Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 555: Chủ thần không gian



Người điên, đúng là một tên điên!
Nhìn Giáo hoàng điên cuồng ha hả cười to, mọi người đều lắc đầu, có điều trong khoảng thời gian ngắn không ai biết ra nên xử trí tên điên này ra sao. Ngay cả Lôi Mông thực lực kinh người cũng chỉ khẽ nhíu mày. Với thực lực cường đại hắn một kiếm giết chết mười hai tên đại thiên sứ mười hai cánh, hủy diệt linh hồn bọn họ, dứt khoát thực hiện việc giết người diệt khẩu. Kế tiếp, chỉ cần hoàn toàn phá hủy thế lực của Giáo đình thì cho dù có cá lọt lưới cũng không thể triệu hồi đại thiên sứ, không cách nào cầu viện với Vân trung thành. Cứ như vậy cho dù không cách nào hoàn toàn dấu diếm Vân trung thành nhưng ít nhất cũng không cho đối phương biết được tin tức trong thời gian ngắn.
Khác với đại thiên sứ mười hai cánh, giáo hoàng mặc dù thực lực không mạnh nhưng lại có thân phận đặc thù, đời đời được Quang Minh chủ thần chúc phúc, trong đầu có một tia linh hồn ấn ký của chủ thần nên muốn giết chết lão Giáo hoàng này mà lại không làm cho Quang Minh chủ thần chú ý là việc không hề đơn giản !
"Chỉ cần Quang Minh chủ thần biết được tin tức thì tất cả các ngươi chắc chắn đều sẽ bị giết hết, cùng chết cả, ha ha ha!" Thấy mọi người quả nhiên không dám coi thường vọng động, giáo hoàng ha ha cười to.
"Hừ, muốn chết!" Hắc ám Đại thống lĩnh hừ lạnh một tiếng rồi dẫn một đội Hắc ám kỵ binh xông tới, cho dù không cách nào giết chết lão giáo hoàng ghê tởm này cũng phải hành hạ hắn, cho hắn nếm thử tư vị sống không bằng chết.
"Bệ hạ, mau chạy đi!"
Vi Bá dẫn đám thánh đường võ sĩ gắt gao chặn lấy đông đảo Hắc ám kỵ binh, tận lực bảo vệ giáo hoàng . Thánh thành đã thất thủ, nếu giáo hoàng lại gặp bất trắc hoặc là bị nhốt lại thì Giáo đình vĩnh viễn cũng không có hy vọng phục hưng. Mặc dù hắn từ trước tới giờ vẫn không đồng ý với cách làm điên cuồng của giáo hoàng nhưng bất luận thế nào cũng không thể trơ mắt nhìn Giáo đình bị địch nhân hoàn toàn phá hủy.
"Dát dát dát. Chạy ? Ta xem các ngươi còn có thể chạy đi đâu!" Thi vu vương dát dát cười to rồi chỉ huy đông đảo ma thú quyết theo sát, vây chặt lấy giáo hoàng. Một đạo Tử vong văn ba rồi thêm một đạo thi bạo, trong nháy mắt đã giết chết hơn mười tên thánh đường võ sĩ bên cạnh Giáo hoàng.
Không ngờ, có lẽ vì tận trung với Giáo đình hoặc là vì sau khi đánh một trận đã hiểu rằng không còn đường để lui nên đám Thánh đường võ sĩ dưới sự chỉ huy của Vi bá quyết huyết chiến, ý đồ bảo vệ cho giáo hoàng chạy thoát. Hắc ám thánh đường võ sĩ thì ẩn thân rồi dụng loan đao huy vũ. Quang Minh thánh đường võ sĩ cũng thi triển ma pháp cao cấp, trước sau tất cả đều cắn răng vọt tới trước, không tiếc cùng ma thú hoặc là Hắc ám kỵ binh chặn đường đồng quy vu tận.
"Hừ, nếu ngu trung như vậy các ngươi hãy chờ chôn cùng giáo hoàng đi!" Thấy nhóm Vi Bá quyết liệt phản kháng, chỉ huy đông đảo thánh đường võ sĩ huyết chiến, Dương Lăng hừ lạnh "Bá" một tiếng rút ra Chiến hồn đao rồi thông qua thổ độn thuấn di tới sau lưng hắn hung hăng chém xuống.
"Trưởng lão cẩn thận!" mắt thấy Dương Lăng đột nhiên xuất hiện sau lưng Vu Bá, một gã Hắc ám thánh đường kinh hãi, vừa hét vừa xông lại. Đáng tiếc, đã chậm mất một bước. Đao mang chợt lóe trong không trung, ca sát một tiếng đã dứt khoát chém đứt đầu Vu Bá. Ngay cả Hải yêu vương cũng không dám đón đở một đòn toàn lực của Dương Lăng thì người bình thường lại càng không cần phải nói. Cường giả lĩnh vực trở xuống chỉ trúng một chiêu là chết!
Ngao …..
Cửu đầu xà vương Hải Đức Lạp rít lên một tiếng từ trên cao phủ xuống, nghiền nát một gã hắc ám thánh đường đang định công kích Dương Lăng, chín đầu khua động phát ra một vòng lại một vòng ma pháp công kích uy lực cường đại, hỏa cầu, băng trùy cùng phong nhận các loại công kích rợp trời. Hắc long vương cùng Phi long vương cũng theo sát sau đó mãnh liệt mà lên, triển khai công kích như cuồng phong bão táp. Rất nhanh, từng hộ vệ bên người giáo hoàng một người lại tiếp một người xuống. Có tên bị đại đao của Hắc ám kỵ binh chém thành mảnh nhỏ, có tên bị chiến mã đạp thành nhục tương …..
"Thần thuyết, dụng thánh quang tịnh hóa linh hồn dị giáo đồ, chúng ta ….." Giáo hoàng cầm trong tay một quyển thánh kinh cổ phác thi triển Đại dự ngôn thuật, lão phát ra một vòng thánh quang chói sáng, trong nháy mắt công kích linh hồn hơn mười gã Hắc ám kỵ binh. Toàn thân lão đều bao phủ trong thánh quang nên không sợ băng trùy cùng hỏa cầu rợp trời của cửu đầu xà vương Hải Đức Lạp. Thực lực của giáo hoàng cũng không phải rất mạnh nhưng thánh kinh được tự tay Quang Minh chủ thần chúc phúc lại không phải chuyện đùa!
"Kết thúc, hết thảy đều kết thúc rồi, đầu hàng đi!" Ngay lúc giáo hoàng giơ thánh kinh trong tay chuẩn bị công kích Dương Lăng thì Hoàng kim sư tử rốt cục đã ra tay, hung hăng đâm tới một kích.
Hô …..
Trường mâu hóa thành một đạo ngân quang lóe lên trong không trung, trong nháy mắt đã xuyên thủng màn thánh quang hộ thể của giáo hoàng "Phốc" một tiếng đâm vào trong ngực lão, không chỉ phá hỏng Đại dự ngôn thuật mà còn trực tiếp ghim cả người lão xuống đất.
"Bệ hạ. bệ hạ ….."
"Bệ hạ ….."
Đám thánh đường võ sĩ vừa hét vừa xông tới ý đồ bảo vệ Giáo hoàng đang bị ghim dưới đất nhưng đáng tiếc dưới sự tấn công mãnh liệt của mọi người ngay cả năng lực tự bảo cũng không có chứ đừng tính đến chuyện bảo vệ giáo hoàng chạy thoát. Rất nhanh, tất cả đều nhất nhất ngã xuống, chỉ còn lại một mình giáo hoàng.
Cùng lúc đó, dưới công kích hung mãnh của liên quân cả tòa thánh thành đã hoàn toàn thất thủ, hỏa quang rực trời, thi thể rải khắp mặt đất, máu đỏ ngập khắp ngõ ngách thánh thành, uy chấn cả Thái Luân đại lục. Giáo đình từng vang danh khắp đại lục chính thức bị tiêu diệt. Pho tượng thiên sứ khổng lồ tượng trưng cho Giáo đình bị kéo đổ dưới tiếng gầm thét rung trời!
"Ha ha ha. Giết …… có bản lãnh thì hãy giết ta đi!" Cho dù bị trọng thương nhưng Giáo hoàng vẫn điên cuồng, thâm độc nhìn Dương Lăng cùng những người khác. Nháy mắt từ thiên đường đã rơi xuống địa ngục, chứng kiến Giáo đình bị hủy diệt đã khiến giấc mộng trong lòng lão bị phá hủy hoàn toàn. Giấc mộng thống trị cả vị diện này giờ đây đã vô cùng xa xôi!
"Hắc hắc, muốn chết cũng khó a!" Hắc ám kỵ binh Đại thống lĩnh "Hô" một tiếng xuất hiện trước mặt giáo hoàng rồi nắm lấy cán trường mâu đang ghim trên người giáo hoàng xoay một chút khiến lão đau đến toàn thân đều run lên.
"A …… đồ ma quỷ. Chủ thần sẽ không buông tha cho ngươi đâu. Ngày nào thiên sứ quân đoàn phủ xuống, các ngươi tất cả đều sẽ không thể chết tử tế được!" Giáo hoàng kêu lên đau đớn nhưng vẫn cố nhịn đồng thời còn ác độc nguyền rủa Ba Bác Tát cùng tất cả đám đông.
Không được chết tử tế?
Nhìn giáo hoàng vẫn còn mạnh miệng sắc mặt Ba Bác Tát chợt lạnh đi, một đạp dẫm nát ngón tay giáo hoàng. Nhất thời, Giáo hoàng kêu rống lên đầy thảm thiết như heo bị chọc tiết, mười ngón tay liền tím ngắt, trong phút chốc lão tưởng như Ba Bác Tát vừa dẫm nát không phải ngón tay, mà là cả trái tim đều bị dẫm lên.
"A …… đồ ma quỷ, có …… có bản lãnh thì hãy giết ta đi!" Giáo hoàng kiệt sức lớn tiếng hét lên, lão đã đau đến cả người run run.
"Lôi Mông đại nhân, làm sao bây giờ?" Nhìn lão giáo hoàng như đã hóa điên, Hắc ám Đại trưởng lão lắc đầu quay về hướng Lôi Mông cất tiếng hỏi.
"Lão bất tử ở Vân trung thành rất phiền toái, cho dù không tự tới nhưng phái một chi chủ chiến thiên sứ quân đoàn lại cũng là một phiền toái không nhỏ!" Lôi Mông cau mày, dừng một lúc sau mới nói tiếp :"Như vậy đi, chúng ta cùng nghĩ biện pháp nhốt hắn lại là xong!"
Mặc dù không sợ chủ nhân Vân trung thành nhưng Lôi Mông đã quen với cuộc sống yên tĩnh nên không muốn bộc lộ thân phận chính thức, cũng không muốn trải qua cuộc sống cả ngày chém chém giết giết. Vì hòa bình của Thái Luân đại lục nên hắn không hề muốn xảy ra chuyện gì.
"Ta có cách nhốt lão lại vĩnh viễn rồi!" Dương Lăng phất tay đem giáo hoàng đang bị trọng thương thu vào Vu tháp rồi niết một thủ ấn thuấn di vào, chuẩn bị lệnh cho thiên sứ trưởng Áo Phỉ Lợi Á xây một tòa địa lao vĩnh viễn nhốt lại lão giáo hoàng điên cuồng kia.
"Chủ thần không gian?"
Bị Dương Lăng chuyển tới một không gian xa lạ đồng thời chợt thấy thánh kinh trong tay đã mất đi tác dụng khiến giáo hoàng kinh hãi thất sắc liền nhớ tới không gian của chủ thần trong truyền thuyết. Căn cứ ghi chép tuyệt mật của Giáo đình thì chỉ khi ở trong không gian của một chủ thần cường đại thì thánh kinh được Quang Minh chủ thần chúc phúc mới có thể mất đi tác dụng.
Nếu tại Thái Luân đại lục mà lão bị giết chết thì ngay lập tức chủ thần sẽ có cảm ứng, cho dù chết cũng có thể kéo Hắc ám tam cự đầu cùng Dương Lăng và những người khác theo nhưng giờ đang ở trong một không gian của chủ thần trong truyền thuyết thì sợ rằng dù bị địch nhân xẻ thành từng mảnh Quang Minh chủ thần cũng không nhất định có thể cảm ứng được cái chết của lão.
"Không …… không có khả năng. Tuyệt đối không có khả năng!" Tia hy vọng cuối cùng cũng tan biến khiến giáo hoàng hoàn toàn mất đi lý trí, vừa hét vừa lảo đảo chạy loạn lên về phía trước.
"Tôn kính bệ hạ, ngươi tiết kiệm chút khí lực đi, trong vị diện này cho dù hết đến vỡ cổ cũng sẽ không có bất cứ ai tới cứu ngươi đâu!" Dương Lăng lăng không phi hành theo sát phía sau giáo hoàng, nhìn bộ dáng lão điên khùng còn giải hận hơn so với một đao giết chết lão. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
"Không …… không có khả năng!" giáo hoàng tuyệt vọng chạy loạn lên, bất luận ra sao cũng không thể tin đã đi tới một chủ thần không gian, trong lúc vô tình chợt lao vào thú linh tế đàn đúng lúc khởi động.
"Đáng chết, tên hỗn đãn nào vậy ?" Nhìn giáo hoàng đang nhanh chóng bị thú linh tế đàn thôn phệ mà thú linh tế tự Áo Cổ Tư Đô gầy gò chỉ biết đứng nhìn. Mấy ngày nay vì thí nghiệm xem có thể lợi dụng một đám lang chu cùng một đám mãng xà hợp thành một đầu cường đại ma thú hay không ma hắn đã làm đến thiên hôn địa ám, thất bại một lần lại một lần nhưng không ngờ lần cuối cùng đang có chút hy vọng thì không biết từ đâu chui ra một gã điên thừa dịp hắn bận khởi động tế đàn trong nháy mắt đã tiến vào!
Một nhân loại cùng một đám hồng mao lang chu lại thêm một đám mãng xà sẽ hợp thành một quái vật dạng gì?
Áo Cổ Tư Đô đã hoàn toàn bó tay còn Dương Lăng vừa đến nhưng không kịp ngăn cản cũng đổ đầy mồ hôi.
Ma Thú Lĩnh Chủ.