Ma Phi Khó Theo Đuổi

Chương 54: ♥ Lão tử không nhìn nhầm chứ?!



Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên Truyện 88. Tìm truyện ngay
**********


Tô Linh Phong căn bản không thèm quan tâm Hạo Thiên, ánh mắt đám người Lâm An Chi nhìn nàng đầy vẻ dò hỏi, nàng nắm chặt túi trên lưng, rút dao găm xanh nhạt lạnh lẽo ra, nhếch cánh môi anh đào, đôi mắt hạnh nhìn chằm chằm phương hướng âm thanh truyền tới.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Âm thanh càng ngày càng gần!

Thời gian không dài, bên trái trong rừng phía trước liền xuất hiện hơn mười con Khỉ phi linh hỏa thảm hại hoảng loạn chạy đến!

Khỉ phi linh hỏa là ma thú cấp 3 hệ hỏa, trên khắp người có lông dài màu đỏ rực hơn hai thốn(*),cặp cánh sau lưng màu đỏ rực đã thoái hóa, tuy không thể bay lượn nhưng lực bật lại kinh người, dựa vào thân thể linh hoạt mà tùy tiện tiếp cận đánh kẻ địch, với móng vuốt cong vút sắc bén lúc cào lên người kẻ địch sẽ ma sát tạo ra từng luồng tia lửa, lực công kích không tính là quá mạnh mẽ nhưng lại xảo trá khó chơi, săn giết không dễ.

(*) 2 thốn bằng 6,66cm

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Ma hạch hệ hỏa cấp 3 tuy không phải là hiếm nhưng có thể bán được không ít tiền, đám người Hạo Thiên vừa bị Tô Linh Phong lột sạch túi, đương nhiên sẽ không bỏ qua những con mồi tự tìm tới cửa này.

Hạo Thiên ra lệnh môt tiếng, các đồng đội phối hợp với nhau phát động công kích với hơn mười con Khỉ phi linh hỏa, bọn khỉ cũng xèo xèo... oa oa đánh về phía bọn họ.


Mắt Tô Linh Phong như lơ đãng nhìn thoáng qua bên trái khu rừng phía trước, sau đó vung dao găm xông tới một con Khỉ phi linh hỏa.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Tá Dịch ôm kiếm đứng yên không nhúc nhích, hắn vốn đi giúp Tô Linh Phong rèn luyện lấy kinh nghiệm, chỉ cần không đụng phải ma thú theo đàn hay đẳng cấp thực lực vượt qua Tô Linh Phong thì hắn không có ý định ra tay.

Tá Dịch chú ý tới ánh mắt vừa rồi của Tô Linh Phong, nhướn lông mày, cũng liếc qua hướng bầy khỉ chạy ra.

Nguyệt Quang thì dứt khoát nhảy lên một cây đại thụ ngồi xuống, thảnh thơi rung đùi, hò hét cổ vũ cho Tô Linh Phong: "Tiểu Phong Phong cố gắng lên, Tiểu Phong Phong khỏe nhất, Tiểu Phong Phong thuận lợi tuốt mọi việc, Tiểu Phong Phong bách chiến bách thắng..."

"Ọe..." Rồng nhỏ Tiểu Bạch chịu không nổi, dùng móng vuốt nhỏ vỗ vỗ ngực: "Tinh linh đáng ghét này còn có thể buồn nôn hơn nữa không..."

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Bộ pháp của Tô Linh Phong rất kì lạ, thân thủ nhanh nhạy, Khỉ phi linh hỏa tuy là ma thú linh hoạt trứ danh nhưng lại thua xa tốc độ của nàng. Hơn nữa ma thú bình thường, mặc dù có chút trí tuệ cũng chỉ tấn công theo bản năng, không biết kỹ xảo chiến lược.

Thoắt một cái tránh thoát hầu trảo kia, Tô Linh Phong lướt qua con Khỉ phi linh hỏa sau lưng, bàn tay hội tụ đấu khí, hung dữ đánh vào ót của con khỉ "Bang...!" Một tiếng giòn vang, óc khỉ vỡ nát bấy, óc, máu lập tức bắn ra khắp nơi, xác khỉ ầm ầm ngã xuống đất.


Một tát này của Tô Linh Phong không chỉ có sức mạnh của đấu khí, nàng còn ẩn giấu mười thành khí lực vô cùng lớn trong thân thể này! Dường như muốn nhìn cuối cùng có thể phát ra được bao nhiêu uy lực.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

A... Tô Linh Phong nhìn con khỉ lửa bị đánh đến mức thi thể nát bét, chính mình cũng nhịn không được mà há hốc miệng, có vẻ như uy lực không nhỏ thì phải...

Hạo Thiên, Lâm An Chi và một đội người kia choáng váng, nguyên một đám trợn mắt nhìn Tô Linh Phong.

"Bà mẹ nó! Lão tử không nhìn nhầm chứ?! Nàng ta có phải đấu khí cấp 1 không vậy!?" Một võ sĩ trẻ ra sức dụi mắt.

"Đầu Khỉ phi linh hỏa không chịu nổi một cú đánh từ bao giờ vậy chớ..." Thiếu niên nhỏ gầy lúc trước, tên Minh Huy thì thào nói.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

"Này! Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra vậy? Không phải huynh nói nàng không biết đấu khí sao? Là tiểu tử huynh một mực lừa ta, hay huynh mới là người bị lừa hả?!" Hạo Thiên kỳ lạ kêu.

"Ta.. Sao ta biết được là có chuyện gì... Thanh danh của nàng ta pử Lê thành cũng không phải do ta truyền ra..." Lâm An Chi mang vẻ mặt không thể tin, trong ánh mắt nhìn Tô Linh Phong có nghi hoặc, có tìm tòi nghiên cứu, có khó hiểu, còn có một tia ảo não oán hận...

Hắn cũng muốn biết rốt cục là chuyện gì đang xảy ra! Chắc lẽ các biểu hiện lúc trước của nàng ta đều là giả dối sao? Là nàng ta cố ý che dấu thực lực, một mực lừa gạt đùa nghịch hắn sao? Đúng là nữ nhân chết tiệt!


Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu