“ Đồng chí Ngô Trí Văn- Ngô Trí Tề đây là bằng khen, giấy khen của Đồng Chí về cống hiến trong việc khám phá Châu Mỹ. Ngoài ra có thư bổ nhiệm Đồng Chí Ngô Trí Xuân làm Chuẩn Đô Đốc Hải Đoàn Trưởng Hải Đội Thái Bình Dương . Hai Đồng Chí cùng tôi sẽ là Đề Đôc Hải Đội Phó Hạm Đội Thái Bình Dương. Không biết đồng chí Ngô Trí Xuân nơi nào?”
Người dẫn hạm đội hai mươi tàu Barque chính là Ngô Khảo Tỵ. Xét theo vai về hắn sẽ chú của đám Trí Tề, nhưng trong lúc làm việc chỉ có tôi và Đồng Chí thôi.
“ Cái này… Đồng chí Ngô Trí Xuân đã đi tiền trạm Bắc Châu Mỹ từ hơn 3 tháng trước, chúng tôi cũng chưa có liên lạc gì…” Ngô Trí Tề khá lúng túng trả lời …
“ Không có tin tức sao?” Ngô Khảo Ty trầm ngâm lưỡng lự.
“Như vậy tôi sẽ tạm thời chỉ huy Hải Đoàn , hai đồng chí mỗi người sẽ chỉ huy Một hải đội 5 chiếc Barque tải hạm. Chúng ta là Hải Đoàn mới thành lập, ban đầu mới chỉ có thuyền vận tải với sức chiến đấu hữu hạn, nhưng chắc hẳn hai đồng chí cũng nhìn thấy sự khác lạ của các tải tải này?” Khảo Ty nghiêm túc nói chuyện, ba người cùng đám sĩ quan dưới trướng đan hết sức chăm chú lắng nghe.
Đây là tương lai của bọn họ.
Tuy chỉ là một Hải Đội nhưng lại tực tiếp trực thuộc Bộ Tư Lệnh Hải Quân Đại Việt. Điều này nói rõ tương lai khả năng cao bọn họ không chỉ là Hải Đoàn Thái Bính Dương mà có thể là Hạm Đội Tháo Bình Dương
Tuy non trẻ chưa nhiều sức chiến đấu, chưa có chiến hạm mà toàn là tải hạm , nhưng bọn họ chính là một hải đội độc lập. Chưa thể tề danh cùng Hạm Đội Bắc Hải ở Quảng Ninh. Hạm Đội Đông Hải ở Thiên Trường- Thăng Long. Hạm Đội Nam Hải ở Bố Chính, nhưng rồi một ngày bọn họ sẽ vươn lên.
Theo bọn hắn thì kiểu gì đế quốc cũng trang bị chiến hạm mạnh mẽ cho bọn hắn bởi lẽ không gian hoạt động của bọn hắn mới là lớn nhất.
Điểm quan trọng nhất của cái Hải Đoàn Tháo Bình Dương
Bọn hắn chính là những lão công thần thành lập xây dựng hạm đội này, bọn hắn tự nhủ phải làm tốt nhất có thể để không phụ sự kỳ vọng của nhị Đế, của nhân dân, Đế quốc.
“ Đúng vậy, thồng qua viễn vọng chúng tôi có thấy bề ngoài của tải hạm thật rất khác...Không hiểu ống khói nghi ngút cùng hai guồng xoay bên hông là?” Ngô Trí Tề lên tiếng hỏi đến những điểm khác lạ của tải hạm, bọn họ vẫn chưa tham quan tàu đó.
“ Đây cũng là điều tôi muốn nói, đây chính là sách hướng dẫn về loại tầu tải mới này. Hai vị chùng các sĩ quan ở Aleut cứ điểm phải nhanh chóng làm quen với nó để có thể tiến về Bắc Mỹ. Cũng chính vì lý do tôi có kinh nghiệm hơn các vị một chút về hải trình hoại tầu tải này cho nên mới tự đề cử bản thân giữ chức Chỉ huy tạm thời” Ngô Khảo Ty rất trân thành mà nói, hắn đang chiến đấu ở Medang thì bị gọi về để thực hiện nhiệm vụ mới ở Châu Mỹ, tuy ban đầu tâm lý có thất lạc, nhưng sau khi tiếp xúc tầu hơi nước thì mê tít rồi.
“ Được rồi cuộc họp đến đây chấm dứt. Lễ trao tặng tước hiệp sĩ danh dự, huân chương chiến công sẽ được thực hiện trên tải hạm khi chúng ta xuất phát về Bắc Mỹ” Ngô Khảo Ty với tư cách chi huy tạm thời nên ra lệnh cho mọi người một cách danh chính hơn.
Tất cả sĩ quan cấp Trung tá, Đại Úy đều rời đi.. bọn họ cũng rất tò mò với căn cứ băng tuyết này.. ở Đại Việt làm gì có được kỳ cảnh này đây.
Các sĩ quan cấp dưới tản đi rồi thì không khí của ba người họ Ngô trở nên chuyển biến.
“ Chú Ty, vì sao không để chú làm Hải Đoàn Trường. Chúng chau làm sao kinh nghiện như chú được?” Ngô Khảo Văn lên tiếng.
“ Chú cũng là tạm thời ở đây giúp các cháu gây dựng Đải Đoàn thôi, Bệ Hạ có dặn dò, một thời gian chú sẽ về chỉ huy Hạm Đội Nam Hải… “ Ngô Khảo Ty cười…
“ Thì ra là vậy… nhưng mà Thái Hoàng Thượng không làm tư lệnh nữa sao? “ Ngô Trí Văn thắc mắc..
“ Đại Bá Vẫn là Tư Lệnh tổng chỉ huy có đều Bệ Hạ sẽ không cho Đại Bá ra khơi nữa đâu. Lần này Đại Bá xuất binh đi Medang bị thương tưởng không qua khỏi, Bệ Hạ sẽ không cho ngài ra khơi nữa, đó là điều chắc chắn và cũng là lý do Chú về Bố Chính” Khảo Ty lên tiếng…
“ Thưa chú, Thái Thượng sức khoẻ ra sao rồi” Mặt mày hay đứa họ Ngô Trắng bệch, vội vàng tranh nhau hỏi…
“ Gãy đoạn xương sườn chừng này , phải nẹp hai thanh sắt vào người rồi may lại… giờ Bệ Hạ gọi Thái Thượng là Người Sắt đấy … ha ha ha” Ngô Khảo Ty nghĩ lại mà cười lớn.
“ Thôi không tán gẫu nữa… nghiên cứng qua về tàu tải kiểu mới đi, có gì không hiểu thì hỏi ngay…” Ngô Khảo Ty lại nghiêm túc quay về chính sự…
“ Thưa chú, tăng nhiêu giáp lại thêm một tháp pháo đuôi như vậy không sợ thuyền quá nặng giảm tải trọng sao?”
Ngô Trí Văn chỉ về tháp pháo nhỏ 120 ly ở sau đuôi mà hỏi…
“ Không cần lo lắng. Ngươi đọc về phần động cơ đi, đây là máy hơi nước chạy bằng than đốt rất mạnh… một con ngựa công suất tối đa là 18hp nhưng duy trì không được bao lâu , bình thường chỉ được 13-14 hp. Một cỗ máy này là 1200hp tính ra bằng 90 con ngựa kéo… mà thuyền của các ngươi trước kia chỉ có 45 con ngựa kéo là tối đa.. các ngươi đã hiểu sự khác biệt?”
Ngô Khảo Ty lỳ giải…
“ Cường đại quá.. ai nghĩ ra thứ kinh khủng này vậy… lấy củi đốt có thể chạy… vậy thì ở đâu có củi, rẽ vào chặt, vậy chúng ta có thể đi vòng quanh thế giới?” Ngô Khảo Xuân táo bạo.
“ Về lý thuyết hẳn là vậy. Có điều thức ăn, ước uống vấn đề sức khoẻ.. v.v… không đơn giải…” Ngô Khảo Ty lớn hơn cho nên ít bay bổng hơn.
Thật ra làm quen thuyền cũng là làm quen các tính năng thông số cùng các khả năng đặc biệt, có Ngô Khảo Ty giúp đỡ thì hai người Tề - Văn đều rất nhanh học được.
Lầm này lên đường có đầy đủ Bàng- Tấn – Vũ – Tề -Văn. Các cứ điểm bàn giao lại cho nhân viên cấp dưới, ví như cứ điểm Aleut thì Ngô Phi Liêm sẽ kế vị chỉ huy và ở lại đây.
Nhưng các chiến sĩ khác chỉ đòi hỏi tự nguyện, ai muốn điều quân về hậu phương sẽ được thay. Họ đã 6 tháng ở đây rồi. Có năm tàu hơi nước qua lại giữa các cứ điểm cho nên việc thay binh chỉ là bình thường thôi.
“ Ha ha … có cái hải đoàn chiến đấu nào toàn thuyền vận tải như chúng ta không nhỉ” Cơn gió cực bắc nơi thổi áo măng tô của Ngô Trí Văn phần phật, hắn đứng trên mạnh thuyền hơi nước bên cạnh Trí Tề mà cười lớn hỏi.
Tề cũng cười ha ha.. Hắn đang vui vẻ, giờ hắn đã là mộ Hiệp Sĩ. Lại đeo thêm mộ cái huân chương chiến công hạng hai.. oai hơn cóc rồi.
“ Lo cho lão Xuân quá” Tề lớn tiếng nói át đi gió lớn…
“ Gớm, hai huynh đệ chúng ta chết sạch thì hắn vẫn sống nhăn, thằng ấy khôn hơn cáo…” Văn vỗ vỗ vai thăng em họ rồi đi vào khoang chỉ huy… còn Tề thì đến cầu thang để xuống thuyền bé mà quay về tải hạm hắn chỉ huy….
Tu…. Tu…. Tu….
Tải hạm của Khảo Ty lên tiếng rua vang còi… hải đội Thái Bình Dương từ từ ra khơi hướng về phương Đông… vịnh Alaska, chúng ta Đại Việt Nam nhân đến chinh phục ngươi thôi..
Nhắc đến Tào Tháo thì Thào Tháo Táo Bón...
Xuân Táo Bón lại tái phát bệnh....
Số là giờ đã là tháng hai... Ngô Trí Xuân và đồng bọn đã lảnh vảng ở đây hơn ba mươi lăm ngày. Bọn quý tộc cùng thầy tư tếm pháp sư ở thành bang Tola’k có chết mấy đâu, chúng còn tới cả 200 chiến binh. Cho nên bọn này chạy được bắt đầu liên hệ các thành bang khác trong hệ Tezcatlipoca , nên nhớ đây là khu vực phía bắc nhiều dân Chichimeca đa số là hệ Tezcatlipoca cả . Cho nên thông tin về một đám người lạ giúp đỡ Quetzalcoatl tấn công và cướp đoạt Tola’k lan nhanh.
Dĩ nhiên trong tư tưởng của đám Tezcatlipoca thì chỉ có Quetzalcoatl chết hoặc Quetzalcoatl cải đạo thì mới là Quetzalcoatl tốt.
Do đó không có lạ lẫm gì khí đám này liên kết lại muốn đánh Tola’k cả.
Một tháng này có 4 lần Xuân tiếp xúc cùng tàu ở ngoài biển và thành công đưa đi hai lượ mỗi lượt 150 người về Tân Sinh. Sở dĩ có thể trở nhiều vì toàn là trẻ em và người già.... bọn họ chấp nhật bảy ngày chen chúc để đi trước.
Xuân tính kỹ lắm, hai đứa em họ Tề- Văn nói hắn khôn như cáo thì không có sai.
Có trẻ em cùng người già sẽ là vướng bận nếu có chiến tranh, người Toltec ngay cả phụ nữ trẻ cũng có thể tham chiến, cho nên việc ở lại Tola’k đã là nguy hiểm. Xuân đưa đi trước người già và trẻ em là rất khôn ngoan.
Ngô Trí Xuân không còn phải ngồi kiệu nữa, vì hắn đã bình phục rồi chân đau rồi... Con báo khốn kiếp. Lúc này Xuân đang đi thanh tra kiểm tra lại xung quanh sân bóng...
Nói chung đã không còn người dân ở ngoài, 800 người trẻ khỏe lập lều trại tạm thời ở trong sân bóng cả... Vệ sinh đã có bô đồng...rất chơi bời... buổi sáng đi đổ rửa... Xunh quanh hàng rào cũng đươc gia cố cao hơn.... Ngựa cũng có đến 20 con được chuyển đến nơi này. Có pháo bộ binh 5 khẩu 120ly. Thuốc nổ bao đủ , súng đã có súng trường 80cm nòng ... Các chòi canh cũng được xây dựng lên bốn phía sân bóng luôn có người canh gác. Nói chung 4 lần gặp hai lần tiếp tế từ Tân Sinh đã làm cho Tola’k trở nên thay da đổi thịt.
Tizchizuzu thầm kêu chính xác, chính xác vì hắn thò chân đạp Tezcatlipoca tượng một cái, và được ra nhập nhóm của Người Trời. Theo hắn còn có 25 thằng tù binh đồng bạn khác người Tola’k.
Sau khi chứng kiến trận chiến của Ngô Trí Xuân và Báo Đốm thì đám tù binh này không nói nhiều, phản bội ngay tín ngưỡng...
Tất nhiên nhiều yếu tố dẫn đến điều này, trong đó cũng có phần khá nhiều vì sự cường đại của đám Người Trời khiến bọn này đổi phe.
Đổi phe thì có nhiều , ví như lão Põccochuk chẳng hạn, thời trẻ cũng là chiến binh Tezcatlipoca , sai đó mới đổi phe Quetzalcoatl đấy chứ, cho nên hiện tượng này không quá đặc biệt.
Chỉ có điều Tizchizuzu cảm thấy hắn đổi phe là lực cọn hàng đầu sáng suốt, 30 ngày qua hắn đã chứng kiến biết bao nhiêu thần tích? Nhớ không nổi nữa rồi.
Lúc này Tizchizuzu đang hớt hải chạy về báo tin. Vì đám hàng binh Tola’k thông thuộc địa hính nơi này, cho nên Ngô Trí Xuân cử bọn hắn đi làm thám báo. Việc bọn này có phản bội hay không? Khó nói, nhưng đã dẫm tượng thần Tezcatlipoca thì nói thật là như chặt đường lui rồi, rất khó quay về với Tezcatlipoca nữa.
Một bộ thuộc thể loại quỷ dị cực hay, bao đọc bao phê!!!! Đáng chú ý là không thiếu thuốc!!! Mọi người hãy ghé đọc !!!