Sau ba tháng cố gắng vào tháng giêng năm Thiên Phục Võ Uy thứ 2 ( 1087). An Đông Đô Hộ Phủ của Đế Quốc Đại Việt đã thành hình tại Đảo Luzon.
Ngô Khảo Bình bắt đầy tổ chức bộ máy quân sự, hành chính cho đô hộ phủ này. Đô Hộ Sử được bổ nhiệm là một Sinh Viên Trường Chính Trị Cao cấp có tên Vũ Minh Võ chuyên cai quản về dân chính cùng pháp luật, còn một vị sinh viên khác trường Lục Quân Võ Bị có tên Phùng Ích Khiệm được bổ nhiệm làm Đô Hộ Trấn thủ. Nói chung đây đều là các sinh viên suất sắc nhất của các trường này, bọn họ kinh qua những chức vụ gian khổ này để có lý lịch dày dặn hơn mới có thể cất nhắc các vị trí quan trọng hơn.
Đây cũng chính là lề lối làm việc của Đế Quốc, nói chung người tài phải mài rũa, có một đống các đô hộ phủ đang chờ bọn hắn công tác tăng dày lý lịch. Đó là cơ cấu bồi dưỡng nhân tài Đại Việt, không nuôi hoa trong lồng kính mà vứt ra thiên nhiên hoang dã sinh tồn tranh đấu. Sống được chính là cứng cáp trưởng thành, phế rồi thì không đáng để bồi dưỡng.
Quân số nơi này chỉ 500 tinh binh còn lại tuyển nô lệ thêm 500 để thành lập quân đội bảo vệ Đô Hộ Phủ cùng thực hiện các chức trách quân sự khác.
Khu Đô Hộ pháo đài đã xây cao đến 15m là cấu trúc tháp tròn với đế lớn thân hơi thuôn vào, có nhiều tầng và từ 10m đổ lên có lỗ châu mai thông qua tứ phía tạo nên hệ thống phòng ngự không góc chết. Nói chung làm để doạ nhau thôi. Vẫn còn lâu lắm người dân nơi này mới có được ý thức tự chủ lãnh thổ , trừ khi họ thành lập quốc gia, trừ khi Đại Việt dùng võ lực đàn áp bóc lột thậm tệ. Còn nếu chỉ duy trì quan hệ lao động trả lương này khó mà sinh ra mâu thuẫn được.
Bởi lẽ mức lương Đế quốc trả cho người Maliwoa rất bèo , nhưng là bèo ở Đại Việt, còn với người Maliwoa thì đó là thiên đại con số không dám nghĩ tới. Chỉ khi nào người Maliwoa cảm thấy con số lương này không đủ thì mới sinh mâu thuẫn. Nhưng đến lúc nào họ mới cảm thấy không đủ đây.
Một xã hội lấy săn bắn hái lượm làm chủ, nông nghiệp chưa thoả mãn 50% nhu cầu thì làm gì có giao thương thị trường diễn ra nhiều. Đã không có thị trường phát triển thì khái niệm lương chỉ tính bằng no- rất no- thừa lương thực. Với lý do này thì Đế Chế vẫn có thể dùng giá rẻ nhân công nơi này.
Dĩ nhiên Đế Chế cũng không thèm bẩn tính đến độ dùng mức lương quá bèo bọt. Mức lương đế chế trả cho người Maliwoa ra rất cao theo giá trị con số trên hòn đảo này.
Các công trình đã hoàn thành lò nung vôi cỡ nhỏ ba tấn một giờ một ngày liên tục sản xuất theo ca cũng có đến 40 tấn vôi thành hình. Hai lò là 80 tấn vôi thành phẩm.
Quá trình khai thác tro đá xốp núi lửa chậm hơn dự kiến vì đường đi phức tạp đôi chút cần bọn Mộc Tộc cải tạo. Cho nên dự kiến 400-500 tấn đá trong 10 ngày chỉ có thể đạt 300 tấn.
Vậy nhưng đã quá thừa để xây dựng, thực tế máy nghiền bột vôi, tro đá lửa không theo kịp tốc độ khai thác vì ở đây dùng sức kéo gia súc cùng nhân công.
Không dám xây đạp, mương ở Philippines, trừ khi muốn tự tử.
Đây cũng là một điểm giới hạn đáng ghét ở nơi này.
Pháo đài dư sức chứa 4000 lính cùng vài trăm chiến mã. Lần này Ngô Khảo Bình mang gấp rưỡi số ngựa tức là 120 con mỗi thuyền, trong đó có cả ngựa giống, bọn này sẽ ở lại 300 con ở trại ngựa cạnh pháo đài để nuôi dưỡng làm căn cứ tiếp tế cho tuyến thuyền Đại Việt sau này.
Công việc xây dựng gần như đi vào hoàn tất thì hôm nay Samoai cùng Paete xuất hiện. Bọn này hiểu giờ phút này chưa phải lúc tách ra, cho nên cả hai vẫn phối hợp hành động tiến về mở rộng phía Đông trước, sau đó mới tới phía Tây.
Tức là quân Tây Maliwoa do Paete chỉ huy trước giúp quân Đông Maliwoa do Samoai chỉ huy. Chiếm xong phía Đông thì Samoai sẽ quay ngược lại giúp Paete đánh giang sơn.
Điều này không phải ngâu nhiên mà làm vậy. Có một mỏ vàng và mỏ Pentlandit ( Niken Sunfat) nằn ở phía Đông , Ngô Khảo Bình yêu cầu nhanh chiếm nơi đó để hắn khai thác còn về Đại Việt, mùa bão đến nơi rồi, Bình muốn né tránh thiên tai.
“ Tư Lệnh Đô Đốc đại nhân, Đô Hộ Phủ Trấn Thủ đại nhân, Đô Hộ Phủ Sứ đại nhân, chúng tôi đã chuẩn bị xong hoàn toàn.. chúng ta xuất phát chứ?” Samoai hùng dũng oai vệ bụng phệ mặc giáp Lorica Segmentata V.01 của Đại Việt bước tới hô lớn.
Thật bên Đại Việt cũng chơi đẹp, họ còn tầm 1 vạn giáp lưới/ giáp phiến thời cổ, cấp cho binh sĩ thường của quân thổ dân 3 ngàn, số còn lại cất kho pháo đài. Nhưng đám quan trọng của Maliwoa bộ lạc thì Ngô Khảo Bình cũng cấp cho họ Lorica Segmentata V.01 đời đầu để tăng thêm an toàn. Nói chung Maliwoa bộ lạc đang được dùng tốt, để họ bị tổn thương không hay.
Lúc này sau ba tháng sống chung bọn Maliwoa đã biết bặp bẹ dăm ba câu tiếng Việt để đối thoại, đều là ngữ hệ đơn âm tiết nên khả năng học của nhau khá nhanh tiếng bồi.
Bọn họ cũng không gọi chung sĩ quan Đại Việt là thủ lĩnh nữa mà đã biết gọi theo cấp bậc, thậm chí bọn này còn hoc trộm cấp bậc của Đại Việt quân đội để phân cấp nhăng nhít trong bộ lạc.
Bộ lạc Makatila từng gây sóng gây gió cho Maliwoa đã bị diệt từ tháng trước rồi, có chiến giáp cùng vũ khí thép sắc lém khiên chắn , nỏ sắc và vũ khí đồng cởi trần là hai khái niệm khác nhau. Lại còn Đại Việt binh chơi xấu cử thêm 200 binh mang pháo cối đi theo, thử hỏi đánh cái gì cho đặng?
Năng lực tác chiến của quân Maliwoa và quân Makatila là như nhau, số lượng quân Maliwoa đông hơn gấp đôi, lấy hơn 4000 đánh gần 2000. Thử hỏi với trang bị đó, số quân đó, lại có Đại Việt sĩ quan chỉ đường mách nước. Makatila không bị diệt mới lạ.
Sở dĩ trước đây Makatila xưng bá là vì nôi bộ Maliwoa phân rã khiến cho Makatila nhỏ hơn có thể nhiều lần quy hiếp kẻ đông hơn. Nhưng lần này không xong rồi. Maliwoa tạm thời đoàn kết, lại thêm vũ khí quá chênh lệch, trận chiến không có gì đáng nói cả. Nói trắng đó chính là bắt nạt nhau mà thôi.
Ngô Khảo Bình đã chứng kiến tập dục man dợ của người Austronesian ở Philippines, cắt đầu kẻ thù, ngâm trong dung dịch lá cây đặc biệt để tiêu lớp mỡ , thịt thì khô lại, sau đó bọn họ sẽ mở sọ não từ phía chẩm đầu , lôi hết sương sọ , não người ra, sau đó lại ngâm cái đống bầy nhầy đó vào lá cây dung dịch, tạo thành một cái sọ não khô tí hon, hai mắt và miệng bị khóa. Ý nghĩa giam linh hồn kẻ thù trong đó khiến bọn họ không thể trả thù.... Thật man dợ quá thể.
Quý tộc của Makatila bị chém sạch, năm ngàn người Makatila bị bắt làm nô lệ, còn bọn hắn có thể thoát kiếp nô lệ hay không thì cần xem biểu hiện trong bộ lạc có tốt không.
Năm ngàn này Ngô Khảo Bình chọn hai ngàn khỏe mạnh nam nữ chiếm lấy, đây là thỏa thuận rồi, số còn lại Samoai và Paete chia nhau.
Sau trận này Ngô Khảo Bình chia thêm cho mỗi thằng Samoai và Paete 500 chiến giáp và vũ khí nâng tổng số quân đội có trang bị sắt thép của Maliwoa lên 4,5 ngàn người, thực sự là một cỗ lực lượng rất khó đánh bại trên đảo Luzon, trừ khi mấy chục các bộ lạc khác liên hợp cả lại cùng tiến đánh hai thằng này mới được. Nếu để cho hai thằng này tằm ăn dỗi đi lên thì... có khi 5-10 năm cái đảo Luzon này sẽ thống nhất, chia làm Đông- Tây hai quốc gia.
Thời này vịnh Manila và vịnh Laguna chưa có tách nhau ra như thời tk21. Ở thế kỷ 21 thì Laguna như một cái hồ khổng lồ ngăn cách với vịnh Manila bởi Muntinlupa. Nhưng thời này phù sa chưa có bồi tụ thành Muntinlupa, cho nên vẫn có một khe hẹp tầm 2km đi từ Manila vào trong vịnh Laguna.
Trong vịnh Laguna có một cái mỏm nhô ra người dân ở đây gọi là mỏm Jalajala, cái mỏm này Jalajala siêu cấp giàu tài nguyên. Có mỏ vàng giàu thứ hai Philippines trữ lượng 400 tấn, có mỏ Niken siêu lớn mà tương lai Trung Quốc điên cuồng khai thác làm lợi cho bản thân. Ngoài ra không thiếu mấy quặng Bạc Đồng Sắt nhỏ rải rác, đó là không kể đến mỏ Molybden cũng ngay đây.
Nói chung Philippines khá giàu tài nguyên kim loại màu… thiếu chỉ thiếu mỏ sắt. Nơi này mỏ sắt nhỏ, trữ lượng thấp, tỉ lệ oxit sắt thấm đáng thương khai thác rất ít hiệu quả.
Jalajala mũi cách An Đông Đô Hộ phủ tầm 40km đường thuỷ thông thuận, cho nên Ngô Khảo Bình hạ lệnh cho Maliwoa tấn công nơi này trước, hắn cần bắt đầu khai thác mỏ và về sớm.
Nhìn thấy bọn Maliwoa tập trung Ngô Khảo Bình biết đã đến lúc, hắn nhìn Samoai mà hỏi.
“ Quân của Paete đâu, tại sao chưa thấy?”
“ Thưa Tư Lệnh Đô Đốc, hắn đi trước ra eo biển chờ đợi…” Samoai lúc này tinh thần cao tuyệt, con trai hắn hơi ngốc đã sao? Có Đế Chế đứng giữa ngăn cản thì Đông- Tây Maliwoa khó đánh nhau.
Mà hắn với vũ khí chất lượng trong tay chỉ kiềng mỗi đám Paete thôi, chứ làm gì kiềng các bộ khác?
“ Tốt, vậy đi thôi”
Ngô Khảo Bình nói tới, lần này hắn phải đi, vì liên quan đến mỏ quặng, thậm chí Bình còn điều thêm 500 quân trên thuyền xuống đây , dẫn thêm 500 quân nô lệ Austronesia. Cuối cùng là mang theo 2000 nô lệ cùng các chuyên gia kỹ sư để tiến hành lắp đặt dây truyền tuyển quặng tại Jalajala.
Pentlandit
Hai tháng liên tiếp lọt tốp 10 đề cử, Thần Giữ Của Ban Duyên là truyện thuần Việt kể về một chàng trai không ngừng nỗ lực vượt lên số phận, nhờ sự giúp đỡ của một hồn ma để tìm kiếm cô gái định mệnh của cuộc đời mà anh chàng thương mơ đến. Hãy đến với