Căn phòng Thiệu Hưng lại sáng lên những đường vân ánh sáng xanh lam kỳ ảo.
Từng vệt sáng kỳ hà chạy tới lui trong căn phòng…
Chính giữa căn phòng có hai bóng người một cao lớn, một nhỏ bé ngồi đó.
Người nhỏ bé hình như không phải nhân loại. Nó đang ngước cặp mắt phát ra những tia sáng xanh nhìn chằm chằm vào người đàn ông cao lớn ngồi trước mặt.
“ Không ngờ có thể thấy ngươi… Khảo Ký”
“ Lâm, rất vui được gặp lại ngươi, nhưng hành động của ngươi khiến con gái ta gặp nguy hiểm, ta rất không muốn chuyện này xảy ra lần nữa”
Ký rất cứng rắn, hắn có những nguyên tắc nhất định của bản thân.
Mặc dù hắn rất cảm ơn Lâm đã giúp đỡ trước đây, giúp hắn giải thích được nhiều nghi hoặc về bản thân. Nhưng điều đó không có nghĩa là Ký chấp nhận để mạo hiểm hi sinh vì chỉ để đôi bên gặp nhau hay liên hệ.
Trầm ngâm…
Lâm trong bộ dạng của Ni. Hay nói đúng hơn bằng một cách nào đó Lâm có thể điều khiển cơ thể của Ni thông qua Ni để giao tiếp cùng Ký, thậm chí có thể nhìn thấy Ký thông qua thị lực của Ni truyền xuyên hai vũ trụ. Thật quá thần kỳ rồi.
“ Ngươi đã hiểu nhầm… không phải ta vì muốn giao lưu cùng ngươi mà khiến tên robot này rơi vào trạng thái bất ổn…”
Lâm trong bộ dạng Na Ri ngước mắt lên mở miệng nói chuyện, gương mặt có chút nghiêm túc lại có chút diễu cợt, có lẽ đây cũng là biểu hiện thật của Lâm ở một nơi nào đó.
Nhưng hắn chưa nói xong thì bị Ký ngắt lời..
“ Xin tôn trọng, ở đây không có ai là đây là Na Ri, con gái của Ngô Khảo Ký ta. Bây giờ tốt nhất là ngươi làm cho con gái của ta khoẻ lại. Mọi chuyện chấm dứt”
Lâm há hốc miệng, không thể tin vào tai mình đang nghe những gì, coi robot thành con cái, lần đầu tiên trong mấy chục ngàn năm tồn tại Trần Lâm gặp được chuyện như vậy.
Hắn muốn mở miệng diễu cợt nhưng chợt ngậm miệng lại.
Không phải cứ sống lâu, cứ siêu phàm là có đế vương khí chất.
Khí thế của Ký lúc này khiến Lâm < nhìn> thấy cũng không muốn tiếp tục đùa vui.
“ Ngươi rất , không đùa cợt nữa, tình hình của này không phải do ta gây nên mà là do ngươi gây nên, hoặc là do một trong số các ngươi gây nên khiến cho tất cả chúng ta có thể diệt vong”
Lâm trầm ngâm đáp lời, hắn khen Ký là thật lòng.
Không phải cứ sống lâu, cứ có năng lực siêu phàm thì sẽ có được đế vương, lãnh đạo khí chất.
Thật ra Lâm giống như một lãng khách giang hồ cô độc, dạo chơi trong vũ trụ này, hắn chưa bao giờ thành lập thế lực một cách nghiêm chỉnh, hắn thiên về sức mạnh siêu nhiên, thiên về sức mạnh cá nhân và thường giải quyết mọi chuyện một cách độc lập. Cho nên loại khí chất như Ký là hắn mười mấy ngàn năm cũng không có sản sinh ra. Nói đúng hơn thì Lâm kiểu như lão Ngoan Đồng Chu Bá Thông trong truyện Kim Dung vậy. Cho hắn thêm 10 ngàn năm nữa thì khí chất vẫn chỉ là lão ngoan đồng mà thôi.
Nhưng câu nói của Lâm lại Khiến Ký hiểu không nổi. Tại sao lại là Ký hay một trong số < các ngươi> gây nên tình trạng của Ri?
“ Khó hiểu?”
Lâm trong bộ dạng của Na Ri đứng lên đi lại, quan sát căn phòng sau đó cất tiếng hỏi Ký.
“ Không hiểu” Ký trả lời thật , hắn không hiểu ý tứ của Lâm muốn diễn đạt gì.
“ Biết dòng thời gian không?” Lâm trong bộ dạng Na Ri đã đi một vòng lớn sau đó quay về chỗ cũ mà ngồi xuống trước mặt Ký. Không ngờ hắn có thể điều khiển căn phòng này tạo nên một chiếc ghế băng loai vật liệu của nền văn minh cổ.
Không phải nói Na Ri đã mất liên hệ cùng nơi này và không thể sử dụng nơi này sao?
Thật khó hiểu và gây tò mò, nhưng không phải lúc Ký thắc mắc vấn đề này.
“ Dòng thời gian có nghe qua nhưng không quá hiểu, nó quá xa vời đối với kiến thức của ta” Ký nhìn nhằm chằm vô đôi mắt đang phát sáng của Na Ri mà nói.
“ Dĩ nhiên là khó hiểu, vì mười mấy ngàn năm qua ta cũng chưa thực sự nắm vững cách vận hành, cách chia tách cùng hợp lại của các dòng thời gian...” Lâm cười mỉa.. có thể là đang mải mai bản thân.
“ Có thể một ngày nào đó khi ta hoàn toàn hiểu, hoàn toàn khống chế được các dòng thời gian thì cũng là ngày ta đạt được chân chính tự do.....” Lâm vẻ mặt lúc này không còn nhởn nhơ, thông qua nét mặt của Na Ri thì Ký có thể hiểu , lúc này Lâm đang rất tức giận, thực sự như căm hận một thứ gì đó...
“ Ký trước khi giải thích mọi chuyện, ta có một chuyện muốn hỏi... vì ta bối rối....” Lâm chợt nghiêm túc hẳn, giọng nói có chút mong chờ lại có chút bi ai...
“ Ừ” Ký ngồi đó như lão tăng nhập định, hắn tuy chỉ sống mấy chục năm nhưng chưa chắc kinh nghiệm sống đã thiếu thốn hơn lão ngoan đồng mấy chục ngàn năm.
Bởi lẽ có nhưng chuyện cả mấy chục ngàn năm người chưa từng gặp qua, nhưng có những chuyện chỉ mấy năm ngươi có thể tương tự gặp nhiều lần. Không phải cứ sống lâu là biết tuốt. Kinh nghiệm sống của mỗi người tùy thuộc vào hoàn cảnh sống.
“ Nếu một ngày ngươi phát hiện, ngươi bị khống chế, bị lợi dụng bởi một phe không chính nghĩa, nhưng vì sự tồn tại của bản thân , vì sự tồn tại của chủng tộc ngươi vẫn phải nghe theo nó, vậy thì ngươi lựa chọn tiếp tục sinh tồn hay tự hủy diệt?” Trần Lâm lên tiếng có phần khó khăn, vừa xa xăm vừa lạnh lẽo.
“ Thế nào là chính nghĩa? Thế nào là phi nghĩa? Ngươi biết chắc sao?” Ký cười khẩy...
Giá trị đạo đức, chính nghĩa khác nhau lắm.
Ví như mấy thằng Fascism thì chính nghĩa của chúng là xâm lược, nô dịch, ai không nghe theo thì giết. Trong mắt bọn hắn chính nghĩa là thượng đẳng, độc tài và Brainwashing. Không những chúng tẩy não bản thân mà còn phải tuyên truyền nó để tẩy não nhiều người khác. Biến những điều trái đạo đức thông thường thành anh hùng dân tộc. Bọn méo mó tư tưởng này có nhiều lắm, ngay thế giới hiện đại của Ký trước kia cũng có rất nhiều. Cho nên định nghĩa về phải – trái còn phải tùy thể loại người định nghĩa.
Câu hỏi này khiến Lâm rơi vào im lặng rất lâu. Lâm cảm thấy mình sông thật lâu nhưng vẫn có cái gì đó khá ngô nghê khi đối diện với người đàn ông trước mặt. Sự thay đổi cùng chiều sâu nội tâm của Ký là biến đổi và trưởng thành quá nhanh khiến ngay cả Lâm quái nhân mấy ngàn năm tồn tại cũng phải có chút ngượng ngập.
“ Ví dụ như một thứ gây hỗn loạn toàn vũ trụ có được gọi là phi nghĩa?” Lâm lên tiếng.
“ Sự hỗn loạn đó có ảnh hưởng tới những thứ ngươi quý trọng hay không?” Ký lại hỏi.
“ Chưa biết tương lai sẽ ra sao, nhưng hiện tại thì không ảnh hưởng” Lâm cúi đầu nói như thì thầm...
“ Tức là ngươi có không ưa thứ gọi là phí nghĩa kia, còn thực sự phi nghĩa chỉ là một mệnh đề người gắn cho nó?” Ký khẽ lắc đầu nói...
“ Có lẽ vậy” Lâm lên tiếng...
“ Vậy thì không đáng để đắn đo giữa tồn tại hay không tồn tại. Thật ta có chút nghi ngờ ngươi đã sống đến mười mấy ngàn năm Lâm à” Ngô Khảo Ký có vẻ nghiêm túc nhưng cũng có chút hài hước thêm vào...
“ Phần lớn thời gian là một mình, phần còn lại thời gian là phá hoại khắp nơi, tôi vốn không thuộc về nơi này... những sinh vật tôi gặp được cũng không phức tạp như nhân loại chúng ta “ Lâm thổ lộ và cũng đột ngột thay đổi cách xưng hô.
Ngô Khảo Ký cũng gật đầu coi như hiểu rõ. “ Vậy một câu hỏi đơn giản hơn giúp anh một chút trong quyết định. Nếu ngươi lựa chọn tự huỷ thì có gây tổn thương cho thứ anh có cảm giác < không ưa> kia không? Hay việc làm đó có khiến thứ kia không thể thực hiện các hành vi mà anh cho là phi nghĩa?”
“ Đã hiểu…” Trần Lâm gật đầu không còn thắc mắc vấn đề này thêm nữa, có thể hắn đã có quyết định của bản thân.
“ Vậy lúc này xin giải thích về vấn đề của con gái tôi” Ký quay lại vấn đề chính và quan tâm nhất vẫn là vấn đề sức khoẻ của Na Ri.
“ Không vội… trước tiên nói qua một chút kiến thức sơ đẳng về , sau đó khi tôi giải thích vấn đề chúng ta đang gặp phải và con gái của anh đang gặp phải sẽ dễ hiểu hơn” Trần Lâm thoải mái hơn.. bắt đầu ngồi đó dùng ngón tay nhỏ tự gõ gõ vào trán rồi nói. Có lẽ đây là thói quen của hắn.
“ Dòng thời gian có những < nút thắt> hay giống như sự kiện quan trọng vậy, mỗi một nút thắt sẽ có thể ảnh hưởng đến < tuổi thọ> của dòng thời gian đó. Cho nên nếu bị thay đổi sẽ khiến dòng thời gian bị chia tách thành các nhánh , các phân nhánh hay các dòng phụ”
“ Nói cách khác có thể hiểu < dòn thời gian> các dòng thời gian chính là tập hợp của xác suất các tình huống tuổi thọ có thể của một vũ trụ hay nhiều vũ trụ có liên quan”
“ Điều đó vô lý…. Nếu phân tách thời gian kiểu như vậy thì một vũ trụ có thể phân thành trăm ngàn tỉ vũ trụ ư?” Ký ngay lập tức phản đối.
Lâm lắc đầu cố tình sắp xếp lại ý tưởng bởi lẽ kiến thức về không gian , thời gian của hắn là một thứ mà khó có thể vì có rất nhiều thứ không thể dùng ngôn từ phổ thông để diễn đạt. Trừ khi Ngô Khảo Ký cũng là siêu phàm và đạt được trình độ tương đương Lâm thì mới hiểu nổi.
“ Vũ trụ vật chất có một, nhưng dòng thời gian thì anh cứ tưởng tượng nó như giá trị tinh thần của vũ trụ , có thể có nhiều. Tất nhiên so sánh này là khập khiễng nhưng anh có thể tạm hiểu như vậy.”
“ Dễ hình dung hơn đó là một người có đa nhân cách , mỗi hành động của từng nhân các có ảnh hưởng đến chính tuổi thọ của người đó. Ví như một nhân cách bạo lực sẽ dễ dẫn đến tranh đấu và tử vong , một nhân cách nghiện ngập cũng khiến sức khoẻ yếu đi. Nhưng vì là đa nhâm cách cho nên chưa hẳn nhân cách bạo lực hay nghiện ngập được thể hiện nhiều nếu nó không phải nhân cách chính...”
Không còn cách nào khác Lâm chỉ có thể lấy những ví dụ thô thiển để cho Ký có thể hình dung một phần vấn đề vợt quá tầm hiểu biết của Ký.
Truyện hay, lôi cuốn từng chương