Ma Phi Khó Theo Đuổi

Chương 195: ♥ Gặp lại Lôi Uyên



Kinh tế khó khăn, admin bán thêm máy cạo râu Yandou chính hãng , bạn nào yêu thích website nhớ đặt mua giúp admin, hàng siêu bền siêu rẻ chỉ 79K/1SP (Miễn phí giao hàng Free Extra), tặng bố, chồng, ny thì quá tốt. Thanks cả nhà. Xem ngay
**********


Hoa Nhược Hề và Thủy Thanh Thanh dìu An Tri Hiểu đã say đến chẳng biết trời đất gì nữa ra khỏi Tửu Nhục Quán của Lý Mập. Chủ tớ ba người Tô Linh Phong, còn cả Đoàn Tử tiếp tục dùng món, bởi vì đã đến giữa trưa, trong quán đã có mấy người khách lục tục bước vào, vốn quán ăn không lớn đã nhanh chóng đầy người.

Copy nội dung từ truyện 88

Lý Mập vội vàng chào hỏi khách khứa, cũng chẳng quan tâm đến chuyện hàn huyên với Tiếu Minh Lãng nữa, chủ tớ ba người ăn rất yên tĩnh, cũng nhanh chóng ăn xong.

"Tiểu tiểu thư, tiếp theo chúng ta đi đâu đây ạ?" Tiếu Minh Lãng lau miệng, ngẩng đầu hỏi Tô Linh Phong.

Tô Linh Phong hơi suy nghĩ một chút rồi mở miệng nói: "Tới tiệm vũ khí trước đã, sau đó tới công hội Dong Binh." Dứt lời, nàng ôm lấy Đoàn Tử, đứng dậy đi ra khỏi quán.

Hứa Nặc vội vàng đuổi theo bước chân của Tô Linh Phong.

Copy nội dung từ truyện 88

Vẻ mặt Tiếu Minh Lãng đau như bị cắt thịt thoáng nhìn vò rượu không trên mặt bànm sau đó ủ rũ kêu một tiếng: "Lý Mập, ta đi trước với tiểu tiểu thư đây! Có rảnh lại tới chiếu cố việc buôn bán của huynh."

Trần Nhưỡng kia Hứa Nặc cũng chẳng dám nếm lấy một hớp, Tiếu Minh Lãng cố tình uống nhiều hai chén, mặc dù tửu lượng ông cũng không tệ nhưng dù gì đây cũng là rượu mạnh cực phẩm, ông vẫn không thể uống tiếp, bởi vậy một vò rượu kia đã vào bụng Tô Linh Phong hơn phân nửa.

Tiếu Minh Lãng vừa đau lòng lại giật mìnhm không thể ngờ cô bé này tuổi nhỏ lại có tửu lượng khá như thế, uống nhiều rượu mạnh như vậy mà cũng chẳng say chút nào, rốt cuộc là cô bé này uống rượu hay uống nước thế?!

Lý Mập nghe thấy giọng Tiếu Minh Lãng cũng không ra tiễn, chỉ nói với từ trong bếp: "Đi đi, đi đi, có thời gian thì mang nha đầu kia tới ngồi một chút, rảnh rỗi ta uống hai chén với mọi người."

Copy nội dung từ truyện 88

Ra hẻm nhỏ rồi lên xe ngựa, Tiếu Minh Lãng lái xe tới tiệm vũ khí lớn nhất thành Lăng Vân.

Tô Linh Phong có thói quen làm được trang bị thành phẩm nào cũng thu vào nhẫn trữ vật, một tháng nay nàng đã có không ít hàng tồn rồi.


Thật ra luyện kim sư không chỉ có thể luyện ra các loại vũ khí trang bị mà còn có thể luyện ra những vật dụng trong cuộc sống hằng ngày, có điều nơi này là thế giới tôn trọng vũ lực, người ta chỉ thích những vật phẩm có thể đùng dể chến đấu, so ra về tiêu thụ thì lớn hơn nhiều, bởi vậy từ lúc Tô Linh Phong tu luyện thuật luyện kim, nàng vẫn luôn luyện chế vũ khí là chủ yếu.

Copy nội dung từ truyện 88

Trang bị Tô Linh Phong chế tạo tuy không hẳn là hàng cao cấp nhưng phẩm chất cũng không tệ, quản sự chưởng quầy kia hiển nhiên cũng nhận ra Tiếu Minh Lãng là người phủ thành chủ, cũng đoán được thân phận của Tô Linh Phong, bởi vậy ông ta không chỉ mời họ đến sảnh khách quý, mang trà ngon tới hầu hạ mà còn định giá khá cao những vú khí kia, còn tỏ ý muốn hợp tác lâu dài.

Dù sao thì luyện kim sư cũng là nhân vật mà ai cũng muốn lôi kéo, huống chi đây còn là một luyện kim sư có bối cảnh mạnh mẽ như thế, đây tuyệt đối là đối tượng mà ai ai cũng muốn nịnh bợ.

Tô Linh Phong rất hài lòng với biểu hiện này của ông chủ, dứt khoát chốt giá tiền rồi một người giao tiền một người giao hàng, sau đó cũng không ngồi đó nữa mà nói với Chưởng quỹ: "Chỉ cần giá tiền phù hợp thì có hàng chúng ta sẽ lại đưa tới." Sau đó nàng liền dẫn Hứa Nặc và Tiếu Minh Lãng ra khỏi cửa hàng, đi tới công hội Dong Binh.

Kiểm tra lại một chút nhiệm vụ mà nàng đã bố cáo lúc trước, phần lớn cũng đã thu thập đủ rồi, chỉ có một vài nguyên liệu khó tìm là vẫn chưa tìm được.

Copy nội dung từ truyện 88

Tô Linh Phong thu hết nguyên liệu đã tìm được vào nhẫn trữ vật, dùng chút tiền dư còn lại bố cáo thêm mấy nhiệm vụ nguyên liệu, sau đó trong lòng thầm tính toán một chút, đợi nhóm nguyên liệu này đủ rồi thì ngoại trừ những nguyên liệu quá khó tìm ra, những nguyên liệu khác xem như đã đủ.


Có điều nguyên liệu khó tìm cũng phải chừng năm, sáu loại, những nguyên liệu này nếu không phải là mọc ở những nơi cực kỳ hung hiểm thì cũng là thứ thế gian khó gặp, đẳng cấp bố cáo rất cao, tiền thuê cũng rất đắt đỏ, trong đó có một loại nguyên liệu mà số tiền thuê còn nhiều hơn cả tổng số nàng cần khi thu thập những nguyên liệu này!

Tô Linh Phong liếc qua Tiểu Bạch đang cắn móng vuốt nhìn chung quanh, trong lòng thầm than một tiếng, một con rổng quả đúng là không thể nuôi như bình thường được, chỉ mới là hồn mà đã thế này rồi...

Copy nội dung từ truyện 88

"Ồ, Tô tiểu thư!" Đang lúc Tô Linh Phong định rời khỏi Công Hội Dong Binh, bên cạnh bỗng nhiên có một giọng nói kinh ngạc vui vẻ.

Tô Linh Phong quay đầu nhìn lại thì trông thấy một đám lính đánh thuê đủ chức nghiệp đứng đó không xa, người cầm đầu có thân hình cao lớn, mặt đầy râu quai nón, không nhìn ra được tướng mào tuổi tác, nhưng cả người lộ vẻ hào phóng lanh lẹ, khiến người ta rất có hảo cảm.

Tô Linh Phong nhìn vào đôi mắt sáng ngời có thần kia thì thoáng cái đã nhận ra người này, đây đúng là Thiếu chủ Lôi Uyên của "Binh đoàn Kim Sư" trong rừng Lạc Nguyệt ngày đó.

"Lôi thiếu chủ." Tô Linh Phong khẽ gật đầu với Lôi Uyên. Miệng thì chào hỏi, đôi mắt nàng lướt qua sau lưng Lôi Uyên, nhưng lần này lại không thấy ba cô gái đi cùng hắn trong rừng Lạc Nguyệt đâu.

Copy nội dung từ truyện 88

"Không ngờ lại gặp tiểu thư ở đây, thật khéo." Lôi Uyên nói nhiệt tình.


"Ừ. Cũng khéo." Thái độ của Tô Linh Phong đạm mạc, tuy ấn tượng của nàng đối với Lôi Uyên cũng không tệ lắm, nhưng tính cách của nàng vẫn không nhiệt tình nổi.

Lôi Uyên không để yú tới thái độ lãnh đạm của nàng, mỉm cười hỏi: "Tiểu thư đến nhận nhiệm vụ hay là bố cáo nhiệm vụ thế?"

Copy nội dung từ truyện 88

Tuy rằng Tô Linh Phong thoạt nhìn không giống kiểu người kiếm tiền sinh sống bằng việc nhận nhiệm vụ nhưng cũng có không ít con cái nhà giàu đều tạm thời làm lính đánh thuê để nâng cao tu vi của mình, lúc gặp nhau đều đang rèn luyện nên Lôi Uyên không biết Tô Linh Phong tới nhận nhiệm vụ hay bố cáo nhiệm vụ.

"Nhận nhiệm vụ thì sao mà bố cáo nhiệm vụ thì thế nào?" Đôi mắt Tô Linh Phong khẽ đảo quanh, chợt hỏi.

Lôi Uyên vốn chỉ là tùy ý hỏi mà thôi, nghe Tô Linh Phong hỏi lại thì không khỏi ngây người rồi lập tức cười ha hả: "Nếu Tô tiểu thư đến nhận nhiệm vụ thì đương nhiên là ta muốn mời tiểu thư gia nhập binh đoàn Kim Sư của chúng ta rồi, còn nếu tiểu thư đến bố cáo nhiệm vụ cũng tốt, chúng ta sẽ nhận nhiệm vụ, chưa biết chừng còn kiếm được chút tiền lời ấy chứ."

Nghe vậy, khóe miệng Tô Linh Phong khẽ nở nụ cười vui vẻ hiếm thấy, "Ta tới bố cáo nhiệm vụ."

Copy nội dung từ truyện 88

"Ồ? Không biết tiểu thư bố cáo nhiệm vụ gì?"

"Vừa rồi chỉ bố cáo chút nhiệm vụ nhỏ, có lẽ Lôi thiếu chủ sẽ không cảm thấy hứng thú đâu, nhưng ta vẫn còn có mấy nhiệm vụ chưa bố cáo, trong đó có nhiệm vụ cấp độ S, biết Lôi thiếu chủ có thể có hứng thú hay không?"

Nhiệm vụ trong Công Hội Dong Binh phân theo cấp độ SSS, cấp độ SS, cấp độ S, cấp độ A, cấp độ B, cấp độ C, cấp độ D, có bảy cấp độ tất cả, sắp xếp theo thứ tự, khoảng cách tiền thưởng cũng rất lớn, nhiệm vụ bình thường phần lớn đều là từ cấp độ A đến D, lên cấp độ S thì đã coi như là nhiệm vụ khó, đủ để tất cả các binh đoàn coi trong, mà nhiệm vụ cấp SS thì lại càng hiếm thấy, về phần cấp độ SSS thì mấy măn chưa chắc đã có một cái.

"Nhiệm vụ cấp độ S à?" Lôi Uyên nghe vậy thì nghiêm túc hẳn, chăm chú hỏi: "Nhưng không biết là nhiệm vụ gì?"

Copy nội dung từ truyện 88