Lý Triều Bá Đạo Phò Mã

Chương 992: Đặt bom nguyên tử vào tay khủng bố





Hassan-i Sabbah tiễn Abderrahim< khôn ngoan> đang hoang mang vẻ mặt, người xiêu vẹo cô lĩnh bước đi. Lần này Hassan-i Sabbah đồng ý viện trợ thêm 3 ngày nước ngọt cho quân Thập Tự Chinh. Tất cả đó là chờ đợi đám người này có thời gian cho câu trả lời chính xác. Sau đó hai bên xẽ xác định giới tuyến là đồng minh tạm thời hay sẽ là kẻ thù đối mặt.

Nếu Ngô Khảo Ký ở đây , chắc hắn phải quỳ xuông lạy luôn tên học trò này chục bái.

Thẳng thắn mà nói, Hassan-i Sabbah phải bái Lý Từ Huy làm thầy mới đúng, cả hai đều bên đội phá team chuyên nghiệp.

Tức là những thứ họ làm đều là “ tốt” và nghĩ cho “ tương lai của Đế Quốc” “tương lai sự nghiệp Marxism” nhưng cách làm của bọn họ luôn để lại hậu quả kinh người.

Ngay cả Ngô Khảo Ký người thời này nắm rõ nhất về các hình thái màu sắc của Fascism – Marxism và Capitalism (chủ nghĩa tư bản). Nhưng đó chỉ là nắm vững so với người thời này mà thôi. Có rất nhiều thứ hắn còn quên quên nhớ nhớ, đang cố gắng đăp nặn từng viên gạch nên môt bức tranh lớn.

Nhưng người dưới của hắn là Lý Từ Huy và Hassan-i Sabbah thì mới học được tầm 30-40% của Ngô Khảo Ký đã đem vận dụng loạn cả.

Ví như Ngô Khảo Ký khi đặt nền móng kinh tế thị trường ở Đại Việt là phải từng bước nhỏ và chỉnh phủ, Đảng Marxism cùng Nghị Viện Nhân Dân luôn trợ trừng mắt theo dõi bọn này. Nhà nước triều đình thì vẫn phải mạnh mẽ năng lực kinh thế để có thể can thiệp thi trường bất kể lúc nào để đám tư hữu Đại Việt không nhảy nhót được. Có thể sinh lời cho xã hội, cống hiến cho Đế Chế, có thể giải quyết vấn đề việc làm, sản xuất cho Đế quốc nhưng không thể tự do đến mức đầu cơ tích trữ, bóc lột lao động, thao túng kinh tế.

Và nếu đám tư sản Đại Việt làm đúng theo sự quản lý điều chỉnh của nhà nước thì bọn họ sẽ được đền bì xứng đáng, nhưng nếu chỉ cần láo nháo sẽ bị gõ tòe đầu. Đây là lý do vì sao Ngô Khảo Ký luôn rất rất cẩn thận công khai các công nghệ, các tư liệu sản xuất ra ngoài cho toàn dân Đại Việt . Vì mỗi lần lộ một chút tư liệu sản xuất chính là một lần buff cho đám tư sản mạnh lên. Phải hết sức cân nhắc khả năng khống chế thị trường của chính phủ các nhà máy, công xưởng mới có thể mở ra “toàn dân” làm kinh tế.

Sự cân nhắc này đến từ quá nhiều các yếu tố, cần bạc tóc để suy nghĩ cũng tổ chức, không phải muốn là làm nổi.

Công việc của Ký để công bằng Marxism – Thị trường tự do – quá độ lên một xã hội trong tương lai rất xa mà Ký cũng chưa hình dung ra. Tất nhiên hiện tại Đại Việt vẫn khá hài lòng với “ làm theo năng lực, hưởng theo lao động hoặc đầu tư lao động”. Đã là quá độ thì nhiều thứ cần hoàn thiện và bổ xung, nỗ lực không ngừng.

Vấn đề là đội phá team quá nhiều người.

Điển hình có hai nhân vật nổi bật. Lý Từ Huy và học trò Hassan-i Sabbah .

Hassan-i Sabbah đầu tiên là muốn Marxism hóa đám tư bản thương nhân của Thập Tự Chinh quân. Nhưng nào được, đám này rất ngoan cố, Chế độ mà Ngô Khảo Ký xây lên có quá nhiều khống chế đối với thương nhân cùng hệ “tư bản”.

Lúc này đám thương nhân Venice bắt được hai từ “tư bản” và tò mò khai thác nó.

Hassan-i Sabbah thì lại nghĩ đơn giản là, không Marxism hóa được đám này thì ít nhất cũng Capitalism ( tư bản chủ nghĩa) chúng vẫn còn tốt hơn là Fascism . Nếu Capitalism chắc hắn sẽ có lượng lớn công-nông và mâu thuẫn giai cấp, đến lúc đó hắn sẽ nhảy vào trong lòng của đám Capitalism làm một cuộc các mạng Đỏ.

Lạy chúa tôi, suy nghĩ thì hay lắm, nếu dễ như ông Hassan-i Sabbah này tưởng tượng thì thế giới hiện đại đâu có sự tranh đấu kịch liệt của Capitalism và Socialism ( Chủ nghĩa Tư Bản- Chủ nghĩa Xã Hội).

Việc làm này của Hassan-i Sabbah mới gọi là vẽ đường hưu chạy, ném vào mặt đám tư sản đời đầu một bản luận cương không đầy đủ về Capitalism. Khác quái gì ..... ( không còn lời nào để nói) đem bom nguyện tử đặt tay bọn khủng bố? ( ⊙﹏ ⊙ ).

Đúng là trong thời gian ngắn có thể Tư bản sẽ đấm nhau với Fascism , nhưng về lâu về dài thì Capitalism sẽ quay qua thịt Đại Việt hay Vương triều Hồi Giáo Nizaris.

Phá team đến mức này chắc hắn sẽ bị treo cột cờ để thằng Tấn con Ri luyện tay.

Tất nhiên không thúc đẩy thì chủ nghĩa Chủ nghĩa Tư Bản cũng sẽ ra đời, nhưng có lẽ rất lâu nữa mới thành hình. Hassan-i Sabbah để nó xuất hiện quá sớm thì chúng sẽ trưởng thành và mạnh mẽ lắm.

“ Abderrahim< khôn ngoan> sao ông lại kích động đến độ như vậy? Chúng ta đã hoàn thành đàm phán cùng Nizaris đâu?” Đồng bạn của Abderrahim hầm hừ trách móc.

Antonio không thể hiểu nổi đồng bọn của mình, nói chuyện cả ngày trời cẫn không thể giải quyết được vấn đề gì thực chất, vậy mà vẻ mặt từ lúc đi khỏi thành bang Asbaka lại hớn ha hớn hở, kích động không ngừng.

“ Antonio, bạn của ta... không kích động làm sao được? Cuối cùng ta đã biết bản thân chúng ta là gì, và cũng biết được chân lý con đường, chúng ta nên đi về đâu, tới đâu... ha ha ha ha ha”

Bên đống lửa lớn trong màn đêm sa mạc lạnh lẽo tiếng cười lớn của Abderrahim< khôn ngoan> vang vất rất xa, hắn cười đến sái cả quai hàm, cười đến gập bụng. Thậm chí Abderrahim còn nhảy nhót bên đống lửa như một thằng khùng mãi không dừng.

Đám đồng bạn sợ hãi không hiểu thằng này phát điên cái gì.

Doanh trại quân Thập Tự Chinh ở sa mạc Bardawil.

Tại một khu lều trại phía Tây khu khi này đang diễn ra một cộc hội nghị rất quan trọng của Hội Đồng Fascism.

- Các vị “ Chủ nghĩa tư bản nông nghiệp” và “Tư bản thương nghiệp” các vị đã đọc qua, lúc này chúng ta tiến hành biểu quyết lựa chọn con đường đi sau này của Hội Đồng.... mời các vị cho ý kiến biểu quyết.

Ở giữa bàn tròn đó chính là hai cuốn sách mỏng viết về lịch sử hình hành Chủ Nghĩa Tư Bản đó là “ Chủ nghĩa tư bản nông nghiệp” và “Tư bản thương nghiệp” của Ngô Khảo Ký . Tất nhiên cũng không có cái gì sâu sắc, chỉ là một vài điều hắn hiểu về Tư Bản thôi, nhưng đối với đám thương nhân này thì đó là ánh sáng chân lý và là con đường tương lai của họ, để họ có thể lập nên đế chế Tư Bản.

Tức là lúc này họ đã có tên, biết mình là ai, và dĩ niên biết một phần con đường mình nên đi.

“ Tôi ủng hộ Capitalism, chúng ta từ Hội Đồng Fascism chuyển đổi thành Hội Đồng Capitalism và đặt những viên gạch Tư Bản đầu tiên cho thế giới này” Atonio dĩ nhiên giơ tay ủng hộ Capitalism đầu tiên...

“ Tôi ủng hộ Capitalism”

“ Capitalism một phiếu”

“ Fascism , chúng ta không thể thay đổi”

“ Fascism ..”

“ Capitalism”

Cuộc bỏ phiếu không tầm thường, không phải ai trong hội đồng cũng có thể thuyết phục, bởi có không ít thương nhân muốn dung Fascism để thay đổi, biến họ thành quý tộc, tầng lớp cai trị mới, và nếu như vậy Fascism chỉ giúp cho sự cái trị chứ không ảnh hưởng gì. Tức là họ mươn thoát ly tầng lớp thương nhân.

“ Tốt, bỏ phiếu chấm dứt... 13 Capitalism, 6 Fascism ... rất tốt.... rất tốt ..” Abderrahim< khôn ngoan> lầm bầm.

Nhưng chỉ trong một sát na, gương mặt gian xảo của thằng này biến đổi, hắn hét lớn...

“ Giết hết lũ khốn nạn phản bội giai cấp này....”

Ầm ầm ầm...

Biến đổi qua nhanh....

Một đám giáp sĩ khôg biết được bố trí từ lúc nào từ bên ngoài xông vào...

Đám thương nhân ủng hộ Fascism được coi là phản bội giai cấp Tư Bản và bọn chúng thẳng tay tàn sát.

Thương nhân lúc này không thích giải quyết sự việc bằng thương lượng nữa rồi sao?

“ Nhanh chóng cử người đền các khu vực của bọn này ổn định lại tình hình... đồng thời Antonio, ông nhanh đi Askaba thành bang liên hệ Hassan-i Sabbah . Báo có hắn biết Hội Đồng Capitalism muốn hợp tác cùng Nizaris. Đồng thời nói với hắn vì cảm ơn về hai cuốn sách về Capitalism , chúng ta sẽ miễn phí tiễn cho hắn một khu vực. Đồng thời nếu được thì khai thác thêm kiến thức của hắn về Capitalism , ta tin tưởng hắn còn dấu không ít”

Abderrahim< khôn ngoan> lúc này đúng là người đứng đầu của Hội Đồng Capitalism rồi. Hắn rất nhanh sắp xếp các tay thương nhân tỏa ra làm việc.

Cứ như vậy, nhóm Tư Bản đầu tiên trên thế giới xây dựng nên những viên gạch đầu tiên về Capitalism lại ở một sa mạc hẻo lánh ở Tây Á.

Về sau các chuyên gia lịch sử Tư Bản khi nghiên cứu về thời kỳ này thì gọi đây là Hội Đồng Khởi Nguyên Bardawil.

Tình thế luôn là biến động nhanh không lường được, không ai đoán nổi.

Lúc này Ngô Khảo Ký nào biết được, hắn mới hoàn thành xong bản luận về Fascism gửi cho Hassan-i Sabbah một bộ, còn lại ấn bản thật nhiều ở Thăng Long, bắt đầu cho việc công bố rộng rãi .

Lại nói về Đại Hội Thể Thao Đông Á đã qua nhưng dư âm của nó thật nóng hổi.

Không ai có thể tưởng tượng nổi đội bóng Lavo lại mạnh đến mức đôn vậy. Cũng không ai ngờ đến sức chiến đấu của các chiến binh lá cờ xanh trắng lại mạnh đến vậy.

Hiệp một thua đến 4 trái , tưởng là mọi chuyện đã an bài, vậy mà hiệp hai Lavo vùng lên dã đến 4 trái vào đầu các chiến binh Đại Việt. Đại Việt các cầu thủ rơi vào tình trạng choáng váng, cũng may đá sân nhà, có cổ vũ nhiệt tình của đông hơn khan giả cho nên tinh thần thấy lại, cố thủ mấy phút cuối, nếu không thì... kết quả chưa biết thế nào mà lần.

Trận đấu quá nhiều cung bậc cảm xúc, quá đặc sắc... có vỡ òa sung sướng, có thấp thỏm, có sợ hãi những khi trái bóng vọt xà hay sát cột.

Cổ động viên Lavo thì hi vọng dâng trào, tuy phút cuối có thua nhưng họ đã quá hài lòng với các tuyển thủ con cưng. Sau trận đấu cổ động viên hai bên ăn mừng ngay trên sân, ôm nhau mà cùng khóc vì trận đấu quá tuyệt. Các cổ động viên chủ nhà cũng kinh phục tinh thần chiến đấu của Lavo hết mức.

Đặc biệt trong đội Đại Việt có đến phân nửa tuyển thủ là các dân tộc như Cao Ly, Tráng, Bạch, Di... cho nên đội tuyển này thật đa sắc, cổ đông viên cũng đa sắc. Thể thao đúng là một liều thuốc kết nối tất cả. Ở nơi này chỉ có đội tuyển Đại Việt một Đại Việt duy nhất. Làm gì có tộc Việt- Di- Bạch- Cao Ly v.v....

Tất cả là một một thể thống nhất... là an hem... ruột thịt. Tư tưởng dân tộc côn dân thấm vào, qua cả thể thao càng tỏa sáng.

Nhưng lúc này Ngô Khảo Ký đang bồng theo con Ri, đóng nắng gió ngược về phương bắc...

Hai cha con đi đâu? Mời tiếp tuc theo dõi.



Rải rác biên cương vạn nấm mồ
Nhất tướng công thành vạn cốt khô
Nam Bắc thiên thư trời đã đặt
Đông Tây gươm súng định giang hồ.

Cửu kiếp chuyển sinh cầm sứ mệnh
Thu hồi Bách Việt đã hư vô
Diên Ninh sống lại nền thịnh thế
Đại Việt biên cương hóa khổng lồ.