Ma Thần Trời Sinh

Chương 105: C105



Phần lớn Võ giả tu vi đạt tới Thần Thể cảnh, đều tập trung tu luyện Thần Thông, do đó đã quên đi căn bản của Võ giả là thân thể!

Cho nên khiến cho rất nhiều Võ giả có Thần Thông cường đại nhưng thân thể lại yếu đuối, do đó, trên con đường Võ Đạo này càng chạy càng lạc, thoát ly bản chất Võ Đạo!

Ninh Tiểu Xuyên cũng gặp phải loại tình huống này. Trước đây hắn đề thăng cảnh giới rất nhanh, dẫn đến cường độ thân thể và tu vi cũng không phát triển tương đồng cấp bậc. Nếu như lịch lãm trong Kiếm Các một thời gian, quả thật có thể khiến cho thân thể trở nên cường đại, như vậy đối với bản thân mà nói chính là thu hoạch cực lớn.

Để ấn chứng phỏng đoán trong lòng mình, Ninh Tiểu Xuyên lại đi tìm một đầu Huyền thú khác.

Rất nhanh, Ninh Tiểu Xuyên liền tìm được một đầu ngô công ngân sắc ở trong sa mạc, Thiên Túc Ngô Công cũng là Huyền thú tam phẩm, trên người ẩn chứa kịch độc.

Những nơi Thiên Túc Ngô Công đi qua, ngay cả bùn cát cũng đều biến thành hắc sắc.

Ninh Tiểu Xuyên đã có thể đạt được trình độ bách độc bất xâm, tự nhiên không sợ khói độc của Thiên Túc Ngô Công, sau khi mất một phen công phu, đã gi ết chết đầu Thiên Túc Ngô Công này.

Ào ào!

Quả nhiên, thi thể Thiên Túc Ngô Công cũng hóa thành một đoàn vụ khí huyết sắc, bay vào trong thân thể của Ninh Tiểu Xuyên, dung nhập các nơi khắp toàn thân hắn.

Thân thể hắn phát ra thanh âm lách cách, tựa như là đang rang đậu vậy.

Sau đó, trong thân thể hắn xuất hiện một ít biến hóa rất nhỏ, hình thành một tia mạch lạc huyết sắc thật nhỏ ở trong cốt cách, tuy rằng những mạch lạc thật nhỏ này còn thập phần thưa thớt, chẳng qua, biến hóa này vẫn khiến hắn khiếp sợ vô cùng.

Ở trong Võ Đạo, có một loại cảnh giới được xưng là Ngẫu Đoạn Liên Ti!

Chính là nói, cho dù có người dùng đao chém thân thể của ngươi thành hai đoạn, thế nhưng giữa hai đoạn thân thể của ngươi vẫn như cũ còn tồn tại một ít tơ thật nhỏ, nối liền hai đoạn thân thể. Chỉ cần những sợi tơ này không đứt, thân thể liền có thể nối lại lần nữa.

Đương nhiên đây là một loại cảnh giới Võ Đạo trong truyền thuyết, ngay cả Võ Tôn, nếu như thân thể bị chặt đứt, vẫn sẽ chết như t hường, cho nên Võ Tôn cũng không có đạt tới cảnh giới kia.

Thời khắc này, Ninh Tiểu Xuyên quả thật phát hiện ở trong cốt cách của mình có một đám tơ thật nhỏ, đương nhiên như thế cũng không có nghĩa là nói hắn đã tới được cảnh giới Ngẫu Đoạn Liên Ti, mà là nói tương lai hắn có khả năng đạt tới cảnh giới kia, đây là một loại tiềm chất!

Ninh Tiểu Xuyên một đường di chuyển trong sa mạc, tìm kiếm Huyền thú khắp nơi.

Tổng cộng chỉ có năm ngày, số lượng Huyền thú săn giết được càng nhiều, thân thể cũng càng cường đại hơn, đây là cơ hội chỉ có thể gặp mà không thể cầu!

Ninh Tiểu Xuyên chỉ cảm thấy năm ngày căn bản không đủ dùng, tương đối không đủ dùng.


Ngày đầu tiên, Ninh Tiểu Xuyên gi ết chết tổng cộng sáu đầu Huyền thú, trong đó bốn đầu là Huyền thú tam phẩm, hai đầu là Huyền thú nhị phẩm, toàn bộ đều hóa thành huyết khí, dung nhập vào thân thể hắn.

Đương nhiên, hắn cũng gặp qua một đầu Huyền thú tứ phẩm Tứ Dực Ưng. Chiến lực đầu Tứ Dực Ưng này vượt xa hắn, truy sát hắn suốt hai ngàn dặm, suýt chút nữa đã chết trong miệng ưng, cuối cùng hắn phải trốn vào trong bùn cát mới lượm về được một mạng.

Thời điểm về đêm, nhiệt độ trong sa mạc giảm xuống cực thấp, gió lạnh gào thét, trên bầu trời rơi xuống từng mảnh từng mảnh hoa tuyết.

Hết thảy Huyền thú đều lâm vào ngủ đông trú ẩn, tiêu thất tung tích.

Ninh Tiểu Xuyên đi tới vách đá bên dưới một ngọn núi lớn, dự định ở nơi này trú tạm một đêm, ngày mai tiếp tục đi liệp sát Huyền thú.

Ầm…

Ninh Tiểu Xuyên đánh một quyền lên trên vách đá, ở trên vách đá móc ra một cái hố to, đường kính chừng ba thước, chiều sâu một thước.

Hắn cũng không có sử dụng Huyền Khí, chỉ dùng lực lượng nắm quyền mà thôi.

Nếu là trước đây, một quyền thuần túy lực lượng của hắn tuyệt đối không đạt tới trình độ này.

Dường như chỉ ở trong Kiếm Các một ngày đêm, đã khiến cho lực lượng nắm quyền của hắn gia tăng lên gấp đôi, đây là chuyện trước đây hắn căn bản không dám tưởng tượng tới, đề thăng quá nhanh rồi.

Rầm rầm ầm!

Liên tiếp đánh ra ba quyền, đã mở ra một cái thạch động đủ để trú ẩn.

Ninh Tiểu Xuyên ngồi xếp bằng trong thạch động, lấy ra bình hàn ngọc, từ bên trong đổ ra một giọt huyết dịch Võ Tôn, bắt đầu luyện hóa.

Lực lượng thân thể rất quan trọng, cảnh giới tu vi cũng đồng dạng quan trọng, cả hai cái đều không thể bỏ phế cái nào cả.

Ngày hôm sau, Ninh Tiểu Xuyên tiếp tục bước trên con đường liệp sát Huyền thú, càng thêm quý trọng thời gian, tranh thủ tìm được càng nhiều Huyền thú hơn.

Trên sa mạc hoang vắng, cát vàng tung bay, âm thanh chiến đấu vang lên liên tục.

Ninh Tiểu Xuyên đang chiến đấu cùng một đầu đại mãng xà to như thùng nước.

Trên lưng mãng xà mọc ra cặp cánh, thân thể có thể bay lên không trung, ưu thế không trung của Ninh Tiểu Xuyên cũng không còn sót lại chút gì.


Cuộc chiến lần này gian nan trước nay chưa có. Cái đuôi của đầu mãng xà quất lên trên lưng Ninh Tiểu Xuyên, để lại một đạo vết máu kinh tâm động phách, khiến cho Ninh Tiểu Xuyên phun ra một ngụm huyết dịch đỏ sậm.

Vụt...

Cái cổ mãng xà nâng lên, thân thể thô to như là cây cột, trong miệng phun ra xà tín đỏ tươi, mở cái miệng to như một chậu máu, muốn đem đầu Ninh Tiểu Xuyên cắn xuống.

Cái đầu rắn khổng lồ áp xuống đỉnh đầu Ninh Tiểu Xuyên, phun ra một mùi hôi thối kh ủng bố. Từng giọt từng giọt dịch thể ăn mòn sềnh sệch từ trong miệng nó nhỏ xuống.

Thân thể Ninh Tiểu Xuyên đứng thẳng giữa sa mạc, vươn mạnh hai cánh tay, nắm lấy hai cái răng nanh của mãng xà, cạy mạnh miệng của nó ra.

- Thiểm điện!

Từ trong cơ thể của Ninh Tiểu Xuyên bộc phát ra vô số thiểm điện, chuyển xuống hai cánh tay, truyền vào hai cái răng nanh của mãng xà, lan tràn khắp toàn thân nó.

Đầu mãng xà liền trở nên điên cuồng, thân thể quẫy loạn, muốn đem Ninh Tiểu Xuyên quăng bay ra ngoài.

Thế nhưng song chưởng Ninh Tiểu Xuyên đã gắt gao nắm chặt hai cái răng nanh của nó, banh miệng của nó ra, hướng vào trong miệng mãng xà phát ra một tiếng lôi rống.

- Thiên Lôi Hồng Chung!

Thanh âm vô cùng kh ủng bố truyền vào trong thân thể mãng xà, chấn cho toàn bộ thân rắn đờ ra, ngũ tạng lục phủ trong cơ thể đều bị chấn cho dập nát.

Bị lực lượng thiểm điện chấn động, đầu mãng xà dần dần không còn giãy dụa nữa, thân thể mềm nhũn ngã xuống trong cát vàng.

Ào ào!

Toàn thân đầu mãng xà hóa thành một đoàn huyết khí, chui vào trong thân thể Ninh Tiểu Xuyên, khiến cho bên trong cốt cách Ninh Tiểu Xuyên, lại có thêm vài sợi tơ nhỏ, cường độ thân thể lại gia tăng thêm một phần.

Lại giế t chết thêm một đầu Huyền thú!

Thời điểm Ninh Tiểu Xuyên dự định đi tìm một đầu Huyền thú khác, hắn đột nhiên cảm giác được một luồng khí tức cực độ nguy hiểm đang nhanh chóng tiếp cận, thân thể liền vội vàng né qua bên trái.

Vụt...


Một đạo thân ảnh bạch sắc chợt từ bên cạnh cổ Ninh Tiểu Xuyên xẹt qua. Nếu không phải hắn đã sớm cảnh giác, e rằng lúc này đầu của hắn cũng đã bay ra khỏi cổ rồi.

Đạo thân ảnh bạch sắc kia đáp xuống đất, xoay người lại, một cặp mắt màu hổ phách nhìn chăm chú về phía Ninh Tiểu Xuyên.

Một đầu Hoa Hồ Điêu, thân thể chỉ khoảng chừng nửa thước, móng vuốt và hàm răng đều cực kỳ sắc bén.

Thân mình của nó tuy rằng không lớn lắm, nhưng mà lại tản mát ra một luồng khí tức cực kỳ nguy hiểm, so với đầu mãng xà vừa rồi còn mạnh mẽ hơn một bậc!

Hoa Hồ Điêu chính là Huyền thú tứ phẩm!

Đầu Hoa Hồ Điêu trước mắt này vẫn còn chưa thành niên, thế nhưng luận sức chiến đấu so với bất luận một Huyền thú tam phẩm nào, cũng đều cường đại hơn. Cặp mắt hổ phách nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên, móng vuốt chĩa ra sắc lạnh, bất cứ lúc nào cũng có thể tiếp tục khởi xướng công kích.

Ninh Tiểu Xuyên không có bất kỳ do dự nào, lập tức xoay người đào tẩu.

Sau khi thân thể Ninh Tiểu Xuyên trở nên cường đại hơn, tốc độ so với trước đây còn nhanh hơn gần gấp đôi, quả thật giống như là một đạo tật phong, một bước có thể nhảy ra xa sáu, bảy thước.

Hoa Hồ Điêu lập tức đuổi theo, trên lưng còn mọc ra một đôi cánh, cách mặt đất ba thước mà bay vút đi, tốc độ không hề chậm hơn so với Ninh Tiểu Xuyên chút nào.

Ninh Tiểu Xuyên căn bản không dám sử dụng Nộ Phong Chi Dực. Hiện tại loại Thần Thông này còn chưa đại thành, tốc độ phi hành căn bản là không thể sánh bằng những Huyền thú trời sinh có năng lực phi hành. Nếu như hắn mở ra Nộ Phong Chi Dực, trong nháy mắt cũng sẽ bị Hoa Hồ Điêu sau lưng đuổi kịp, sau đó thân thể bị móng vuốt của nó xé rách.

Ninh Tiểu Xuyên liên tiếp chạy đi hơn tám trăm dặm, gần như chạy trốn tới ngoài rìa của sa mạc, cũng không thể cắt đuôi được đầu Hoa Hồ Điêu kia.

Ngoài rìa của sa mạc là một vách núi dựng đứng. Bên trên vách núi lơ lửng một phiến cánh cửa do quang vựng hình thành.

- Đây hẳn chính là điểm cuối của tầng thứ nhất Kiếm Các Tháp! Đó là cánh cửa đi thông lên tầng thứ hai!

Ninh Tiểu Xuyên nhìn thấy hy vọng, thân thể trực tiếp hướng về phía đại môn do quang vựng hình thành lao thẳng vào, muốn chạy trốn tới tầng thứ hai của Kiếm Các Tháp. Nhưng mà thân thể hắn lại không thể tiến nhập vào quang môn, trái lại còn bị một luồng lực lượng trên cánh cửa bắn ngược trở lại.

- Nguy rồi!

- Muốn mở ra cánh cửa này, khẳng định phải đạt đến trình độ lực lượng thân thể nhất định! Lực lượng thân thể của ta bây giờ còn chưa đạt tới yêu cầu, cho nên không thể mở ra đại môn tầng thứ hai này được.

Thân thể Ninh Tiểu Xuyên bị bắn ngược trở lại, vừa vặn va chạm Hoa Hồ Điêu đang đuổi theo phía sau.

Ánh mắt Hoa Hồ Điêu lộ ra thần sắc tàn nhẫn, cái lưỡi đỏ rực li3m li3m móng vuốt sắc bén, đâm thẳng tới cổ Ninh Tiểu Xuyên.

- Diệt Thế Sóng kiếm!

Ngón tay Ninh Tiểu Xuyên điểm ra, đầu ngón tay ngưng tụ ra một đạo sóng kiếm. Đạo sóng kiếm bay nhanh ra ngoài, va chạm mạnh với móng vuốt của Hoa Hồ Điêu.


Thình thịch!

Móng vuốt Hoa Hồ Điêu nhất thời nát bấy, hóa thành huyết vụ, thân thể thì rơi thẳng xuống đất, ánh mắt kinh hoàng nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên lần thứ hai đáp xuống mặt đất, nhìn thẳng về phía Hoa Hồ Điêu đã bị thương, không còn sợ hãi chút nào, lập tức quyết định chiến đấu.

Phốc…

Theo khí thế trên người Ninh Tiểu Xuyên dâng lên, trên bầu trời, hơi nước dần ngưng tụ lại, rơi xuống một cơn mưa to, bao trùm sa mạc trong phương viên cả trăm thước.

Ninh Tiểu Xuyên đứng ở trong đám mưa, vươn ra một ngón tay, chỉ về phía bầu trời, đám hơi nước lập tức ngưng tụ ra 100 hư ảnh kiếm khí, bay vòng vòng xung quanh thân thể hắn.

- Vạn Kiếm Hóa Vũ!

100 hư ảnh kiếm khí hình thành nên một tòa kiếm trận, đem Hoa Hồ Điêu bao phủ lại, hết thảy kiếm khí đều hướng về phía nó mà trùng kích tới.

Hoa Hồ Điêu có thân thể Huyền thú tứ phẩm, đám kiếm khí kia cũng chỉ có thể thương tổn được đám da lông bên ngoài của nó, căn bản không thể khiến nó trọng thương.

Thế nhưng, số lượng kiếm khí lại nhiều vô cùng, đến lúc nó từ trong kiếm trận trùng kích đi ra, toàn thân đã dày đặc vết thương, đặc biệt đôi cánh chính là vị trí bị thương nặng nhất.

Những vết thương này mặc dù không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng lại khiến cho nó mất đi năng lực phi hành.

Mà lúc này, Ninh Tiểu Xuyên lại thi triển ra Nộ Phong Chi Dực, thân thể từ trên mặt đất bay lên, ở trên không trung đánh ra từng đạo thiểm điện cầu, không ngừng đánh lên trên người Hoa Hồ Điêu.

Hoa Hồ Điêu chỉ có thể bị động chịu đòn, không có khả năng đánh trả chút nào.

Hoa Hồ Điêu tự biết lúc này không phải là đối thủ của Ninh Tiểu Xuyên, liền trực tiếp tiến vào trong đụn cát, dự định từ trong lòng đất bỏ chạy, chờ thương thế khỏi hẳn mới trở lại tìm Ninh Tiểu Xuyên báo thù.

Thế nhưng thân thể của nó vừa mới hơi tiến vào đụn cát, đã bị một cái móng vuốt thiểm điện chụp lấy lôi ra ngoài.

Xẹt xẹt…

Từng đạo thiểm điện đánh lên trên người của nó. Đến khi nó bị oanh kích hơn 300 đạo điện cầu, đầu Huyền thú cấp bốn chưa thành niên này rốt cuộc cũng chết, hóa thành một đoàn huyết vụ, bay vào trong thân thể Ninh Tiểu Xuyên.

Huyết khí do Hoa Hồ Điêu chết đi biến thành, cực kỳ hùng hậu, quả thật tương đương với huyết khí của năm đầu Huyền thú tam phẩm bình thường.

Lực lượng thân thể Ninh Tiểu Xuyên tăng mạnh, gần như đã tăng lên gấp đôi!

- Có lẽ bây giờ ta đã có thể mở ra cánh cửa đi thông tầng thứ hai Kiếm Các Tháp rồi!

Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên nhìn chăm chú về phía cánh cửa ánh sáng huyền phù ở trên vách đá, hai nấm tay siết chặt, ánh mắt kiên định, từ từ đi tới.