Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 237: Bí mật của Hải dương chi tâm



Điều tra rõ ràng vài tên Dong binh cũng không phải cố ý mưu sát Thác Lợi Á, Dương Lăng cho nhốt bọn họ lại, chuẩn bị qua một thời gian nữa sẽ xử lý, để tránh kích thích đông đảo Dong binh đang bất mãn trong lòng.
Thợ săn Công hội vừa mới thành lập, Lãnh địa cũng đang phát triển rất nhanh, bây giờ cần nhất là hoàn cảnh ổn định, tùy tiện xung đột với Dong binh công hội thì sẽ không có gì tốt với Thợ săn Công hội và Lãnh địa.
Đương nhiên, tạm thời bây giờ ẩn nhẫn, nhưng cũng không có nghĩa là tùy ý đám Dong binh muốn làm gì thì làm ở trên Lãnh địa. Đem giam đám Dong binh gây sóng gió, không những tránh được việc gia tăng xung đột với giữa Thợ săn và Dong binh, cũng có thể chấn nhiếp đông đảo đám Dong binh.
Ngoài ra, lợi dụng lực lượng của các Đại thương hội, cũng có thể chậm lại mâu thuẫn và xung đột giữa Thợ săn và Dong binh. Dù sao, các Đại thương hội cần phải có sự ủng hộ của Lĩnh chủ, thậm chí ở rất nhiều nơi, các Đại thương hội có ích lợi chung với Lãnh địa. Rất nhiều việc, các Đại thương hội không cần nhiều lời cũng sẽ tự động bảo vệ ích lợi chung của hai bên. Nguồn: http://truyenfull.vn
Phía sau mỗi một Thương hội thành công thì hầu hết đều là một gia tộc khổng lồ, có quan hệ phức tạp với các thế lực khắp nơi. Do bọn họ ra mặt hòa giải mâu thuẫn giữ Thợ săn Công hội và Dong binh công hội sẽ là biện pháp thích hợp nhất.
Đối với thương nhân thì hoàn cảnh ổn định là điều bắt buộc với việc kinh doanh, không ai nguyện ý đến kinh doanh ở một nơi luôn xung đột. Ngoài ra, thông qua việc hòa hoãn xung đột giữa hai Công hội là có thể thu hẹp khoảng cách với Dương Lăng, đối với bọn họ mà nói đúng là trăm lợi mà không có một hại.
Hơn một ngày trôi qua, thấy Thợ săn Công hội cũng không cướp đi nhiệm vụ gì của mình, lợi ích cũng không bị thương tổn, đám Dong binh từ từ yên tĩnh lại. Nhưng là, không ai biết tình hình này có thể duy trì bao lâu, Thợ săn Công hội mở rộng thì mâu thuẩn và xung đột giữa hai bên là điều không thể tránh khỏi.
Phong ba trôi qua, Cáp Thản Gia yêu cầu mãi, Dương Lăng không thể không vào Đặc Lạp Tư rừng rậm vẽ lại địa hình mấy hiểm địa. Trước khi đi, hắn triệu tập đám người Trưởng lão địa tinh, Cổ Đức và Duy Áo Lạp, chuẩn bị giao phó vài chuyện quan trọng.
Cảng khẩu hoặc là một số kiến thiết có thể chậm lại một chút, nhưng Binh công tràng và Thợ săn Công hội nhất định phải nhanh chóng đi vào quỹ đạo, trầm ngâm một lát. Hắn từ từ nói: "Cổ Đức, nhất định phải hoàn thiện Binh công tràng thật nhanh. Đồng thời, cũng phải nhanh chóng hấp thu Dã man nhân và Bộ lạc bản xứ vào Thợ săn Công hội, nhanh chóng tăng cường quy mô và thực lực của Công hội"
"Vâng, đại nhân" Cổ Đức lớn tiếng nhận lệnh, chần chờ một lát liền nói: "Đại nhân, muốn nhanh chóng đề cao thực lực của Thợ săn Công hội, Liệp ma tạp phiến không thể thiếu. Ngươi có thể xem"
Liệp ma tạp phiến?
Mặc dù Cổ Đức còn chưa nói hết, nhưng Dương Lăng không suy nghĩ nhiều cũng hiểu được hắn hy vọng mình luyện chế nhiều Liệp ma tạp phiến. Đáng tiếc, hầu hết Thợ săn có ma lực quá thấp, cho dù luyện chế Liệp ma tạp phiến nhiều hơn nữa, bọn họ cũng không thể sử dụng. Với nhận thức của mình với giam cầm cấm chế hiện thời, trong thời gian ngắn khó có thể đột phá lớn, không thể nào cải thiện được Liệp ma tạp phiến.
Khả năng của tộc Địa tinh rất tốt, có thể vẽ một tòa Ma pháp trận tập trung năng lượng trên Liệp ma tạp phiến. Đế cho người thường không có ma lực sử dụng Liệp ma tạp phiến không phải không có khả năng. Đáng tiếc, Ma pháp trận Địa tinh cơ bản không thể chế tác đại trà, cho dù thí nghiệm thành công thì số lượng hàng tháng cũng rất thấp. Đối với Thợ săn Công hội quy mô càng lúc càng lớn thì quả thực như giọt nước trong đại dương.
Dặn dò đám người Trưởng lão địa tinh và Duy Áo Lạp vài câu, Dương Lăng không hề chần chờ, cưỡi Thú một sừng nhanh chóng rời đi.
Sau khi tiến vào Đặc Lạp Tư rừng rậm, hắn thu hồi Thú một sừng lại. Giơ thanh Huyết Tinh Linh chủy thủ sắc bén lên rồi chạy thật nhanh trong rừng rậm. Sau khi tiến giai đến cảnh giới Thiên vu, thân thể hắn nhẹ như Yến, thể lực sung mãn. Giống như con cá linh hoạt di chuyển trong biển rừng, ghi chép lại địa hình đi qua.
Có dị năng Thụ nhãn, cảm giác cường đại, bây giờ cho dù hắn không triệu Ma thú ra tuần tra cũng có thể cảm giác rõ ràng nhất cử nhất động xung quanh. Bất kể là đại thụ hay là mỗi một cây Mạch tư thảo đều tản mát ra một cảm giác thân thiết.
Căn cứ Vu Tháp giải thích, Luyện Hồn Thuật có thể xóa bỏ trí nhớ của vạn vật, đánh tan Linh hồn của chúng hoặc là trực tiếp hấp thu Linh hồn của chúng. Ngược lại, cũng có thể chạm vào và làm mạnh Linh hồn của chúng lên, thậm chí mạnh mẽ triệu hồi lại Linh hồn của bọn chúng đã biến mất trong trời đất.
Mặc dù mới chỉ sắp tu luyện đến Luyện Hồn Thuật trung cấp, nhưng Dương Lăng cảm giác dường như đã tiến vào một trời đất mới. Cùng là một cái cây, trước kia hắn chỉ có thể cảm giác được ba động thân thiết tản mát ra từ đối phương, nhưng bây giờ dường như nhìn thấy một tinh linh đang nhảy lên.
Triệu ra một đội Giác phong thú hộ thể, Dương Lăng nhắm hai mắt lại, dựa vào khả năng Thụ nhãn đi thật nhanh trong rừng rậm. Vừa chạy vừa cảm xúc ba động thân thiết phát ra từ các loại thực vật, lướt đi như cơn gió trên mặt tuyết, chỉ để lại một chuỗi dấu chân nhàn nhạt mơ hồ.
Làm sao để nhanh chóng vẽ lại địa hình hai bên đường, chẳng lẽ chỉ có thể dùng bút không ngừng vẽ lại địa hình?
Thông qua dị năng Thụ nhãn và Giác phong thú cảm giác giác được địa hình xung quanh, Dương Lăng khe khẽ nhíu mày. Đặc Lạp Tư rừng rậm trải dài hàng ngàn ngàn dặm, không ai biết được khu rừng rậm lớn nhất của đại lục này rộng bao nhiêu.
Trưởng lão Khắc Lỗ Y Phu mặc dù đại khái nói cho hắn biết phương vị mấy hiểm địa, nhưng nếu sử dụng bút từ từ vẽ lại, vậy đến ngày tháng năm nào mới có thể hoàn thành nhiệm vụ?
Hải dương chi tâm có khả năng ngay lập tức ghi chép địa hình hải dương, vậy có thể ngay lập tức ghi lại địa hình rừng rậm không?
Nhớ đến Hải dương chi tâm tìm được trên người sát thủ Lưu Độc, Dương Lăng trong lòng vừa động, nhanh chóng lấy từ Không gian giới chỉ ra. Chọn một chỗ cao khoanh chân ngồi xuống, chỉ huy đông đảo Giác phong thú tuần tra cảnh giới xung quanh, cẩn thận quan sát Hải dương chi tâm thần bí.
Hải dương chi tâm to như nắm tay, ánh sáng tối lưu động bên ngoài, toàn bộ là một màu xám xịt. Cảm giác lạnh lẽo, ngón tay vừa chạm vào liền thấy tê cóng, giống như chạm phải một khối băng cứng lạnh như băng.
Chẳng lẽ, bỏ vào trong nước mới có tác dụng?
Quan sát cả nửa ngày cũng không thể lĩnh ngộ cách sử dụng Hải dương chi tâm, Dương Lăng lắc đầu. Đưa mắt nhìn bốn phía, thấy xa xa có một hồ nhỏ, quyết định triệu Thú một sừng ra, chuẩn bị nhanh chóng lao đến xem hiệu quả. Sau khi tiến giai đến Thiên vu, mặc dù tốc độ của hắn khác xa ngày xưa, nhưng so sánh với Thú một sừng vẫn kém rất nhiều.
Cưỡi Thú một sừng tốc độ kinh người, không lâu sau hắn nhanh chóng chạy đến mục tiêu.
Từ xa nhìn lại, hồ nhỏ chỉ to như cái hộp diêm, nhưng đi vào trong nhìn thì thấy mặc dù không lớn nhưng cũng to bằng một nửa sân đá bóng. Có lẽ do nước suối chảy nên hồ không đóng băng, chỉ là ở quanh hồ có một vòng khối băng to nhỏ. Nhìn qua dòng nước suối trong suốt, còn có thể nhìn thấy một con cá nhỏ đang bơi lội.
Cẩn thận, vì đề phòng bất trắc, Dương Lăng triệu Lang chu vương ra, để cho nó giăng một mặng nhện chắc chắn. Đặt Hải dương chi tâm vào trong đó rồi từ từ đặt nó vào trong nước.
Cô.
Vừa bỏ vào trong nước, Hải dương chi tâm đang xám xịt toát ra một chuỗi bọt nhỏ, liên miên không ngừng, hình thành một xoáy nước nhỏ trên mặt nước.
Bên trong Hải dương chi tâm, rốt cuộc che dấu bí mật gì?
Tò mò, Dương Lăng cẩn thận phát ra một tia Tinh thần lực, từ từ tới gần Hải dương chi tâm thần bí. Rất nhanh, hắn phát hiện vài chỗ cổ quái.
Thì ra, mặt kệ hắn phát ra Tinh thần lực mạnh mẽ tới Hải dương chi tâm đều giống như gặp phải một cái cửa không có cửa mà vào, thúc thủ vô sách. Nhưng bây giờ thì khác, Tinh thần lực vừa tới gần đã như gặp phải cái động không đáy bị hấp thu không còn một mảnh, một đạo ánh sáng lóe lên trên mặt ngoài của Hải dương chi tâm.
Ồ, kỳ quái, còn có thể tự động hấp thu Tinh thần lực?
Sau một lát chần chờ, Dương Lăng dứt khoát khoanh chân ngồi xuống, vừa mặt niệm vu quyết và thông linh pháp thuật hấp thu thiên địa linh khí xung quanh; vừa từng bước gia tăng Tinh thần lực tản mát, chuẩn bị lục lọi Hải dương chi tâm thần bí.
Sau khi tiến giai đến Thiên vu, ngoại trừ thần lực tăng cường thì quan trọng nhất đó là khống chế Tinh thần lực đã khác xa ngày xưa. Cảm giác càng ngày càng mạnh, kỹ xảo không chế Tinh thần lực đưa ra ngoài càng ngày càng thành thạo.
Bên trong Đặc Lạp Tư rừng rậm tràn ngập thiên địa linh khí, lúc nào cũng có thể hấp thu Sinh mệnh năng lượng, bổ sung Tinh thần lực tiêu hao. Không có gì phải lo lắng, Dương Lăng tận tâm thăm dò sự huyền bí của Hải dương chi tâm, Tinh thần lực khổng lồ đổ ra thật nhiều.
Theo từng đạo ngân quang léo lên, Hải dương chi tâm rốt cuộc có biến hóa rõ ràng. Ngân quang lưu động, càng lúc càng sáng, giống như một cái bóng đèn nhỏ được nạp điện.
Sau khi hao phí đại lượng Tinh thần lực, Dương Lăng rốt cuộc thuận lợi đưa ý thức chìm vào bên trong Hải dương chi tâm.
Bên trong Hải dương chi tâm là hàng ngàn vạn thủy tinh cầu nho nhỏ, giống như bầu trời đầy sao, hoặc giống như cát trong sa mạc, nhiều vô số kể. Mỗi một thủy tinh cầu cũng đều đang không ngừng chuyển dộng, khi thì trái, khi thì phải, có khi thậm chí "Hô" một tiếng thì liền biến mất bóng dáng"
Một viên thủy tinh cầu vận động thì dường như không có quy luật gì, nhưng nhìn từ xa thì phát hiện thấy hàng ngàn hàng vạn Tử tinh tệ tập hợp cùng một chỗ sẽ hình thành một đồ án khó hiểu, lúc phân lúc tụ, giống như một tòa Ma pháp trận phức tạp.
Lấy máu huyết dẫn, lấy Vu lực và Tinh thần lực làm gốc, nắm trong tay thiên địa vạn vật.
Nhớ đến giải thích của Vu Tháp về giam cầm cấm chế, nhìn vô số thủy tinh cầu nho nhỏ, Dương Lăng trong lòng vừa động. Đem Hải dương chi tâm khỏi mặt nước, cắn nhẹ ngón trỏ rồi nhẹ nhàng đặt lên, mặc niệm vu quyết, kiệt lực thi triển giam cầm cấm chế. Nhất thời, Vu lực và Tinh thần lực khổng lồ lao ra, nhanh chóng thẩm thấu vào bên trong Hải dương chi tâm thần bí.
Ma Thú Lĩnh Chủ.