Ma Thần Trời Sinh

Chương 302: C302



Nam tử họ Diệp kia chỉ khoảng gần hai mươi tuổi, tóc màu xanh ngọc bích, mũi cao, gương mặt điển trai. Bên hông đeo một thanh cổ kiếm, giống như một vị bạch y kiếm tiên.

- Ma môn yêu nữ.

Hắn nhìn về phía căn phòng kia, trong ánh mắt trong veo lộ kiếm khí nhiếp người.

- Tỷ tỷ, ta muốn mua con rồng nhỏ này nhưng hắn không bán.

Bộ dạng của Nhiếp tiểu thư vô cùng đáng thương nhìn Tiểu Long.

Nữ tử được Nhiếp tiểu thư gọi là tỷ tỷ cùng tới với nam tử họ Diệp, lưng đeo một cây cổ cầm thanh mộc, mặt che một tấm mạng, huyền khí màu xanh bao quanh người, khí chất bất phàm, mỗi tấc da thịt đều không giống thuộc về nhân gian.

Cô ta cao hơn Nhiếp tiểu thư nửa cái đầu, cơ thể mềm mại, mỹ miều, ngực mông đầy đặn, khiến tất cả những nữ võ giả ở đây đều cảm thấy xấu hổ về bản thân.

Một vị võ giả kêu lên:

- Lẽ nào họ chính là Nhiếp thị song muội?

- Ngươi cứ hét lên làm gì? Cứ thấy người đẹp là không bình tĩnh được.

- Ngươi thì hiểu gì? Danh tiếng của Nhiếp thị song muội khá lớn, tỷ tỷ là Nhiếp Lan Tâm, là đệ tử của Thiên Âm Tiên Hậu, cũng là đệ nhất mỹ nhân của Thiên Âm Tông, vẻ đẹp có thể sánh ngang với đệ nhất mỹ nhân hoàng thành Ngọc Ngưng Sanh. Muội muội là Nhiếp Lan Chi, là đệ tử của một vị võ tôn Thiên Âm Tông, tuổi còn khá nhỏ nhưng mỹ danh vang xa, sau khi trưởng thành chắc chắn đẹp không thua kém gì tỷ tỷ.

Nói đến mỹ nhân tất cả võ giả đều trở nên kích động, không thể bình tĩnh được.

Một số võ giả có tu vi cao cường, thậm chí còn muốn tiến tới gỡ tấm mạng trên mặt Nhiếp Lan Tâm xuống, nhưng lại e dè tu vi cao thâm khó lường của cô. Vì đó là đệ tử của Thiên Âm Tiêu Hậu, là cường giả trẻ tuổi mạnh nhất Thiên Âm Tông, ngay những bá chủ đời trước cũng đã từng bị cô đánh bại.

Cường giả giống như Nhiếp Lan Tâm không có nơi nào ở Ngọc Lam đế quốc là không thể tới. Ngay cả những cường giả đời trước trước mặt cô cũng là hạt cát dưới chân.

Trong khi tán thưởng vẻ đẹp của Nhiếp thị song muội, mọi người không kìm được nhìn sang nam tử họ Diệp. Vừa rồi tất cả đều thấy Nhiếp Lan Tâm cũng hắn bước vào, thân phận địa vị chắc chắn không thấp, mọi người không thể không suy đoán về thân phận của hắn.

Nhiếp Lan Tâm ánh mắt trong veo nhìn Tiểu Hồng, quả nhiên nhận ra linh tính trên người nó. Đây chắc chắn không phải loài tầm thường, chưa biết sau này thật sự sẽ trở thành một con chân long.

- Công tử, không biết ngươi cần điều kiện gì mới chịu bán lại con tiểu huyền thú này?


Tu vi của Nhiếp Lan Tâm rất cao thâm, khí chất bất phàm, giọng nói lại êm dịu tựa tiếng đàn.

So với muội muội Nhiếp Lan Chi có chút non nớt thì cô càng giống hoa phù dung xuất thuỷ, có thể nói là tuyệt thế giai nhân, giống như tiên nữ hạ phàm.

Sử Tiến Vu nhìn Nhiếp Lan Tâm chăm chăm, liếm liếm môi, tươi cười nói:

- Đinh huynh đệ, ngay cả ta cũng muốn khuynh gia bại sản để đổi lại một nụ cười mỹ nhân. Hay là tặng con tiểu dã thú này cho Nhiếp tiên tử, làm bằng hữu với mỹ nhân cũng coi như là việc khá hạnh phúc.

Ninh Tiểu Xuyên đã không muốn nói gì thêm nữa, nhấc đuôi Tiểu Hồng lên, quay người định xuống lầu.

- Huynh đài có thể dừng bước chút không. Ta dùng một viên thượng phẩm huyền thạch đổi tiểu dã thú.

Nam tử họ Diệp đứng trước mặt Ninh Tiểu Xuyên, cười hiền.

Ninh Tiểu Xuyên hơi giật mình, tu vi của nam tử này thật cao, không phát ra bất cứ âm thanh nào đã Di chuyển tới trước mặt hắn.

Chỉ một chiêu này cũng biết, có mười Trương Lâm Tây cũng không phải đối thủ của hắn.

- Một viên thượng phẩm huyền thạch.

Chúng nhân đều trấn động, không thể nhìn lại thân phận của nam tử họ Diệp.

Giá trị của một viên thượng phẩm huyền thạch thậm chí có thể hơn năm trăm nghìn đồng tiền, có thể nói là giá trị liên thành

Võ giả có thể trực tiếp lấy huyền khí trong thượng phẩm huyền thạch để tăng tu vi. Vì thế căn bản không võ giả nào lại lấy thượng phẩm huyền thạch ra bán cả.

Dùng một viên thượng phẩm huyền thạch mua một con huyền thú, lẽ nào nó là con chân long còn nhỏ thật?

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Một viên thượng phẩm huyền thạch cũng không mua được Tiểu Hồng.

- Huynh đài, ngươi ra một cái giá đi, bất luận ngươi đưa ra điều kiện gì ta sẽ cố gắng đáp ứng.


Nam tử họ Diệp nói.

- Thật sao?

Ninh Tiểu Xuyên nói.

- Nếu ta muốn vị biết vị trí của Thiên Đế Thần Cung, ngươi có thể tìm cho ta không?

- Cái này.. Thiên Đế Thần Cung là cung điện Thiên Đế để lại, lơ lửng trên cửu thiên, mơ hồ không chút tông tích, không phải thứ phàm phu tục tử chúng ta có thể mong tới. Điều kiện này của huynh đài thật sự làm khó ta. Hay ta tặng huynh đài một cuốn Kiếm Quyết Bảo Điển?

Nam tử họ Diệp nói.

Giá trị của cuốn Kiếm Quyết Bảo Điển chắc chắn hơn một viên thượng phẩm huyền thạch. Vì thế có thể đây là cái giá cuối cùng của hắn, nếu Ninh Tiểu Xuyên còn không đồng ý e là hắn sẽ không dễ nói chuyện như giờ nữa đâu.

Diệt Thế Kiếm Đạo của Ninh Tiểu Xuyên đã là kiếm quyết hiếm có, đương nhiên chẳng thèm thuồng gì loại kiếm quyết khác.

- Các hạ đã không đáp ứng được điều kiện của ta thì ta xin đi trước.

Ninh Tiểu Xuyên đi vòng qua nam tử họ Diệp, đi xuống cầu thang.

Ánh mắt nam tử họ Diệp loé kiếm quang sắc lẹm:

- Con tiểu huyền thú này là thần long chưa trưởng thành, thành tựu sau này không thể tưởng tượng. Nếu nó theo ngươi e là sẽ đem lại cho ngươi hoạ sát thân.

Ninh Tiểu Xuyên đã nhận ra nam tử họ Diệp này không tầm thường, nhưng không ngờ hắn có thể nhận ra lai lịch của Tiểu Hồng. Xem ra vẫn là coi thường hắn rồi.

Nhưng hắn nói ra lai lịch thực sự của Tiểu hồng cũng bằng với việc ám hại Ninh Tiểu Xuyên. Nếu tất cả mọi người đều biết Ninh Tiểu Xuyên có một con thần long chưa trưởng thành thì chắc chắn đó là đem đến hoạ sát thân cho Ninh Tiểu Xuyên.

Quả nhiên sau khi họ Diệp nói ra, ánh mắt của tất cả cường giả có mặt ở đây đều như tóe lửa.

- Diệp Nam Thiên, ngươi quá coi thường người của triều đình bọn ta rồi. Lẽ nào bọn ta lại ngay một con thần long chưa trưởng thành cũng không bảo vệ được mà cần ngươi quản sao?


Một nam tử đội kim quan đầu rồng xuống dưới lâu, đứng giữa con phố, mặc chiến giáp huyền thiết, dáng người cao to, tỏa ra sự uy nghiêm bá đạo khiến bầu trời cũng như bao phủ một tầng sương màu kim.

Đây là cảnh giới Khí Tiếp Vân Hà, chỉ người tu luyện đến một cảnh giới nhất định mới có được khả năng này.

Phía sau nam tử là một nhóm võ giả mặc quan phục, tất cả đều vô cùng cung kính đối với nam tử này.

- Đây là tiểu vương gia của Thần Long Vương phủ, sau này sẽ kế thừa tước vị của Long Thần Vương phủ, trở thành một trong Tứ đại vương gia của triều đình. Nghe nói hắn muốn trở thành Thần Long chiến sĩ, nhiều lần vào rừng Mẫu Đằng. Một thời gian trước hắn suýt nữa đã hàng phục được một con Dực Long.

- Vừa rồi tiểu vương gia gọi tên họ Diệp kia là Diệp Nam Thiên. Lẽ nào…lẽ nào là tên Diệp Nam Thiên của Nhất Nguyên Tông?

Một võ giả nghĩ tới một người, trong lòng vô cùng chấn kinh, nhìn chăm chăm về phía nam tử họ Diệp, tròng mắt suýt nữa thì rớt cả ra ngoài.

Tiểu vương gia của Thần Long Vương phủ giá lâm, nơi này lập tức không thể yên tĩnh.

- Ngươi là người của triều đình?

Diệp Nam Thiên nhìn Ninh Tiểu Xuyên, hơi chau mày lại.

Hắn vốn tưởng Ninh Tiểu Xuyên chỉ là một tán tu khá mạnh, nhưng không ngờ đối phương lại xuất thân từ triều đình, lần này khó rồi đây.

Tiểu vương gia cười khảy:

- Đương nhiên hắn là người của triều đình bọn ta, hơn nữa nếu đấu thật ngươi chưa chắc là đối thủ của hắn.

Ninh Tiểu Xuyên từng bái tế ở tổ địa của Kiếm Các Hầu phủ, gần như tất cả vương hầu đều tới đó. Tiểu vương gia của Thần Long Vương phủ nhận được ra hắn cũng không phải chuyện gì kỳ lạ.

- Huênh hoang quá nhỉ, người của triều đình các ngươi có ai là đối thủ của Diệp sư huynh?

Nhiếp Lan Chi chẳng sợ gì tiểu vương gia của Thần Long Vương phủ, to gan nói.

Trong mắt cô thì, những người trẻ tuổi thì Diệp Nam Thiên chính là vô đichhj, căn bản không thể có ai là đối thủ của hắn. Cô luôn vô cùng sùng bái Diệp Nam Thiên, nếu không phải tỷ tỷ và hắn đã có hôn ước thì cô thậm chí còn muốn làm tiểu thiếp của hắn.

Đây là một loại sùng bái và tín niệm của thiếu nữ.

- Trong số những người trẻ tuổi của triều đình, có lẽ chỉ dăm ba người là vượt qua ta. Tiểu vương gia nếu muốn nghiệm chứng tu vi của Diệp mỗ thì cớ gì không đích thân ra tay xem sao?

Diệp Nam Thiên cười tỏa sáng, ánh mắt thâm sâu khiến rất nhiều nữ tử đều rung động.

Tiểu vương gia cười:


- Ta và ngươi cũng không phải giao thủ mới một hai lần, lần nào cũng vì chuyện khác, đều không thể phân cao thấp. Hôm nay không chiến nữa. Không phải từ sau khi ngươi tự xưng Vân Trung Hầu thì triều đình không còn hiền năng võ đạo nào xuất thế nữa. Vậy ngươi hãy so tài với vị bằng hữu của ta đây xem. Nếu ngươi thắng được hắn thì ta thừa nhận ngươi mạnh hơn ta. Sau này gặp ta tự động tránh, ngươi thấy thế nào?

Được tiểu vương gia xem trọng như vậy cho thấy người này chắc chắn có điểm hơn ngươi. Sắc mặt Diệp Nam Thiên trở nên ngưng trọng.

Ninh Tiểu Xuyên vẫn bình thản nói:

- Tiểu vương gia, ngài đang giúp hay hại ta vậy?

Tiểu vương gia cười lớn:

- Đương nhiên là ta đang giúp ngươi. Nếu ngươi không lấy ra bản lĩnh thật sự thì vị Diệp thiếu hiệp này đâu có thả ngươi đi. Đương nhiên, nếu đã so tài thì ngươi không thể tùy tiện đánh được. Nếu Diệp Nam Thiên ngươi bại thì nên thế nào?

Diệp Nam Thiên cười:

- Nếu hắn thua thì sao?

- Nếu hắn thua sẽ dâng con thần long chưa trưởng thành này cho ngươi.

Tiểu vương gia nói.

Ninh Tiểu Xuyên chau mày:

- Sao ngài không tặng Thần Long kim quan trên đầu ngài cho hắn?

- Được, thêm cả kim quan của ta.

Tiểu vương gia cũng thật hào khí, không chút do dự cười nói.

Ninh Tiểu Xuyên có phần kinh ngạc, vừa rồi hắn chỉ tiện mồm nói chứ không phải thật. Phải biết rằng ý nghĩa của Thần Long kim quan không tầm thường, đại Diện cho thân phận người kế thừa Thần Long Vương phủ. Nếu mất thì cũng có nghĩa không có tư cách trở thành người kế thừa Thần Long Vương phủ.

Vị tiểu vương gia này quá tùy tiện rồi.

Ninh Tiểu Xuyên lại là người cẩn thận, không thích đánh cược. Dù biết rằng hắn có mười phần chiến thắng nhưng cũng không muốn mạo hiểm. Đây là tố chất căn bản của một thầy thuốc.

Ninh Tiểu Xuyên cứ cảm thấy tiểu vương gia hào phóng đánh cược như vậy chắc chắn là muốn có được gì đó. Cũng không biết Diệp Nam Thiên có thứ gì đáng để lấy ra đánh cược.

Tâm thái của Diệp Nam Thiên tuy rất ổn định, nhưng khó lòng cưỡng lại được sự hấp dẫn này. Đây là một con thần long còn nhỏ, không hề tầm thường, quý giá hơn bất cứ thứ gì. Hơn nữa hắn cũng rất tự tin vào tu vi của mình.