Ma Chủng

Chương 41: Nhập ma



Oành—?!

Một quyền của Hứa Tử Du đánh vỡ tảng đá cứng được gia trì pháp lực của Cốt Cương lão quỷ. Một quyền xuyên phá, lực đạo vừa đủ, cũng không có dấu hiệu phản chấn.

Hứa Tử Du không cảm thấy nhói đau từ đầu quyền nên áng chừng cơ thể đã mạnh hơn. Ngày nào hắn cũng luyện Thiết Ma Quyền tới tận khuya mới ngủ nên hiểu rõ những chuyển biến của thể phách hiện thời. Hắn đột phá rồi, không chỉ tu vi mà còn cả công pháp.

Đại thành Thiết Ma Quyền - Thiết Thể.

Làn da Hứa Tử Du sạm màu trong chớp mắt, trọng tượng khuếch trương, mặt đất dưới chân lập tức nứt toác. Hắn ghì chân lấy lực, một lần nữa tung quyền về tảng đá.

Uỳnh—?!

Tảng đá vỡ vụn, dư lực còn xuyên phá ra sau vang một tiếng phanh phách rõ to.

“Tăng trưởng nhiều đấy.” Cốt Cương lão quỷ quan sát một lúc rồi gật gù. Lão lóe đến bên người hắn, bắt tay kiểm tra mạch tượng cũng như hệ thống mạch pháp lực trong người.

Vì là ngụy linh căn nên Hứa Tử Du không sở hữu nhiều pháp lực. Dẫu thế, để thôi động Thiết Ma Quyền, hắn vẫn nên kiêm tu pháp lực để tối ưu hóa chiêu thức.

Cốt Cương lão quỷ biết thiên phú Hứa Tử Du có hạn nên không thể bắt hắn làm nhiều chuyện cùng lúc. Thà rằng hi sinh cái này để đạt thành tựu cái khác vẫn tốt hơn. Nhưng chuyện gì không thể tránh thì vẫn nên tiếp nhận ngay từ đầu.

Lão im lặng một lúc mới nói tiếp: “Thu công trước đi, vào đây lão phu kiểm tra thêm lần nữa.”

Hứa Tử Du không dám chần chừ. Hắn nhanh chóng thu công, làn da sạm màu cấp tốc chuyển hóa về làn da bánh mật thường nhật. Hắn tiến vào trong sảnh, vừa đi vừa cởi áo.

Thiết Ma Quyền tôi luyện thể phách Hứa Tử Du vô cùng tốt, mặc dù hắn mới mười bảy tuổi hơn nhưng sắc vóc đã nảy nở đến mức khiến người người phải cảm thán. Nếu hắn ở Hợp Hoan Tông, hắn chắc chắn sẽ thành đối tượng được săn đón.

… Tất nhiên, do tu vi không quá mạnh nên rất dễ trở thành lô đỉnh.

Có điều, nếu ở Hợp Hoan Tông, Hứa Tử Du sẽ tu hành và sinh tồn theo kiểu khác. Tùy thuộc vào hoàn cảnh, hắn sẽ có cách thức ứng phó không giống nhau.

Cốt Cương tinh chỉnh cơ thể Hứa Tử Du nhiều lần nên chẳng còn lạ gì vóc dáng của hắn. Bây giờ cơ bắp của hắn khá nảy nở nhưng một khi đạt được công pháp phù hợp, lượng cơ bắp này sẽ thu lại để tăng tính khinh linh trong quá trình tu hành.

Mỗi tội công pháp luyện thể cấp cao quá hiếm hỏi, cả Ngự Ma Tông tính ra chỉ có mỗi Kim Huyết lão quái là đi được con đường luyện thể đến cấp độ Kim Đan.

“Cơ thể ngươi thích nghi với Đoán Tạo Châm nhanh đấy, không uổng công lão phu coi trọng.”



Hứa Tử Du mang áo vào lại, thành khẩn chắp tay: “Đa tạ sư phụ đã ưu ái đệ tử.”

Cốt Cương lão quỷ nhếch mép: “Sau những gì lão phu đã đối xử với ngươi, lão phu hơi bất ngờ là ngươi không oán hận gì đấy.” Lão nheo mắt lại: “Là ngươi đối đãi thật lòng với lão phu hay đang toan tính âm mưu gì trong lòng?”

Hứa Tử Du quỳ xuống, quần áo còn chưa chỉnh tề đã dập đầu.

“Sư phụ ân đức tựa Thái sơn, đệ tử không dám hai lòng, mong sư phụ minh giám!”

“Tốt xấu đều dựa vào mắt mỗi người. Lão phu đối đãi ngươi thế nào ngươi tự hiểu. Trung thành với lão phu cũng được, oán hận lão phu cũng chẳng sao, chỉ cần ngươi còn chứng minh được giá trị của bản thân, lão phu sẽ không để ngươi thua thiệt.”

Cốt Cương lão quỷ xoay người, chầm chậm tiến lại ghế ngồi.

Hứa Tử Du nhanh nhảu kéo ghế giúp lão, không quên chuẩn bị một ấm trà.

“Quãng thời gian qua tu hành có chỗ nào không hiểu thì hỏi, lão phu sẽ nhiều lời một chút.”

Hứa Tử Du mừng rơn, vội vàng chỉnh lý lại những thắc mắc trong quá trình tu hành rồi trình bày một thể. Trong lúc Cốt Cương lão quỷ trả lời, hắn lại rót trà mời lão, không quên đấm bóp xoa vai để giúp lão thả lỏng tâm trạng.

Tất nhiên, Cốt Cương lão quỷ không phải người dễ bị những động thái này che mắt. Các đệ tử đối với lão cũng chỉ như vật thí nghiệm mà thôi nên lão không dụng tâm quá nhiều.

Hứa Tử Du chưa phải thí nghiệm hoàn chỉnh nhưng lại là thí nghiệm mang đến nhiều thu hoạch nhất. Vì thu hoạch trong tương lai, Cốt Cương lão quỷ chiếu cố hắn cũng là lẽ dễ hiểu.

Lâu lắm rồi Cốt Cương mới nói chuyện nhiều như thế với đệ tử nên tâm trạng có chút mệt mỏi, dù sao lão cũng già rồi. Với cả, những thắc mắc của Hứa Tử Du đều là những sai lầm thường gặp ở cảnh giới Định Pháp, lão nói nhiều với các đệ tử trước cũng thành quen.

Cái gì quá quen thuộc sẽ trở nên nhàm chán, mà nhàm chán sẽ gây cảm giác mệt mỏi.

Cốt Cương lão quỷ trở về động phủ, còn Hứa Tử Du dọn dẹp sảnh cho sạch sẽ.

“Thập sư đệ, đôi lúc ta không hiểu được trong đầu ngươi đang nghĩ cái gì đấy.”

Trên đầu Hứa Tử Du thình lình vang tiếng người. Hắn giật mình nhìn lên cao, con ngươi thoáng co rụt. Thanh Ngưng Lục Thông Thức của hắn thế mà không phát giác được.

Hứa Tử Du vội buông chổi rồi ôm quyền hành lễ: “Nhị sư tỷ vạn an.”



Vạn Thanh Cô nhảy xuống từ xà ngang, động tác phiêu dật, tà áo phất phơ.

Các đường nét trên gương mặt cô rất thanh tú, mỗi tội cơ thể bị kẹt mãi trong hình thái trẻ con nên không tạo ra bao nhiêu mỹ cảm. Chưa kể, sát khí hừng hực trong đôi mắt khiến người đối diện phải bất giác run rẩy, không muốn thành kính cũng phải lo mà kính.

Vạn Thanh Cô là thanh gươm chủ sát của nhất mạch Cốt Cương lão quỷ. Trong mắt người đời, cô là một đại ma đầu. Công pháp tu hành của cô tương đối đặc thù, ngày nào cũng phải g·iết người nhằm giữ vững lý trí, không thì cô sẽ rơi vào trạng thái nhập ma.

Tu hành giả thông thường nhập ma đã gây họa cho thiên hạ, tu hành giả cấp độ Trúc Dịch như Vạn Thanh Cô nhập ma sẽ không khác gì một t·hảm h·ọa di động.

Từ thuở nhập môn, Hứa Tử Du đã chứng kiến nhị sư tỷ hắn g·iết người. Nạn nhân khi đó chỉ còn lại một nhúm thịt thoi thóp ở trong lòng bàn tay, con mắt rỉ máu và lệ nóng cùng tiếng than xin được c·hết nhưng bất thành. Ký ức kinh khủng đó tới giờ vẫn còn mới mẻ lắm.

Vạn Thanh Cô đột nhiên vung tay về phía trước, bàn tay nhỏ nhắn co lại thành trảo, hấp lực kinh người hút Hứa Tử Du về chỗ mình. Đôi mắt bùng nổ sát khí vô tận.

Hứa Tử Du cả kinh, nhanh chóng đá cây chổi trên đất về phía cô, đồng thời vận Thiết Ma Quyền gia tăng trọng tượng để chống đỡ hấp lực.

Rắc!

Cây chổi bị bàn tay nhỏ nhắn của Vạn Thanh Cô xoắn nát. Các mảnh vụn lơ lửng trên không trung trong chớp mắt rồi được cô ếm pháp lực phản ngược lại đối phương.

Hứa Tử Du mở to mắt, Thanh Ngưng Lục Thông Thức nhanh chóng phát động. Cảnh vật trong mắt hắn bắt đầu di chuyển chậm dần nhưng thực tế là hắn đang nhận thức nhanh hơn.

Những mảnh vụn của cây chổi đã được pháp lực khủng bố của Vạn Thanh Cô gia trì nên chúng sẽ có uy lực không khác gì Hỏa Cầu Phù. Nếu Hứa Tử Du b·ị đ·ánh trúng, cho dù hắn có Thiết Thể phòng ngự vững chắc thì cũng sẽ chật vật vài giây. Một, hai giây chững lại đó thôi là quá đủ để hắn phải trả giá bằng tính mệnh.

Hứa Tử Du nhanh chóng tránh sang bên, vô vàn mảnh vụn lập tức công phá sàn gạch. Thi khí xung quanh bắt được khí tức của Vạn Thanh Cô thì lập tức hướng về.

“Mẹ kiếp, bị nhốt rồi!” Hứa Tử Du thầm mắng.

Công pháp của Vạn Thanh Cô thiên về điều khiển thi khí. Một khi cô chiến đầu trong môi trường phù hợp với công pháp của bản thân, cô sẽ trở thành một đối thủ cực kỳ khó nhằn.

Với Trúc Dịch cảnh khác đã thế, với Hứa Tử Du càng là đại t·hảm h·ọa.

Hắn không dám đối cứng, vừa tránh được liền chạy quanh tìm đường thoát. Ngặt nỗi, đâu đâu trong Ám Vong Địa cũng tồn tại thi khí nên một khi được công pháp của Vạn Thanh Cô điều động, tứ phương tám hướng sẽ không còn lối thoát.

“Sư đệ, ta chưa cho phép ngươi đi mà.”



Vạn Thanh Cô thành công bắt lấy bả vai Hứa Tử Du. Cơn ớn lạnh lập tức chạy dọc sống lưng.

Oành—?!

Hứa Tử Du quay người xuất quyền. Huyết Sắc Nhận phóng ra.

Ngặt nỗi, quanh người Vạn Thanh Cô tồn tại một trường dao động vô cùng mạnh mẽ, không có bất cứ thứ gì có thể xuyên phá qua nó, bao quát cả quyền của Hứa Tử Du.

Sáu thanh Huyết Sắc Nhận của hắn cũng bị chặn đứng bên ngoài. Không dừng lại ở đó, dao động còn lan đến chúng, chốc lát đã phá vỡ kết nối pháp lực với chính chủ.

Vạn Thanh Cô nâng tay, chỉ trong thời gian ngắn đã làm chủ được sáu thanh Huyết Sắc Nhận. Sát khí của cô ngùn ngụt như n·úi l·ửa p·hun t·rào. Khí tức áp đảo chưa gì đã choáng ngợp hết toàn bộ tinh thần của Hứa Tử Du.

Không cần biết Thanh Ngưng Lục Thông Thức mang lại cho hắn khả năng gì, đứng trước thực lực tuyệt đối, hắn chỉ là một con kiến hôi không hơn không kém.

Nỗi sợ kh·iếp đảm mà cô mang lại đã làm hắn bất động.

Dưới sự ảnh hưởng của dao động, sáu thanh Huyết Sắc Nhận của Hứa Tử Du nhanh chóng vỡ nát thành những mảnh dăm. Vạn Thanh Cô truyền pháp lực của mình vào chúng, khóe miệng giương cao, đôi mắt lóe lên sát khí rợn người.

Ngay khoảnh khắc tưởng chừng đã tao ngộ với c·ái c·hết, cảnh vật trước mặt Hứa Tử Du bỗng tối sầm trong chớp mắt. Lục sư huynh Đông Vô Mệnh từ đâu lao tới ôm lấy hắn, vô vàn mảnh vỡ Huyết Sắc Nhận không ngừng công kích vào tấm lưng gã.

Uỳnh—?!

“Lục sư huynh?!” Hứa Tử Du giật thốt.

“Đừng nói gì hết, chạy trước đã.”

Đông Vô Mệnh ôm Hứa Tử Du chạy một mạch về phía bức tường thi khí. Bản thân gã chịu qua vô vàn thí nghiệm mất nhân tính liên quan đến thi khôi nên thể nội từ lâu đã chứa đựng thi khí. Thi khí gặp thi khí sẽ không phát sinh ra bất kỳ hiệu ứng trái chiều nào.

Hứa Tử Du được Đông Vô Mệnh bảo bọc nên có thể hạn chế bị ảnh hưởng. Dẫu thế, hắn vẫn phải nín thở để đảm bảo không hít nhầm thi khí, không thì sẽ bị Vạn Thanh Cô chế ngự.

Con mồi vụt mất khỏi tầm mắt, Vạn Thanh Cô liền nổi giận.

Cô quát vang trời, khí tức bùng nổ thăng thiên.

Đang lúc chuẩn bị lao về phía chỗ Đông Vô Mệnh, Vạn Thanh Cô bất giác thấy vài hòn châu màu tím đang lăn dưới chân mình, bên ngoài đã tồn tại các vết nứt.

Đôi mắt đỏ rực tràn đầy sát khí bỗng lay động, cơ thể nhỏ nhắn vội vàng lùi về sau.

Uỳnh—?!