Lý Triều Bá Đạo Phò Mã

Chương 977: Ngô gia sự thật





“ Quốc Vương… uống một ly nước mát nghỉ ngơi đã…”

Đúng lúc này tiếng gọi làm cho Hassan choàng tỉnh.. hắn nhìn về phía người xuất hiện mà cười khổ..

“Euyun Alsaqr , anh cũng trêu tôi làm gì, quốc vương này nọ chỉ là tôi thừa lệnh của thầy mà ngồi vào làm việc thôi.. giữa tôi và anh đều hiểu rõ điều đó” Hassan dùng tiếng Việt đối thoại.

Người tiến vào là Euyun Alsaqr( mắt ưng), hai người quen biết rất lâu rồi, vừa là đồng bạn, là đồng chí, là huynh đệ , lại có ơn cứu mệnh.

Năm đó chính là đoàn biệt kích do Euyun Alsaqr chỉ huy phát hiện một tên thanh niên rách rưới bị thương nặng nằm lẻ loi trong sa mạc thôi. Cũng không lạ gì nhau cả, kể từ đó hau người kết bằng hữu và sát cánh bên nhau trong nhiệm vụ của Đế Quốc tại Ả Rập.

Họ thổi vào nhau các hệ tư tưởng đan xen , nhưng tựu chung vẫn là mong muốn người dân Arab có cuộc sống tốt hơn, không còn đói khổ, chém giết vì miếng cơm ăn, không còn nô lệ sống không bằng gia súc… họ cùng chung lý tưởng, mục đích vĩ đại.

“ Thôi nào Hassan , ông xứng đáng có được vị trí này.. như Thần Đế đã nói, vấn đề Ả Rập sau này có về với Đế Quốc hay không chính người dân Arab chọn lựa, nếu họ chọn lựa độc lập thì ông sẽ là vua Ả Rập đúng không nào?” Euyun Alsaqr cười cười nói đồng thời đưa cho Hassan một cốc nước … sau đó cả hai cùng nhìn về bán đảo khô cằn Ả Rập.

Ngô Khảo Ký nói rồi… vùng đất Juffar và Quatar thì Đại Việt Đế Quốc chắc chắn sẽ nắm lấy. Còn về Hassan và dân tộc Ả Rập hay những người theo Marxism khu vực này muốn về với Đế Chế hay tự lập thì để họ quyết định. Lý tưởng của Hassan thì Ngô Khảo Ký sẽ ủng hộ hết mức có thể. Không cần phải hồi báo bán đảo Ả Rập quy phục Đế Chế, người dân và Hassan tự quyết. Ý chí rất rõ ràng, ủng hộ vô tư vì tình đồng chí, không cần lấy quan hệ thầy trò ép Hassan , cũng không vì giúp đỡ Ả Rập bán đảo để vì sự hàm ơn mà bắt bọn họ quy phục.

Đối với Đại Việt chỉ có Juffar( Dubai) và Quatar là hai vùng đất hoang là Ngô Khảo Ký quan tâm thôi.

“ Ta tin tưởng sau này người dân sẽ có lựa chọn đúng đắn khi có cái nhìn chuẩn xác về Đế Quốc, tất cả là do giáo dục mà thành” Hassan cười.

“ Ông đã có quyết định?” Euyun Alsaqr ngước mắt hỏi…. hai thằng này đều mắt ưng mũi khoằm râu rậm nhìn nhau…

“ Đã quyết từ lúc đặt chân đến Thăng Long… úi… nước mát… ông sa xỉ vậy?” Hassan hét toáng lên…

“ Cái gì sa xỉ… có phải đốt nước để chưng cất thu hồi diêm tiêu đâu? Đến quốc gửi cho chúng ta sản phẩm mới… chuyên dành thu hồi diêm tiêu ở nơi có nhiều ánh sáng mặt trời….” Euyun Alsaqr cười lớn mà nói…

Thì ra bên Đại Việt đã viện trợ không ít “ tủ lạnh” lớn bé cho Vương triều Hồi Giáo Nizaris nơi này nóng thấy bà nội, ông ngoại, có tủ lạnh là nhất tuyệt…

Có điều ở nơi này ít cây gỗ, vật liệu đốt toàn phải nhập khẩu từ Ấn Độ hay vùng Pakistan ngày nay… Mấy cây trà là ở Vương triều Hồi Giáo Nizaris thì làm ăn được gì? Cho nên nguyên liệu đốt là Hassan rất rất tiết kiệm.

Chính vì lẽ đó Tủ lạnh có nhiều KNO3 cũng có nhưng lại không dám dùng nhiều vì tái chế KNO3 rất tốn công sức năng lượng…

“ Hử… có mặt hàng mới từ Đế Chế sao?” Hassan bận nhiều việc nên không quan tâm thứ này quá…

“ Là mặt hàng mới… bình chưng cất hơi nước từ năng lượng của thái dương... là sản phẩm của Đại Việt chúng ta nhưng hàng chúng ta dùng là do một công ty của Medang chế tạo… phơi nắng một chút bốc hơi rất nhanh. Không những thu hồi diêm tiêu mà thực tế còn có thể sản xuất một lượng nhỏ nước ngọt từ nước biển mặt…”

Thật ra cái sản phẩm này có gì ngoài tấm thấu kính lớn hội tụ ánh sáng mặt trời, cộng cả hiệu ứng lồng kính cùng hội tụ thì nhiệt độ nước lên nhanh bốc hơi thôi. Những nơi có nhiều nắng như xích đạo thì dùng rất tốt…

Hơi nước bay ra thích thì ngưng thụ qua ống không thì để nó bay tự do là thu được KNO3 thôi mà..

Đơn giản nhưng an toàn và hiệu quả...

“ Hassan ông ở đây chờ đợi... tôi đưa nước cho thằng Rafīks Sabbah” Euyun Alsaqr phất tay không muốn tán gẫu cùng Hassan-i Sabbah nữa. Euyun Alsaqr rất quý thằng con trai trẻ tuổi của Hassan-i Sabbah . Có vẻ như sẽ có quan hệ thông gia....

“ Đứng lại Euyun Alsaqr... ông đừng làm hư nó” Hassan-i Sabbah quát lên...

“ Sao vậy? chỉ là cốc nước thôi mà.....” Euyun Alsaqr ngơ ngác...

“ Một cốc nước tuy bé... nhưng cộng hợp tất cả những thứ che trở bảo bọc của ông thì con trai tôi sẽ trở thành thể loại gì? Những gì tôi học từ Thầy không chỉ có kiến thức.... Anh đã từng tiếp cận hoàng gia và con cháu hoàng gia được đào tạo ở Đế Chế chưa?” Hassan-i Sabbah quay qua hỏi ông bạn già....

“ Tôi chưa có cơ hội đó, ai có thể may mắn như ông được bái Thần Đế làm thầy, tôi chỉ biết Ngô gia Hoàng Tộc cực kỳ nghiêm khắc thôi, còn cụ thể tôi không có hay biết...” Euyun Alsaqr làu bàu vẻ mặt ganh tị rõ ràng ...

“ Vậy thì ông không biết, tôi thật kinh hoàng ngay từ lúc ban đầu tiếp xúc người Hoàng Tộc, thậm chí lúc ấy tôi nghĩ bọn họ chính là những người phạm tội đang bị trừng phạt… hoặc chỉ là dân thường cho nên bị đối xử khắt khe….

… nhưng ở Thăng Long lâu tôi mới thấu hiểu, người dân càng bình thường ở Đế Chế thì lại càng ít quy củ , ít khắt khe…

… ông biết Hoàng tộc một nhóm phạm lỗi nhỏ, bị Nhị Thánh đày đi đảo Sado, đảo Aleut giá lạnh phương Bắc toàn người thổ dân mới được tiếp xúc vân minh Đế Quốc chứ ? Ông biết con em Hoàng Tộc thường là phải có công lao gấp 2 lần người bình thường mới thăng tiến nổi chứ? Đến nỗi con trai hoàng hộc có khả năng không cô gái Việt nào dám mạo hiểm cưới xin… thật sợ hãi khi mà khai thác Châu Mỹ côn việc khổ ải nhất phần lớn lại là con em Hoàng Tộc đảm nhiệm…

…. Tôi xem qua rồi, Hoàng tộc có luật lệ trừng phạt riêng cho đệ tử mắc lỗi rất nặng nếu so với luật chung của Đế Chế, nếu Hoàng Tộc phạm lỗi thì ngoài luật pháp Đế Chế chế tài còn có luật Hoàng gia ép xuống….”

Hassan kể lại với ánh mắt vẫn không dấu nổi bàng hoàng cùng kinh ngạc , chắc có lẽ đến tận giờ ông ta vẫn chưa bình tâm lại khi nghĩ về điều này.

“ Tôi có nghe nói Ngô Gia Hoàng Tộc khắt khe, không ngờ … thật sự không hiểu nên vui hay nên buồn khi sinh vào Hoàng Tộc của Đế Chế?” Euyun Alsaqr cũng ngạc nhiên cùng bàng hoàng không kém…

“ Vui chứ sao buồn? Một môi trường như vậy, kẻ có thể chịu đựng được ắt là ngọc sáng… Tôi đang tính cầu xin Thầy để thằng Rafīks Sabbah nhà tôi hưởng < đãi ngộ> hoàng tộc Đế Chế…

… Euyun Alsaqr tôi biết ông rất quan tâm bảo bọc nâng niu Rafīks Sabbah , cũng có ý muốn cho nó làm con rể ông. Nhưng ông cần một thằng con rể là hùng ưng vươn cánh trời cao hay là một con gà trong chuồng?”

Euyun Alsaqr trầm ngâm nhìn vào ánh mắt cuồng nhiệt của ông bạn già mà hiểu chứ. Hassan cuồng nhiệt và tin tưởng Thầy không khác gì Euyun Alsaqr cuồng nhiệt Thần Đế. Nếu con rể có thể được mài dũa thành tài, biến thành hùng ưng vỗ cánh Thiên Không thì điều đó có còn gì tuyệt vời hơn? Và muốn có được kết quả đó thì môi trường Hoàng Gia là thích hợp nhất… nhưng liệu có thể được vào đó hay không?

“ Liệu Thần Đế có chấp nhận không?”
Euyun Alsaqr nghi ngờ hỏi…

“ Ta sẽ quỳ xuống cầu xin người cho đến khi người mủi lòng đồng ý..” Hassan kiên quyết, khổ cho tấm lòng cha mẹ..

“ Vậy tốt, nhưng cưới trước..” Euyun Alsaqr chơi ăn chắc mặc bền, trói lại đã rồi đào tạo hay dằn vặt gì thì làm sau…

“ Ha ha ha… quyết định vậy” Hassan cười ông bạn này. Chơi gì chắc cú vậy… nhà Sabbah có phải dạng nuốt lời đâu.

Ngọc thô không mài bất thành khí. Mà áp lực tạo ra kim cương không phải câu khẩu hiệu nói cho vui.

Có lắm kẻ luận điệu nhảm nhí như Trong dân số thế giới này không phải tất cả mọi người sinh ra đều là than bùn cần áp lực để tạo nên Kim Cương. Có người là than để cần áp lực giúp họ trưởng thành.

Nhưng có người lại là quả trứng chim đại bàng. Thứ họ cần là sự ấp ủ, che chở để họ có thể trưởng thành, vươn cánh thống trị bầu trời. Có những người lại là những con hổ con, thứ họ cần là sự che chở của hổ mẹ và được chỉ dạy những kĩ năng để thành chúa sơn lâm. ( Trích dẫn)

Thật nực cười, đây có phải là kiểu sinh ra là thượng đẳng không cần cố gắng rèn rũa chỉ cần che trở vuốt ve để tở thành Hùng Hưng, Chúa Sơn Lâm?

Tức là mày sinh ra là gà cần cố gắng mà cố gắng cũng không bay được, còn tao là ưng chỉ cần “sự ấp ủ, che chở để họ có thể trưởng thành, vươn cánh thống trị bầu trời” mãi mãi mày là gà và tao là ưng. Trong khi đó cả hai đều là người, có máu thịt có trí tuệ và có sự phát triển như nhau nếu cùng trong một môi trường và ai có ý trí hơn người đó sẽ là hùng ưng. Cho nên đủ thấy luận điệu nhảm nhí sặc mùi thượng đẳng hiểu huyết thống cao quý.

Mà phải nói lại, ưng và hổ, là cha mẹ cực kỳ khắt ke rèn rũa con non để chúng có thể đấu tranh sinh tồn, những bài học bay đầu tiên của ưng có thể đối mặt là cái chết, những cuộc tập rượt săn của hổ cúng là tương tự.

Lại nói như đừng nhìn giới nhà giàu ăn chơi khoe của mà nghĩ họ chỉ biết ăn chơi chác tang. Càng là thượng lưu thế gia càng là đào tạo khắt khe vô cùng bài bản. Đừng chỉ nhìn bề ngoài của họ mà đánh giá, thử ai hỏi bọn họ ngoài khoe của thì đang ở cương vị nào và mỗi ngày kiếm bao tiền, bằng cấp là gì? và đã trải qua những khóa đào tạo nào? có những kĩ năng gì ngoài việc khoe của? Không ai tìm hiểu, chỉ nhìn đúng một mặt khoe của và đua theo. :D

Có câu nói “Bạn không thể quyết định nơi mình sinh ra nhưng bạn có thể quyết định mình sẽ trở thành người như thết nào”. Cho nên một Nhưng có người lại là quả trứng chim đại bàng. Chỉ là cần là sự ấp ủ, che chở để họ có thể trưởng thành thì có thể nuôi ở chuồng gà rất an toàn và sẽ là món cánh gà hơi lớn chút. Còn hổ con, thứ cần là sự che chở của hổ mẹ và được chỉ dạy những kĩ năng để thành chúa sơn lâm khả năng cao sẽ thành chúa sơn lâm dưới sự dạy dỗ khắc nghiệt từ hổ mẹ. Nhưng ví von thôi, vì đó là hổ và ưng , các loài động vật sinh ra đã khác khau về huyết hệ.

Còn người với người mà lôi tử tưởng huyết thống quyết định tất cả để nói thì thật nực cười... Người với người là bình đẳng- bác ái. Và ai cũng cần nỗ lực, cần phấn đấu cần áp lực để trưởng thành. Mười hai năm học hành, bao nhiêu áp lực, đại học , học nghề, học thợ đều là áp lực cùng nỗ lực không ngừng, bền bỉ vô cùng... ít nhất không học trong trường lớp thì càng nỗ lực hơn ở trường đời... vì trường đời luôn khắc nghiệt.

Tất nhiên có nhiều trường hợp không muốn có áp lực, ví như giàu sổi, thời cha mẹ khổ quá cho nên khi giàu đời một thì muốn con cháu mình không khổ nữa. Chiều chuộng, bảo bọc và sau đó hậu quả sẽ thấy ngay.

Còn về các dòng họ thế gia ... bọn họ đào đạo con cháu khắc nghiệt gấp chục lần trăm lần người bình thường, không phải không có lý do mà thế gia luôn đứng đầu chuỗi thống trị trong một thời gian dài... bọn họ quá tàn ác đối với chính bản thân.

Hãy mở mắt đọc xem những “cậu ấm cô chiêu” “ hổ ,ưng” của các gia tộc Rothschild, Rockefeller,
Du Pont, và đặc biệt là gia tộc Bush ở Mỹ. Để xem họ đã làm gì để giữ vững vị thế của mình. Các cậu ấm cô chiêu đó có áp lực về nghiên cứu , công việc để trở thành hùng ưng không, hay chỉ cần vuốt ve là đủ.

Dĩ nhiên Ngô Khảo Ký sẽ đia theo con đường khắc nghiệt với đệ tử gia tộc, nếu hắn không muốn một ngày khia Ngô gia toàn rác rưởi.... Thật là rác rưởi luận điệu



"Núi La Sơn, mười năm có một đêm trăng tỏ.

Biển Vô Lượng, trăm năm có một đợt thủy triều.

Sương mù Thương Mang, ngàn năm có một lần lui tán

Mà ta chờ đợi mấy vạn năm, chỉ để được hướng về quân nở một nụ cười!"

Võ lộ thênh thang không bờ bến, quay đầu chợt hiện bóng hồng nhan.

Mời đọc: