Ngô Khảo Ký buông xuống báo cáo của Hassan-i Sabbah gửi đến, hắn yên tâm hơn đôi chút.
Cả đám Benjamin và Richard < Cánh Tay Trái> đều chưa có công nghiệp nặng, thức là chưa thể xây được bất kể một cái đập nào cỡ đập Sông Cẩm cả.
Không có các động cơ cỡ lớn thì còn lâu hai thằng này mới chế tạo được đông cơ hơi nước ra hồn. Mà kể cũng lạ, Benjamin rõ ràng là bản sao của Ngô Huy Tuấn, nếu so sánh ra thì trình độ phải ngang mình chứ nhỉ, bốn năm vẫn loay hoay chế tạo động cơ hơi nước bằng các động cơ sức gia súc kéo hay bằng những kênh nước dòng sông ở đồng bằng thì thật lạ.
Ngô Khảo Ký ngạc nhiên trước sự tiến triển chậm chạp của hai thằng này....
Thôi ông ạ, ông tự kiêu ngạo vừa thôi, không có Lý Từ Huy đỡ về mặt cơ khí máy móc thiết kế, không có Lý Từ Huy xây đập Sông Cẩm , không có Tân Binh Lộ điều kiện tự nhiên thích hợp xây đập thì ông có khối mới được như ngày hôm nay, ở đó mà tự cao tự đại này nọ... Thật không biết cái mặt dày này ở đâu mà sinh ra.
Lúc này trong phòng làm việc của Ngô Khảo Ký một bóng đen lao nhanh vào trốn gầm bàn....
Chỉ thấy con Ri hai lắt to thao láo , gương mặt bụ bẫm thật đáng yêu đang làm động tác xuỵt xuỵt cùng cầu xin ánh mắt....
Bên ngoài đã vang lên oai oái tiêng kêu khóc thất thanh....
Lại gây họa, lại bị mẹ Huy đánh đòn... ba đứa không hiểu chạy được đưa nào bị bắt đứa nào.
Chẳng mấy chốc đã thấy Huy nhéo tai thằng Tuấn lôi vào tay bên kia là một cái tau béo hơn, dĩ nhiên là non Ni.
Huy đánh mắt cho Ký...
Ký khẽ đảo gầm bàn...
Bố bán đứng con gái...
“ Lại chuyện gì nữa?” Ngô Khảo Ký cau mày, hắn đang phiền lòng chuyện phương Tây lắm rồi.
“ Còn cái gì... nghịch pháo hoa, đốt pháo hoa.... xém chút cháy cả điện Thúy Hoa..” Lý Từ Huy tức giận phì phò quát lên.
“ Trời đất…. chúng lấy đâu ra pháo hoa…?” Ngô Khảo Ký giật cả mình…
“ Tuấn… nói đi…” Lý Từ Huy nghiêm khắc…lườm thằng Tuấn…
“ Hu hu hu… Tuấn tự làm… hai em không liên quan…”
Thằng Tuấn hai lòng bàn tay đỏ cả rồi chắc là ăn mấy thước, lúc này đầu đang nghiêng qua một bên kiễng chân để tránh bị nhéo tai đau…
“ Thôi buồn ra đi, đánh hoài cũng đâu là cách… em thấy đó .. có đánh thì chúng vẫn nghịch , giáo dục khôn….” Ngô Khảo Ký định thuyết giáo vấn đề dạy con không bạo lực. Lây khuyên bảo làm chính…
“ Anh dừng… khuyên bao lần dạy bao lần 1 ngày quyên ngay… đánh đòn còn kéo dài được một tuần…” Lý Từ Huy quát lên , mày liễu dựng ngược… đám này hư phần lớn là có Ký làm chỗ dựa, lần nào cũng chạy đến chỗ Ký ăn vạ khóc lóc xin tha , vậy là huề cả làng cả tổng.
Ký á khẩu,, nói chung dạy con không bạo lực là chuẩn chỉnh, nhưng ba đứa nhà Ký nó nghịch kinh hồn… không trò gì là không nghịch… cho nên …. Mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh….
Nhất là con Ri, nó cực lắm ý tưởng ngáo ngơ, mà thằng Tuấn chuyên chiều hai em làm bậy… cái này không biết sao cho phải…
“ Bảo vệ hai em là tốt.. nhưng chuyện này lớn không thể bỏ qua.. nói đi… ai chủ mưu.. làm sao chế tạo được pháo hoa?” Ký cố gắng uy nghiêm đe doạ…
“ Là … là … “ Tuấn liếc mắt con Ni, thấy bản mặt béo ị của em gái cầu xin,
Lại liếc mắt chung quanh thấy con Ri chui gầm bàn nhưng lộ cả cái mông ra ngoài.. thật muốn cười lắm . Nhưng nghĩ mẹ đang rất giận nên không dám cười nữa..
“ Là Tuấn … đọc sách của ba… cái rồi lấy nước mát có diêm tiêu … tự chế … sau đó rủ hai em chơi cùng… hai em.. không liên quan..”
Tuấn ấp úng đáp, nhưng lại ưỡn ngực hiên ngang chịu tội.
Ngô Khảo Ký giật mình.. 8 tuổi, học qua đọc chữ đánh vần.. học qua cộng trừ số học một chút, có thể lén đọc sách của Ngô Khảo Ký mà chế tạo pháo hoa....
Cái này phải nói là thông minh đáng khen hay … thông minh phát rồ…
Ngô Khảo Ký đánh mắt qua Lý Từ Huy. Hai bên như cùng chung ý tưởng…
Huy cũng biết chuyện đốt nhà này giận quá đánh vội mà quên mất vấn đề… thằng Tuân sao mà chế được pháo hoa.
Sách vở trong phòng làm việc của Ký có nhiều, toàn là hắn biên soạn lại các kiến thức khoa học cùng y học, văn hoá. Trong này có rất nhiều kiến thức nguy hiểm…
“ Thả ra đi…” Ngô Khảo Ký thở dài… “Ri.. chui ra đi. Mẹ Huy không đánh đòn đâu… “ Ký cúi xuống gầm bàn mà nói…
Béo Ú Ri nguẩy nguẩy mông xụ mặt chui ra. Ri ghim ba rồi nhé… báo vị trí này… ba đứa xếp một hàng từ cao đến thấp. Từ béo ít đến béo nhiều.
Nhà này bề ngang tỉ lệ nghịch chiều cao, càng lùn càng bếu.
“Được rồi … mẹ nó ngồi đi” Ngô Khảo Ký vỗ vố lên đùi…
“ Vớ vẩn.., các con đây này…” Huy cáu lên …
“ Ngại cái… gì”
“ Á…. “ phì phò phì phò…
Lũ trẻ cố nén cười, chỉ có Ba mới trị được mẹ, giận bao nhiêu giận , ôm cái là hết…
“ Tuấn… muốn chế pháo hoa đúng không. Hôm nay Ba cho con chế thoải mái” Ngô Khảo Ký cười cười…
Đôi khi là tàn ác… sẽ gây tổn thương cho tinh thần trẻ nhỏ. Nhưng mà… không vậy thì bọn chúng sẽ không hiểu được thế nào là nguy hiểm…
“ Thật sao Ba Ký… “ Con Ri là đầu tiên nhảy cẫng lên….
“ Thật.. trước khi chế pháo hoa thì ba muốn hỏi ba đứa… ba đứa ghét con vật nào nhất..?”
Huy dường như đoán được ý định của Ký mà kinh hoàng nhìn hắn… ký không khỏi quá ác tâm chứ…
“ Tụi … tụi trẻ còn nhỏ quá…” Huy lắp bắp…
“ Con nhà Đế Vương… có trách nhiệm không giống người thường. Không còn nhỏ nữa” Huy thấy Ký cười nhưng trong ánh mắt rõ ràng không có chỗ trống của nhân từ…
Liếc nhìn trên bàn là hồ sơ tuyệt mật của Phương Tây.. Huy hiểu ra.
Là chồng nàng tỏ vẻ bên ngoài không có vấn đề gì nhưng trong thâm tâm áp lực thật lớn từ phương Tây.
Bốn năm nghiên cứu về Richard < Cánh Tay Trái> , nghiên cứu về quá trình phái triển của thằng này, đọc qua sách của thằng này thì sao Ngô Khảo Ký không nhận ra quen thuộc trong đó... một Ngô Huy Tuấn thứ ba , đến 95% Ngô Khảo Ký đã chắc chắn điều này. Cho dù có biến đổi nhiều đi chăng nữa thì phong cách hành sự, tính toán bố trí kế hoạch phát triển , sự hiểu biết về Fascism , đó là Ngô Huy Tuấn.
Nếu như Benjamin nhòn Richard < Cánh Tay Trái> chưa chắc nhận ra, nếu có trùng hợp cũng nghĩ rằng chỉ là ngẫu nhiên. Còn Richard < Cánh Tay Trái> mà nhìn Benjamin chỉ thấy một tên Do Thái hèn mạt. Cho nên hai người này khó nhận ra những đặc điểm trên của nhau.
Nhưng Ngô Khảo Ký có Trần Lâm nhắc nhở, cho nên trong đầu hắn đã có khả năng bọn Hunter là bản sao của Huy Tuấn rồi. Vì thế Ngô Khảo Ký mới có cơ hội đoán biết như vậy.
Lý Từ Huy hiểu Ngô Khảo Ký áp lực thật lớn, đối thủ của Ngô Khảo Ký ngày một lớn mạnh và cường đại, Tất nhiên Đại Việt cũng cường đại lên rất nhiều, nhưng có một vấn đề Ký mãi mãi thua...
Đó là tuổi tác...
Ký đã 39 tuổi, trong khi cả Benjamin và Richard < Cánh Tay Trái> chỉ là 23 và 25 tuổi. Cho nên rất có thể Ngô Khảo Ký chết đi thì đám kia vẫn nhởn nhơ mà công đánh Đế Chế Đại Việt . Đây mới là nỗi lo của Ngô Khảo Ký cho nên hắn muốn đám trẻ con trưởng thành mau... đều đó là dễ hiểu.
Lý Từ Huy không dám khuyên Ký lúc này, vì nàng quá hiểu tính cách của chồng...
Theo như tính toán của hệ thống thì Ngô Khảo Ký Lý Từ Huy chết đi thì đám Hunter cũng tự huỷ sạch.
Nhưng vấn đề là còn Tống Kiệt, giả dụ như thằng khốn nạn này sống dai hơn Ký- Huy vài năm thì sao? Giả dụ như Ký Huy có điểm không may thì sao? Lại giả dụ như cái hệ thống Fix lại cơ chế thì sao? Ai đoán được…
Ngô Khảo Ký đã cảm thấy áp lực về tuổi tác khi đối thủ của hắn còn quá trẻ.
Cho nên hành động có phần lạnh lùng tàn nhẫn đối với mấy đứa trẻ là có thể hiểu được phần nào.
“ Tuấn ghét cóc…”
“ Ni ghét sâu róm… xấu…”
“ Ri ghét rắn… nhìn ghê..”
Cả ba đứa nào hiểu tiếp theo sẽ có chuyện gì? Chỉ hồn nhiên nghĩ Ba Ký tra khảo như mọi khi sau đó sẽ đi nghịch pháo hoa.
Ký rỉ tai cho cảnh vệ đi chuẩn bị, còn hắn dắt theo ba đứa trẻ bắt đầu đi chế “pháo hoa”.
Ở Đại Việt đã có đá lạnh, nhưng rất hiếm. Thường đá lạnh để phục vụ cho công nghiệp y tế, dược phẩm chế tạo hay nhà máy điều chế thuốc súng cotton. Cho nên đá lạnh thường không có phổ biên trong dân gian hay thậm chí là nhà Hoàng Cung.
Muốn chế tạo đá lạnh ít nhất phải nén khí đến 50-100 atm sau đó giảm áp suất đột ngột , chế tạo bình trao đổi khí để làm lạnh nước đóng băng.
Nhưng cacd máy móc làm lạnh như vậy quá khó khăn và phải dùng cho các ngành công nghiệp mũi nhọn. Ký cũng không muốn chỉ vì phục vụ bản thân mà khiến việc lãng phí thành tiền lệ người khác noi theo.
Cho nên Hoàng Cung vẫn dùng phần lớn ướp lạnh đồ bằng phương pháp cổ truyền. Đó là một bình đồng kín có hai ngăn cách biệt nhau.
Ngăn ngoài chứa nước sẽ bổ xung KNO3 làm mát… mỗi khi pha bão hoà KNO3 có thể làm nước 20 độ C giảm đi 12-15 độ. Từ đó tạp hiệu quả ướp lạnh đồ cho ngăn bên trong.
Hệ thống này toàn bộ bên ngoài có một lớp mỏng hút chân không cách nhiệt. Đây là tủ làm mát của Đại Việt.
Đặt nắp đồng kín hai lớp bông cùng gỗ phía trên , hiệu quả ướp lạnh rất đáng kể cho mùa hè nóng bức, thậm chí có thể bảo quản hoa quả tươi, thịt cá đồ ăn.
Sản phẩm này khá rộng rãi trong dân. Nhưng “ nhiên liệu “ cho tủ mát lại là thứ nguy hiểm. KNO3.
Cho nên thực tế nhà dân được cấp phép sử dụng tủ mát rất hạn chế, phải trải qua lớp đào tạo kiên thức cơ bản về chống cháy nổ KNO3.
Mỗi tủ mát sẽ đi kèm 10 kg – 20kg KNO3 tuỳ kích cỡ. Kèm theo là một bình tái chế KNO3 được bán kèm keo , thực tế đó là bình chưng cất có bảo vệ để tái chế thứ này.
Người dùng phải có trách nhiệm báo cáo về KNO3 định kỳ tại địa phương, tránh kẻ xấu lợi dụng làm thuốc nổ, làm bom gây nguy hiểm.
Thực tế đây là sản phẩm công nghiệp dùng nhiều nhất trong các công ty chế đồ tươi sống, các siêu thị bán đồ tươi sống…Thậm chí Hoàng Cung lúc này có thể ăn đồ hải sản tươi mát từ Thiên Trường hay Hải Phòng mang đến vì các tuyến đường sắt đã lập rồi .
Cầu bắc qua sông Hồng chưa xây được. Nhưng tuyến đường sắt từ bờ Bắc Sông Hồng đi Hải Phòng trong 4 năm đã hoàn thành mĩ mãn.
Thằng Tuấn Ngáo là do con Ri súi mà chế pháo hoa, có điều không có lưu huỳnh cho nên KNO3 và bột than chỉ cháy mạnh phụt lửa chứ không nổ…
Lần này Ký ác độc cho thằng Tuấn chơi cả Lưu Huỳnh.. dĩ nhiên Ký ở bên quản lý chặt chẽ thằng này tẩm ướt , trộn nguyên liệu tránh cháy nổ…
Lý Từ Huy chỉ biết từ xa trông lại trong lòng đau sót con thơ, nhưng Ngô Khảo Ký đã quyết ý thì nàng không thay đổi được.
Nên nhớ, trong Ký còn có mặt của Richard < Cánh Tay Trái> một khi hắn lộ ra bản tính này thì... rất khó lường...
Đùng ,,, Đùng .... Đùng....
Cái gì đến cũng phải đến.....
Tiếng nổ cuối cùng vang lên.....
“ Hu hu hu.... Ba xấu....”
“ Hu Hu...” Con Ni con Ri khóc lớn chạy về bên Huy mà mách Ba xấu....
Thằng Tuấn không chạy, hắn nắm chặt lòng bàn tay mà nhìn về phía đám cóc, rắn , sâu róm bị nổ cho máy thịt bầy nhầy... dịch mủ nhơ nhớm.. sau đó lại nhìn về ba hắn....
“ Hiểu sao? “ Ngô Khảo Ký lạnh lùng....
“ Tuấn hiểu..” Ngô Thần Tuấn cúi đầu...
“ Ngước mặt lên nói chuyện, nam nhân không cần hở chút cúi đầu, sai... thì hiên ngang đón nhận, dũng cảm sửa sai. Con nói, mình sai ở đâu? ” Ngô Khảo Ký lại dạy con....
“ Tuấn không nên vì chiều các em mà làm bậy,... không hiểu biết làm bậy có thể hại đến các em..” Tuấn ngước mắt đối diện cha mà nói. Hôm nay cha rất khác, vẫn gương mặt phớt cười, nhưng ánh mắt lại lạnh lẽo vô cùng.
“ Nói thiếu... không chỉ vì an ngu của các em, mà còn vì chính an nguy của bản thân con. Trên đời đáng sợ nhất không phải là ngu si, mà là hiểu một nửa vấn đề. Kẻ chỉ hiểu một nửa vấn đề luôn cho mình là hiểu hết... những kẻ đó sẽ gặp họa sát thân... Nhơ bài học ngày hôm nay. Tự chịu phạt..” Ngô Khảo Ký răn rạy...
“ Tuấn đứng tân nửa canh giờ, hay là quỳ trong thư phòng.? “ Thằng Tuấn nhận mệnh... ủ rũ nói...
“ Thứ nào có ích cho bản thân thì làm. Phạt quỳ có ích gì ngoài đau chân, mẹ ngươi lại phải xoa dầu... hừ..” Ngô Khảo Ký hừ mạnh quay lưng đi...
Thằng Tuấn cười, gió to sóng nhỏ, phạt đứng tấn có là gì, hắn thích luyện võ, không vấn đề, ba vẫn là thương hắn. Nhưng bài học máu me này Tuấn nhớ kỹ... một lần nữa nhìn lại đống động vật bày nhày kia mà nhớ kĩ.
Một vấn đề hiểu một nửa tức là chả hiểu gì, từ đó dễ phạm sai lầm cho rằng mình hiều hiết từ đó họa sát thân.
Nhà văn hay nhà khoa học đều vậy, biết một chút rồi tự cho mình là biết hết là nguy hiểm nhất. Dễ dãi không đi đến tận cùng chân lý cùng nhận thức mà tự cho mình là đúng rồi làm bậy.. viết bậy thì....
Sau một ngày học tập và làm việc mệt mỏi, người ta thường đọc truyện để chữa lành tâm hồn. cũng vậy. Một tác phẩm chữa lành tâm hồn tuyệt vời sau những ngày vật lộn ngoài đời thực.