Lý Triều Bá Đạo Phò Mã

Chương 995: Constantinople một cái bẫy lớn







Fakhr al-Mulk ôm lấy người em nuôi, trân thành vỗ vỗ sau lưng hắn, hai người đàn ông tạm biệt nhau.

Fakhr al-Mulk và Benjamin cực kỳ thân thiết, thân là thành chu bang Constantinople một nơi rất trọng yếu của Suljuk lúc này, có thể nói là cửa ngõ của Đế Chế. Fakhr al-Mulk không thể không học tập thật cẩn thận người em nuôi về các chiến thuật sử dụng hỏa khí.

Có thể nói thời gian bốn năm qua Fakhr al-Mulk ở Jerusalem và Jehudim city và Tyre còn nhiều hơn hắn ở chính lãnh địa Constantinople của mình.

Vizier Nizam al-Mulk đối xử trân thành với Benjamin bao nhiêu thì hắn sẽ báo đáp nhiều gấp nhiều lần như vậy. Đó chính là bản chất con người của Ngô Huy Tuấn cho nên điều đó cũng ảnh hưởng đến cả ba bản sao. Kể cả Richard có bị vặn vẹo thì hẵn vẫn có những đặc điểm không thể chối bỏ của Ngô Huy Tuấn.

Chỉ cần nhìn vẻ bề ngoài tuy máu lạnh, tàn nhẫn, phân biệt chủng tộc và đối xử tàn tệ đối với người Do Thái, người Hồi giáo, thành lập các trại tập trung cưỡng bức lao động. Trong mắt Richard < Cánh Tay Trái> thế giới này phân cấp rõ ràng theo huyết thống, theo dòng máu di truyền cao thấp và hắn coi chọn lọc tự nhiên chính là bản chất của thế giới. Chỉ những chủng tộc mà hắn coi là ưu việt thì mới có giá trị tồn tại.

Tuy có một tâm lí méo mó vặn vẹo đến vậy nhưng đối với tình thân thì Richard < Cánh Tay Trái> lại là một kẻ rất mềm lòng.

Giống nư Robèrt < Vớ Ngắn> vậy, ban đầu quan hệ của hai cha con thực xự chỉ là lợi dụng cùng sự kinh miệt ra mặt của Richard. Nhưng từ khi Robèrt < Vớ Ngắn> đối sử trân thành với Theodora cùng Karrlo < Gấu Xám>, cho dù là có lợi ích đan xen trong đó, nhưng cách đối xử của Richard với Robèrt rõ ràng đã khác biệt rất nhiều.

Cho nên Benjamin đối xử Fakhr al-Mulk cùng vị cha nuôi đáng kính Nizam al-Mulk không khác là bao. Ban đầu đến với nhau cũng là vì giá trị sử dụng của đôi bên, nhưng một khi tình cảm đã có thì Benjamin lại là một người đầy tình cảm. Không phải thư tình cảm ướt át mềm oặt, mà là một thứ tình cảm rất con người.

Những gì Benjamin hiểu về chiên tranh vũ khí nóng thì Nizam al-Mulk và Fakhr al-Mulk đều tường tận. Kho kiến thức quân sự và trình độ suy luận về quân sự của Benjamin ở một tầm cao hơn hoàn toàn so với Tống Kiệt . Tống Kiệt là dùng cả đời người để mò mẫm thực tiễn va chạm. Nhưng hắn có cố gắng thì cũng khó bì lại những kẻ có khả năng tư duy logic cao như Benjamin. M

Điều này là thế mạnh của mỗi người khác nhau. Long đong lận đận trong cuộc sống, trải đủ mọi ngọt bùi cay đắng để vươn lên như Tống Kiệt dĩ nhiên vốn sống phong phú, đối nhân xử thế tuyệt vời, biết tự bảo vệ bản thân, trình độ chính trị cùng bản lãnh chính trị cực cao. Thậm chí hắn chẳng có chiến công gì nhưng địa vị của Tống Kiệt ở Suljuk đã là một đối trọng đối với Vizier Nizam al-Mulk về tầm ảnh hưởng đối với Hoàng Đế Suljuk Sultan Malik-Shah.

Điều này Benjamin chưa làm được cũng chưa học nổi, cách đối nhân xử thế của Benjamin vẫn khá thô ráp và dựa vào cảm tính là nhiều. Cho nên nếu Benjamin gặp người chân thành, thẳng thắng như cha nuôi Vizier Nizam al-Mulk thì hai bên sẽ “ cầm” “ sắt” hài hoà đến mức người khác ganh tị. Nhưng Benjamin nếu gặp những kẻ có tâm cơ thì hai bên cực kỳ dễ trở thành kẻ thù .

Chính vì lý do này Benjamin tầm ảnh hưởng trong giới quý tộc Suljuk chưa hẳn đã cao như Tống Kiệt, mặc dù những lợi ích Benjamin mang cho Suljuk là quá to lớn và rất dễ nhận thấy.

Benjamin cũng không quan tâm, thứ hắn quan tâm là vương quốc Jerusalem bao gồm ba thành trì quan trọng nhất là Jehudim city
, Tyre và Jerusalem.

Vương quốc Jerusalem của Benjamin đã nhận được bán độc lập và gần như là một liên minh chính trị đối với Đế Chế Suljuk . Có được điều này không đơn giản.

Nó là mộ sự thoả thuận hết sức phức tạp của bốn bên.

Vizier Nizam al-Mulk; Hoàng Đế Suljuk Sultan Malik-Shah; Nghị Viện Quý Tộc Suljuk; Tống Kiệt ; Benjamin.

Để đạt được địa vị Jerusalem bán độc lập , Đế Chế Suljuk cai trị lên vùng đất bắc Palestine chỉ mang tính hình thức thì Benjamin đã bỏ ra một cái giá cực lớn.

Đó chính là công nghệ luyện thép lò Bessemer phiên bản gần đầy đủ. Có nghĩa là một lò luyện thép có thể cho ra sản lượng vài tấn, khiến cho việc đúc những khẩu pháo lớn, những linh kiện lớn dễ dàng hơn bao giờ hết.

Tống Kiệt là kẻ khao khát với công nghệ này nhất , vì hắn hiểu được tầm quan trọng của thứ này, nhưng Tống Kiệt hoàn toàn không hiểu về cấu tạo lò. Cho nên hắn sẽ thuyết phục Hoàng Đế Suljuk Sultan Malik-Shah. Và đồng thời cũng dùng sức mạnh của mình để ảnh hưởng hội đồng quý tộc.

Vizier Nizam al-Mulk ủng hộ Benjamin. Ông ta hướng ánh mắt về ổn định nội bộ Suljuk, giải quyết điều hoà mâu thuẫn các thế lực nội tại của Suljuk nhiều hơn là ham muốn mở rộng Đế Chế.

Trong tư tưởng của Vizier Nizam al-Mulk đó là muốn Đế Chế đi theo hướng tinh xảo, thanh lọc bớt những vùng bất ổn, đoàn kết khối trung tâm, giảm bớt các gánh nặng không cần thiết khi mở rộng lãnh thổ nhưng không thể quản lý một cách hiệu quả.

Thực tế trong lịch sử thì sự nghiệp vĩ đại của Vizier Nizam al-Mulk không gắn liền với chinh phạt mà gắn liền với ổn định nội bộ, cải cách bộ máy hành chính cồng kềnh trước đó Seljuk.

Chính vì ông ta quá trú tâm vào nội chính, thu gọn tinh giảm Suljuk mà không mấy khi hướng dư luận đến một cuộc chinh phạt mở rộng lãnh thổ, cho nên Vizier Nizam al-Mulk rất lắm kẻ thù trong nội tại đế chế này.

Chính vì lẽ đó Vizier Nizam al-Mulk cả về công và tư đều ủng hộ Bẹnamin. Bởi lẽ trong kế hoạch phát triển Đế chế của bản thân thì Vizier Nizam al-Mulk lấy Baghdad và Isfaha làm trung tâm, phát triển ra bốn phía với trọng điểm phía Bắc và Phía Tây là các đồng bằng cao nguyên màu mỡ Acmenia. Anatolic- Nicaea ở phía Tây và khu Lazica phía Bắc khởi nguyên của người Turk.

Triết lý của Vizier Nizam al-Mulk là dùng người Turk và người Iran ( Ba Tư) làm chủ đạo, điều hoà lợi ích của hai nhóm dân tộc lớn này tạo nên một Suljuk có nội bộ ổn định. Còn người Arab sẽ là một thành viên quan trọng thêm vào sau đó. Cho nên bốn năm qua những gì Tống Kiệt và Benjamin cố gắng đoàn kết các nhóm quý tộc lớn ở Bagdad , Isfaha , Acmenia , Damascus đều là những gì Vizier Nizam al-Mulk muốn làm. Cho nên ông ta ủng hộ hết mình.

Đối với vùng Nam Palestine nơi có Tyre, Jerusalem, mang ý nghĩa tâm linh với người Hồi Giáo hơn là ý nghĩa thật sự về chính trị hay kinh tế.

Vì vậy khi Benjamin đổi một lợi ích khổng lồ về kinh tế và cả quân sự bằng lò Bessemer thì rất dễ đạt được mục đích.

Đối với Suljuk thì Jerusalem chưa hẳn đã quan trọng. Hãy nhìn trong lịch sử thật sự có khi nào người Suljuk quan trọng thành phố này và điên cuồng chiếm đoạt trong các cuộc thập tự chinh không?

Thậm chí có rất nhiều các “ dự án “ xây dựng các thánh địa để thực hiện hành hương tôn giáo thay thế cho Jerusalem ở thời Suljuck để tạo nên sự “ thuận “ tiện cho giáo dân ở Đế Chế này.

Nói trắng phớ ra thì hành hương về Jerusalem nhiều nhất vẫn là người Kito giáo, một số Do Thái giáo. Còn người Hồi giáo coi đó là thành địa thiêng liêng nhưng họ lại có quá nhiều nơi để “ hành hương” .

Ví dụ như người Arab thì thích hành hương về Mecca nhiều hơn… thuận tiện không bị thu thuế.

Còn người Suljuck dòng Sunny Iran thì hành hương về Baghdad nơi có giáo đường với Calipha. Người Turk thì thật khó để nhận định họ là dòng Hồi giáo gì, về bản chất họ là những du mục dân bị Hồi giáo hoá và theo dòng Sunni. Nhưng họ chấp nhận cả dòng Shia và họ không có thói quen hành hương Jerusalem.

Cho nên Jerusalem chưa hẳn đã quan trọng trong tâm tưởng của giới quý tộc Suljuk Đế Chế.

Nhưng lợi ích của lò Bessemer đưa lại quá mê người, thế lực nào mà không muốn trong một ngày có thể sản thuất sắt thép bằng trước đây cả một năm cộng lại. Nó không chỉ là giá trị kinh tế mà còn là giá trị quân sự một cách rõ ràng.

Do đó hiệp định về một vương Quốc Jerusalem đóng thuế đầy đủ cho Đế Chế Suljuk, nghe lệnh triệu tập quân sự nếu cần được ra đời , trong đó Đế Chế Suljuk sẽ không can thiệp vào chính trị, nội bộ vương Quốc Jerusalem. Một sự độc lập tương đối cao và gần như là một liên minh chính trị quân sự theo lỗi “ bất bình đẳng” nhiều hơn là một thành bang phụ thuộc Đế Chế.

Đây chính là nguyên nhân mà lúc này Constantinople có hàng ngàn khẩu pháo. Mấy vạn chiến binh Hồi giáo gần như toàn thân bọc thép như các hiệp sỹ thế kỷ 15.

Như đã nói.

Vương Quốc Jerusalem mới độc lập một năm trở lại đây, tức là lò Bessemer mới chính thức đến tay giới cầm quyền Suljuk một năm và đang trong giai đoạn bí mật sản suất. Cho nên Richard < Cánh Tay Trái> ở quá xa không nắm được tình báo này.

Một tỉnh nghèo lơ thơ người như Bố Chính nắm được công nghệ Bessemer còn hùng hổ dọa nạt cả Thăng Long thử hỏi một đế chế đông đúc , giàu mạnh như Suljuk có được thứ này sẽ có bao nhiêu nguy hiểm.

Tất nhiên Benjamin sẽ vẫn giữ lại “nắm vôi” kia mà không công bố cho Suljuk. Nhưng như vậy cũng đã quá đủ đối với một đế chế.

Thép giòn photphor vẫn là thép, vẫn là thứ mà đồng hay gang khó so sánh được về mặt kỹ thuật.

Nhất là loại thép này rất dễ đúc pháo vì quặng sắt dễ kiếm và khai thác hơn quặng đồng rất nhiều.

Thép photphor vẫn có thể đúc pháo, tuy kém bền và cần dày nặng hơn thép tốt nhưng vẫn tốt hơn gang, đồng. Nó không thể rèn đúc vũ khí nhưng lại có công nghệ của Ấn Độ bù đắp.

Các nồi nung sắt non với than vô hình chung lại loại bỏ được photphor do phản ứng với một lượng CaCO3 nhất đinh có trong nồi đất xét. Tất nhiên phương pháp này chỉ có thể chế tạo các vật dụng nhỏ như vũ khí, khôi giáp , không thể đúc pháo.

Nhưng như vậy là quá đủ cho một Suljuk với giấc mơ bá chủ thiên hạ.

Phương Tây nuôi hi vọng đông tiến với Thập Tự Chinh chẳng nhẽ Suljuk không nuôi hi vọng Tây tiến với một cuộc Thánh Chiến Hồi Giáo? Thành phần diều hâu ở Suljuk đâu thiếu, nhất là dân tộc Turk và Ba Tư đều là những chiến binh hiếu chiến.

Cho nên sự im lặng của Suljuk chỉ là sự lặng im trước một cơn bão lớn mà thôi.

Về điểm này thì Richard < Cánh Tay Trái> thua Benjamin .

Richard < Cánh Tay Trái> quá xa đà vào chủ nghĩa dân tộc sắc tộc cực đoan, chính vì thế tư tưởng của hắn bị bó hẹp nhiều trong chữ Frank. Richard chỉ chịu nhả một chút công nghệ khuấy luyện thép cho các thế lực Châu Âu, công nghệ này không đủ để đúc Pháo, chỉ có thể sản xuất những Culveril nhỏ và áo giáp , đao kiếm.

Nguồn cung pháo lớn bằng thép phổ biến ở Châu Âu chỉ có Normandy, các quốc gia còn lại chỉ có thể dùng đồng để đúc pháo thực sự dày và nặng nề.

Kể từ đó những chiến binh Thập Tự Chinh Quý Tộc không thể nào tưởng tượng được họ đang sắp phải đối diện với những thứ gì ở Constantinople.


Thế gian này không ai chọc nổi ta , chỉ có ta đi trêu đùa kẻ khác !!!