Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 632: Giác long



" A....., cứu mạng, cứu mạng a....."
Tiểu ải nhân cả người loang lổ vết máu, vừa lớn tiếng thê lương cầu cứu, vừa lảo đảo nhảy vào lưu lãng giả doanh trại. Thoạt nhìn tựa hồ người bị trọng thương, nhưng trên thực tế tốc độ lại cực kỳ kinh người, tựa hồ giữa lúc sanh tử tồn vong bộc phát ra tốc độ trước nay chưa từng có.
Ngao.....
Ma thú lớn tiếng rít gào, như bầy ong vỡ tổ tràn đến, tốc độ bay nhanh phi thường. Liếc mắt một cái nhìn không thấy tới điểm cuối. Số lượng ma thú nhiều vô kể, dường như ma thú chung quanh hồ Bối Gia Nhĩ tất cả đều kéo tới. Giương nanh múa vuốt, gào rít rung trời, càng lúc càng điên cuồng!
" Nhanh, bảo vệ cổng doanh trại, nhanh!"
" Mọi người cùng tiến lên, nhanh!"
Nhìn ma thú dưới đất cuồn cuộn ập đến như thủy triều, xem phi hành ma thú trên không bay như muốn che kín bầu trời, mọi người cảm thấy da đầu tê dại. Một đám lưu lãng giả đứng gần cổng doanh trại tỉnh lại nhanh nhất lập tức có phản ứng, vừa hét vừa rút vũ khí, vội vả đóng cánh cửa gỗ thật dày lại.
Sau khi tiến giai đến thần giai, mọi người có thể lăng không phi hành, tốc độ bay nhanh. Đáng tiếc, trong không trung phi hành ma thú thật sự là quá nhiều, che cả mặt trời, liếc mắt một cái là thấy rùng mình. Tùy tiện bay lên không, có lẽ còn chưa kịp chạy đi đã bị phi hành ma thú điên cuồng đích đuổi, bủa vây xé thành từng thành mảnh nhỏ.
Sở dĩ dừng lại vài ngày tại doanh trại là vì mọi người muốn kết thành đội hành động, tránh ra thần giai ma thú đáng sợ khi đi ngang qua hồ Bối Gia Nhĩ. Ngay cả lưu lãng giả có thực lực cường thịnh cũng không dám tùy ý xông loạn, để tránh rơi vào vòng vây của đông đảo thần giai ma thú. Vốn mọi người vẫn chuẩn bị vui vẻ với nhau một buổi tối tại doanh trại rồi cùng nhau hành động. Không nghĩ tới, ở này một đêm cuối cùng, lại gặp chuyện như vậy.
" Nhanh, cùng tiến lên, bảo vệ cổng doanh trại, nhanh!" Một gã đại hán cầm trong tay chiến phủ chợt quát một tiếng, trong nháy mắt triển khai thần vực, ầm một tiếng hung hăng một búa bổ xuống mặt đất. Chỉ một thoáng ngoài cổng doanh trại ngoài cửa lớn vụt xuất hiện một đám địa thứ sắc bén, xuyên thủng mười mấy đầu ma thú chạy trước.
Sau khi chứng kiến gã đại hán ra tay, các lưu lãng giả kinh nghiệm phong phú nhanh chóng xuất ra công kích sở trường nhất của mình. Có người gương cung lắp tên, bắn ra ma pháp tiễn sắc bén, rít lên ô ô, có người cầm ma pháp trượng, thi triển ma pháp công kích trên diện rộng....., mong bảo vệ được doanh trại. Không ai phát giác ra tiểu ải nhân quỳ rạp trên mặt đất há mồm thở dốc đang lạnh lùng cười cười, không chú ý tới hàn quang trong mắt hắn chợt lóe qua. Càng không chú ý tới, tiểu tử kia không biết lúc nào đã biến mất không thấy.
Ngao.....
Mọi người phản kháng không những không hù dọa được ma thú, mà ngược lại mùi máu tươi nồng đậm càng kích thích thú tính hung hãn của chúng. Không chỉ có hướng cổng doanh trại hung mãnh đánh sâu vào, hai bên doanh trại vẫn tràn lên như thủy triều, nhanh chóng vây kín cả doanh trại, từ bốn phương tám hướng tạo thành những đợt sóng, sóng sau cao hơn sóng trước ập đến. Phi hành ma thú đen đặc từ trên trời lao xuống, như một đám mây đen nhanh chóng phủ kín doanh trại. Trong đó, không thiếu thần giai phi hành ma thú cường đại, những loại khác không nói, một đoàn giác long cánh dài vài trăm thước cũng đủ làm kẻ khác run rẩy kinh hoàng.
Ầm.....
Theo một tiếng nổ lớn cánh cửa gỗ thật dày bị một đám lục nhãn thiết bối sư thực lực thần giai phá vỡ thành mảnh nhỏ. Cảnh cửa chính rắn chắc trầm trọng rắn chắc dưới sự xông tới của đông đảo ma thú không chịu nổi một kích. Ma thú đông đen như thủy triều rầm rập tiến vào, điên cuồng công kích lưu lãng giả trong doanh trại, gặp ai giết nấy. Mấy chục lưu lãng giả đứng canh giữ cổng doanh trại trong nháy mắt bị ma thú bao phủ như giọt mật bị kiến bu.
Thần giai ma thú thật sự quá nhiều, mọi người cho dù thực lực cường thịnh trong nháy mắt cũng không ứng phó kịp. Giết vài đầu ma thú lập tức có đám khác bu lại, giết không kịp thở. Theo một âm thanh trầm đục vang lên, hàng rào gỗ bao quanh doanh trại đổ sụp, ma thú cuồng bạo mãnh liệt tràn vào.
" A....., chạy mau, chạy mau a!"
Mắt thấy tình huống trở nên xấu đi, một gã lưu lãng giả không để ý tất cả vội bay lên, mong muốn tránh né được đám phi hành ma thú đang may mắn bay ra. Không nghĩ tới, vừa mới bay lên đã bị một đám Giác long vây quanh, nháy mắt đã bị cự trảo sắc bén xé thành mảnh nhỏ. Một đám lưu lãng giả nhanh chóng kết trận lao ra bên ngoài, ý đồ kết thành đoàn đội tập trung lực lượng mở một đường máu lao ra, trong đội ngũ có vài tên cường giả có thực lực thượng vị thần đỉnh, một đám toàn lực ứng phó, nhưng chỉ mới đi ra không xa đã bị ma thú bao phủ. Đối mặt với cơn sóng ma thú liếc nhìn không thấy điểm cuối, thú tính điên cuồng, mọi người tình thế cực kỳ không ổn.
" Đại nhân, làm sao bây giờ?"
" Nhiều như vậy thần giai ma thú, làm sao bây giờ?" Nhìn ma thú đang bao vây doanh trại, mọi người da đầu tê dại, một đám khẩn trương nhìn Dương Lăng đang trầm ngâm. Nhất là đám kim sắc đấu bồng võ sĩ, hoảng sợ đến run người, sắc mặt người nào người nấy tái nhợt.
" Leo lên lưng Phi long, nhưng không có lệnh của ta, tuyệt đối không bay lên trời mà lao ra!"
Mắt thấy lưu lãng giả bị phi hành ma thú nhất loạt xé thành mảnh nhỏ, Dương Lăng sắc mặt ngưng trọng, không chút do dự địa triển khai không gian trói buộc. Hồn tinh vừa nuốt vừa phun, lãng đãng xuất hiện một mảnh tinh vụ nồng đậm, bao phủ chung quanh chổ ở tạm thời của mọi người. Xếp bằng ngồi xuống, bố trí cấm chế đích điệp thêm trọng ảo trận cùng trọng lực cấm chế.
Ai cũng muốn làm ngư ông chẳng ai muốn làm trai cò, không thể chống đỡ lại ma thú đang tràn đến, tùy tiện bay lên không lao ra bị phi hành ma thú điên cuồng đích chặn lại cùng công kích. Mọi người đang ở vị trí cực kỳ hẻo lánh, có tinh vụ nồng đậm tinh vụ cùng cấm chế ẩn núp, có lẽ may mắn mà tránh thoát một kiếp. Đương nhiên, vì dự phòng vạn vô nhất thất, cũng phải lựa chọn thời điểm tốt nhất chuẩn bị lao ra.
" Cưỡi trên lưng phi long, ngàn vạn lần đừng lao ra!"
" Hừ, nhỏ giọng chút đi!"
Dưới sự suất lĩnh của Lý Tra Đức Sâm cùng Kiếm Thần Kiệt Lạp Nhĩ Đức, mọi người leo lên phi long không nhúc nhích, kiệt lực tỉnh táo lại, hy vọng tinh vụ nồng đậm và cấm chế của Dương Lăng tránh thoát một kiếp. Nhìn bên ngoài ngập trời ma thú, xem mấy tên lưu lãng giả bị xé thành mảnh, mọi người da đầu tê dại.
Doanh trại mặc dù đơn sơ, nhưng diện tích cũng không nhỏ, tụ tập hơn một ngàn lưu lãng giả. Trong đó, không thiếu cường giả thực lực thượng vị thần kinh người, kinh nghiệm chiến đấu phong phú. Đáng tiếc, ma thú thật sự là quá nhiều, giết mãi không hết. Không lâu, ngoại trừ vài chổ lưu lãng giả còn tựa vào nhau đau khổ chống đở, phần còn lại đã ngã xuống trong vũng máu.
Xác chết khắp nơi, máu chảy thành sông!
Bởi vì vị trí hẻo lánh, hơn nữa sương mù nồng đậm che khuất, đám ma thú trong khoảng thời gian ngắn còn không có chú ý tới số người bên Dương Lăng. Nhưng theo số lượng lưu lãng giả càng ngày càng ít, ma thú tiến vào doanh trại càng ngày càng nhiều, tình thế càng ngày càng ác liệt.
Ngao.....
Sau một tiếng rít gào, một đầu Giác long từ trên trời giáng xuống, bổ vào lưng một gã lưu lãng giả kéo ra cả dây thịt lầy nhầy. Tên này chỉ biết kêu thảm thiết một tiếng rồi cắm đầu chạy lung tung trối chết, bất ngờ vừa vặn đâm thẳng đến hướng đám người Dương Lăng đang ẩn thân.
" Đáng chết, đi tìm chết đi!"
Mắt thấy hành tung sắp bại lộ, một gã lưu lãng giả bên cạnh Lý Tra Đức Sâm vừa sợ vừa giận, khẽ quát một tiếng rồi giương cung lắp tiễn, hưu một tiếng bắn ra 1 mũi tên. Một tiễn phải giết, cắm vào mi tâm của tên bị thương, để cho hắn khỏi kéo theo ma thú tiến vào.
" Di, nguyên lai, các ngươi trốn ở chỗ này!"
Liếc qua một chút thi thể lưu lãng giả, nghi ngờ mũi tên này không biết từ nơi nào bắn ra, Giác long nghi hoặc vỗ vỗ cánh, không kịp nghĩ nhiều đã hướng đến đám lưu lãng giả cách đó không xa. Song, ngay khi Tinh linh đại tế tự và đám người thở dài một hơi, ở bãi cỏ gần đó lại chui ra một tên mày trộm mắt chuột. Nhìn kỹ, không phải ai khác, chính là tiểu ải nhân dẫn dụ các ma thú tới lưu lãng giả doanh trại.
Dựa theo mưu kế của thiếu gia Địch Áo, sau khi thông qua hành thổ thuật trộm đi trứng của các loại ma thú mới sinh, dẫn dụ đông đảo ma thú phẫn nộ đến lưu lãng giả doanh trại, tiểu ải nhân nhanh chóng lặn xuống dưới đất mà núp, lén lút dùng ảo ảnh thủy tinh đem cảnh tượng bi thảm ghi lại, thông qua tiểu ma pháp trận truyền cho thiếu gia xem xét. Vốn chuẩn bị chờ xem đám Dương Lăng bị ma thú điên cuồng xé thành mảnh nhỏ, đứng canh giữ một bên chờ nhặt thần cách, không nghĩ tới, đau khổ đợi hồi lâu cũng chưa thấy mọi chuyện xảy ra theo ý muốn. Nguồn: http://truyenfull.vn
Trăm phương ngàn kế mới tìm được hắn, không đắc thủ thì quá uổng phí công lao!
Vốn, tiểu ải nhân đang mặt chau mày ủ, tưởng rằng tin tình báo sai lầm, tưởng rằng Dương Lăng không biết lúc nào đã lặng lẽ rời khỏi lưu lãng giả doanh trại. Nhưng là, trong lúc vô ý chứng kiến mũi tên bắn ra, làm cho hắn chú ý tới góc khuất đang bị sương mờ bao phủ.
" Hắc hắc, còn có thể nhẫn nhịn nghĩ ra chiêu này, lợi hại! Đáng tiếc, các ngươi gặp phải thiếu gia, lợi hại mấy cũng không phải là đối thủ. Đừng trách Tạp Đế Nặc ta tâm tàn nhẫn, chỉ có thể trách các ngươi quá xui xẻo!" Tiểu ải nhân lạnh lùng cười cười, hít 1 hơi thật sâu, hô đích một tiếng cả người dưới mặt đất chui ra lên, từ không gian giới chỉ lấy ra một quả trứng giác long thật lớn, hung hăng địa ném xuống đất.
Mùi trứng thối nhanh chóng lan tỏa ra xung quanh khiến cho Giác long đang vần vũ trên không trung lập tức chú ý!
Ngao.....
Thấy trứng giác long vỡ nát trên đất, đám Giác long hoàn toàn phát điên, rít gào một tiếng không hẹn mà cùng lao về phía tiểu ải nhân. Tên này lập tức quay đầu bỏ chạy, vừa tránh né tên trong góc bắn ra, vừa lao về phía mọi người ẩn núp, cười ha hả như điên khùng.
Với người khác mà nói, nhìn đám ma thú không thấy tới cuối quả thực chính là một cơn ác mộng, cho dù lực chiến đấu có cường thịnh bao nhiêu cũng vô phương mở một đường máu lao ra. Nhưng đối với tiểu ải nhân tu luyện đại địa pháp tắc đến cao giai, nắm giữ hành thổ thuật mà nói, có nhiều đích ma thú cũng là chỉ là hổ giấy. Chỉ cần chui xuống dưới đất, hắn có thể nhanh chóng rời đi, cho dù ma thú điên cuồng cỡ nào cũng tìm không được hành tung của hắn.
Tiểu ải nhân không hề sợ hãi, kiêu ngạo cười ha ha. Song, hắn không biết, khi bước vào phạm vi sương mù bao phủ thì cũng đã đặt một chân bước trên hoàng tuyền.
Ma Thú Lĩnh Chủ.