Ma Đế Quân

Chương 265: Chiến Tam Nữ





Thanh Ngọc cũng không hề kiểm tra tình hình thân thể mình vội, mà hắn trực tiếp lấy một bàn tay vỗ mạnh vào mông Trần Phi Quỳnh:- Yêu nữ! Dám tính kế chủ nhân!Đốp!Trần Phi Quỳnh vui mừng vô cùng, dù bị đánh nhưng không hề cảm thấy có chút đau đớn nào cả.

Nàng thậm chí còn lắc lắc bờ mông tròn ngạo nghễ, ý muốn khiêu khích Thanh Ngọc.Trần Phi Quỳnh mau chóng kéo Diễm Khanh qua, chống hai tay vào vai nàng làm điểm tựa, bờ mông vểnh cao lên, triệt để khoe ra thân thể yêu nghiệt của mình với hắn.Thanh Ngọc hung tính đại phát, mặc kệ Diễm Hoa đang ôm chặt mình từ sau lưng, hắn lập tức ôm lấy eo Trần Phi Quỳnh, rồi dấn sâu cái mệnh căn đang muốn nổ tung vào trong thân thể nàng.- Ưm…Chết thiếp…a…Một cảm giác chật chội mà ướt át truyền tới tận não Thanh Ngọc, khiến cho hạ thân hắn muốn bạo phát.


Cảm giác mềm mại đê mê kia khiến thân thể nam nhân run lên từng hồi.Thanh Ngọc mạnh mẽ đâm sâu lút cán vào trong bờ mông căng tròn ngạo nghễ ấy, mãi cho tới khi chạm tới tận cùng.Trần Phi Quỳnh nhăn mặt rên rỉ những âm thanh yêu mị, nàng không chịu nổi kích thích, vội vàng ôm chầm lấy Diễm Khanh đang đứng trước mặt mình, điên cuồng hôn hít.Hai nữ nhân tuyệt sắc cuốn lấy nhau, đôi môi thơm hòa quyện, tạo nên một bản tình khúc yêu diễm đến vô hạn.

Lưỡi nhỏ của Diễm Khanh bị Trần Phi Quỳnh tấn công dồn dập, bầu vú bên trái cũng không thoát khỏi bàn tay ai đó đang nhào nặn liên hồi.Trong khi đó đằng sau, mông Trần Phi Quỳnh bị Thanh Ngọc thúc liên tục vào từng cái mạnh mẽ.Diễm Hoa đứng đó, vô tình thu hết cảnh tượng hoan lạc mỹ diệu này vào trong mắt, ở trong âm huyệt nàng đã róc rách có một dòng suối ấm áp muốn phun trào.- A…ưm…ưm…chủ nhân, mạnh lên…a…Ngọc thể Trần Phi Quỳnh co giật liên hồi, uốn éo mãnh liệt theo từng cú nhấp của Thanh Ngọc, đôi môi và bàn tay của nàng vẫn đang không ngừng nghỉ kích thích Diễm Khanh.Mỗi lần vật hung hãn kia đâm sâu vào, Trần Phi Quỳnh cảm tưởng như mình sắp bay lên tới nơi, vô cùng thần diệu.Chưa đầy một khắc sau, cảm giác thỏa mãn trong ngọc thể Trần Phi Quỳnh đã dâng lên tới đỉnh điểm.

Hạ thân nàng tuôn trào ra một dòng quỳnh tương ngọc dịch.Trần Phi Quỳnh thở hổn hển, chủ động xin thua, gục xuống nệm nói không ra hơi:- Đến…các…muội đấy…Thanh Ngọc nhếch khóe miệng lên, rồi lôi Diễm Hoa từ phía sau ra phía trước, đặt lên môi nàng một nụ hôn bá đạo cương mãnh.Diễm Hoa co hai cánh tay lên ôm lấy cổ Thanh Ngọc, chủ động dâng hiến đôi môi đào quyến rũ.

Hàm răng trắng muốt tách ra, sau đó chiếc lưỡi đinh hương cũng nhiệt tình đáp trả sự xâm lược mạnh mẽ của nam nhân đứng trước mặt mình.Hai con trăn nhỏ ướt át quấn vào nhau, còn bàn tay Thanh Ngọc đã vồ lấy bờ mông căng tròn kia mà tận tình xoa nắn.


Một hồi lâu, hắn còn mạnh bạo đưa hai ngón tay vào thám hiểm nơi u cốc trinh nữ mê người, vuốt ve chà xát liên tục.Miệng Thanh Ngọc không chịu yên thân, hạ xuống tìm chiếc cổ thiên nga nõn nà, sau đó đến lượt hai bầu vú căng tròn sung mãn đã săn lại vì kích thích của Diễm Hoa.- Ưm…ưm…thiếp khó chịu quá, muốn thiếp đi…Thấy ngón tay mình đã ướt đẫm một mảng lớn, Thanh Ngọc cũng nhếch miệng cười tà.

Hắn ném cho Diễm Khanh một ánh mắt an ủi, để nàng chờ đợi một chút, sau đó mới đẩy ngã Diễm Hoa xuống nệm, nằm cạnh Trần Phi Quỳnh.Thanh Ngọc ngắm Diễm Hoa một lượt từ trên xuống dưới, sau đó mới chú ý tới nơi tư mật thầm kín trinh nguyên của nàng.Trước mắt hắn lúc này là một ngọn đồi trắng hồng mịn màng, với hai mép thịt nhỏ nhắn, trên đó còn chút cỏ dại lưa thưa.Không cần suy nghĩ nhiều, Thanh Ngọc há miệng ngậm xuống, cái lưỡi bắt đầu càn quét bốn phương tám hướng, đánh chiếm không thương tiếc.Đi thẳng một dọc dài theo mép hồng kia, hắn xâm lược nơi tư mật của Diễm Hoa một cách dữ dội.- A…a…chết thiếp mất…a…Cả người Diễm Hoa nảy lên, hai bắp đùi trắng nõn như bạch ngọc kẹp chặt lấy đầu Thanh Ngọc, miệng nàng liên tiếp phát ra những tiếng cầu xin rên rỉ khiến cho thâm tâm hắn sôi trào.Mặc kệ những âm thanh nỉ non động lòng người của Diễm Hoa, Thanh Ngọc vẫn tấn công liên tục.

Hắn càng ngày càng mạnh bạo hơn, thi thoảng còn cắn nhẹ vào nơi hương diễm đó, khiến cho đầu óc của nàng mụ mị tê dại cả đi.Đến một lúc, Thanh Ngọc mới bất ngờ thả Diễm Hoa ra, sau đó trực tiếp kê mệnh căn của mình lên trước cửa hang động mê người kia, nhân dịp nàng không chú ý mà thúc vào đó một cái thật sâu.Diễm Hoa cảm nhận được một nỗi đau như muốn xé rách ngọc thể nhỏ bé của nàng ra làm đôi vậy, khóe mi đã tràn ra nước mắt.- A…Đau chết thiếp…Thanh Ngọc giữ nguyên vật khổng lồ của mình trong thân thể Diễm Hoa, sau đó kéo Diễm Khanh lại gần mà ôm hôn lấy nàng.Trần Phi Quỳnh không hề rảnh rỗi, cũng áp mặt đánh tới Diễm Hoa, khiến cho vị muội muội này quên đi cơn đau đầu đời.Diễm Hoa đang nằm im mà cũng cảm nhận được hai bầu vú mình truyền đến cảm giác tê dại như bị điện giật, hóa ra hai bàn tay thon của Trần Phi Quỳnh đã phủ lên đó từ lúc nào.Trong lòng nàng trào lên một cảm giác bất lực, vốn dĩ Diễm Hoa muốn đem trao lần đầu của mình cho Thanh Ngọc trong một tình huống lãng mạn chỉ có hai người mà thôi, ai ngờ lại bị hội đồng như vậy.Nhưng mà cảm giác bị nữ nhân khác sờ mó tới, với cả tất cả các nơi nhạy cảm trên cơ thể đều bị kích thích…hình như cũng không tệ!- Tha…tha cho muội, ưm…!Bầu vú trắng tròn căng mịn của nàng liên tục bị xoa nắn, thi thoảng Trần Phi Quỳnh còn ngắt nhẹ lên đó một vết cắn, khiến toàn thân Diễm Hoa phải uốn éo trong vô lực.Thanh Ngọc một bên ôm hôn, một bên thò tay xuống trêu chọc hạ thân Diễm Khanh.


Lúc này hắn cũng đã từ từ di động con trăn khổng lồ của mình.- A…Ưm…Lớn quá!Diễm Hoa đang bị Trần Phi Quỳnh trêu chọc cũng phải rên lên từng hồi.

Ngọc thể nàng ửng hồng lên, càng tỏa ra hương thơm ngây ngất, nhìn qua thôi cũng khiến người ta muốn trầm mê vào trong đó.Thanh Ngọc bắt đầu di động, càng ngày càng nhanh hơn, trong khi hai ngón tay hắn vẫn liên tiếp khều móc trong khe hẹp yêu mị của Diễm Khanh.Cảm giác hành hạ hai tỷ muội song sinh một lúc khiến cho nội tâm Thanh Ngọc ngập tràn khoái cảm chinh phục.Hơi thở của một nam ba nữ đều càng ngày càng gấp gáp hơn, hương vị kích tình từ cuộc giao hoan cũng tỏa ra bốn phía, khiến cho bọn họ muốn u mê đi mà đắm chìm vào cơn say hoan lạc.Diễm Hoa nằm dưới chịu trận, mỗi khi hung vật kia đâm tới, nàng lại run rẩy cả người, thốn tới tận tim gan.

Hai bàn tay nàng đã nắm chặt mặt nệm, muốn bấu víu vào đó mà làm giảm đi cơn khoái cảm cực lạc trong tâm khảm.Thanh Ngọc đưa đôi môi của mình thăm thú khắp thân thể Diễm Khanh, còn hạ thân thì vẫn thúc liên tục từng cái thật nhanh, thật sâu vào âm huyệt Diễm Hoa.Hai tỷ muội bị kích tình cùng một lúc, liên tiếp kêu rên những âm thanh mê đảo chúng sinh:- Ưm…Chàng…chậm thôi…- A…Tay chàng, dừng lại, dừng a…a…Mông của Diễm Hoa cong lên, đón nhận từng đợt nhịp đập hung mãnh mà tê dại.Thanh Ngọc chạy nước rút, càng lúc càng nhanh, đến nỗi hông hắn chuyển động không thể nào ngừng lại được.Từ sâu trong thân thể quyến rũ của Diễm Hoa sau một hồi uốn éo liên hồi bất chợt đã có một cảm giác muốn bùng nổ.Trong não hải nàng lúc này đã ngập tràn sóng triều dục vọng, muốn nhấn chìm phương tâm nhỏ bé của nữ nhân mới thể nghiệm ân ái lần đầu.Không chỉ một mình Diễm Hoa, mà Diễm Khanh bên kia cũng đang phải kêu la oai oái, bởi vì ngón tay của Thanh Ngọc trong hạ thể nàng vẫn còn đang thôi động mạnh mẽ!.