lại kép, không phát triển nhiều hải thương lúc này.
Chính vì thế Jayavirahvarman II chắc chắn phải dựa và chỉ có thể dựa vào Ngô Khảo Ký, hắn dám mời Ngô Khảo Ký về làm song vương Angkor là đủ hiểu phách lực của tên này. Không cần biết Ngô Khảo Ký có đồng ý hay không, nhưng mối liên minh lợi ích chính trị cũng như tình cảm của hai người này không thể khinh thường.
Giả dụ Ngô Khảo Ký giúp được Jayavirahvarman II khống chế Angkor, mà theo Chiên Bàn Phú Thái khả năng này rất cao. Lúc đó Lavo là một tiểu quốc ngay cạnh Angkor, nếu lúc này Chiên Bàn Phú Thái một lòng hai dạ muốn nhảy vào mối làm ăn của Ngô Khảo Ký và người Tống sau màn kia thì hậu quả không cần nghĩ nhiều. Angkor sẽ nghiền nát Lavo.
Đứng trên mọi khía cạnh Chiên Bàn Phú Thái đầu óc rất nhanh nghĩ ra phương án. Nhảy vào vòng tròng lợi ích cùng tình cảm của Bố Chính Angkor.
Jayavirahvarman II gọi Ngô Khảo Ký là đại ca, nhận đại ca, hắn cũng có thể, Chí ít sau này nếu Jayavirahvarman II nên ngôi vua Angkor mà muốn đanh Lavo thì cũng phải nể mặt Ngô Khảo Ký một tí, ít nhất Lavo có chỗ để đi khóc lóc kiện cáo. Tuy binh lực Bố Chính chẳng có mấy nhưng nếu vị Đại ca cáu lên không cung cấp thứ khủng khiếp này cho Angkor thì Lavo dám vật tay với Angkor chơi. Tính đầu tình đuôi Chiên Bàn Phú Thái quỳ ngay xuống nhận Ngô Khảo Ký làm đại ca.
Thực tế chỉ có mấy tên hoàng tử Trung Hoa luôn bị nhốt trong cung cấm mới thiếu đi sự hiểu biết xã hội tong bụng toàn một mớ bala bala kinh sử và trưởng thành muộn. Các tiểu quốc thì khác, vương tử từ bé đã phải lặn lội có khi còn lặn lội khổ sở hơn dân thường, do đó họ cực tinh minh. Chỉ cần nhìn hành động của tên Chiên Bàn Phú Thái là rõ.
“ Đại ca tại thượng, xin nhận tiểu đệ một bái” Daksamavamca nhận ra có chút chậm nhưng không muộn, hắn cũng ngay lập tức hành lễ với Ngô Khảo Ký.
Daksamavamca ý nghĩ tương tự, giờ này Angkor, Lavo, Bố Chính nhảy vào một cái liên minh. Đừng nghĩ tìm người Tống giao dịch khó bao nhiêu, nếu để lộ hành vi hắn Medang vương quốc không chịu nổi tam liên minh này dày vò. Cho nên không cần biết có tình cảm thật hay không, nhảy vào khối liên minh này rõ ràng là an toàn hơn. Daksamavamca hắn đã tận mắt chứng kiến bí mật này, hắn không có khả năng rút lui nữa rồi. Hoặc là tham gia và Medang sẽ bá chủ Tam Phật Tề, rút lui hắn Daksamavamca phơi xác nơi này..
Ngô Khảo Ký nhìn nhau ngơ ngác lần hai … mắt chạm mắt, mũi chạm mũi.. bệnh muốn làm tiểu đệ cũng có thể bị lây, đầu năm nay quá nhiều người muốn làm tiểu đệ.
Từ Huy méo mồm làm phiên dịch.
Xuy đi nghĩ lại Ngô Khảo Ký cảm thấy kết bái cũng được không mất gì. Bán hàng hắn vẫn dựa cớ là người Tống đưa cho nên không giảm giá. Hắn trong lòng biết kết bái chỉ là bề ngoài, chỉ có lợi ích gắn chặt mới là bền lâu. Đến anh em ruột vì tranh chấp ngai vàng còn đồ sát nhau như người dưng. Anh em kết nghĩa cũng có giới hạn mà thôi.
Nhưng đã kết nghĩa thì có cái danh chính ngôn thuận. Angkor láo? Cắt vũ khí viện trợ, gọi Lavo Medang đập. Tương tự Lavo láo? Gọi hai thằng kia đánh…. Tính ra rất vui vẻ. Còn đối ngoại thằng nào láo, gọi hội đập.. có cảm giác rất Yomost a. Nhưng nhiêm vụ hiện tại phải giúp Jayavirahvarman II đánh đến Angkor, thằng này còn ít tiền có lẽ đầu tư hơi hụt vốn nhưng thằng này sau sẽ là tay chân mạnh nhất. Đáng đầu tư. Lavo viện trợ nhanh vũ khí thằng này sắp bị Pagan đánh tàn, nhưng thằng này rất có lương thực mà Bố Chính rất cần lương thực.. Thằng này anh em tốt.
Medang… quốc lực vẫn còn khá khá… viện trợ đủ để nó chiếm Mallacca từ đâu Bố Chính con đường sẽ mở rộng.
Não Ngô Khảo Ký loạn chuyển một hồi. Hắn phất tay một cái.
“ Tối nay tổ chức lễ kết bái tại Phủ Đệ Thành chủ.. đi gọi Ngô Khảo Tước để hắn nhận thức mấy cái ca ca mới này”
…………………………….
“ Đại ca gọi ta… ngươi có nhìn thấy cái thuyền thứ hai từ trái qua không, là ta cho nổ ở đó… Đại ca thấy ta lợi hại chứ..”
Ngô Khảo Tước được gọi thì phi thân lên Du Đỉnh thuyền, hắn chưa gặp mặt đã lớn tiếng khoe khoang.
“ Cái mặt ngươi làm sao vậy?... lại bị đánh hội đồng” Ngô Khảo Ký nhìn Ngô Khảo Tước xuất hiện cởi ra khôi mũ, gương mặt tím xanh tím đỏ không chỗ nào lành.
“ Không sao.. không sao .. huynh đệ đùa dỡn” Ngô Khảo Tước cười ha ha coi như không có gì mà ngồi xuống một góc.
“ Ngươi lại miệng tiện rồi bị đánh?” Ngô Khảo Ký bó tay nhìn tên này.
Thật ra lúc đầu tên này nhập doanh luyện tập mọi người rất tôn trọng cường giả. Nhưng sau mới phát hiện ra tên này là một con gà chính hiệu, hắn quả thực vô địch đao pháp, nhưng có đúng một chiêu. Đánh không thắng là hắn chết.
Đáng thương thay Ngô Khảo Tước kỳ tài luyện võ, nhưng vì chẳng ai dạy, chỉ ngộ được đúng một chiêu. Ừ thì đi giang hồ kiểu này dùng được, nhưng trong quân dùng không được, quân sĩ toàn mặc giáp, chém một đao chưa chắc chết đươc người ta, mình lại sơ hở toàn thân, cho nên cách đánh của Ngô Khảo Tước chỉ dành cho giang hồ.
Quan trọng là trong quân coi trọng đào chiến, một đao chiến pháp chẳng dùng được, ngươi chém được đội của người khác một người, ngươi cũng chết theo.
Kể từ đó Ngô Khảo Tước phải học lại từ đầu, cũng may hắn thiên phú bẩm sinh, học chiến đấu cực nhanh.
Nhưng tên này có cái miệng tiện vô cùng, mở miệng ra là làm người khó chịu. Binh sĩ nể hắn nhị gia của Ngô gia thành Bố Chính nên bỏ qua. Nhưng nhịn nhiều không phải cách, sĩ quan nhóm không chịu nổi phải báo cáo Ngô Khảo Ký.
Mệnh lệnh xuống dưới là.. Hắn tiện miệng thì đè ra đánh cho bản quan. Một người ko đánh được hắn thì một nhóm lên.
Ngô Khảo Tước hăn hành ngập mồm, quân sĩ được lệnh không nề hà, hễ Ngô Khảo Tước tiện miệng là bị đè ra đánh. Cũng là tên này hiểu chuyện hắn biết mình tiện miệng nên khà khà chịu đánh. Binh sĩ đều là anh em nên nhẹ tay thôi. Nhưng đau khổ xác thịt là không tránh được. Nhưng Ngô Khảo Tước sửa không được cái thói tiện miệng của hắn, thành ra ăn đòn thành quen.
“ Ô đại ca.. ngươi thân thiết với bà điên này từ lúc nào” Ngô Khảo Tước ngạc nhiên.
“ Im miệng, không có lệnh của ca không cho mở mồm” Ngô Khảo Ký phát cáu, thằng này cái gì cũng tốt, ngoan, chịu khó, khiêm tốn học hỏi, thông minh, chỉ mỗi cái tiện miệng không thể sửa.
“ Uhmm” Ngô Khảo Tước giơ tay bụm miệng gật đầu lia lịa.
Từ Huy thì vừa vắt vẻo bên người Ngô Khảo Ký vừa tặng cho tên em chồng này mộ ánh mắt hình viên đạn.
“ Ngô Khảo Tước, Ca gọi ngươi đến đây để giới thiệu cho ngươi mấy người ca ca kết nghĩa. Nhị ca Jayavirahvarman II, Tam ca Chiên Bàn Phú Thái, Tứ ca Daksamavamca ngươi là út.”
“ Giới thiệu với các vị nghĩa đệ , đây là em ruột của ta tên Ngô Khảo Tước, Hắn tối nay cũng tham gia kết bái cùng mọi người.”
“ Chào Ngũ đệ…”
“ Uhmmmm”
“ Ngũ đệ hảo”
“Uhmmmm Umm”
“ Ngũ đệ lạ nha”
“ Uhmm mmm”
Đám người chào nhau một hồi. Nhưng Ngô Khảo Tước bị cấm nói chuyện nên hắn chỉ có thể um um khiên cho mọi người cười ngất.
“ Khảo Ký, thiếp muốn thử bộc…. Đại Lôi Đạn” Lúc này Từ Huy lên tiếng, nàng là người ham vui, lúc đầu thì có sợ hãi nhưng qua rồi lại hưng phấn muốn thử… Nàng xưng hô là thiếp vì lúc này đông người nàng phải giữ thể diện cho Ngô Khảo Ký, đây là thỏa thuận
“ Không được nguy hiểm” Ngô Khảo Ký lắc đầu từ chối..
“ Thiếp muốn thử.. thiếp muốn thử… thiếp muốn thử” Từ Huy chơi bài làm nũng, nàng ôm lấy cổ Ngô Khảo Ký lắc như đúng rồi.
“ Uhm Uhm Uhmmm…” Ngô Khảo Tước chỉ vào mặt mình mà uhm một tràng không ai hiểu hắn nói gì.
“ Chị dâu cho phep ngươi nói , cấm tiện mồm” Từ Huy quay về phía Ngô Khảo Tước nghiêm mặt đe dọa.
Ngô Khảo Tước liếc nhìn Ngô Khảo Ký
Ngô Khảo Tước gật đầu.
“ Phù, chị dâu để tôi làm hướng dẫn cho, thứ này tôi nghịch nhiều nên biết..”
“ Ngũ đệ dạy ta”
“ Xin dạy ta…”
“Ta nữa”
Đám Chiên Bàn Phú Thái, Daksamavamca, Jayavirahvarman II nhao nhao đòi hỏi, một người không thể chống lại số đông, Ngô Khảo Ký dặn dò Từ Huy cẩn thận sau đó cũng thả đám người này đi.
Từ Huy thuần túy là vui chơi nghịch ngợm. Nhưng ba tên vương tử thì hết sực nghiêm túc, học hỏi từng chi tiết nhỏ của việc đâm bộc phá hay ném lôi đạn. Thâp chí bọn này còn trực tiếp thử tác chiến bằng nỏ trên các chiến Thuyền Bố Chính.
“ Đại ca, chiến thuyền Bố Chính tuy có điểm đặc sắc và hùng mạnh nhưng khó thích hợp tác chiến trên biển, tiểu đệ nghĩ cần cải tạo một chút” Daksamavamca thành thật muốn lấy lòng Ngô Khảo Ký và thể hiện sự hữu ích của bản thân.
“ Đại ca, kể cả tác chiến trên sông, chiến thuyền Bố Chính vẫn cần cải tạo đôi chút, tối nay đệ về sẽ viết ra một chút ý nghĩ của mình, thêm vào đó ta sẽ gửi một nhóm công tượng chuyên đóng tàu cho đại ca” Chiên Bàn Phú Thái còn tỉ mỉ hơn
“ Ta cũng gửi công tượng cho đại ca, nói về đóng hải thuyền thì Medang của chúng ta nói là thứ hai không ai nhận thứ nhất” Daksamavamca có chút cạnh tranh.
Jayavirahvarman II thì chịu rồi người Khmer hắn không có quá nhiều kinh nghiệm tác chiến đương thủy.
“ Cảm ơn các vị nghĩa đệ, cái này đại ca nhận, đúng là Bố Chính thứ này đang rất thiếu. Cám ơn cám ơn” Ngô Khảo Ký chắp tay cám ơn, hắn cám ơn thật lòng vì giờ đây hắn đã biết, tại thời điểm này bá chủ vùng biển Đông Á và Đông Nam Á là người Mã Lai cùng Chola. Người Tống người Việt m người Phù Tang, Choson chỉ có thể hoạt động ven biển là nhiều mà thôi.
-Tác mệt quá mai viết tiếp--- cầu phiếu
Truyện tu đạo, hệ thống cảnh giới khác biệt, main phải len qua khe hẹp tìm cách sống sót. NVP không não tàn. Mong được ủng hộ Nhất Kiếp Tiên Phàm