Ma Thần Trời Sinh

Chương 391: C391



- Ninh Tiểu Xuyên, đi chết đi!

Nhạc Vũ Dương hét lớn một tiếng, 99 đầu Giao Long hỏa diễm tập trung cùng một chỗ, tạo thành một đầu Thần Nha (*) ba chân, tựa như một vầng Thái Dương lơ lửng trên trời cao, tản mát ra nhiệt độ khủng bố không gì sánh được.

(*) quạ (Kim Ô cũng là một loại quạ ba chân trong truyền thuyết, biểu tượng cho mặt trời)

Các kiến trúc trong Vân Trung Hầu Phủ đồng loạt bốc cháy, hồ nước sôi trào, thị vệ, hạ nhân, nha hoàn đều bị thiêu cháy, toàn thân đều bốc cháy như đuốc sống.

Nhạc Vũ Dương muốn luyện toàn bộ Vân Trung Hầu Phủ thành tro tàn sao?

Vừa rồi Ninh Tiểu Xuyên đã đích thân thử nghiệm lực lượng của Giao Long, quả thực có thể sánh ngang một kích toàn lực của Võ giả Địa Tôn cảnh tầng thứ nhất.

Mà đầu Thần Nha ba chân này chính là do 99 đầu Giao Long hỏa diễm ngưng tụ mà thành, không biết sẽ bộc phát ra lực lượng khổng lồ như thế nào đây?

- Liều mạng!

Ninh Tiểu Xuyên cắn chặt răng, điều động nguyên khí Võ Đạo trong cơ thể, dung nhập toàn bộ lực lượng vào Thiên Đế Nhận.

Hắn muốn kích hoạt lực lượng tầng thứ nhất của Thiên Đế Nhận.

Thiên Đế Nhận là một kiện Thần binh siêu việt Huyền Khí cửu phẩm, trong thân đao có sáu tầng Lĩnh Vực, mỗi lần kích hoạt một tầng Lĩnh Vực, thì có thể bộc phát được uy lực càng cường đại hơn.

Lĩnh Vực tầng thứ nhất của Thiên Đế Nhận, chính là tám tòa trận pháp, chỉ khi đồng loạt thúc dục tám tòa trận pháp này, mới có thể thi triển ra lực lượng tầng thứ nhất của Thiên Đế Nhận.

Từ khi Thiên Đế vứt bỏ Thiên Đế Nhận tại Táng Binh Đại lục, đây là lần đầu tiên có người truyền nguyên khí Võ Đạo vào trong Thiên Đế Nhận, Thiên Đế Nhận tất nhiên hưng phấn đến run rẩy, rú lên như phát cuồng:

- Lực lượng của ta cuối cùng cũng được phóng xuất ra rồi.

Ninh Tiểu Xuyên truyền vào một nửa lượng nguyên khí Võ Đạo, mới có thể thúc dục được một tòa trận pháp trong tầng thứ nhất của Thiên Đế Nhận.

Trời đất… nên biết rằng Lĩnh Vực tầng thứ nhất có đến tám tòa trận pháp, muốn sử dụng Thiên Đế Nhận thì cần bao nhiêu nguyên khí Võ Đạo mới đủ chứ?

Ít nhất, với tu vi Võ Đạo của Ninh Tiểu Xuyên hiện nay, cưỡng ép thúc dục Thiên Đế Nhận, thì sẽ tiêu hao hết thọ nguyên trong cơ thể.


Nếu như đã thúc dục trận pháp, thì cũng không còn đường lùi bước nữa.

Ninh Tiểu Xuyên uống một bình Cửu Thải Huyền Thủy vào, vận chuyển "Thiên Địa Huyền Khí" tầng thứ tám, bên trong Võ Đạo Tâm Cung ngưng tụ ra chín vòng xoáy, điên cuồng hấp thu Cửu Thải Huyền Thủy, chuyển hóa thành nguyên khí Võ Đạo.

Thế nhưng, tốc độ hấp thu của chín vòng xoáy, cũng không chống đỡ nổi trước tốc độ tiêu hao nguyên khí khủng bố.

Tòa trận pháp thứ hai đã được thúc dục.

Nguyên khí Võ Đạo trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên đã tiêu hao ba phần tư, chỉ còn lại không đến ba thành nguyên khí, một khi nguyên khí Võ Đạo bị rút cạn, như vậy thì đối với hắn mà nói, cũng chính là tử vong.

- Nếu như có thể tu luyện thành "Thiên Địa Huyền Khí" tầng thứ chín thì tốt rồi, có thể đạt tới tốc độ hấp thu Huyền Khí gấp 256 lần, như vậy cũng đủ để chống đỡ tiêu hao của tám tòa trận pháp trong Lĩnh Vực tầng thứ nhất.

Thiên Đế Nhận bắt đầu hấp thu huyết khí trong cơ thể của Ninh Tiểu Xuyên, chuyển hóa huyết khí thành động lực, thúc dục tòa trận pháp thứ ba, không lâu sau, tòa trận pháp thứ tư cũng bắt đầu vận chuyển.

Ninh Tiểu Xuyên cuối cùng cũng hiểu tại sao với tu vi Võ Đạo của lão Hầu gia, một khi sử dụng Huyền Khí cửu phẩm, lại tiêu hao tiềm lực thân thể, thậm chí hao tổn dương thọ.

Không phải hắn bây giờ cũng đang tiêu hao tiềm lực thân thể và hao tổn dương thọ sao?

Nếu cứ để mặc cho Thiên Đế Nhận tiếp tục vận chuyển, cho dù có thể thúc dục được tám tòa trận pháp thì e rằng dương thọ của Ninh Tiểu Xuyên cũng sẽ bị rút đi 80 năm, đẳng cấp thiên phú vạn năm khó gặp e rằng cũng bị thụt lùi.

Thế nhưng, nếu hắn không tiếp tục thúc dục Thiên Đế Nhận, đợi đến khi Thần Nha ba chân giáng lâm, lúc đó cũng chính là tử kỳ của hắn.

Đúng lúc này, cốt châu tại mi tâm của Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên lóe lên hào quang, tạo thành một tòa linh huyệt cực lớn, bên trong tràn ra vô cùng vô tận Huyền Khí. Giống như một dòng suối nguyên khí dũng mãnh tràn ra, nhanh chóng tràn ngập khắp toàn thân Ninh Tiểu Xuyên.

Giống như có một dòng suối đổ vào sa mạc cạn khô, dòng nước lập tức bị sa mạc điên cuồng hấp thu.

Thân thể Ninh Tiểu Xuyên chính là một cái sa mạc, hấp thu một lượng lớn thiên địa Huyền Khí, thân thể dần dần bão hòa, mỗi một sợi huyết mạch đều phát ra tiếng ngâm sướng khoái.

Hơn nữa, vừa rồi Ninh Tiểu Xuyên gần như đã hao kiệt toàn bộ nguyên khí Võ Đạo, sau khi cốt châu tràn ra Huyền Khí lấp đầy thân thể, trong cơ thể dường như xảy ra một vài biến hóa kỳ lạ, chẳng qua lúc này hắn cũng không có thời gian đi thăm dò tình huống thân thể.

Thần Nha ba chân bốc lên hỏa diễm hừng hực, ép thẳng về phía Ninh Tiểu Xuyên, cái miệng vàng mở lớn, giống như muốn nuốt chửng toàn bộ Ninh Tiểu Xuyên.

Ầm...


Nguyên khí Võ Đạo trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên đã khôi phục tới trạng thái sung mãn, ánh mắt trở nên sắc bén không gì sánh được, khí thế không ngừng dâng cao, một đạo hư ảnh Thiên Đế khổng lồ từ trong cơ thể của hắn phóng ra, không ngờ cao tới hơn trăm mét, quả thực tựa như một vị Thần nhân đầu đội trời chân đạp đất.

Trong Hoàng thành, rất nhiều người nhìn thấy một màn như vậy, thậm chí còn tưởng rằng Thiên Đế hiển thánh, không ngờ đồng loạt quỳ gối trên mặt đất, hướng về phía hư ảnh cực lớn mà lễ bái.

Phàm là Võ giả tu Võ Đạo đã đạt tới Thoát Tục cảnh, đều cảm nhận được khí tức Thiên Đế, gần như hút sạch toàn bộ thiên địa Huyền Khí trong Hoàng thành.

- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Thiên Đế thật sự hiển thánh rồi ư?

- Lực lượng chấn động thật khủng khiếp, Ninh Tiểu Xuyên kích hoạt lực lượng của Thiên Đế Nhận, hắn muốn một đao chém nát Hoàng thành sao?

Thiên Biến Huyễn Long khiếp sợ lẩm bẩm, thân thể già nua không ngừng run lên.

Trong số đó, chấn động lớn nhất là những cường giả Đạo môn, bởi vì người mà bọn họ cung phụng chính là tượng thần Thiên Đế, nhìn thấy hư ảnh Thiên Đế khổng lồ xuất hiện tại Hoàng thành, bọn họ há có thể không khiếp sợ ư?

Ngay cả Nhất Phẩm Quốc Sư Thái Sư Vấn Hoa cũng vì khí tức mà hư ảnh Thiên Đế bạo phát ra, lập tức rời khỏi nơi bến quan, đứng trong đạo quan, nhìn về phía hư ảnh Thiên Đế tại Hoàng thành.

Ầm...

Tám tòa trận pháp trong Lĩnh Vực tầng thứ nhất của Thiên Đế Nhận hoàn toàn vận chuyển, đạo khí khủng bố phát ra, một đạo quang trụ từ trên thân đao phóng thẳng lên trời, nghiền nát tầng mây, giống như phóng thẳng lên tinh không vũ trụ.

Một đao chém xuống, lập tức xé nát Thần Nha ba chân.

Rầm rầm rầm…

Bát Phong Luyện Thần trận bao trùm quanh Vân Trung Hầu Phủ cũng bị đao khí chém nát, xé rách đại địa, trên mặt đất xuất hiện một đạo vết đao dài đến mấy ngàn thước, đánh sập hơn 40 cái đường lớn, không biết có bao nhiêu kiến trúc phòng ốc đã biến thành phế tích.

Lực lượng của một đao này không phải là sức người có thể tạo thành, mà giống như lực lượng của Thần Linh vậy.

Thân hình Thần Nha ba chân bị nghiền nát, biến thành hơn ngàn vạn khối mảnh vụn, hóa thành hỏa vũ rơi xuống, tạo thành một loạt hố to trong Hoàng thành, nhìn thấy mà giật mình.

Sau khi sóng êm gió lặng, Vân Trung Hầu Phủ đã triệt để biến thành phế tích, khắp nơi đều bị khói lửa thiêu đốt, cung điện sụp đổ, cây cỏ biến thành tro bụi, khói đen dày đặc bốc lên bầu trời.


Một tòa Vương Hầu phủ đệ biến thành mảnh đất khô cằn, không nhìn ra chút phồn hoa nào của ngày xưa, thậm chí ngay cả một tia sinh cơ cũng không phát hiện.

Nhạc Vũ Dương đứng đối diện Ninh Tiểu Xuyên, thân thể bất động, con mắt trừng lớn, thốt lên đứt quãng:

- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi…

Rắc…

Đột nhiên, thanh âm xương cốt vỡ vụn vang lên.

Giữa mi tâm của Ninh Tiểu Xuyên xuất hiện một đạo vết nứt, vết nứt bắt đầu lan ra, thân thể giống như thủy tinh bị đánh nát, trên mỗi tấc da thịt đều tràn ra máu tươi.

Phành...

Thân thể của hắn nát ra, biến thành một đoàn huyết vũ.

Vân Trung Hầu uy chấn thiên hạ hơn 15 năm, được xưng là kỳ tài bất thế của giới Võ Đạo, không ngờ cứ như vậy mà vẫn lạc.

Hắn từng là thần tượng của vô số Võ giả trẻ tuổi, được tất cả thiếu niên xem như Võ Thần, ngay cả rất nhiều Vương Hầu thế hệ trước trong triều đình cũng phải kiêng dè hắn ba phần, không ngờ bây giờ đã bị giết chết ngay trong Hầu Phủ của mình, chuyện này nhất định sẽ trở thành đại sự kiện chấn động toàn bộ thiên hạ.

Rất nhiều Võ giả đều nhìn thấy một màn Vân Trung Hầu bị đánh chết.

- Vân Trung Hầu thật sự vẫn lạc sao?

Rất nhiều người đều cảm thấy không chân thực, còn tưởng rằng mình đang nằm mơ.

Có người cuối cùng cũng giật mình tỉnh lại, thốt lên:

- Tại sao Ninh Tiểu Xuyên lại đột nhiên nổi điên, liều lĩnh giết vào Vân Trung Hầu Phủ, san bằng toàn bộ Vân Trung Hầu Phủ như vậy? Chẳng lẽ hắn không sợ bị Thánh Thượng trị tội sao?

Đây chính là vấn đề mà tất cả mọi người đều muốn hỏi.

Ninh Tiểu Xuyên hít một hơi thật sâu, tâm tình dần dần bình tĩnh lại, đưa tay thu lấy cổ đăng thanh đồng.

- Cái đèn lồng này chính là đồ tốt, lưu lại ý chí của Thiên Đế, chỉ cần có huyết dịch cấp bậc đủ cao làm dầu thắp thì uy lực có thể sánh ngang với Huyền Khí cửu phẩm. Hơn nữa, những phương diện khác của cái đèn lồng này còn huyền diệu hơn cả Huyền Khí cửu phẩm a.

Thiên Đế Nhận nói.


Huyền Khí cửu phẩm chính là vật chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, Ninh Tiểu Xuyên tự nhiên sẽ không khách khí, thu cổ đăng thanh đồng làm của riêng.

- Tại sao phải giết chết Vân Trung Hầu? Chính vì báo thù cho Cơ Hàn Tinh, báo thù cho cha mẹ Hinh Nhi, báo thù cho Mộ Dung Hoa và Hoàng Tam Chỉ, báo thù cho cả nhà Ngọc Ngưng Sanh, báo thù cho 70 vạn đại quân, cũng giúp ta trút hận một phen, thế nhưng… Tại sao trong lòng ta vẫn cảm thấy bi thương?

Ninh Tiểu Xuyên siết chặt nắm tay, có cảm giác mất mát không nói nên lời.

Thiên Đế Nhận ý vị thâm trường nói:

- Cơ Hàn Tinh dù sao cũng thích ngươi, thậm chí có thể nói là nàng vì ngươi mới chết trong tay Nhạc Vũ Dương. Tuy ngươi không giết Bá Nhân, nhưng Bá Nhân vì ngươi mà chết (*). Ngươi cảm thấy áy náy và lạc lõng cũng là chuyện bình thường. Thế nhưng, ngươi bây cũng có thể xem là báo thù cho nàng, đích thân giết chết Nhạc Vũ Dương, cũng không phụ lòng nàng. Võ giả luôn phải trải qua nhiều đắng cay khổ ải, bằng không thì làm sao có thể luyện ra được võ tâm đao thương bất nhập chứ? Ngươi chính là thiên tài vạn năm khó gặp, ánh mắt phải luôn nhìn về phía trước, không thể vì áy náy nhất thời mà làm trễ nãi tu hành.

(*) Điển cố (chú thích ở dưới)

Ninh Tiểu Xuyên khẽ lắc đầu, nói:

- Cơ Hàn Tinh không phải bị Nhạc Vũ Dương giết chết.

Sau khi Ninh Tiểu Xuyên tỉnh táo, liền nghĩ thông suốt điểm mấu chốt, nếu như Nhạc Vũ Dương thật sự muốn giết Cơ Hàn Tinh, vậy tại sao phải móc tim của nàng? Chỉ cần một ngón tay của hắn cũng đủ khiến Cơ Hàn Tinh hồn phi phách tán rồi.

Giải thích duy nhất chính là, Cơ Hàn Tinh tự móc tim của mình ra để trả công ơn nuôi dưỡng và ân thụ nghiệp của Nhạc Vũ Dương, đồng thời kết liễu tính mạng của mình.

Cuối cùng nàng vẫn chết trong tay bản thân, không ai có thể ngăn cản được.

Nhạc Vũ Dương là hung thủ bức tử nàng, vậy chính Ninh Tiểu Xuyên chẳng lẽ lại không có trách nhiệm?

Đây mới là nguyên nhân thực sự khiến Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy áy náy, có lẽ mình phải suy nghĩ thật kỹ, rốt cuộc tiếp theo nên đi con đường như thế nào.

Bây giờ là Cơ Hàn Tinh, vậy tiếp theo sẽ là ai? Ngọc Ngưng Sanh? Nhiếp Lan Chi?

Ninh Tiểu Xuyên đã cố hết sức không làm các nàng tổn thương, thế nhưng, lại khiến cho mỗi người đều bị tổn thương.

Ầm ầm ầm...

Ba trăm tên Hắc Giáp Quân tiến đến bên ngoài Vân Trung Hầu Phủ, vây quanh Vân Trung Hầu Phủ đã biến thành một mảnh đất khô cằn, một lão thái giám mặc quan phục thanh cưu sắc đi tới, âm trầm nói:

- Đại Đế có lệnh, Ninh Tiểu Xuyên lập tức tiến cung diện thánh!

(*) Điển cố: Vào thời Tấn Trung Tông, trọng thần trong triều là Vương Đôn khởi binh làm loạn, kỳ huynh (anh họ) Vương Đạo và cả gia tộc bị dính líu, ở ngoài cung chờ tội. Chu Bá Nhân vào cung, Vương Đạo xin giải thích nhưng Chu Bá Nhân không để ý. Tích cực nói với hoàng đế là Vương Đạo có tội, nhưng cũng dâng sớ xin tội cho Vương Đạo. Vương Đạo không biết nên ghi hận trong lòng. Sau này Vương Đôn nắm quyền to, hỏi thăm Vương Đạo có muốn giết Chu Bá Nhân hay không, Vương Đạo không nói gì, rốt cuộc khiến Chu Bá Nhân bị giết. Sau đó Vương Đạo tìm được tấu chương trước kia của Chu Bá Nhân trong kho, mới bừng tỉnh hiểu ra, khóc lóc nức nở: "Ta không giết Bá Nhân, Bá Nhân lại bởi vì ta mà chết”