Ngay khi Dương Lăng sắp tiêu hao hết nắm ma thú huyết châu và sinh mệnh nước suối cuối cùng thì rốt cuộc cũng thấy bờ biển phía xa xa, chỉ cần thêm hơn 2 ngàn dặm là có thể đến Hắc ám hiệp hội đại bản doanh, thành Ba Lạp Khắc. "Cha mẹ ơi, tên này không biết phải gọi là mình đồng da sắt hay là trâu bò đây!" Nhìn Hải yêu vương phía sau vẫn truy đuổi không ngừng, Dương Lăng lắc đầu. Từ ác ma đảo hải vực đến nơi này, ít nhất cũng hơn 20 ngàn dặm. Trong không gian giới chỉ của mình ma thú huyết châu xếp thành núi nay đã không còn, sinh mệnh nước suối cũng chỉ còn vài giọt, lại vừa mới bổ sung cho vu lực và tinh thần lực khô kiệt. Không ngờ cái lão già Hải yêu vương điên cuồng này cũng không dừng lại dù chỉ 1 lần, liên tục đuổi theo. Cho dù cắn răng thuấn di 2,3 ngàn dặm cũng vô phương cắt đuôi hắn, quả thật khi lên cơn giận giống như 1 con trâu điên, sức chịu đựng kinh người. "Sử dụng ma thú huyết châu và sinh mệnh nước suối như vậy cũng đủ để xuất ra Chiến hồn đao uy lực kinh người rồi!" Sờ sờ chuôi đao bên hông,"Hô" 1 tiếng Dương Lăng như 1 tia chớp lóe lên trong không trung, lướt qua bờ biển tiến thẳng đến đại bản doanh Hắc ám hiệp hội, thành Ba Lạp Khắc. Từ ác ma đảo đến nơi này hơn đường xa vời vợi, nếu không có ma thú huyết châu và sinh mệnh nước suối bổ sung, đã bị lão gia hỏa biến thái Hải yêu vương đuổi kịp. Nếu không có Chiến hồn đao uy lực kinh người, cũng vô phương phản kích làm cho Hải yêu vương phải lưu lại vài phần dư lực để hộ thân tránh bị đối phương đánh trọng thương. Dương Lăng rất khổ nhưng hắn nào biết trong lòng Hải yêu vương càng khổ không nói thành lời. Không ngờ sống dai đến giờ, hắn chưa thấy ai như tên Dương Lăng giảo hoạt này. Vốn dựa vào tốc độ siêu tưởng và thần lực hùng hậu, hắn còn tưởng là không bao lâu có thể dễ dàng giết được Dương Lăng đang dần kiệt sức. Ai mà biết được rằng đuổi bắt nhau 1 ngày 1 đêm, mình cũng mệt mỏi muốn chết. Thần lực 10 phần hao hết 7,8. Nhưng cái tên Dương Lăng này lại sanh long hoạt hổ (ND: ý nói trở nên khỏe mạnh), tốc độ không hề giảm mà lại có phần nhanh hơn. Quái vật, chắc chắn là quái vật trước giờ chưa hề có! Một lần nữa nhìn lại tốc độ của Dương Long, Hải yêu vương tức xì khói, nghiến chặt răng. Nhìn tới nhìn lui, Dương Lăng cũng chỉ là 1 hạ vị thần, nhưng là, lần này đến lần khác đuổi không kịp. Tuy thực lực mình không phải rất mạnh nhưng kẻ khác vẫn khó lòng phòng bị quái chiêu. Cái tên Dương Lăng này vào lúc nguy hiểm nhất lại dùng thuấn di tránh thoát, gia tăng khoảng cách rồi lại chậm rãi bay phía trước dụ mình nhanh chóng đuổi theo, sắp bắt kịp hắn lại thuấn di đột nhiên đánh lén, chỉ cần 1 đao, đắc thủ hay không đều bay ngược trở lại. Giảo hoạt, hết sức giảo hoạt làm người ta thiếu điều tức hộc máu. Nếu đuổi riết hắn sẽ lập tức hạ xuống rồi bay ngược lại ngay làm cho người ta không đảo chiều đuổi theo cũng không được, đổi tới đổi lui, tức cắn chặt răng. Nào là khích tướng nào là tinh thần kỵ sĩ để đâu, những phương pháp này đối với Dương Lăng là vô dụng. Chỉ có mình là khô hơi rát cổ nhưng hắn giống như gió thoảng bên tai. Lâu lâu quay trả đủa một câu làm Hải yêu vương giận đến run người. Hải yêu vương thề cho tới bây giờ hắn chưa đụng phải 1 tên giảo hoạt ghê tởm như vậy. Nếu lúc trước hận không được bẻ xương tên Dương Lăng này thì bây giờ hận không được trói hắn lại mỗi ngày cắt 1 đao hoặc xẻo 1 miếng thịt. Hô… Hai người ngươi đuổi ta né, rất nhanh xẹt qua 1 mảnh rừng rậm, lướt qua 1 tòa thành trấn. Không lâu sau, Hắc ám hiệp hội đại bản doanh ngày càng gần, xa xa thấy được pho tượng Hắc ám quân vương khổng lồ. "Ha ha, Hắc ám hiệp hội ư? Đúng là muốn chết, để xem ngươi còn nơi nào để chạy! " Đuổi theo Dương Lăng một ngày một đêm, Hải yêu vương không chỉ kiệt sức, mà đầu óc còn bị Dương Lăng thoắt đông thoắt tây làm cho hồ đồ. Bất quá nhìn thấy tượng Hắc ám quân vương ở xa xa, chợt hiểu được ý định của Dương Lăng, trong lòng mừng như điên. Nếu Dương Lăng chạy đến Hỏa thần sơn nơi Lôi Mông trú ngụ mà trốn thì quả là phiền toái. Nhưng là hắn lại chạy đến Hắc ám hiệp hội, đúng là đâm đầu vào chổ chết. Hắc ám tam đại cự đầu đã bị thương nặng, còn khó bảo vệ được thân. Chạy đến Hắc ám hiệp hội kêu cứu chẳng khác gì thiêu thân đâm đầu vào lửa. "Tốt, thật sự quá tốt, lần này có thể đem các ngươi giết luôn 1 lượt!". Hải yêu vương hưng phấn liếm liếm đôi môi khô khốc Cũng giống như Hải yêu vương, nhìn thấy thành Ba Lạp Khắc trước mắt, Dương Lăng cũng hưng phấn không thôi, chuẩn bị cùng Hắc ám tam đại cự đầu liên thủ giết chết Hải yêu vương. Nếu có đủ ma thú huyết châu và sinh mệnh nước suối hắn cũng trực tiếp chạy đến Hỏa thần sơn xa xôi hoặc là dẫn dụ Hải yêu vương làm tiêu hao bớt thần lực. Đáng tiếc là ma thú huyết châu và sinh mệnh nước suối đã cạn, chỉ có thể trông mong vào Hắc ám hiệp hội tổng bộ, thành Ba Lạp Khắc. Không biết rõ tình hình bên dưới, Dương Lăng không ngờ mình đã đâm đầu vào ngõ cụt. "Ồ, không ổn!" Chỉ còn cách 1 khoảng Dương Lăng trong lòng đột nhiên thấy bất an. Dọc theo đường đi, vô luận là thôn nhỏ hoang dã hay thành trấn phồn vinh, tất cả chỉ còn là những đám khói cuồn cuộn, xác chết không còn nguyên vẹn la liệt khắp nơi, không trung tràn ngập mùi máu tươi lởn vởn. Càng đến gần thành Ba Lạp Khắc, tình hình càng thêm trầm trọng, dường như đã trải qua một trận chiến vô cùng khốc liệt. "Chẳng lẻ, Hắc ám hiệp hội đã bị thất thủ?" Nhớ đến việc Hải yêu vương suất lĩnh đại quân tấn công, Dương Lăng trong lòng càng lúc càng bất an. Nhưng nhìn pho tượng của Hắc ám quân vương phía xa xa, trong lòng lại dấy lên tia hy vọng, tăng tốc phi hành. Đại quân của Ác ma đảo vô cùng tàn nhẫn, tràn qua chổ nào nơi đó chỉ còn là hoang phế. Nếu thành Ba Lạp Khắc đã bị công phá, thì pho tượng Hắc ám quân vương sao có thể còn. Quả nhiên, càng đến gần Dương Lăng phát hiện cả tòa thành Ba Khắc Lạp đều bao phủ bởi 1 đoàn ma pháp tráo màu đen. Trên tường thành, mặc dù vết máu loang lổ, nhưng binh lính nai nịt khôi giáp vẫn đứng đông đủ, dưới chân tường thành đầy những thi thể của hải tộc, máu chảy thành sông, tanh hôi lợm giọng. Cách cổng thành 5 dặm có 1 tòa doanh trại khổng lồ. Võ sĩ hải tộc cũng nạt nịt khôi giáp nhộn nhịp không ngừng đi tới đi lui, tựa như đang chuẩn bị cho 1 cuộc công thành mới "Quân địch xuất hiện, lập tức bắn tên, nhanh!" "Ma pháp sư, nhanh. Nhanh đến tháp năng lượng!" Thấy Dương Lăng và Hải yêu vương như tia chớp phóng vụt đến, binh lính trên tường thành kinh hãi vô cùng, lập tức khởi động công kích, xoay nổ tiễn nhắm tới. Theo sát, một tòa tháp năng lượng cũng vang lên những tiếng oanh minh, phát ra những băng trùy và hỏa cầu công kích muốn nghiêng trời lệch đất. Bị đại quân của Ác ma đảo vây hãm vài ngày, tổn thất vô cùng lớn. Thần kinh của binh lính phòng vệ thành đã căng như sợi dây đàn, đạt đến mức cực hạn, chỉ cần một ngọn gió lướt qua, một ngọn cỏ lay động, cũng là nguyên nhân cho 1 đợt công kích mãnh liệt. Tiếng ác của Ác ma đảo đã lan xa, bất kỳ ai trong đám binh lính phòng vệ cũng hiểu răng, thành Ba Khắc Lạp bị công phá thì không có ai có thể tránh khỏi kiếp nạn này. "Ta là Ma thú lĩnh chủ, mau mau mời trưởng lão của các người!" Dương Lăng lách được đám nỗ tiễn và ma pháp công kích dày đặc, phất tay triệu ra Thi vu vương và Cửu đầu xà Hải Đức Lạp, "bá" 1 tiếng rút soạt Chiến hồn đao sắc bén ra. Ma thú huyết châu và sinh mệnh nước suối đã sắp hết, không còn cách nào nới rộng khoảng cách. Cách tốt nhất là phải tận lực ngăn trở Hải yêu vương đang đuổi phía sau, cùng với Hắc ám tam đại cự đầu liên thủ giết chết hắn. Trốn vào không gian vu tháp cũng là 1 biện pháp nhưng tránh mặt nhất thời nào tránh được cả đời. Nếu Hải yêu vương cứ canh giữ ở bên cạnh, vậy lại càng chuốc thêm phiền toái. Về cơ bản mà nói, tiến vào không gian vu tháp ở nơi nào thì ra khỏi không gian vu tháp cũng ở nơi đó. Mặc dù năng lượng linh hồn tăng nhiều, thần thức cũng tăng theo, phạm vi lên đến hơn 2 ngàn dặm. Nhưng chỉ cần Hải yêu vương cứ canh giữ vùng phụ cận thì cũng không có cách nào thoát khỏi hắn, có khi lại còn bị hắn đánh lén. Nguồn: http://truyenfull.vn "Ha ha ha, tên đáng chết, để xem lần này ngươi có thoát được không?" Nhìn Dương Lăng đang lao xuống, Hải yêu vương ha hả cười to. Đuổi liên tục 1 ngày 1 đêm, rốt cuộc cũng bức Dương Lăng đến đường cùng. Ngoại trừ Cửu đầu xà vương Hải Đức Lạp còn có thể tạo ra cho hắn một chút uy hiếp, đám Thi vu vương và Hắc long vương căn bản là không đáng để hắn chú ý, đến càng nhiều chỉ chết càng nhiều mà thôi. "Lĩnh chủ đại nhân, quả nhiên là lĩnh chủ đại nhân. Nhanh, dừng hết các công kích!" "Oa, không xong rồi, Hải yêu vương đang ở đằng sau kìa!" Nhìn thấy Hắc long vương và Cửu đầu xà vương đang hóa thành bản thể, thống lĩnh phòng vệ binh nhanh chóng nhận ra Dương Lăng. Hiểu được ai đang đến lập tức hạ lệnh đình chỉ công kích, phái người thông báo cho Đại trưởng lão. Nhưng rõ ràng nhìn thấy tên Hải yêu vương đang bám sát Dương Lăng, hắn không khỏi kinh hoàng thất sắc. "Đại vương trở lại, là đại vương của chúng ta trở lại!" "Nhanh, toàn lực tấn công!" Thành vệ binh kinh hãi thất sắc nhưng đại quân của hải tộc lại mừng rỡ điên cuồng, thống lĩnh lập tức hạ lệnh xuất chiến. Đang trong lúc vây hãm thành Ba Lạp Khắc, đột nhiên Hải yêu vương rời đi khiến bọn chúng vô cùng bất an, không biết đã xảy ra chuyện gì. Bây giờ tận mắt thấy Hải yêu vương quay trở lại, nỗi lo chợt tan biến, trong lòng thở phào nhẹ nhõm. Không ai trong bọn chúng biết rằng, hang ổ của chúng đã chìm xuống đáy biển, đã hoàn toàn không còn đường về. "Ha ha, Hắc ám tam đại cự đầu đã bị thương nặng, còn thấy được bình minh của ngày mai hay không còn chưa biết. Bây giờ ta xem ngươi lần này có thoát chết được không? " Hải yêu vương hung hăng cười to. Nhớ đến nỗi hận trong lòng, nghiến răng quát lớn:"Phá hủy thành Ba Lạp Khắc xong, ta sẽ dẫn đại quân huyết tẩy Ma thú lĩnh, cho ngươi tận mắt chứng kiến thê tử và thân nhân bị lăng nhục, cho ngươi nhìn từng tòa thành trên lãnh thổ của ngươi bị phá hủy. Ha ha ha!" Hắc ám tam đại cự đầu bị thương nặng? Dương Lăng nghe qua thấy kinh hãi. Vốn vẫn nghĩ đây chỉ là quỷ kế của Hải yêu vương, nhưng nhìn thấy Hắc ám đại trưởng lão sắc mặt không còn chút máu xuất hiện trên tường thành, thấy Hắc ám đại thống lĩnh không còn cánh tay trái trong lòng cảm thấy càng lúc càng nặng nề. Đang hy vọng có thể liên thủ với Hắc ám tam đại cự đầu giết chết Hải yêu vương, không ngờ rằng cả 3 người đã sớm bị thương nặng. Bây giờ thì sợ không có cách nào chống lại Hải yêu vương mà còn e là đem đến cho Hắc ám hiệp hội 1 tai nạn kinh khủng "Ha ha ha, đi tìm chết, đi tìm chết đi!" Hải yêu vương cười to, phân chia làm hai. Bổn tôn giơ Quỷ đầu đao sắc bén, Phân thân thì thi triển ma pháp kinh khủng. "Phúc La Tát, không ngờ bị giam ở Bạo phong hải vực hơn ngàn năm, ngươi vẫn hồ đồ ngu xuẩn như vậy!" Ngay khi Hải yêu vương chuẩn bị tấn công, Dương Lăng cắn răng đưa Chiến hồn đao giơ lên chống cự, trên tường thành đột nhiên xuất hiện vài hình bóng quen thuộc. Kiếm Thần với một thân bạch y phấp phới, Tinh linh đại tế tự cầm ma pháp trượng trong tay, Hoàng kim sư tử tay cầm chắc trường thương không biết khi nào đã đến thành Ba Lạp Khắc. Biết được âm mưu ác độc của Hải yêu vương và Giáo hoàng, vì lợi ích chung của cộng đồng, các thế lực lớn rốt cuộc ũng liên thủ hành động. Ngay cả Hoàng kim sư tử vẫn có mối giao hảo với Giáo đình cũng xuất hiện. Thần ma mộ tráng sắp mở ra, lúc nãy ai cũng hy vọng không xảy ra chuyện gì lớn. Càng không hy vọng ác ma từ vị diện khác thông qua không gian liệt phùng mà phủ xuống Thái luân đại lục. Ma Thú Lĩnh Chủ.