Lý Triều Bá Đạo Phò Mã

Chương 829: Lý Từ Huy bất chấp (01)





Ngày 15 tháng 6 năm Thiên Phục Võ Uy thứ ba (1087).

Đại Việt vừa gửi đi hơn vạn quân tới Medang lúc này chính phủ lại ban lệnh tổng động viên thanh niên Đại Việt nếu là binh sĩ dự bị lại không tham gia các xưởng sản xuất cốt lõi ở Đại Việt thì hãy tự nguyện đăng ký lên đường nhập ngũ.

Kẻ thù của Đại Việt đã hiển hiện, không phải kẻ thù xâm lược hay cướp bóc gì mà là một hệ kẻ thù mới hoàn toàn.

Đây là kẻ thù về tư tưởng hệ. Chúng phủ nhận và chống phá, không muốn Đế Quốc tiến lên con đường tự do, hạnh phúc với chủ nghĩa Mác Xít. Loại kẻ thù này còn đáng ghét và nguy hiểm hơn. Chúng muốn Đại Việt và khối Liên Minh Đông Nam Á trở về thời kỳ chế độ nô lệ hiện hữu, trở về thời kỳ hỗn loạn cát cứ phân quyền.

Lần đầu tiên Đại Việt đưa ra khái niệm hệ tư tưởng và kẻ thù về hệ tư tưởng.

Nếu kêu gọi chiến đấu vì Đồng Minh, lòng quyết tâm của quân sĩ chưa chắc đã mạnh. Nhưng nếu kêu gọi tổng động viên chống lại lực lượng phá hoại tư tưởng Mác Xít thì sự hưởng ứng và lòng quyết tâm của các tình nguyện viên sẽ mạnh mẽ hơn nhiều.

Thăng Long thành, quán trà lâu hôm nay nhốn nháo hơn nhiều, các thanh niên Đại Việt có thể nhìn thấy tâm tình của họ hơi bất thường, có bồn chồn lo lắng, lại pha lẫn hưng phấn, lại càng là nhiều hơn mấy phần căm hận.

“ Đồng học, ngươi vội vã đi đâu vậy?” Một tên sinh viên đại học tầm 18-19 tuổi buông xuống chén trà trong tay vẫy vẫy vị đồng học đang bước đi vội vã phía ngoài vỉa hè.

“ Ồ xin chào. Là ta đi đăng ký nhập ngũ” Vị đồng học trả lời trong vội vã.

“ Không được rồi, ta cũng vừa từ chỗ đăng ký nhập ngũ về, là sinh viên các trường Đại Học họ sẽ không nhận đâu, là công nhân các xưởng quan trọng cũng không nhận, dưới 17 tuổi cũng không nhận, nói chung có nhiều giới hạn quá” Vị đồng học ngồi trong quán nước có vẻ phì phò không can tâm mà nói với ra.

“ Tại sao lại vô lý như vậy, trên báo đâu có viết như vậy” vị đồng học ngoài đường vội xà vào quán nước mà chìa ra tờ báo trong tay.

“ Cái này nghe nói là quân bộ vì vội vã ra thông cáo cho nên có sai sót, chắc báo ngày mai sẽ có chính thức đính chính. Ta vừa từ chỗ đăng ký nhập ngũ về, bọn họ nói những giới hạn kia là do Thánh Thiên Đế Bệ Hạ đích thân chỉnh đổi” Đồng học áo xanh ngồi trong quán nước đẩy ra một chiếc ghế mời vị đồng học áo xám ngồi xuống.

“ Nếu là Thiên Đế bệ hạ ra chỉ dụ thì hẳn có lý do hợp lý, đồng học có biết lý do là gì không?” Vị sinh viên áo xám bình tĩnh lại tâm tình kích động mà ngồi xuống hỏi chuyện.

“ Có biết, thông cáo tại chỗ đăng ký nhập ngũ có ghi rõ. Nhiệm vụ tiêu diệt phe cực hữu tư tưởng phản động kia quan trọng, nhưng nhiệm vụ phát triển Đế quốc cũng quan trọng, cho nên công nhân những ngành nghề cốt lõi của Đại Việt và sinh viên đại học là tương lai phát triển Đế Quốc trong thời gian sắp tới, cho nên cần tập trung phục vụ mục tiêu này của Đế Quốc, nói chung là phân công lao động hợp lý để không ảnh hưởng tới tiến trình phát triển của Đế Quốc” Sinh viên áo xanh nói chuyện.

Lời nói của hắn cũng không nhỏ, cũng có nhiều người nghe được rồi bắt đầu gom lại phân tích bàn tán tình hình.

“ Khốn kiếp đám Tư Tưởng Cực Hữu này, Nghe nói tại Lavo Vương Tử Chiên Nàn Phú Thái vì bảo vệ hệ thống tư tưởng Mác xít ở Bangmakok. Nghe nói ông ta vì không muốn vợ con bị uy hiếp, không muốn chế độ giải phóng nô lệ ở Bangmakok sụp đổ mà thà chiến đấu đến chết không đầu hàng”

“ Lavo cũng có anh hùng, đại anh hùng. Nhân Dân Nhật Báo có viết bài về người này. Ông ta trong giây phút cuối là tự mình kết thúc sinh mệnh sau khi đã cạn kiệt lực chiến đấu. Ba ngàn tử sĩ Lavo chỉ có vài người thoát được, họ đều chiến đấu đến chết để bảo vệ niềm tin vào tư tưởng của mình, rất đáng ngưỡng mộ”

“ Lavo anh em đáng được giúp đỡ, phải giúp họ thực hiện lý tưởng Mác xít như chúng ta, kể từ đó Đại Việt càng có thêm nhiều đồng minh cùng chí hướng.”

“ Phải phải... chính là như vậy..”

Cả đám đông nghị luận xôn xao và rất đồng tình với người dân Bangmakok, sự hi sinh của Chiên Nàn Phú Thái là một mất mát to lớn, nhưng nó cũng là có giá trị khi mà Lý Mỹ Lệ bảo vệ được Bangmakok, thành trì của tự do, hạnh phúc, cùng tư tưởng Mác Xít ở khu vực Lavo.

“ Các đồng học, tôi vẫn có chút lấn cấn vấn đề này. Trên lý thuyế thì Đại Tống và Bắc Nguyên, Bắc Mân, Cao Ly, Nhật Bản vẫn là hệ tư tưởng cũ, bọn họ có được xếp vào Cực hữu nhóm hay không?” Một vị sinh viên trẻ tuổi có lẽ là năm một gì đó, kinh nghiệm vẫn chưa đủ cho nên có chút chưa hiểu thấu bản chất vấn đề.

“ Cái này vị đồng học này có vẻ là năm nhất chưa học tới tập hai của giáo trình chính trị rồi?” Một tên có vẻ học thức uyên bác nhất ở nơi này lên tiếng hỏi.

“ Vâng tôi mới vào năm nhất , kính nhờ các vị tiền học giải hoặc” vị sinh viên trẻ rất khiêm tốn thái độ.

“ Nói chung nhân loại sẽ có rất nhiều hệ tư tưởng, có thể họ không tiến bộ bằng chúng ta , có thể trái ngược với chúng ta thế nhưng bọn họ chưa chắc đã là nhóm cực hữu. Khái niệm nhóm Cực Hữu tư tưởng đó là những kẻ có dã tâm , có chủ đích muốn phá huỷ hay can thiệp vào hệ tư tưởng Mac xít của khối Mác xít.”

“ Lúc này khối Mac xít tư tưởng anh em được tạm điểm danh bao gồm Đại Việt là lá cờ đầu… tiếp theo là Medang, Lavo phía Nam dưới sự lãnh đạo của Nhiếp Chính Vương Lý Mỹ Lệ , Tây Việt, Bắc Việt, Thuỷ Chân Lạp, Pahang. Phe cực hữu tạm điểm danh là Chola, Pagan, quý tộc phía Bắc Lavo, các tiểu Vương Quốc Tây bán Đảo Mã Lai. Nhiệm vụ của Lá cờ đầu anh cả Đại Việt đó chính là tiêu diệt nhóm cực hữu, hướng họ theo con đường tươi sáng của chủ nghĩa Mác Xít” Vị sinh viên lớp lớn mở miệng giải thích… lời nói của hắn nhận được tán dương không ngớt từ những người nghe chung quanh.

Đáng sợ, đây là không chết không thôi thù hận, tức là sức quy tụ của một hệ tư tưởng rất khủng khiếp, đôi khi nó khiến co người rất mù quáng và coi những gì họ làm sẽ là đại diện cho chính nghĩa, cho tươi đẹp.

Đồng ý Mác Xít chủ nghĩa có giải phóng nô lệ, điều đó khá tươi đẹp. Nhưng để áp đặt nó vào Pagan- Chola hay các nước Mã Lai thì những người Đại Việt thế hệ mới này đang nghĩ đến việc tắm máu những kẻ chống đối mà không cảm thấy tội lỗi hay ghê tay.

Điều này tương tự với các thanh niên Mẽo bị chính phủ của họ tuyên truyền, họ lên đường nhập ngũ tình nguyện vì nghĩ họ đang chiến đấu cho chính nghĩa. Chỉ khi chính thức đặt chân lên mảnh đất dải chữ S thì họ mới biết mình bị lừa phỉnh ra sao. Cộc chiến bọn họ mang đến cho dân tộc Vn là phi nghĩa như thế nào.

Dĩ nhiên Lý Từ Huy không có lừa phỉnh hoàn toàn các thanh niên Đại Việt, quả thật trong thời điểm hiện tại, hệ tư tưởng Đại Việt đang là tiến bộ nhất trên thế giới và nó sẽ mang đến nhiều hạnh phúc hơn là đâu thương ở những vùng đất mà nó thống trị.

Lẽ dĩ nhiên lệnh tổng động viên một cách đột ngột này cũng có việc trả tư thù.

Lý Từ Huy nghe tin cụ Lý Thường Kiệt gặp thương nặng thì đã bất chấp, lần này thật sực sẽ tắm máu Đông Nam Á mà không phải nói chơi nữa không phải doạ dẫm nữa.

Nhưng Lý Từ Huy vẫn lý trí, tắm máu Đông Nam Á có thể nhưng nàng vẫn không muốn ảnh hưởng đến tốc độ phát triển của Đại Việt.

Muốn làm được điều này khó sao mà khó, vì nó là một mệnh đề mâu thuẫn.

Tuy vậy Lý Từ Huy vẫn cố gắng giải quyết mệnh đề bất khả thi này theo cách của nàng.

Làm thế nào để Đại Việt bỏ ra cái giá thấp nhất nhưng vẫn hoàn thành mục tiêu xử đẹp Chola, Pagan, phía Bắc Lavo, các tiểu vương quốc Tây bán đảo Mã Lai?

Câu trả lời đó là điều động nguồn lực nhỏ với những loại vũ khí tốt nhất, tân tiến hơn, từ đó có thể hoàn toàn dùng ít nhất nguồn tài nguyên nhân lực giải quyết vấn đề.

Đã như vậy thì Lý Từ Huy mặc kệ cái quái gì Hunter Hunteor , đến nước này giặc cướp trước mặt đang dằn vặt đồng minh. Lavo và Medang tổn thất chính là Đại Việt mất đi quá nhiều nguồn lực.

Lúc này còn quản cái khỉ mốc giới hạn công nghệ Hunter.

Thêm vào đó cụ Kiệt chính là người mà Lý Từ Huy tô kính nhất, thời gian ở Bố Chính thì cụ Kiệt đối với Huy vừa là thầy, vừa là cha. Bất kể lúc nào Huy có va chạm cùng Ngô gia thì cụ Kiệt đều đứng về phía Huy mà trấn áp đệ tử họ Ngô.

Đạo đức của cụ,tài năng của cụ càng làm người kính nể. Lúc nạy cụ bị thương xém chút mất mạng ở Medang… Lý Từ Huy không cuồng mới lạ đấy. Nên nhớ trong Huy vẫn có Ảnh, chỉ là ẩn dấu sâu trong tâm thức mà thôi. Một khi để Ảnh trỗi dậy thì đó là càn khôn biến sắc, máu chảy thành biển.

Hôm nay Thánh Thiên Đế đích thân đến quân khí xưởng, thật ra trong những ngày vừa qua Thánh Thiên Đế ngày nào cũng ghé qua ít nhất một lầm quân khí xưởng.

Thời gian này trong quân khí xưởng các kỹ sư có một đánh giá ngầm… Thánh Thiên Đế mạnh hơn Thánh Thần Đế.

Đám giá này là thật, vì Ngô Khảo Ký còn cố kỵ Hunter cho nên nhiều cái không tiết lộ cho đám kỹ sư. Nhưng Lý Từ Huy lúc này bất chấp. Do đó nàng mạnh hơn nhiều.

“ Khởi bẩm Thiên Đế… hạt nổ đã hoàn thành chế tạo, hoàn thành dây truyền sản xuất an toàn, kết quả thử nghiệm vượt quá nhiều mong đợi…”

Kỹ sư trưởng Đỗ Thanh Hải cung kính nhưng thực vui vẻ tự hào tấu lên.

“ Rất tốt, mở rộng sản xuất hàng loạt nhưng cần chú ý sức khoẻ công nhân, thuỷ ngân là thứ độc hại. Đồng thời song song chế tạo súng nòng đúc cùng súng nòng khoan… đôi lúc cần số lượng bù chất lượng, nòng khoan tốc tộ chế tạo quá lâu, chúng ta cần một lượng súng lớn”

Lý Từ Huy mân mê hạt nổ trong tay cùng cầm khẩu súng mới được chế tạo theo cấu trúc cò gõ vào hạt nổ.

Hạt nổ không khó chế tạo là thuỷ ngân Fuminat, dùng thuỷ ngân tác dụng Acid nitric trong môi trường ethanol là được, cái này hoá học cơ bản cao trung mà thôi.

Tất nhiên loại hạt nổ này rất không bền khó có thể bảo tồn quá lâu nhưng sáu tháng một năm hẳn không vấn đề.

Có loại hạt nổ này tức là mưa gió cái của khỉ gì cũng chiến được.

Thể loại súng hệ Kammerlader nạp đạn sẵn vào nòng phụ có lắp sẵn hạt nổ thì trời mưa cũng vẫn tác chiến được.

Lý Từ Huy biết mùa mưa ở Lavo và Medang mới bắt đầu, nếu còn không nghĩ ra cách xử lý vấn đề tác chiến trong mưa gió thì quân Đại Việt cần phải huy động số lượng cực lớn mới có thể giải quyết tình hình.

“ Vâng thưa Bệ Hạ, vi thần sẽ sắp xếp thật tốt nhất điều kiện cho các công nhân” Đỗ Thanh Hải cung kính trả lời.

“ Vấn đề Ngư Lôi đã nghiên cứu đến đâu rồi?” Lý Từ Huy hỏi một câu, nếu Ký ở nơi này chắc quỳ xuống lạy luôn mẹ trẻ này.

Thứ nguy hiểm này cũng dám chơi, chơi như vậy thì hải quân Đại Việt đâu còn an toàn nữa….?