Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 327: Một Khắc Xuân Tiêu



Sau khi tĩnh tọa vài ngày, Dương Lăng đang ngồi trên mặt đất chặm rãi mở hai mắt, Băng Phong Khôi Giáp đột ngột hiện ra, nhiệt độ chung quanh kinh liệt giảm mạnh. Chỉ cần một ý niệm trong đầu, có thể nhanh chong đem Băng Phong Khôi Giáp thu hồi.
Mấy ngày nay Dương Lăng không chỉ khôi phục thương thế, mà còn từng bước nghiên cứu sự huyền bí của Băng Phong Khôi Giáp.
Dựa vào phương pháp luyện chế vũ khí được ghi chép trên phương tiêm bi, Dương Lăng dùng cách đơn giản nhất để luyện chế Băng Phong Khôi Giáp, có thể tùy lúc đem khôi giáp ẩn vào trong cơ thể, trong lòng vừa động, Băng Phong Khôi Giáp liền xuất hiện. Việc này giúp hắn hoàn toàn không rơi vào thế bị động khi bị tập kích bất ngờ.
Ngay cả Nữ Thần Băng Tuyết cường đại cũng không phát huy được một phần trâm thực lực của Băng Phong Khôi Giáp, điều này làm cho Dương Lăng thấy được cơ hội có thể trong một thời gian ngắn gia tăng thực lực của mình. Theo như lời Pháp Ân nói, chỉ cần mình hoàn toàn nắm vững sự huyền bí của Băng Phong Khôi Giáp, thực lực có thể đạt đến mức mà người khác khó tưởng tượng được. Đến lúc đó, không cần tìm hiểu bí mật sự biến mất của thượng cổ Vu sư, cũng có thể nghĩ biện pháp để trở lại địa cầu.
Mặc dù ở thế giới xa lạ này hiện giờ rất thoải mái, nhưng mỗi khi nghĩ đến việc không có biện pháp nào trở lại địa cầu, không cách nào gặp lại được phụ mẫu, Dương Lăng cảm giác vô cùng tiếc nuối cùng mất mát.
Nếu đến một ngày có thể tìm được biện pháp tự do đi lại giữa Thái Luân đại lúc và Địa Cầu, như vậy mới là hoàn mỹ!
Thất thần một lát, Dương Lăng đem ra chiến lợi phẩm thu được từ trận chiến với Đỗ Tạp Tư, một viên Hoàng Kim cự long tinh hạch, một viên mộc long tinh hạch ngàn năm, còn có một bình tánh mạng kết tinh trân quý.
Tự mình nuốt vào hay là…
Nhìn hai khỏa cự long tinh hạch, Dương Lăng một thoáng chần chừ.
Đỗ Tạp Tư sỡ dĩ có thể hóa thân thành hoàng kim cự long, ngoài trừ việc sử dụng Đức Lỗ Y chung cực biến hình thuật, quan trọng chính là do hắn nuốt vào khỏa hoàng kim cự long tinh hạch ẩn chứa năng lượng khổng lồ này. Hoàn toàn không thể nghi ngờ, chỉ cần mình hấp thu năng lượng của khỏa hoàng kim tinh hạch này, thực lực có thể nhanh chóng tiến giai.
Mộc long trời sanh đã là cao giai ma pháp sư tự nhiên hệ, khi bị thương tốc độ khôi phục kinh người, được đại lục xưng tụng là bất tử ma thú. Điểm này hoàn toàn có thể thấy rõ khi Đỗ Tạp Tư chiến đấu cùng với Hắc Long vương.
Nói về sự cường hãn của cơ thể, cho dù có khả năng hóa thân thành hoàng kim cự long, Đỗ Tạp Tư có tu luyện thêm một trăn năm nữa cũng chưa chắc đã là đối thủ của siêu giai ma thú Hắc Long vương. Nhưng dựa vào khả năng khôi phục thương thế cực nhanh của mộc long tinh, hắn hoàn toàn có khả năng làm cả hai phải lưỡng bại câu thương, làm cho Hắc Long Vương cường đại tổn thương nghiêm trọng.
Nếu chính mình có khả năng dung hợp được khỏa mộc long tinh này, năng lực của cơ thể có thể tăng một bước lớn. Bất quá mình đã có Băng Phong Khôi Giáp khả năng phòng ngự cực kỳ cường đại, nếu chính mình nuốt vào không bằng đem cho Hắc Long vương, làm thân thể hắn thêm cường hãn, khả năng khôi phục thương thế cực nhanh, trở thành một thủ hạ đắc lực.
Có một số việc chính mình không tiện ra mặt, Thi vu vương thực lực rất mạnh nhưng tạm thời không thể bại lộ thân phận cùng thực lực, chính như vậy bên người mình cần phải có thêm một trợ thủ cường đại. Mà không thể nghi ngờ, Hắc Long vương chính là lựa chọn tốt nhất. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Việc này không nên chậm trễ!
Đã quyết định chủ ý, Dương Lăng triệu hồi Hắc Long vương, để cho hắn đem mộc long tinh ngàn năm nuốt vào.
"Đại nhân….!"
Sau khi biết được ý định của Dương Lăng, Hắc Long vương cảm động không thôi. Là một cự long vương, hắn hoàn toàn hiểu được sự trân quý của mộc long tinh ngàn năm.
Vì khỏa mộc long tinh ngàn năm này mà Hoàng Kim cự long không màng đến việc vi phạm tộc quy mà xuống tay với mộc long, bây giờ lọt đến tay Dương Lăng, Dương Lăng lại đem bang cho mình!
" Đại nhân, ta…"
Cầm mộc long tinh trong tay, Hắc Long vương "Hô" một tiếng quỳ sụp trước mặt Dương Lăng.
Nhìn những vết thương nghiêm trọng trên người Hắc Long vương, Dương Lăng lấy ra một ít tánh mạng kết tinh, sau đó dùng nước trong hồ bên trong không gian Vu tháp hòa toan thành tánh mạng nước suối rồi đưa đến trước mặt Hắc Long vương:
" Ma Thú Lĩnh là gia viên của loài người, đồng thời cũng là thiên đường của ma thú. Lôi Khắc, ta hy vọng một ngày nào đó, ngươi sẽ trở thành ma thú chi vương! ( vua các loại ma thú >.<)
Ma thú chi vương?
Nhìn Dương Lăng đang ngồi khoanh chân trên mặt đất, lại nhìn tánh mạng nước suối cùng mộc long tinh trước mặt, Hắc Long vương Lôi Khắc không chần chừ, nuốt ngay mộc long tinh ngàn năm vào, sau đó uống một hơi dài tánh mạng nước suối, lẳng lặng dung hợp năng lương của mộc long tinh ngàn năm.
Bóng đêm dày đặc, nhìn ánh trăng mông lung, Dương Lăng đem Hắc Long vương vào trong không gian Vu tháp, thu hồi lại hoàng kim cự long tinh hạch cùng tánh mạng kết tinh, Dương Lăng lập tức đi đến nằm trên chiếc giường lớn của mình, cả người mệt mõi, không lâu đi vào mộng đẹp.
Không biết qua bao lâu, khi trời chạng vạng sáng, Dương Lăng cảm giác bên ngoài sân truyền đến tiếng bước chân khe khẽ. Sau một lúc chần chừ, lại chậm rãi đi đến, rất nhanh truyền đến một mùi hương quen thuộc.
Vưu Na hay Ngả Lỵ Ti?
Bên trong sân có bày cấm chế, không am hiểu biện pháp xuất nhập, ngoại nhân tuyệt đối không thể tiến đến gần. Đừng nói là Thiên bảng sát thủ, ngay cả lĩnh vực cưởng giả dùng vũ lực công phá, cũng không thể trong một thời gian ngắn mà tiến vào được.
Di, không đúng!
Lúc nửa đêm thế này, Vưu Na rất ít khi tiến đến, tiểu nha đâu Ngả Lỵ Ti hay thẹn thùng càng không, ngoài trừ hai nàng, ở bên trong tòa thành rốt cuộc còn ai biết biện pháp tiến nhập, chẳng lẻ là…
Nghe mùi hương nhàn nhạt quen thuộc truyền đến, Dương Lăng trong lòng vừa động.
Người đến cước bộ rất nhẹ, lòng bàn chân như có đệm, không phát ra tiếng động nào, tựa như một bóng u linh, đi vài bước lại dừng, phảng phất như do dự điều gì.
"Dương đại ca, Dương đại ca"
Người đó đến gẩn bên giường.
Nhẹ nhàng kêu vài câu, phảng phất như sợ đánh thức Dương Lăng, giọng nói nhu hòa, có một chút khẩn trương, một chút ưu thương.
Tác Phi Á, chính là Tác Phi Á?
Nghe âm thanh quen thuộc nó, lại nghe mùi hương quen thuộc đã lâu chưa được ngửi, Dương Lăng không cần mở mắt cũng có thể khẳng định ai len lút đi đến bên cạnh mình. Dương Lăng vốn vừa định mở mắt nhưng bất chợt cảm giác có một giọt nước mắt rơi trên mặt mình. Một giọt, hai giọt, rồi như cả một cơn mưa nước mắt rơi xuống mặt Dương Lăng.
" Dương đại ca, người thật sự bị thương?"
Nhớ đến lời nói của Vưu Na tại tinh linh bộ lạc, lại nhìn thấy nhiều vệt máu trên quần áo của Dương Lăng, Tác Phi Á hai mắt đỏ bừng, nước mắt theo đó mà tuôn rơi:
"
Tại sao, tại sao muội đã nói huynh đừng nên xung đột với Đỗ Tư Tạp mà huynh vẫn không nghe?"
Vuốt vệt máu trên quần áo của Dương Lăng, Tác Phi Á lệ rơi đầy mặt.
Vốn vài ngày trước, nàng giống như mọi ngày đều ngôi ngơ ngác một mình trong phòng, thì một gã tinh linh đến báo có một người người tự xưng Hồ tộc Vưu Na đến tìm nàng.
Được Vưu Na thành khẩn giải tích, Tác Phi Á rốt cuộc cũng hiểu được duyên cớ chuyện của Vưu Na và Dương Lăng, hoàn toàn giải được tâm kết vây khốn trong lòng mình thời gian qua. Biết Dương Lăng cùng với Đỗ Tạp Tư đại chiến, sau đó bị thương, nàng tức tốc chạy đền Ma Thú Lĩnh.
" Dương đại ca, ta đi tìm Đóa Lạp cô cô, trong tay cô cô còn có tánh mạng nước suối, huynh nhất định chờ muội quay trở lại!"
Nhìn Dương Lăng nằm im trên giường một lần nữa, Tác Phi Á hai mắt rưng rưng dứt khoát xoay người. Không nghĩ tới, ngay khi nàng chuẩn bị rời đi, một đôi bàn tay to lớn ôm lấy ngang hông nàng.
"
Thật là ngốc, chỉ cần muội luôn ở bên người ta, so với phục dụng nước suối còn tốt hơn nhiều!"
Dương Lăng gắt gao ôm chặc Tác Phi Á, nhẹ nhàng lau đi nước mắt trên mặt nàng.
"
Đưng lo lắng, đây chỉ là máu của địch nhận thôi, ta bận rộn quá, trong khoảng thời gian ngắn quên thay trường bào mà thôi!"
Ôm Tác Phi Á đã lâu, nhìn chiếc cổ trắng nõn cùng hai chân thon dài của nàng, lại hửi được mùi thơm mê người của xử nữ, Dương Lăng trong lòng một trận nhộn nhạo.
"
Dương đại ca, người không có gạt ta chứ?"
Cảm nhận được, trái tim Dương Lăng vẫn đập đều đặn có lực, không có vẻ bị thương, lại cảm nhận lòng ngực cứng cáp của hắn, Tác Phi Á vừa ngạc nhiên kinh hãi, vừa không khỏi một trận đỏ mặt.
"
Tác Phi Á, xin lỗi, lúc trước sau khi gặp phải sát thủ Lưu Độc, ta…"
"
Không cẩn phải nói nữa, Dương đại ca, muội cái gì cũng biết rồi, tất cả là tại muội không tốt!"
Tác Phi Á gắt gao ôm chặt lấy Dương Lăng, chẳng biết vì hưng phấn hay vì điều gì, mà nước mắt lại rời đầy.
"
Nga, vậy mụi nói như thế nào bồi thường cho ta đây?"
Chìm ngập trong biển tình, Dương Lăng rốt cuộc không nhịn được, tay phải từ từ len qua vạt áo của Tác Phi Á, cảm nhận được da thịt bóng loáng của nàng, bàn tay tham lam lại trượt lên trên đỉnh ngọc nữ phong, nhẹ nhàng se se hạt nhũ mẫn cảm của nàng.
"
Ân, Dương đại ca, không được, không muốn a" Tác Phi Á ngượng ngùng, khe khẽ đẩy Dương Lăng ra. Không nghĩ tới, chẳng biết lúc nào cả người mềm nhũn ra, không nhữn không đẩy được Dương Lăng ra, ngược lại còn làm cho hắn mạnh bạo hơn.
"
Tác Phi Á, ta yêu muội!"
"
Không, Dương đại ca, không nên, không muốn !" Cảm giác quần áo trên người từng cái từng cái rơi ra, Tác Phi Á vừa thẹn vừa nói:
"
Dương đại ca, Đại tế tu nói, không tu luyện đến nguyệt nữ đại tế ti, không thể thành thân, cũng không thể quan hệ nam nữ, nếu không sẽ không bao giờ tiến bộ được!"
Không thể quan hệ nam nữ?
Nhìn Tác Phi Á hai mắt đỏ bừng, Dương Lăng giống như từ trên núi mà rớt xuống vực, theo lời giải thích của nàng, rôt cuộc hiểu được mọi chuyện.
Nguyên lai trước đây Tác Phi Á đi đến tinh linh vương đình, tại đó được tinh linh đại tế ti chúc phúc cùng tẩy lễ, trở thành nữ tế ti trăm năm khó cầu của bộ lạc. Trước khi rời khỏi, Đại tế ti không chỉ phái thần điện thủ vọng giả Đọa Lạp hộ tống, còn chính miệng cảnh cáo nàng phải tu luyện đến nguyệt nữ đại tế ti trước, vạn vạn không được quan hệ nam nữ, nếu không sẽ hoàn toan mất hết công sức trước đây.
" Tác Phi Á, dù không thể quan hệ, những chúng ta cũng có biện pháp a!"
Nhìn trường thương đang vươn cao của mình, Dương Lăng hít sâu một hơi, sau đó cầm lấy bàn tay nhỏ bé của Tác Phi Á từ từ đi xuống.
"
A, Dương đại ca, chuyện này…"
"
Tác Phi Á, đừng sợ, nhẹ nhàng, khe khẽ vuốt ve nó. Ân, được rồi, cứ như vậy, cứ như vậy!"
Nhìn nụ cười của Tác Phi Á, lại nhìn cái miệng nhỏ nhắn xinh xắn của nàng, Dương Lăng vốn định ấn đầu của nàng xuống, nhưng suy nghĩ kĩ lại đành quên đi. Bữa ăn ngon phải được chuẩn bị cẩn thận, cứ từ từ chậm rãi sẽ có cơ hội. Nếu quá gấp gáp, sợ rằng có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, dù sao Tác Phi Á cũng còn là một tiểu cô nương chưa từng có kinh nghiệm trong chuyện này. ( ND: quáng quá cắn luôn một cái thì khổ)
" Dương đại ca, như thế này được chưa?"
"
Ân, nhanh lên một chút, nhanh hơn chút nữa!"
Cuối đầu nhìn thấy bàn tay nhỏ bé đang lên xuống của Tác Phi Á, nhìn nụ cười khe khẽ trong veo cùng với nét mặt động lòng người của nàng, Dương Lăng cảm giác được một trận kích thích hưng phấn chưa từng có.
Ma Thú Lĩnh Chủ.