Người bản địa làm trò quỷ gì thì Đại Việt người cũng chịu không quan tâm. Bọn họ chỉ cần biết có mủ cao su, co hạt cao su, có thêm nhân sự để lao động là đủ. Những việc còn lại của nội bộ người bản địa không phải thứ mà Tề _ Xuân nhóm quan tâm đến.
Người Đại Việt ở đây có nhiều lương thực đến vậy sao?
Thật sự là có rất nhiều.
Tương lai khả năng họ còn có nhiều hơn nữa lương thực.
Sau khi Atotoztli về đến Thăng Long điều trị cũng là lúc Đại Việt đã lắp ráp xong đầu tiên năm chiếc Barques siêu trọng tải 1700 tấn. Sở dĩ giảm mạnh trọng tải đó là vì nó phải trở than cùng động cơ , lò hơi nước cùng guồng xoay lớn. Đây là thuyền động cơ đến 1800 mã lực tương đương 120 con ngựa cùng kéo liên tục. Thất nhiên với tải trọng đầy thì thuyền này đi rất thong thả chỉ có thể 17-19km/h.
Nhưng đây là thuyền hàng điển hình cho nên không quan trọng lắm về tốc độ quá cao.
Những động cơ Triple or multiple expansion to lớn và mạnh mẽ giúp con thuyền này tiết kiệm được cực nhiều năng lượng than, củi.
Chính đám này sau khi hoàn công lại thực hiện một chuyến đi Châu Mỹ mang theo số lượng 8600 tấn hàng hóa, trong đó nhiều nhất chính là các máy móc động cơ cùng thuốc men và lương thực. Với 3,5 ngàn tấn hắc mạch mang theo cùng 500 tấn gạo thì đảm bảo cho Đại Việt có thể đổi rất nhiều nô lệ, cao su cùng nhiều sản phẩm khác từ thổ dân.
Lúc này cả năm chiếc thuyền khổng lồ dài 49,5 m này vẫn đang neo đậu ở Vịnh Tân Sinh. Bọn hắn sẽ không quay về Đại Việt vì thời điểm này là mùa bão bắt đầu ở vịnh Alaska, và khi về đến Nhật Bản hay Hoa Đông biển thì cũng đúng là múa bão nơi đây, cho nên đám tải hạm này chỉ có thể ở lại Bắc Mỹ mà chờ đợi đến mùa xuân năm sau mới có thể về nước.
Sau bốn tháng tiến hành trao đổi hàng hóa với nhau thì số lượng thổ dân ở Tân Sinh đã tăng lên 7 ngàn người. Nếu tính theo cơ chế phân chia thành bang thì đây đã là một thành bang cỡ rất lớn ở Mesoamerican rồi.
Bởi lẽ thành bang lớn nhất Mesoamerican là Tula (Tollan) thủ phủ Toltec đế chế cũng chỉ tầm 20 ngàn người đây là thành phố lớn nhất ở Mesoamerican vào lúc này. Thật ra thì đám xuân đã bỏ công nghiên cứu về Đế Chế Toltec rất nhiều để có cái nhìn thực tế đánh giá về đối tượng làm ăn của họ.
Tula Grande (Tula Lớn) lớn hơn bất cứ thứ gì cùng thời với nó. Thành phố vào thời kỳ đỉnh cao được cho là có thể bao phủ 14 km2 với dân số khoảng 60.000 người và 20.000 đến 25.000 người khác trong 1000 km2 xung quanh. Đây là một thành phố rất rất lớn và đám Xuân Tề không thể hiểu tại sao với công nghệ thô sơ của người Mesoamerican có thể xây dựng được công trình như vậy.
Tìm hiều sâu hơn thì đám Xuân – Tề còn khinh ngạc khi phát hiện trong truyền thuyết của người bản địa thì Tula Grande là xây dựng trên tàn tích của một thành phố còn lớn kinh hoàng hơn nữa. Theo ngư người Toltec nói qua trong các văn bản của họ thì trước đây tầm ngàn năm thì nơi này ( Tula Grande) là thành phố Teotihuacan, trong thời gian đó thành phố đạt đến đỉnh cao ảnh hưởng ở Mesoamerica. Dân số của nó ước tính tối thiểu là 125.000 người, và thành phố là một trong những thành phố lớn nhất trong thế giới cổ đại, chứa 2.000 tòa nhà trong diện tích 18 km vuông. Cũng trong thời kỳ cao điểm này, Teotihuacan chứa khoảng một nửa số người ở Thung lũng Mexico, trở thành một loại thành phố linh trưởng của Mesoamerica. Tức là cái thành phố cổ này ngay cả trung Tâm Thăng Long Thành cũng chỉ mới ngang bằng mà thôi.
Điều này quá khủng khiếp và thiếu tính thuyết phục đối với Xuân Tề.
Họ cảm giác trí thông minh của mình bị nhục mạ. Bởi niềm tự hào , tự tin cho Đại Việt là quá lớn. Với cả đống công nghê siêu cấp hiện đại như trong mơ, cả chục năm qua thì Nhị Đế mới mở rộng được Thăng Long có thể chứa 200 ngàn người...
Vậy mà ngàn năm trước ở nơi đây... cái nơi chỉ có công cụ đá và gỗ, người nơi đây số lượng cộng lại nếu gom một chỗ còn chẳng đủ miền Bắc Đại Việt lại có thể xây được một thành phố kinh hoàng đến vậy.
Ngô Thần Xuân không thể tin tưởng vào thứ vớ vẩn vô lý này.
Cho nên bản thân hắn đã từng dẫn đội thám hiển 500 người với song mã đi hơn 200 km từ bờ biển xuyên rừng thể tới Tula Grande và khám phá.
Quan hệ của Xuân cùng đám người Toltec cực kỳ tốt, thậm chí nếu hắn đi một mình thì cũng có sẵn một đám vệ binh người Toltec xuất hiện bảo vệ.
Đây chính là làm ăn buôn bán một cách sòng phẳng, công bằng tạo nên tình hữu nghị.
Đến rồi Tula Grande đã kinh ngạc trước sự đồ sộ của thành phố này.. cái đền thờ Mặt Trăng ở đây nói thật Đại Việt phải vét quốc lực mới xây nổi…
Không khó để nhận ra người Toltec không xây thứ này mà là họ cải tạo những tàn tích cũ của một thành phố khổng lồ đã đổ nát để dùng lại.
Đến đây thì Xuân hiểu vì sao với công nghệ thô sơ thì người Toltec có thể “xây “ được Tula Grande.
Nhưng giải thích như vậy càng khó hiểu hơn, vì người càng cổ thì công nghệ phải càng tồi mới đúng. Vậy cổ hơn người Toltec lại có thể xây dựng nên một thành phố khổng lồ cho người Toltec có thể tận dụng sau này?
Không thể giải thích nổi vì Xuân không khó nhận ra tàn tích của Teotihuacan trải dài xung quanh thành Tula Grande.
Nó không chỉ rộng 18 km2. 18km2 chỉ là khu nhà ở đã đổ nát, tổng thể các loai công trình kiến trúc hẳn phải 40-50km2.
Xuân sốc nặng, hắn lý giải không được mà chỉ biết ước tính mà vẽ lại các phát hiện nơi này tập hợp thành một báo cáo.
“ Sự vô lý không thể giải thích ở MesoAmerican? Hay đây là một bước đi giật lùi của nhân loại?”
Bản báo cáo nhưng cũng như một bài nghiên cứu khoa học vậy.
Người trời đến tìm hiểu văn hoá tập tục ở Tula khiên người dân nơi này vinh dự vô cùng, ba ngày một tiệc nhỏ, năm ngày một tiệc lớn, bóng đá thể thao Pok -A – Tok. Từng thứ được Xuân ghi lại.
Nếu Ngô Khảo Ký mà được đọc bản báo cáo này thì hắn sẽ chửi cha mấy thằng xâm lược rồi nói xấu linh ba tinh.
Làm quái gì có Pok -A – Tok môn bóng thể thao của người Thổ dân Trung Nam Mỹ là bóng đá hiến tế?
Mấy thằng viết nhảm bôi nhọ người Mesoamerican rồi. Pok -A – Tok ở đây chỉ có quý tộc được thi đấu… chỉ có quý tộc được luyện tập.
Có thấy quý tộc nào ngu đến độ bày ra luật lệ thi đấu thua sẽ bị chết chưa... mấy thằng mở mồm nói về quy tắc của Pok -A – Tok thấy vô lý mà vẫn cố tình xuyên tác được. Nếu cái quy tắc này là thật. Một năm đấu mấy trận là quý tộc rụng sạch… đến lúc đó ai quản đế chế?
Theo như Xuân được biết thì đúng là có hiến tế. Các vùng Tezcatlipoca tôn giáo sẽ đấu bóng nhưng có cá cược vậy. Mỗi đội sẽ đưa ra một số nô lệ đặt cược. Phe nào thua thì nô lệ phe đó sẽ bị hiến tế. Làm quái gì có quý tộc ngu tự đi hiến tế bản thân…. Thật khó hiểu là tương lai vẫn có những kẻ tin vào lối suy nghĩ này.
Lại nói lúc này Tula Grande tuy vẫn phồn hoa nhưng không thể nào đủ 60 ngàn người.
Họ đã trai qua cả chục năm chiến tranh và rất nhiều người chết hoặc di cư, cho nên nơi này chỉ còn tầm 30 ngàn người. Xung quanh 1000km2 các thành bang nhỏ thêm vào 13-14 ngàn là cùng…
Chiến tranh khiến dân số giảm thật chóng mặt. Thật ra lúc này cả hai phe Quetzalcoatl và Tezcatlipoca đã đánh nhau đến mức độ dân số giảm xuống dưới áp lực của diện tích trồng lương thực.
Tức là họ nêu bình tĩnh mà nhìn lại thì lúc này diện tích canh tác của cả đôi bên đều thừa đủ để nuôi sống số dân của họ hiện có. Có nghĩa là ý nghĩa của chiến tranh ban đầu giơ đây hoàn toàn bị biến thiên.
Khởi điểm của chiến tranh đó là người Chichimeca phía bắc đế quốc Toltec do khí hậu thay đổi, diện tích canh tác thu hẹp, không đủ sống cho nên xuôi nam tấn công vào Tula Grande, đầu tiên chỉ là cướp lương thực sau đó mới nhảy lên một bước lãnh thổ.
Cuối cùng là sự xuất hiện và chi phối của hai dòng tôn giáo Tezcatlipoca và Quetzalcoatl khiến cho mâu thuẫn không thể điều hòa.
Lúc này Người Trời xuất hiện làm cho cả hai phe Toltec trầm xuống, sau một thời gian giao dịch cùng Đại Việt bình tĩnh lại. Cả hai bên phát hiện nếu tái canh tác đất nông nghiệp, không bỏ hoang chúng mà cắm đầu đánh nhau thì hoàn toàn đủ ăn. Do đó chỉ cần chiếm thêm cây cao su mà khai thác thì cuộc sống càng thêm sung túc.
Chưa có thỏa thuận đình chiến của cả hai bên, nhưng cả hai lại tự động hiểu chuyện mà ngưng lại.
Đến cuối cùng cuộc chiến với người Maya đã đoàn kết lại hai phe phái Toltec này, mày hiến tế kệ mày, mày thờ Quetzalcoatl mặc mày... Cả hai thờ ơ chia đất mà trị.
Nhưng nội chiến của Toltec chấm dứt hẳn là điểm mừng , song thực tế cuộc chiến lại mở thành hai đế chế xung đột, rồi kéo theo cả một loạt thành bang nền văn minh Andes vào cuộc.
Đôi lúc câu chuyện nó thực sự là biến ảo như vậy đó.
Có điều Người Trời không quan tâm. Lúc này Ngô Trí Xuân đang bàn bạc với vua Toltec về việc Đại Việt sẽ xây dựng một công xưởng chế biến sơ cấp mủ cao su ở Tula Grande.
Nói thật Ngô Trí Xuân cũng không ngờ rừng cây cao su tất cả lại nằm ở phía bên kia bờ biển, cho nên thu hoạch rồi vận chuyển về Tân Sinh rất khó khăn. Tốt nhất phải sơ chế tại nơi gần nhất sau đó vận chuyển mới là thuận tiện.
Vua Toltec có gì mà không đồng ý.
Người trời xây cái nhà lớn ở khu vực thành hỏng Teotihuacan ... thì có vấn đề gì đâu? Cũng là để thu mua thuận tiện cây nước mắt mủ thôi mà. Quan trọng là người trời trả năm thanh pháo đồng bắn bùm bùm. Với thần khi này trong tay thì vua Toltec sợ ai nữa? Ít nhất là thằng này nghĩ vậy.
Nói thật thì công việc của Ngô Trí Xuân ở Châu Mỹ đang cực kỳ thuận lợi, hạt giống ít nhất hắn thu được 70 ngàn hạt. Số cây cao su trong tình toàn mà đám thổ dân lùng tìm và đang canh gác cũng lên đến cả chục ngàn cây trải dài trên mấy chục km đường rừng dọc bờ biển phía đông Mesoamerican.
Tay nghề lấy mủ của đám này càng làm càng mạnh, vì bọn này vừa làm vừa rút kinh nghiệm.
Kỹ thuật cạo mủ là Ký nói bừa hướng dẫn bừa, hắn làm quái gì biết kỹ thuật cạo mủ cao su.
Nhưng không biết không có nghĩa là không thể nghĩ ra, có thể thực hành trên những cây vỏ dày khác ở Đại Việt để chế tạo dao cạo hình chữ L mà. Cóc cạo xéo trái phải thì Ký cũng chỉ là ước chừng... Cây nào cũng có cấu trúc vỏ tương tự. Nhiều lần cạo thử sẽ hiểu được nên cạo vào lớp nào để có thể cho ra nhiều mủ.
Đó chính là sơ khai kỹ năn cạo cao su ở Đại Việt . Nhưng chính người Toltec mới đưa nó lên hàng nghệ thuật sau mấy tháng cạo cao su.
Bọn này đã tự hiểu được làm thế nào để cạo được mủ cao su nhiều nhất và mỗi lần cạo độ dày dăm bao nhiêu là đủ mà tiết kiệm....
Đôi khi các kỹ năng này mỗi nhóm hộ gia đình tìm ra và dấu kín giữ thành bí mậ của riêng không có chia sẻ.
Nói chung sản lượng cao su mủ đang tăng từng ngày. Càng lúc càng nhiều cây cao su được bọn thổ dân tìm đến.
Có thể nói cách làm khai thác trong môi trường tự nhiên này thự sự hiệu quả ít nhất là trong thời gian ngắn rất hiệu quả.
Nhưng công việc không đơn giản như vậy.
Cây cao su trong tự nhiên ở khu vực này nhiều thật, nhưng rải rác, việc thu gom cất chứa không đúng dẫn đến nhiều bẩn, tạp chất khiên cho đám Ngô Trí Xuân không hài lòng.
Vậy nhưng người Toltec không có vật dụng đáng kể gì để phục vụ lao động sản xuất ngoài những thứ Đại Việt cấp.
Cho nên Đại Việt công tượng lúc này đang phải è cổ chế tạo thùng gỗ, xe rùa chất lượng để miễn phí cung cấp cho người dân. Không đầu tư công cụ cho họ thì làm sao có thể khiến họ thu hoạch năng suất cao cho được?
Nghe thì có vẻ cũng thuận lợi đấy, nhưng tính toán ra mỗi cây cao su trưởng thành chỉ cho được 3-4kg một năm. Cho nên có vét hết cả Mesoamerican chắc cũng được 20-30 tấn cao su 1 năm là cùng....
Thật là đi cả nửa vòng trái đất chỉ để thu hoạch chừng ấy cao su, kể ra cao su đắt hơn vàng cũng dám nói được.
"Mười vạn năm trước, Kiếp Dân phủ xuống. Cổ Thiên Đình chỉ còn lưu lại di chỉ, Tây Phương Linh Sơn đã sớm đổ nát hoang tàn, Vô Tận Ma Uyên lùi về trong tĩnh mịch. Hoang Cổ Thánh Vực bị đánh vỡ tan tành, trở thành Tứ Hoang Nhất Hải.
Mười vạn năm sau, Đông Hoang Việt quốc, một gã Chân Nhân cao thủ tuổi già thọ cạn, cáo lão hồi hương, bỗng nhiên tuyệt địa phùng sinh, từ đấy quét ngang võ giới, lập nên bất hủ truyền kỳ."