Trên bàn hội nghị.... gia đình diễn ra ở Westminster vài ngày sau đó.
Robert < Vớ Ngắn> gương mặt hằm hằm nghìn thằng con mất dạy, đã bao ngày không một lần qua chào hỏi hắn một lần nào.
William thì gương mặt đỏ bừng bừng bứt dứt nhìn thằng cháu ngon zai mà chưa chén được.
Henry dửng dưng gương mặt, đang vân vê cái nhẫn đá quý nơi ngón tay.
Richard < Cánh Tay Trái> thì hai mắt hõm sâu, thâm quầng, mấy hôm nay hắn toàn gặp ác mộng bị người khác ập vào phòng thông ít cho nên mất ngủ.
Gia đình này rất quái đản.
Hội nghị bắt đầu tức là bắt đầu cãi nhau…
“ Richard khốn nạn, ngươi một vừa hai phải thôi dù dì ta cũng là cha của ngươi, cớ gì về phía Normandy thì bị cắt Bayeux, còn phía William Mặt Đỏ thì là xứ Wales? Xứ Wales thì Mặt Đỏ đã chinh phục được đâu, hắn ký giấy sở hữu cũng là ký khống đâu tổn thất gì…? Đây là ngươi đối xử với lão cha thái độ?” Robert sau khi nghe Richard trình bày điều kiện thì đập bàn mà quát lớn…
“ Công tước Robert xin bình tĩnh. Đây là bản thoả thuận khi ngài cho ta đảo Geirr… ngài đọc kĩ lại nhé… nhận tước hiệu nhận đảo .. cắt đứt quan hệ.. không nhận cha con… Ta chỉ là nghe lời ngài thôi” Richard khinh bỉ ném cuộn giấy thoả thuận của hắn cùng Robert trước đó về phía lão cha bạc bẽo này.
“ Khốn kiếp…” Rober Vớ Ngắn điên cuồng xé đi bản thoả thuận này.
“ Dường như vẫn còn bản sao ở tu Viện ..” Richard lẩm bẩm khiến Robert Vớ Ngắn càng tức điên lên.
“ Ôi Richard bé nhỏ đáng thương của ta, ngươi bị hắt hủi như vậy quả là bất công. Hừ nếu ta có được con trai như ngươi thì giữ còn không kịp. Yên tâm cha ngươi bạc bẽo vô tình nhưng còn có chú đây, ta ủng hộ ngươi và thừa nhận tư cách thành viên gia tộc của ngươi” Henry < Sư Tử> luôn là kẻ chủ nghĩa cơ hội , chuyên gia đâm bị thóc chọc bị gạo. Nói thật thằng em út trong nhà này quá âm hiểm và mưu mô.
Henry < Sư Tử> đã lừa cho Robert uýnh nhau với vua cha khi William Kẻ Chinh Phạt còn sống. Sau này Henry lừa cho Robert đi Thập Tự Chinh cùng mình sau đó hắn vờ thua trận mà quay về Anh Quốc. Cuối cùng năm đó William Mặt Đỏ đi săn mà thương chết…. Henry chả có anh tranh chấp cứ thế lên ngôi vị Anh Quốc, chiếm luôn Normandy. Vớ Ngắn trắng tay… Henry được Richard đánh giá là kẻ nguy hiểm nhất trong căn phòng này.
“Cảm ơn Chú…” Richard làm ra vẻ nồng nhiệt cảm tạ Henry.
“ Ta đồng ý cắt xứ Wales cho Richard và hỗ trợ năm ngàn kỵ binh giúp Richard chinh phục xứ Wales… Vớ Ngắn.. anh có thể nhanh thông qua vấn đề Bayeux không? Chúng ta còn rất nhiều vấn đề cần bàn bạc sau đó” Mặt Đỏ nhấp một ly rượu vang tủm tỉm cười.
“ Bayeux có thể cho, nhưng thiệt hại của Normandy quá lớn. Vấn đề 20 ngàn tiền vàng Ta chỉ ra 3 ngàn… chỗ còn lại hai ngươi bù vào” Robert Vớ Ngắn thở dài một hơi..
Thiển cận… gần như cả ba người còn lại trong phòng đều lẩm bẩm câu này trong bụng..
Tiền vàng là vấn đề nhỏ nhất trong này. Vì ai cũng tính ra được thu nhập của làm thép là rất ghê gớm. Chỉ cần cung cấp trong nội địa ba lãnh địa England, Normandy, North Great cũng đủ một năm kéo lại 10-15 ngàn đồng vàng, còn về xuất khẩu thị trường bên ngoài đó chính là có lãi.
Cho nên vấn đề tiêng vàng là vấn đề nhỏ nhất ở đây.
Tiếp theo đó là cãi nhau không khoan nhượng về chia thị phần.
Richard ôm chắc bán đảo Iberia Nam Âu ( Tây Ban Nha). Không nhả, ai lèm bèm nữa thì hắn trở mặt không còn giao dịch cái máu gì nữa.
Cho nên ba người còn lại coi như gạt Nam Âu và Richard ra không quan tâm đến… họ bắt đầu phân chia các phần còn lại trên bản đồ.
Tóm lại phân chia cũng không khó Robèrt < Vớ Ngắn> muốn thị phần Pháp, mà William mặt đỏ thì ghét Phillip I của Pháo ra mặt cho nên không tranh, William đòi cả phần Địa Trung Hải thị phần kéo dài đến Byzatine và một phần của German. Henry yếu thế nên chỉ tranh được một phần German cùng Đan Mạch , Ba Lan các vùng ngày nay.
Cả ba bên trên bản đồ kẻ vẽ từng khu vực chi tết, vì mỗi miếng thị phần tương đương với cả vạn đồng vàng, không thể qua loa.
Hai ngày sau vấn đề phân chia thị phần mới xong.
Nhưng sau đó còn là nhiều vấn đề phức tạp khác ví như định giá chung cho cả bốn thế lực, tránh ngáng chân nhau, quyền thừa kế công nghệ, cách bảo mật công nghệ… sản lượng từng thế lực ra sao để không tung quá nhiều hàng làm cho giá thành thép đi xuống.
Những thứ này Richard đã có kế hoạch cho nên dường như là hắn phát biểu là chính, ba người còn lại bổ xung. Nói thật địa vị của Richard đã nhảy lên Bá Quốc, nếu thực sự hắn hạ được Wales và cai trị nơi này thì hắn xưng Công Quốc cũng không quá đáng. Nhưng cả ba người còn lại không tin Richard có thể đánh được xứ Wales.
William thậm chí còn coi như mất trắng năm ngàn quân không thèm để ý tới, hẳn phải chết 3-4 ngàn cho nên hắn coi như bỏ đi không thèm quan tâm.
Cả ba còn hi vọng Richard đánh xứ Wales rồi chết mất xác ở đó, vậy thì họ có thể chia cắt thị phần màu mỡ ở bán đảo Iberia rồi…
Việc cuối cùng đó là bảo mật. Richard hướng dẫn bọn này xây một toà thành nội bất xuất ngoại bất nhập bên trong chỉ có nô lệ sản xuất. Bên ngoài lính canh không được tiếp xúc công nghệ. Như vậy là có thể hoàn toàn giữ bí mật rồi chứ hử.
Tất nhiên đó chỉ là cơ sở, các bố trí người thân tín, trạm gác ngầm v.v… thì để bọn này tự nghĩ…
Các công tượng Geirr sẽ tới tận nơi xây dựng nhà xưởng chuyển giao công nghệ…
Việc cuối cùng đó là cả Robèrt < Vớ Ngắn>, William , Henry đều tỏ ý muốn đến trực tiếp Geirr ngay lúc này, chứng kiến trực tiếp công nghệ hiện có ở Geirr…
Thật là khôn lỏi, đám này sợ Richard chơi bẩn , chuyển giao không hết công nghệ …
Richard chỉ cười đểu một tiếng rồi đồng ý. Đây chính là lý do Richard bấy lâu vẫn dùng công nghệ khuấy luyện thô sơ nhất…chính là mai phục ngày hôm nay.
Có thể nói Richard này mạnh hơn Benjamin và Ngô Khảo Ký, hắn trưởng thành nhanh hơn, và khả năng Âm người mạnh mẽ hơn.
Chiến hạm Geirr dẫn đầu đi khỏi sông Thames, phía sau là thuyền lớn của Robèrt < Vớ Ngắn>, William , Henry bám theo. Họ không để cho Richard về trước nhà chuẩn bị. Đám này hiểu rõ, công nghệ nếu như không chuyển giao hoàn toàn vẫn có thể sản xuất thép nhưng sản lượng hay chất lượng nếu kém đi một phần là họ sẽ tổn thất một phần. Cho nên họ muốn phải bê y nguyên những thứ Richard đang dùng về nhà.
“Đám cáo già này thật là...” Karrlo < Gấu Xám> lầm bầm trong miệng.
“ Không sao đâu, bọn chúng sớm khóc thôi, luyện thép, gang số lượng nhỏ thì than củi còn có tác dụng, luyện số lượng lớn thì chúng sẽ biết thế nào là thiếu nguyên liệu. Như đã nói cái trấn Bamborugh mà Henry cắt cho Ông Ngoại làm lãnh địa Nam tước có mỏ than đá... dặn cậu, cái gì cũng không cần làm chỉ cần đào than mang về Geirr là được” Richard < Cánh Tay Trái> nhỏ giọng nói.
“ Cái gì, than đá làm sao luyện được sắt tốt?” Karrlo < Gấu Xám> giật mình sợ thằng cháu này phong vấn sớm quá trúng tà.
Người La Mã đã từng khai thác than ở vùng Đông Bắc đảo England để luyện kim, nhưng chất lượng cho ra cực thấp, sắt luyện bằng than đá chất lượng quá tồi rất dễ bị gãy ròn. Sau đó người ta cũng chẳng chú ý gì đến phương pháp này nữa. Than đá cũng không thể dùng đốt lửa mùa đông vì dễ trúng độc, mùi khó ngửi. Nói chung chỉ bần dân mới dùng than đá rẻ mạt.
“ Ông Ngoại cứ yên tâm, đã nói than đá là vũ khí quan trọng nhất để chúng ta làm giàu. Ta muốn chiếm xứ Wales cùng là các vỉa than đá giàu có khắp nơi đó mà thôi.
Thực sự thì Richard < Cánh Tay Trái>khi mới xuyên nào có biết than đá ở đâu? Đây có phải Đại Việt đâu mà Richard < Cánh Tay Trái> biết được ở đâu có mỏ. Chỉ biết qua qua là Đảo England giàu than đá thôi.
Không biết thì tìm, trời không phụ lòng người.... hỏi thăm các thương nhân qua qua một chút cũng hiểu than đá ở đâu, ít nhất là có mấy nơi người ta vẫn đang khai thác số lượng nhỏ để dùng sưởi ấm mùa đông.
Nói chung mặt hàng than đá rất gân gà, không mấy người khai thác, không mấy thương nhân chịu vận chuyển, vì thứ này cồng kềnh mà không có lời, giá rẻ mạt, rất dễ thua lỗ. Nhưng người dân nghèo bản địa vẫn dùng than đá cho sưởi ấm bất kể chúng nguy hiểm, nghèo mà, chặt cái cây trong rừng cũng thuộc về lãnh chúa, săn con nai cũng của lãnh chúa, bị đánh thuế tê răng, không trả thuế thì vào tù, lao động khổ sai, còn nặng nữa thì làm nô lệ... nói chung cuộc sống rất khổ.
Miền nam niền bắc xứ Wales đều là các vỉa than lớn lộ thiên cạnh bờ biển, khai thác vận chuyển đều tốt. Nhưng muốn đánh hạ xứ Wales cần thời gian chuẩn bị. Về phía trấn Bamborugh cũng có mỏ than, nơi đó xa nhưng là thuộc quyền kiểm soát của người Frank, cho nên đến nơi là có thể khai thác, mang về luyện thép trong thời gian chờ đợi chinh phục xứ Wales...
Richard < Cánh Tay Trái> đã tính từng chi tiết nhỏ nhất cho quá trình phát triển, quật khởi của hắn... tính toán chuẩn đến từng cm một. Đó chính là Richard < Cánh Tay Trái> Bá tước xứ Bayeux.
Nhưng Karrlo < Gấu Xám> nhận định than đá không thể luyện kim cơ mà… dạ vầng đó là than mỡ , than đá thô, toàn là Lưu Huỳnh, Phosphor… linh ta linh tinh tạp chất, nhiệt độ cháy thì thấp, lấy đâu ra dùng cho luyện kim được, luyện bằng than đá chỉ có mấy anh yy của Tàu, anh yy Việt Hồng Phấn có thể làm.
Richard biết đốt cốc, vậy thì đốt cốc thôi, than cốc mới là sản phẩm dùng để luyện kim.
Mùa đông sắp đến .. Richard cũng muốn chế các loại lò sưởi dùng than đá mà không bị ngộ độc CO cho dân, thời gian tới đảo Geirr sẽ đón 10 vạn dân… một con số khủng khiếp gánh nặng lên hệ thống cơ sở vật chất hạ tầng ở đây. Phải làm chuẩn bị mọi bước mới được.
"Mười vạn năm trước, Kiếp Dân phủ xuống. Cổ Thiên Đình chỉ còn lưu lại di chỉ, Tây Phương Linh Sơn đã sớm đổ nát hoang tàn, Vô Tận Ma Uyên lùi về trong tĩnh mịch. Hoang Cổ Thánh Vực bị đánh vỡ tan tành, trở thành Tứ Hoang Nhất Hải.
Mười vạn năm sau, Đông Hoang Việt quốc, một gã Chân Nhân cao thủ tuổi già thọ cạn, cáo lão hồi hương, bỗng nhiên tuyệt địa phùng sinh, từ đấy quét ngang võ giới, lập nên bất hủ truyền kỳ."