Quy mô của dược viên rộng lớn, Hỏa Vân Thảo chỉ là một đám nhỏ tựa như hạt cát trong sa mạc. Chẳng qua kỳ trưởng thành của chúng đến gần nên mới được ưu tiên.
Hứa Tử Du bày ra năng lực trận pháp tốt, các chấp sự của dược viên liền đỡ đi một lượng lớn linh thạch. Ngoài nhiệm vụ dựng Tụ Linh Trận nhận từ Chấp Pháp Đường, hắn còn nhận thêm vài nhiệm vụ tương tự với các nhóm linh thảo khác. Tất nhiên, độ khó của Tụ Linh Trận cũng dàn trải, trong đó không thiếu nơi cần mức điều chỉnh ở nấc khí bậc bảy, bậc tám.
Trong một ngày Hứa Tử Du không thể xử lý hết ngần này nhiệm vụ, bèn phân chia theo thứ tự ưu tiên, tuần tự bày bố. Có linh thạch do dược viên cung cấp, hắn không cần quan tâm tới chuyện tiêu hao, dù sao các chấp sự còn nguyện ý dùng linh thạch bổ sung linh khí trực tiếp cho linh dược thì cũng hiểu độ giàu có tới mức nào rồi.
Song, Hứa Tử Du đoán nguyên nhân chính đến từ Dương trưởng lão. Nhắc tới lão ta, sắc mặt người nào cũng trở nên khó coi hơn hẳn. Tiềm Hư cảnh còn thế, hắn tự dưng không muốn lưu lại lâu. Xong nhiệm vụ, hắn phải gấp rút hồi tông môn.
Bỏ qua chuyện đó, mật độ linh khí tại dược viên khá nồng đậm, chỉ cần bày một Tụ Linh Trận đơn giản thôi cũng trợ giúp tu hành tốt hơn môi trường ngoại môn.
Mặt khác, dược viên nằm xa Ma Uyên, xung quanh lại có trận pháp thanh lọc không khí cao cấp nên tu hành về đêm thuận lợi hơn hẳn. Lâu lắm rồi Hứa Tử Du mới có thể hít thở nhẹ nhõm như thế này vào ban đêm,nên hắn cũng tranh thủ tu hành Tiểu Ma Công, sớm ngày phá cảnh.
Trong lúc Hứa Tử Du tu hành, bên ngoài lại có người đến thăm, nhưng người này không lên tiếng, từ đầu đến cuối chỉ đứng quan sát. Không bao lâu sau, lão xoay người rời đi.
Đến không báo, đi không nói. Lặng lẽ tựa cây cối.
Hai hôm kể từ khi Hứa Tử Du nhận nhiệm vụ, Chấp Sự Đường lại gửi một phi thư cho hắn, trong đó có một tấm bùa kéo dài thời gian hiệu lực của lệnh bài thông hành.
Không có lệnh bài, không thể ra vào sơn môn.
“Tông môn hồi đáp rồi sao?” Chấp sự dược viên trông thấy liền mỉm cười.
“Vâng, thời hạn thi hành nhiệm vụ giãn thêm hai tuần.” Hứa Tử Du chắp tay đáp lại.
Chấp sự gật gù rồi ném một bình đan dược.
“Hai tuần là đủ rồi. Đây là Ma Hỏa Đan được luyện hóa từ đám Hỏa Vân Thảo hôm trước. Thể thuật tiêu hao đại lượng pháp lực để cường hóa cơ bắp, có Ma Hỏa Đan hỗ trợ, ngươi có thể tu hành lâu hơn, sớm ngày đột phá bình cảnh.”
Hứa Tử Du vội nhận lấy, khom mình hành lễ: “Đa tạ chấp sự ưu ái.”
“Không cần đa lễ, nhờ ngươi chúng ta mới đỡ lo phần nào. Ma Hỏa Đan có thể đắt đỏ với đệ tử ngoại môn bình thường, nhưng nơi này là dược viên, đan loại gì mà chẳng có.”
Bỗng gã che một bên miệng, nói nhỏ: “Thậm chí, giao dịch tại lò còn được giá rẻ hơn.”
Mắt Hứa Tử Du liền lóe sáng, hắn càng cúi sâu hơn: “Đa tạ chấp sự chỉ điểm.”
Chấp sự mỉm cười hài lòng, vỗ vai khích lệ hắn rồi mới đi làm việc.
Tu hành không thể thiếu đan dược. Thể tu càng không thể ngó lơ Ma Hỏa Đan.
Trừ những công pháp đỉnh cấp không thể ngoại truyền, phần lớn công pháp luyện thể đều có chung một cơ chế. Đầu tiên là thúc đẩy nhục thân lên cực hạn, tiếp theo là tàn phá, kế tiếp lại khôi phục, sau cùng là cường hóa. Quá trình đấy sẽ lặp đi lặp lại liên tục.
Ma Hỏa Đan tập trung vào khâu cuối, cường hóa, cũng tức là khâu khó nhằn nhất.
Thiết Ma Quyền của Hứa Tử Du đạt tiểu thành một cách dễ dàng nhờ vào đại lượng tài nguyên và cơ thể được tôi luyện khác người thường. Con đường thể thuật ban đầu của hắn thuận lợi hơn người khác, nhưng càng tu luyện lên cao sẽ càng khó nhằn hơn, buộc phải có đan dược hỗ trợ.
Hứa Tử Du nhờ tài lực của Hồ trưởng lão, miễn cưỡng chèo chống lên đại thành nhưng viên mãn Thiết Ma Thể cần nhiều hơn cả thế. Bây giờ có mối Ma Hỏa Đan, lượng nguyên thạch còn lại trong trận bàn có thể được đầu tư sang thứ khác để nâng cao thực lực.
Chuyến này kiếm lời.
… Hoặc có thể nói, là đạt được mục đích.
Ma Hỏa Đan về tay, Hứa Tử Du càng ra sức làm việc hơn. Cứ cách một canh giờ, hắn lại di chuyển từ đồi này sang đồi khác, bày trí Tụ Linh Trận nhiều tới nỗi thuận tay được việc, không cần phải chững lại để suy nghĩ lung tung. Quá trình vào guồng, quen tay hay việc.
Chớp mắt, mười ngày đã trôi qua. Các chấp sự dược viên càng lúc càng tín nhiệm Hứa Tử Du. Nhóm linh thảo được Tụ Linh Trận của hắn nuôi dưỡng phát triển rất tốt, một số loại còn đạt đến kỳ thu hoạch nhanh giống như Hỏa Vân Thảo nên tiến độ luyện đan cũng được đẩy mạnh.
Dược viên ban bố nhiệm vụ thu hoạch linh thảo, một vài đệ tử ngoại môn liền chạy tới nhận việc. Có người vừa vào ngoại môn không lâu, đang giữa kỳ bảo hộ lại mong muốn cọ xát bên ngoài, có người vừa hết kỳ bảo hộ, chưa muốn nhận nhiệm vụ nguy hiểm, cũng có người nhập môn lâu năm, kinh nghiệm đầy mình nhưng thiếu khuyết tài nguyên, chưa thể phá cảnh.
Thể loại người nào cũng có, tu vi trải dài từ Định Pháp trung cảnh tới sơ cảnh.
“Hứa mỗ chỉ mới tấn cấp ngoại môn không lâu, chư vị không cần đa lễ.”
Hứa Tử Du chắp tay hành lễ.
“Hứa sư huynh nói đùa rồi, các chấp sự đã dặn dò phải lễ độ với sư huynh, chúng đệ không dám bất kính. Với cả, tu hành nhìn tu vi, sơ cảnh không dám thất lễ.”
Ngoại môn là sư huynh, sư tỷ của tạp dịch. Ma mới nhập ngoại môn căn bản không thể leo lên đầu ma cũ ngồi. Song, Ngự Ma Tông không phải chỗ nói chuyện đạo lý bình thường. Thực lực và tu vi mới là điều kiện quyết định vai vế.
Hứa Tử Du chưa bày thực lực chiến đấu nhưng tu vi Định Pháp trung cảnh của hắn không phải để trưng, lại thêm thân phận trận pháp sư được dược viên thừa nhận, vai vế của hắn có thể không xếp cao, song tuyệt đối không thấp.
“Cung kính không bằng tuân mệnh.” Hứa Tử Du mỉm cười chắp tay rồi quay sang đống linh dược vừa đến kỳ thu hoạch: “Kỷ mỗ đã điều chỉnh lượng linh khí tập trung, chư vị chỉ cần hái lượm đúng chu kỳ sẽ giữ được chất lượng cao.”
“Đa tạ sư huynh.”
Đám người nhanh chóng gật gù rồi bắt tay vào việc. Trong khi đó, Hứa Tử Du lại đi dạo xung quanh, tránh xa đám người đó một chút để không bị vạ lây.
Suốt quãng thời gian lưu lại dược viên, Hứa Tử Du phần nào hiểu tính cách con người Dương trưởng lão thông qua lời kể và hành động của các chấp sự.
Trực giác của hắn không nói điêu. Dương trưởng lão cực kỳ khó ở, bất kỳ sai phạm nho nhỏ trong suốt quá trình thu hoạch linh thảo đều sẽ khiến lão ta nổi cơn tam bành. Mà phạm vi cơn tam bành ấy hơi bị kh·iếp hãi. Bởi cách đây ba hôm, hắn đã chứng kiến phong vân biến động.
Dương trưởng lão chắc chắn không phải Tiềm Hư cảnh. Lão ta ngang hàng Hữu trưởng lão Hứa Tử Du gặp tại Ngự Thư Cốc: cường giả Trúc Dịch cảnh.
Một lần động nộ, phong vân biến sắc. Bạch vân hóa huyết vân, linh khí run lên mà sợ sệt.
Cách nhau tận một ngọn núi mà Hứa Tử Du không cách nào thở nổi, chỉ có thể nuốt một ngụm nước bọt, vận Tiểu Ma Công và Thiết Ma Thể cùng một lúc để chịu đựng.
Hứa Tử Du không muốn dính dáng trực tiếp tới quá trình thu hoạch linh thảo, hắn chỉ cần làm tốt phận sự và không nhúng tay vào những chuyện ngớ ngẩn là sẽ an toàn.
Ngặt nỗi, hình như hôm nay hắn xuống giường bằng chân trái. Đen quá thể.
Đang lúc ngồi chơi trên bệ đá giữa chân đồi linh thảo, Hứa Tử Du bắt gặp hai đệ tử Định Pháp sơ cảnh đang bỏ chạy về hướng này, người đầy máu tươi, bước chân loạn lạc, vừa chạy vừa ngoảnh mặt về phía sau với nét mặt cực kỳ hoảng sợ.
“C-cứu mạng… Cứu mạng?!”
Hứa Tử Du nhíu mày, vừa nhảy khỏi bệ đá, còn chưa kịp tiếp cận thì một bóng đen từ trong rừng đã lao ra rồi đạp lên người bọn họ. Thân xác trượt dài trên đất đá, mài đỏ cả mặt đất. Cái mỏ cứng lớn của bóng đen mổ xuống chính giữa người, lôi ra từng trái tim một rồi nuốt.
Thân lớn bằng hai người trưởng thành, dáng hình giống hệt gà, toàn thân phủ đầy huyết khí. Khí tức lan tỏa bức nhân. Linh khí xung quanh hỗn loạn trong phút chốc.
“Huyết Sắc Yêu Kê?!” Hứa Tử Du giật mình: “… Từ từ, còn là yêu vật Định Pháp thượng cảnh?!”
Dược viên có trận pháp phòng hộ bên ngoài, yêu vật dưới Trúc Dịch cảnh không thể nào xông vào đây. Nếu có bất trắc, Hứa Tử Du nghĩ ít nhất thứ x·âm p·hạm phải đạt Tiềm Hư cảnh.
Huyết Sắc Yêu Kê cảm nhận mùi hương của linh thảo thành thục trên đồi, lập tức rống lên một tiếng rồi đạp trên thây xác hai tên đệ tử đ·ã c·hết, điên cuồng lao tới.
“Khốn kiếp!”
Hứa Tử Du nghiến răng, thi triển pháp thuật hệ thổ để cản đường nó lại. Lấy tính cách điên rồ nắng mưa thất thường của Dương trưởng lão, hắn mà để lọt con yêu quái này vào trong đồi thì thà rằng c·hết luôn tại đây, còn hơn bị luyện hóa thành đan dược trong tay lão.
Thân thể được phủ tầng huyết sắc rắn chắc như sắt thép, thổ thuật cản phá không cách nào ngăn cản bước tiến của Huyết Sắc Yêu Kê. Nó đi tới đâu, húc đổ vật cản tới đấy.
Hứa Tử Du lại nghiến răng, tiếng ken két vang khẽ. Hai bên thái dương hắn nổi đầy gân xanh, làn da liền tối màu lại. Cảnh giới tiểu thành Thiết Ma Thể, Thiết Bì.
Oành!
Huyết Sắc Yêu Kê húc thẳng vào người hắn, tác động mạnh tới mức xém chút thành công hất tung hắn lên trời. May mà hắn điều chỉnh góc độ, ghì c·hặt đ·ầu nó trên đất.
Đôi chân ghìm chặt trên đất đá rồi trượt một đoạn dài.
Hắn vận thêm lực, kìm hãm tốc độ của nó lại.
Tầng huyết sắc trên người Yêu Kê ánh lên vì tức giận. Nó gầm vang một tiếng chói tai rồi mổ cái mỏ cứng xuống người Hứa Tử Du. Hắn lách sang một bên, cánh tay chợt lóe lên ánh kim.
“Thiết Ma Quyền!”
Hứa Tử Du tung một cú đấm móc vào bên đầu. Trọng tâm Huyết Sắc Yêu Kê lập tức mất đi. Nó lảo đảo ba bước mới trụ vững thân thể, lắc đầu một lúc lại tiếp tục lao tới.
Hứa Tử Du phun ngụm máu vừa trào ngược do tác động ban nãy, tinh thần sảng khoái hơn đôi chút. Trên tay hắn là đôi quyền sáo lấy từ Lò Rèn khi tấn cấp ngoại môn.
Không hổ danh là pháp khí hạ phẩm, mang vào đánh đấm có lực hơn hẳn.
“Sư huynh, có chuyện… Má ơi, yêu quái—?!”
Đám đệ tử thu hoạch trên đồi nghe tiếng động lớn liền chạy xuống kiểm tra. Trông thấy Huyết Sắc Yêu Kê cũng như khí tức Định Pháp thượng cảnh tỏa ra từ nó, người nào người nấy liền tái hết mặt mày, vội vội vàng lùi lại phía sau.
“Mau cho người báo chấp sự, có yêu vật vượt kết giới!”
Hứa Tử Du trực tiếp quát lớn rồi thủ thế.
“Chúng đệ xin nghe lệnh. Sư huynh cẩn thận!”
Vừa nói xong, nguyên một đám người liền quay đầu chạy ngay.