Đã bảy ngày kể từ ngày hôm đó đàm phán dưới chân thành.
Biết được chuyện này Xuân chỉ câm nhín không nói một lời…
Có thể nói gì?
Bị đào hô rồi bị đẩy quen rồi…
Hai con báo thôi mà… không phải là anh chưa giết…
Có điều…. mẹ kiếm tụi bây… tao sanh ra để vật nhau với báo hử…
Tụi bây nhóm trả lời…
Thưa đúng… từ khi danh hiệu có < Kẻ chiến thắng Tezcatlipoca>< Chiến binh vĩ đại người trời>< Thủ lĩnh khôn ngoan của Tân Sinh Thành> thì chắc chắn cả đời này của ngài sẽ phải vật nhau với báo. Nhất là khu vực Chichimeca, chỉ như vậy ngài mới đánh bại được tín ngưỡng của đám cuồng tín về Tezcatlipoca.
Lần đầu có thể một con báo… nhưng có lần sau sẽ tăng dần.. hai con..ba con… một bầy… xin chúc mừng Xuân Táo bón.
Bảy ngày là để chờ hai cái thành bang khác quân đội đến. Tại chỗ biểu diễn một hồi.
Bảy ngày để gỡ nhà dân một đám phía trước tường vây sân bóng. Mấy người dân mất nhà “ Ơ em có làm gì đâu?”
Bảy ngày là để chặt cây lớn xây lồng chắc… người Đại Việt xây lồng…
Bảy ngày là để đến Yuna, Tacna hai thành bang lấy báo… ở Mexican không có nuôi báo…
Bảy ngày là để Xuân điên cuồng “ tra tấn “ cô vợ trẻ vì tội ám hại hắn….
Ú ớ ú ớ…..
Những ngày qua trong thành Mexican chỉ có một đề tài bàn tán. Người Trời mạnh bao nhiêu, và mấy con báo kia có thể thở được bao nhiêu tích tắc…
Lại bàn tán về những viên trang sức lóng lánh vô bì trên người quý tộc… thứ trang trí ngọc lục bảo bị quý tộc gét bỏ luôn… màu xanh ngọc quý phái ở Đại Việt lúc này bị nơi này coi là nhợt nhạt thiếu sức sống…
Thay vào đó là những viên thuỷ tinh đủ màu.. lam , đỏ, trong vắt… vàng… lóng lánh….
Sự việc phân chia không đều, khiến Đại Tư Tế và Vua Mexican đang không vui với nhau…
Đám Yuna, Tacna và Tola’k thì thèm nhỏ rãi ra mà không có được…
Đã thế đám quý tộc Mexican hôm nay lượn một vòng mai lại quẩy một vòng khoe của như công xoè cánh… cực kỳ đáng ghét.
Ngày hôm nay cuối cùng báo cũng tới rồi… hai con báo đực siêu cấp khoẻ mạnh, còn nhỉnh to hơn con báo ở Tola’k trước đây… nuốt nước bọt khan… Xuân sợ hãi… may mà có chuẩn bị… nếu không thì…
Bố không chơi… bố về Đại Việt đây…
Ngày hôm nay Atotoztli bừng bừng oai vệ lấp lánh trong chiến giáp màu vàng… đứng trên đài cao bục gỗ vẫy vẫy về phía người đàn ông của nàng…
Trong quân dĩ nhiên có một chút vải vóc từ Đại Việt để quân sĩ làm lều, chăn hay màn mền. Lấy tạm ra may quân phục áo lót quần lót cho nàng. Vì chiến giáp gò cho nàng là thợ tốt của Đại Việt gò….
Nó nhẹ tênh… chắc khoảng tầm 7kg là cùng… đây là giáp đồng plate nhưng mỏng như lá… chỉ có chức năng đẹp… thậm chí còn được dát vàng… có thể nói vàng ở đây cũng chả có quái gì để tiêu. Đem viên thuỷ tịnh ra đổi được mấy viên vàng…cho nên rảnh rỗi sinh nông nổi cả đám Đại Việt đem giáp đi dát vàng cả… nói thật rảnh mức độ này chỉ có cái bọn xa nhà chẳng có niềm vui gì.. cho nên…
Atotoztli mê tít thủy tinh lấp lánh đòi đeo, nhưng mà Xuân cấm.
Cái thứ này ở Đại Việt đáng bao tiền đâu, đeo vào quân sĩ cười chết, để đó lúc nào kiếm được đá quý thật hắn làm cho nàng một dây thật lớn.
Atotoztli tức lắm, nhưng tạm tin chồng. Có điều một vấn đề khác phát sinh, nàng hằng ngày phạch phạc chén nhau với Xuân hoài, đã phá lệ của Silam, cho nên tính nốt phá lệ ăn chay. Câu nói không ăn thịt nên bé tí của Xuân vẫn gây tổn thương ghê gớm cho nàng. Nhìn mấy cô thiếu nữ Toltec trong quân ti đứa nào đứa ấy như hai nắm tay... nhìn thèm... Cho nên quyết định ăn thịt cho vú nó bự, cho Xuân thích, xuân mê.
Nhưng khốn nạn là nang ăn chay trường đã chục năm có dư, enzyme pepsin có mấy đâu, đây là cơ chế thích ứng của cơ thể, đậu có protein đó nhưng số lượng vẫn không như thịt, cho nên số lượng enzyme pepsin trong cơ thể chỉ có chừng ấy... ăn thịt thì ngon đấy mà enzyme không đủ tiêu hóa thì biết nhau rồi.
Atotoztli phu nhân bạo bệnh..
Chồng táo bón, vợ táo tỏng... thế gian được cả vợ cả chồng... đúng là đẹp đôi... đẹp mặt
Atotoztli vừa qua cơn bạo bệnh, sắc mặt khá lên nhiều… lúc này đang huyênh hoang chiến giáp mỏng te đứng nhìn về Mexican. Mọi người đều hâm mộ nàng, có quan hệ với Người Trời thật tốt. người ta đeo đá quý ( thủy tin) lên người....nàng đeo lên chiến mã... Chồng không cho đeo người thì đeo chiến mã...
Có cảm giác Xuân đã cưới nhầm vợ, cưới phải vợ ăn chơi phá của rồi.... cầu phúc đi.
“ Thật sự anh rể có thể thắn được hai con Báo Khổng lồ sao? Sợ quá” Tiểu công chúa của Mexican sợ sợ nép vào người cha. Nàng chính là bạn thân của Atotoztli đấy.. là chị em họ hàng.
Sự việc của Atotoztli và Xuân thì sau bảy ngày liên tục tiếp xúc thì Mexican người dân biết hết.
Vấn đề Atotoztli cưới không quan trọng, chỉ là thắt thêm tình hữu nghị. Vấn đề quan trọng đó là thần khí Ta’laita bị lấy đi. Đám cầm quyền Mexican cảm thấy khó chịu. Nhưng ngay lập tức sự khó chịu của họ được thay thế.
Đại Việt Đế Quốc Người Trời không lấy không của ai, họ lấy đi thần khí của Mexican thì cho lại Mexican “thần khí” của Đại Việt . Pháo bộ binh 120mm.
Đổi một thần khí mà thi thoảng mới có người dùng được thành một thần khí mà ai trong quý tộc nhóm cũng dùng được. Một thần khí có sức tấn công hủy diệt . Lợi hại trong đó tự hiểu. Cái khẩu pháo này lại xảy ra tranh chấp giữa Vua Kesuquenza và Đại Tư Tế Kasim’maloa. Thôi mặc kệ cái nhà ấy.
Ngô Trí Xuân hiên ngang tiến về phía lồng giác đấu, đây đã là lần thứ hai..
Trước khi đội lên mũ giáp và xuống ngựa... Xuân đánh mắt về căn nhà gỗ bên cạnh....
Lồng đấu thú chiến này là người Việt xây... mẹ khiếp lần trước là bị động, lần này chủ động nó phải khác. Đại Việt không thể để người ngoài xây cái này được...
Căn nhà gỗ Ngô Phi Cao đã ngồi đó sẵn, hắn giơ một ngón tay cái lên ý là chuẩn bị đầy đủ.
Xuân gật đầu đội lên chiến giáp mà xuống ngựa.
Lần này Xuân chơi xanh chín với hai em báo đực.
Không súng , không lựu đạn, chỉ một cây Demilance thương, một cái khiên của Đại Việt , một thanh Gladius bên hông.. Thằng này khùng? Khùng cũng có mức độ thôi chứ nhỉ?
Đám thổ dân dã mang hai con báo từ trong tường thành ra ngoài. mở cửa cũi giam và đuổi nó vào đường hầm... Cả hai con báo mắt vằn lên những tia hung tàn chết chóc, chúng thậm chí còn gầm gừ tấn công lẫn nhau sau đó chia hai góc mà đi lại...
Xuân không hề sợ hãi.... trường thương trên tay, khiên lớn che trước người, hùng dũng oanh phong lẫm liệt tiến vào đường hầm..
Bên ngoài phía trên cao căn nhà gỗ... một tên hoa tiêu đang ngắm khía trong lồng tình hình..
“ Chỉ huy chuẩn bị tiến vào... báo đang ở vị trí ô 2-7 ... 4-1.... chuẩn bị...”
“ Mở ra đi” Xuân ở trong đường hầm tiến vào đấu thú lồng quay qua nói với thân binh.
“ Rõ...”
Két ...khét.. khét.....
Uỳnh uỳnh....
Cửa lồng giác đấu vừa mở cũng là lúc tiếng nổ vang lên.
Vụ nổ chính xác gần hai con báo hất chúng văng đi xa.... nhưng mà chưa hết...
“ Nhanh 4-4 ... 3-8... nổ” Hoa tiêu lại la lớn...
Hai con báo vừa rơi xuống chưa kịp định thần lại bị nổ tiếp...
“ Ấy... Chỉ huy ra lệnh tạm dừng...” Hoa tiêu la lên...
Mũi thương giơ cao chỉ thẳng lên trời là tạm dừng....
Xuân đánh giá tổn thương của hai con báo trước mặt....
Khốn nạn Xuân táo bón chơi bẩn, cả cái sân này tối hôm qua đã chia khu vực cài thuốc nổ. Đây là nổ kiểu kích điện. Dập là nổ, không như lần đầu tiên chiến đấu ở Tola’k.
Các khói thuốc nổ trộn lẫn viên đồng. được đặt vào đế hình nón đồng trôn dưới đất mỏng kết nối kích nổ điện.
Loại này mà nổ là đạn đồng theo hướng hình nón mà lan trên mặt đất bắn tứ kía, sức sát thương và phạm vi sát thương là kinh khủng vô vùng...
Nói chung là chạy không thoát.. Ngay cả Xuân ở phía đường hầm cũng phải co người sau khiên đển tránh đạn.. long cong đạn đồng đạp vào khiên bọc thép mà méo mó bật ra là đủ hiểu...
Hai con báo chỉ còn thoi thóp máu me nằm trên đất.
Cái thứ chơi bẩn đến mức này thì không còn gì kể hết...
Toàn trường im phăng phắc...
Qúa chóng vánh...quá đáng sợ... Yuna, Tacna thành bang người tím tái sợ hãi, họ không thể ngờ đã đánh giá người trời rất rất mạnh... nhưng không thể nào nghĩ đến sức mạnh điên cuồng đến vậy. Còn Tola’k nhóm quý tộc lưu vong thì tuyệt vọng tan rã ánh mắt đấu trí. Nhóm Mexican thì reo hò không thôi, họ đặt cược đúng rồi... Atotoztli muôn năm kẻ thông thái nhất của Mexican, mang về đồng minh tuyệt vời nhất....
Một xiên vào họng... một xiên vào ngực thủng tim....
Đơn giản lạnh lùng...
Không có thương hại...
Vị < Kẻ chiến thắng Tezcatlipoca>< Chiến binh vĩ đại người trời>< Thủ lĩnh khôn ngoan của Tân Sinh Thành> đã tiến bộ rồi, đánh với lũ thú vật sức khỏe và linh hoạt vượt trội này không nên dùng vũ khí ngắn... Demi-lance là lựa chọn tốt nhất.
Mũi tam lăng thứ demilance thậm chí có thể đam nát xương xuyên tim không vấn đề, nhưng thường là mũi nhọn sẽ xuyên qua khe hẹp xương sườn mà xuyên vao trong nội tạng tâm thất... một vết thương đủ lấy mạng...
Mũi thương đẫm mãu giơ cao... toàn trường người thổ dân quỳ lạy....
Lại một lần nữa tiên tri hình tượng chính xác....
Atotoztli cười đến mức mắt híp thành trăng non lưỡi...
Đã từng có một thời thịnh trị huy hoàng ngắn ngủi ở Đại Việt, nếu ông trời cho ta trở về thời đại đó ta nhất định sẽ xây dựng một nền thịnh thế chưa từng có. Nếu nhất định phải đặt thời hạn cho nền thịnh thế này, thì ta hi vọng là 10 ngàn năm