Cuộc nói chuyện xưa còn dài, đôi bên ôn lại những sự kiện liên quan đến nhau mà như giải đáp nhiều khúc mắt không thể giải đáp trước kia.
“ Bệ hạ lừa bản cung thật khổ, cái gì Pháp Lãng Tây Phương Quốc , cả triều đinh cả bản Cung đều bị Bệ Hạ lừa đảo rồi..” Ỷ Lan Thái Hậu giọng nói có phần trách cứ...
“ Bất đắc dĩ ... bất đắc dĩ... lúc ấy Đại Việt khẩn trương bị chiến Chinh Bắc, Trẫm muốn giúp nước nhà, giúp triều đình nhưng lại sợ cây cao gió cả nên chỉ có hạ sách này.” Ngô Khảo Ký cũng bộc bạch, lúc đó hắn đế tâm ẩn , bản thân hắn cũng không hay gì , quả thật chỉ có một lòng báo quốc gia, báo dân tộc, không trung quân nhưng lại nhìn như trung quân vậy.
“ Nói như vậy bản cung nghĩ lại thạta cảm giác một tay ép Bệ Hạ bước lên ngôi cửu ngũ. Ngài sơ tâm hẳn là trung quân báo quốc một lòng Lý gia mới là… lại như chuyện Đại Tống cố tình chia rẽ phong Vương lại khiến bản cung vào bẫy mà đẩy Bệ Hạ đi xa hơn nữa…”
“ Nếu bản cung không ngu dốt thì Bệ Hạ có thể hồi Đại Việt. Càn Đức , Càn Quyết đâu có như vậy bị tặc nhân hại chết … là bản cung người mẹ dốt nát này hại chúng nó…” Bỗng nhiên câu truyện lại rẽ một hướng khác.
Ỷ Lan lúc này chỉ là một người mẹ trong vài ngày mất đi hai đứa con trai, đã thế tặc nhân còn đoạt đi quyền lực, giam lỏng và nhốt bà lại ngay trong cung điện của bà.
Người phụ nữ này nội tâm luôn dằn vặt đau khổ , luôn tự trách và đổ trách nhiệm cái chết của hai đứa con trai lên đầu của mình.
Việc Ngô Khảo Ký có thể “ chữa” bệnh dịch thì cả thiên hạ đều rõ,công tích của hắn và Huy cho dân tộc này là không ai có thể phủ nhận.
Ngay cả Lan cũng không thể phủ nhận. Thâm tâm bà cần đó là quyền lức để có thể tự tay báo thù cho hai con trai, đến lúc này đam mê quyền lực đối với bà chỉ là mục đích đó.
Bả càng tự trách mình từng bước từng bước đẩy Ký đi xa, nếu như xử lý tốt, đúng mực biết đâu Ký lại là trung thần trụ cột. Đến lúc đó giang sơn Đại Việt vững như bàn thạch. Hai con của bà vẫn khoẻ mạnh vô lo.
Thế gian không có chữ nếu.
Nhưng chữ nếu kia vạn vạn năm một lần xảy ra ở nơi đây. Có lẽ mong ước của Ỷ Lan thành sự thật.
Vì lúc ấy Ký quả thật đế tâm quá ẩn, còn chưa sơ thành. Nếu Ỷ Lan lý tưởng hoá tin tưởng mđể Ký tung hoàng sáng tạo một Đại Việt theo ý hắn thì Ngô Khảo Ký khả năng cao không cần ngôi đế. Hoàn thành xong việc dân tộc sẽ ẩn cư hoặc mang thuyền hơi nước lượn lờ khám phá khắp các vùng đất trên thế giới chăng?
Ai mà biết được, chuyện đời mà, cái gì cũng có thể xảy đến.
Ngô Khảo Ký cũng rơi vào trầm tư.
Nói thật Ký rất ngượng mộ người phụ nữ thông minh này.
Có thể vụ việc chôn sống 72 cung tần còn có uẩn khúc sao? Nhưng dù sao bà ta cũng chỉ có vết nhơ ấy trong lý lịch thôi. Còn lại bà ta đúng là có thể nên được thờ phụng vì những công tích của bản thân rồi.
Đánh giá một con người thật khó khăn làm sao, nhất là đâu phải ai cũng đủ thẩm quyền đánh giá người khác.
“ Thái.. Mẹ vợ.. ngài xin bớt đau thương. Tống Kiệt không chỉ gây thù với người, hắn còn là nguyên nhân gây nên biết bao cái chết vô tội khác ở Đại Việt. Bấy lâu Trẫm săn lùng hắn ráo riết , thế nhưng kẻ này khôn ranh và trơn trượt, Trẫm vô năng đã mấy lần bắt hụt hắn rồi…” Ngô Khảo Ký cũng lấy làm thông cảm .
Đồng thời hắn cũng bất đắc dĩ..Tống Kiệt khôn ranh đã đành , hắn lại còn may mắn vô cùng tận…
Cũng may con quái vật Kiều Thạc do tống Kiệt tạo ra đã bị tiêu diệt, nhưng thằng này đã reo rắc rắc rối khắm nơi. Đại Lý Cao thị biết thuốc nổ và pháo. Điểm khốn nạn nhất là Tống Kiệt cũng biết sơ qua cách làm phân rơi thành thuốc súng , cho nên thứ này theo Kiều Thạc đến Đại Lý, đi Pagan và không biết Pagan sẽ đến đâu nữa.
Thật thằng khốn này gây quá nhiều khó khăn cho Ký rồi.
“ Bệ Hạ.. có thể bắt sống được hắn về Đại Việt sao.. Bản Cung muốn hắn quỳ trước mộ hai con ta tự tẫn tạ tội” Ỷ Lan có phần điên cuồng , ánh mắt nửa cầu xin lại nửa nư chiếm đoạt.
“ Khó…” Ngô Khảo Ký nói thật.
“ Giết còn khó đừng nói bắt sống.. “ Ngô Khao Ký không muốn dấu diếm lừa nhau, phải cho người mẹ mất con muốn trả thù này hiểu rõ tình hình trước khi bốc nàng về Đại Việt.
Nàng là một quả bom nguyên tử đã được cài giờ chờ nổ chậm. Phải cho nàng hiểu thật chính xác tình hình, nếu không chắc chắn sẽ có hoạ khôn lường.
“ Bệ Hạ, ngươi đùa bản cung, ngươi hùng cứ bốn biển , Đại Việt hùng mạng trước nay chưa từng có. Đại Tống phương Bắc phải cúi đầu, Bắc Nguyên Đế Quốc là anh em. Có gì ngài không thể làm…. Là ngài thương lại bản cung người mẹ đau khổ này mà giúp ta được không?”
Lần này Ỷ Lan thực sự là trân thành cầu xin.
Ngô Khảo Ký không bị ảnh hưởng cách nhìn, lúc này Ỷ Lan Thái Hậu đúng là đang cầu xin trân thành, mù cũng có thể ngửi thấy, thuần túy là một người mẹ mất con cầu xin thôi. Nhưng đây là lâu năm cảm xúc tích tụ bộc phát lấn át ý trí. Một khi bàn ta tỉnh lại thì vẫn sẽ là Ỷ Lan Thái Hậu của chính trị cùng thượng vị giả. Cho nên không thể để tình cảnh lúc này giao động kế hoạch ban đầu.
“ Mẹ Vợ nuôi, bình tĩnh nghe Trẫm giải thích. Ngài có vẻ đọc nhiều sách vở của Đế Quốc lúc này đúng không? Ngài đã xem qua bản đồ thế giới chưa?” Ngô Khảo Ký cố gắng kéo một Ỷ Lan Thái Hậu tỉnh táo lại để đàm phán, vì đám phán lúc này không ý nghĩa, khi tỉnh lại bà ta sẽ phản cung ngay lậo tức. Việc không ý nghĩa không cần cố làm gì, thật vô vị.
Ỷ Lan Thái Hậu vẫn là chính trị gia, bà ta rất nhanh tỉnh táo lại.
Xửa sang một chút vẻ bề ngoài nàng ta lấy lại vẻ uy nghi của bản thân.
“ Bản Cung thất thố, làm xấu mặt trước bệ hạ rồi”
Ngô Khảo Ký lắc đầu.
“ Cảm tình một người mẹ mất đi con cái thân yêu. Trẫm tuy không thể trải qua nhưng có thể cảm nhận nỗi đau cùng thấu hiểu”
Nghệ thuật ngoại giao lúc này mới bắt đầu, tạo sự đồng cảm, hướng tầm nhìn chung về một phía, thuyết phục đối phương sẽ dễ hơn.
Còn phái Ỷ Lan Thái Hậu thì đánh giá Ngô Khảo Ký cao hơn một bậc nữa, chính nhân quân tử, không thừa dịp nàng hỗn loạn tình cảm mà khai thác. Muốn cùng nàng lúc tỉnh táo nhất mà đàm phán. Nam tử là phải vậy. Mặc dù nàng vẫn coi thường Nam tử tư tưởng nữ cường nhưng mà có vài người khiến nang thực sự nể phục là nam giới. Còn nữ giới thì nàng chưa gặp quá ai khiến nàng tâm phục. Lý Từ Huy trong mắt nàng vẫn chưa đủ thành thục.
“ Bản cung cảm ơn Bệ Hạ quan tâm, bản đồ thế giới ta có xem qua nhưng thực sự không có chuyên sâu nghiên cứu” Ỷ Lan Thái Hậu nói thật, nàng tập trung nhiều cho chính trị hơn.
Ngô Khảo Ký không nói nhiều , rút một tấm bản đồ bên cặp da đặt lên bàn... hắn đã đến đây sẽ lường trước mọi chuyện mà chuẩn bị.
“ Bốn năm trước Tống Kiệt ở nơi này, một tiểu quốc gọi là Rohana, cái đảo này cọi là Sir Lanka. Trẫm đã từng cử người đến ám sát , những người mạnh nhất của Đại Việt. Nhưng thằng này chạy thoát. Một năm trước thông qua nhiều nguồn tin thì Trẫm tìm được hắn ở nơi này, vùn nhỏ nhỏ này gộ là Sur, một thành bang của quốc gia tên Oman... Nhưng hiện tại hắn không có ở đây, thế lực của hắn đã không nhỏ ở vùng này... mời Thái Hậu mẹ vợ nuôi xem xem.. Nơi này cách Đại Việt bao xa..”
Ngô Khảo Ký bắt đầu giảng giải chi tiết tình hình của Tống Kiệt mà hắn biết được.
Từ Đại Việt đến Oman, từ Thăng Long đến Sur là 5000 km đường chim bay. Nhưng có thể bay được sao?
Đường biển hải tuyến thì Ngô Khảo Ký đã tính toán kỹ đó là 10 ngàn km có dư.
Lấy một phéo so sánh cho Ỷ Lan hiểu , từ Thăng Long vào Bố Chính chỉ 400km mà đã thấy xa xôi.
10 ngàn km là gấp 25 lần, tuy Ỷ Lan Thái Hậu không hiểu về quân sự nhưng để nàng hình dung nó không khó. Đại Việt – Đại Tống đánh nhau nhiều lần. Đại Tống điều quân nhiều nhất cũng là 2000km mà đã chật vật chuẩn bị năm mười năm mới được. Nơi này 10 ngàn km là vô vọng viễn chinh.
Nếu như Tống Kiệt không có thế lực thì thôi, có thể cử một nhánh quân nhỏ đến đê ám sát. Nhưng hắn đã xây dựng nên một quốc gia, và Ngô Khảo Ký tin hắn có thể xây dựng cả đế chế. Việc chinh phạt hắn đâu thể đơn giản được. Phải nói rõ cho Ỷ Lan Thái Hậu trước khi đi đến thỏa thuận.
Chỉ thấy Ỷ Lan suy sụp hoàn toàn ngồi trên ghế tựa hai mắt tan dã …
Chiến thắng, chỉ cần làm nàng mất ý chí báo thù sẽ là chiến thắng rồi còn gì?
Đừng mơ mộng, lúc này không phải lúc lừa dối nhau mà là cần thật thà nhất để đưa đến một nhận thức chung, vì xét cho cùng Ỷ Lan lúc này không phải thành phần phá hoại nếu biết điều hướng đúng nhịp.
“ Thái Hậu Mẹ Vợ Nuôi đừng quá thất vọng. Đại Việt lúc này dưới tay Trẫm và Huy không như người biết trước đây. Chúng ta phát minh ra nhiều máy móc . Thuyền bè rất hùng mạnh. 4-5 Ngàn km có thể vươn tới. Nhưng để vươn tới 10 ngàn km thì còn cần nỗ lực, cần Đại Việt chung tay chung sức xây dựng hùng mạnh hơn. Ngày báo thù có thể rất gần , hoặc rất xa tuỳ vào cách chúng ta đối xử với nhau…” Ngô Khảo Ký thâm tường nhìn thẳng vào mắt Ỷ Lan mà nói.
Hắn không dấu được, một khi Ỷ Lan về Đại Việt sẽ biết có thuyền hơi nước , lúc đó Ỷ Lan sẽ dấy lên hi vọng báo thù và sẽ hiểu là Ngô Khảo Ký không muốn giúp nàng. Nếu hiểu lầm xảy ra sẽ dẫn sinh khoảng cách.. đến lúc đó có nói gì cũng muộn.
Đâu phải lúc nào tìm cách lừa đảo người khác mới chứng tỏ mình thông minh? Đó chỉ là kế vặt mưu hèn mà thôi. Kẻ đai trí tuệ là nên biết thuyết phục kẻ khác theo mình bằng chính đồ, bằng trân thành, bằng tư duy cùng hướng về một điểm.
Không có hào quang vĩ đại nào được xây dựng từ tập hợp của những trò lừa đảo, kế vặt, mưu hèn cả. Chưa bao giờ và sẽ không bao giờ.
Mưu hèn kế bẩn , tiểu thông minh vặc có thể thắng ở nhất thời, lợi ở trước mắt, nhưng muốn khiến người tâm phục khẩu phục đạo đức của ngươi, tài năng của ngươi là không có.
Ví dụ, Đại Việt đối xử Đại Tống, khuất phục Đại Tống , mưu hèn kế bẩn có thể sử dụng một vài , nhưng nếu muốn thật sự phục nhân chỉ có thể lấy chính đạo mà đi. Bởi lẽ người làm trời nhìn.
Ngươi thân là lãnh tụ nếu toàn chơi mưu hèn kế bẩn lừa đảo này nọ để thể hiện tiểu thông minh. Bề tôi cảm thấy Đại Việt được lợi thì sẽ vỗ tay tán thưởng đế quân anh minh. Nhưng trong lòng họ tràn ngập khinh thường nếu là chính nhân người.
Cuối cùng ngươi sẽ tập hợp được dưới trướng một đám mưu hèn kế bẩn âm mưu hại nhân ở dưới trướng. Đám này có thể hướng mũi đao ra ngoài hoặc hướng mũi đao vào trong.
Cho nên bậc đế quân thiên hạ có thể thi thoảng bắt buộc phải mưu hèn kế bẩn nhưng tuyệt đối là làm một cách bí mật âm thầm . Và bậc đế quân có thể dùng tay chân có khả năng mưu hèn kế bẩn nhưng đám này sẽ không bao giờ có kết cục tốt.
Cho nên các bạn à đừng nghĩ ra ba cái lừa đảo người thiếu iq rồi đem đi rêu rao… người ta còn dấu không được.
Quay lại cuộc nói chuyện của Ỷ Lan và Ngô Khảo Ký.
Lúc này Ỷ Lan như không tin vào tai mình mà nghi ngờ nhìn Ngô Khảo Ký.
“ Thái Hậu xa Thăng Long lâu ngày cho nên không rõ… Lý Từ Huy nàng một tay xây dựng nên Thăng Long đã khác quá khi xưa.. kẻ đứng vai song Đế như ta cũng mặc cảm… mờ ngài xem”
Ngô Khảo Ký bắt đầu thổi da bò về bà vợ cả của mình… đồng thời tay chỉ về ven sông… nơi đó có đậu ba chiếc thuyền Barques đáy bằng biến tấu chuyên đi sông.
Con hang này đáy bằng hơn nữa, hai bên bè nang đến 8,7 m dài vẫn là 27m tức là rất béo… trở hàng thì thôi rồi và không ăn nước sâu.
Trang bị động cơ Triple or multiple expansion 1200 mã lực mạnh mẽ tuy bếu nhưng chạy vẫn rất cừ. Chuyên để vận chuyển hàng nội địa. Con hàng này thiết kế nồi hơi nhỏ, chạy tối đa 300km thay nước máy. Nội địa mà.. cung cấp nước dễ, giảm độ lớn của lò hơi là giảm bao nhiêu công sức chế tạo.
Đặc điểm chung của tàu nội địa đó là lò hơi be bé… thuyền cho Medang – Lavo cũng vậy, lò hơi be bé thôi, hạn chế đường trường. Viễn dương vẫn phải là của Đại Việt.
Hắn không phải thần, càng không thánh mẫu, hắn không tính toán được tất cả, vì người thông minh và lợi hại hơn hắn có rất nhiều. Hắn từng bước đi trên con đường trở nên mạnh mẽ, gian nan gia tăng thực lực của mình, đồng thời lại dấn sâu vào vô số âm mưu, kiếp nạn.
Ta là chính kiếp nạn của Chư Thiên Vạn Tộc.
mời các bạn đón đọc và chứng kiến cuộc hành trình của Hắn trở thành kẻ mạnh nhất.