Mỗi khi nuốt chửng một viên hinh hạch, Tà nhãn lại vô ý thức rít gào một tiếng, dưới sự trợ giúp của vu lực cùng sinh mệnh năng lượng nó rất nhanh dung hợp năng lượng của tinh hạch Từ từ, hinh hạch của nó một chút một to lên, tản mát ra một trận ánh sáng màu đỏ. Tuyến yên thần bí cũng đi theo lớn lên, tản mát ra một trận ba động bất quy tắc càng ngày càng mãnh liệt. Đã không làm thì thôi, đã làm phải làm đến cùng. Mắt thấy Tà nhãn biến hóa càng ngày càng rõ ràng, Dương Lăng cắn chặt răng, lại gia tăng cường độ năng lượng đưa vào. Trong nháy mắt, cà người Tà nhãn run lên, sáu cái xúc tu co quắp lại, ức chế gào lên. Nhưng cùng lúc đó, tinh hạch và tuyến yên của nó cũng càng lúc càng lớn, tốc độ nhanh hơn. Theo mùi máu tươi nồng đậm bên trong sơn cốc truyền ra bên ngoài, không lâu sau, xa xa truyền đến một trận tiếng kêu mơ hồ, càng ngày càng rõ ràng, phảng phất có quái vật gì đó đang nhanh chóng chạy lại đây. Nghe tiếng rít gào càng ngày càng lớn bên ngoài sơn động, nghe tiếng rít gào ức chế của con Tà nhãn trước mặt Dương Lăng, đám Tà nhãn còn lại vô cùng bất an bay tới bay lui, phảng phất bản năng của chúng cảm giác được có nguy hiểm gì đó. Rất nhanh, ba hàng thương binh trận dày đặc rối loạn lên, một trận hỗn loạn xáo trộn. Khác hắn vơí thái độ kinh hoàng của Tà nhãn, đại quân con nhện dưới sự chỉ huy của lang chu vương vô cùng trấn định bình tĩnh. Mắt thấy trận hình Tà nhãn đại loạn, nhanh chóng bò lên trên điền bổ lại các vị trí mà chúng nó để lại, để tránh bị ma thú nào đó đột nhiên lao đến. Vì phòng ngừa tình huống bất ngờ, lang chu vương còn phân ra một đội ngũ bộ đội tinh anh ẩn núp bên người Dương Lăng, làm thành một bộ phận bảo vệ tạm thời cho hắn. Mặc dù không có lang chu vương là vương giả chỉ huy, nhưng Giác phong thú vẫn có thể miễn cưỡng duy trì cơ bản trận hình, tiếp tục chấp hành mệnh lệnh cảnh giới của Dương Lăng. Vẫn giống như bình thường, khô mộc chiến sĩ có một chút linh thức nghiêm mật cẩn thận canh phòng trước cửa động, đinh nhọn sắc bén cùng áo giáp gỗ cứng rắn, khiến cho chúng trở thành bộ binh cường hãn nhất. Về phần thú một sừng cường hãn, canh giữ bên người Dương Lăng nửa bước không rời. Là một con ma thú cao cấp, cho dù không có mệnh lệnh của Dương Lăng, nó cũng biết bây giờ là lúc chủ nhân dễ dàng bị công kích nhất. Tinh thần tập trung cao độ, mặc dù cũng nghe được những tiếng quái thú rít gào. Nhưng Dương Lăng rốt cuộc không có thừa tinh lực để chỉ huy Giác phong thú đi ra ngoài tìm hiểu xem rốt cuộc xảy ra chuyện gì. Theo thời gian trôi đi, hắn phát hiện ra một hiện tượng kỳ quái. Vừa mới bắt đầu, Tà nhãn chỉ bị động hấp thu vu lực cùng sinh mệnh năng lượng mình đưa vào, nhưng không biết bắt đầu từ khi nào, nuốt chửng tinh hạch càng ngày càng nhiều liền bắt đầu từ từ chủ động hấp thu năng lượng trong cơ thể mình, tốc độ càng lúc càng nhanh. Thử nghiệm thất bại? Cảm giác được vu lực và sinh mệnh năng lượng trong cơ thể mãnh liệt tuôn ra, Dương Lăng nhíu mày cảm giác tựa hồ có điều không ổn. Nhưng mũi tên đã bắn ra không thể thu lại được, cắn chặt răng rồi không ngừng lấy ma thú huyết châu từ Không gian giới chỉ nuốt vào, bổ sung vu lực bị tiêu hao, tùy ý cho con Tà nhãn trước mặt hấp thu năng lượng trong cơ thể. Đối với sinh mệnh năng lượng màu xanh biếc trong sâm lâm rất dư thừa hắn không cần quân tâm. Chỉ cần có đủ thời gian, cho dù tiêu hao nhiều hơn nữa cũng có thể nhanh chóng bổ sung lại. Nhưng đối với vu lực do tu luyện gian khổ mới có được, hắn không thể dễ dàng lãng phí. Dù sao, vu lực cao thâm quyết định có thể hay không thuần hóa càng nhiều ma thú, quyết định có thể nhanh chóng tiến giai tới cảnh giới địa vu hay không. Sau khi hấp thu đại lượng vu lực cùng sinh mệnh năng lượng, con Tà nhãn trước mặt Dương Lăng trong nháy mắt biến hóa. Sáu cái xúc tu một chút, một chút trở lên to dài hơn, từ bắp tay người trưởng thành phình lên to như bắp đùi. Hơn nữa hai bên dài ra hai cái xúc tu màu đỏ máu. Càng ngày càng to, càng ngày càng dài, phảng phất như hai cái trường đằng màu đỏ. Con mắt duy nhất trên đầu càng lúc càng lớn, từ từ trở lên to như cái bát cơm, màu sắc cũng chuyển từ màu xanh biếc nhạt biền thành màu máu đỏ. Hơn nữa không ngừng lắc lư xúc tu, cùng với làn da chỗ trắng chỗ đen, thoạt nhìn rất xấu xa, rất dữ tợn. Tà nhãn bề ngoài biến hóa rất lớn, nhưng bên trong cơ thể biến hóa càng thêm rõ ràng. Viên tinh hạch màu đỏ trở lên to như quả đào, tựa như một mặt trời nhỏ tản mát ra ánh sáng đỏ nóng. Tuyến yên trong não cũng lớn lên khoảng chừng gấp năm lần, ba động tán vọng lại càng ngày càng mãnh liệt, càng ngày càng rõ ràng. Ô.... Ngay khi Dương Lăng cảm giác có điểm không đúng, đột nhiên bên ngoài sơn động truyền đến một trận quái rít gào chói tai, tựa hồ sơn động bị một đám ma thú vây quanh. Kẻ thù tấn công? Nghe tiếng quái thú rít gào bên ngoài sơn động, Dương Lăng kinh hãi, miễn cưỡng phân ra một tia tinh lực chỉ huy Tà nhãn đang kinh hoảng một lần nữa lập trận, ra lệnh một đội Giác phong thú thử tấn công, đám ma thú còn lại toàn bộ đều phải tập trung tinh thần đề phòng. Dương Lăng phản ứng rất nhanh, nhưng quân địch phản ứng càng nhanh hơn, Không đợi Giác phong thú tấn công, đối phương đã phát động lần tấn công đầu tiên. -Ô một tiếng, một đám quái vật màu đen bay đến như tia chớp, móng vuốt sắc bén dài khoảng nửa tấc, một trảo liền lưu lại một vết thương thật sâu trên áo giáp gỗ cứng rắn của khô mộc chiến sĩ. Từ xa nhìn lại, cánh tam giác dài nửa thước mạnh mẽ hữu lực, nhìn giống như một con khỉ biết bay. Căn cứ theo trí nhớ của Tà nhãn, rất nhanh, Dương Lăng biết được đến tần công lần này là đám Tượng đá quỷ một loại ma thú trung cấp. Tốc độ rất nhanh, tấn công sắc bén, sống nhờ việc ăn não của Tà nhãn và một ít quả dại bên trong bồn. Phỏng chừng đúng là bởi vì bí bọn chúng săn bắt giết hại nên bên trong bồn mới không có Tà nhãn tiến hóa tới cấp bốn hay Tà nhãn vương. Đối mặt với chúng nó tập kích bất ngờ, đừng nói Tà nhãn hoang dã cấp thấp, mà chính là Giác phong thú trong khoảng thời gian ngắn cũng khó có thể ngăn chặn tất cả. Nguồn: http://truyenfull.vn Châm độc đã hao hết sau trận đại chiến cùng Tà nhãn hoang dã, đối mặt với Tượng đá quỷ với tốc độ không thua sút chút nào, tình huống một đối một thì Giác phong thú tuyệt đối không phải đối thủ. Nhưng kết hợp với nọc độc mà con nhện công kích, dựa vào ưu thế về số lượng cùng lao vào Tượng đá quỷ đánh khó phân nan giải. Khô mộc chiến sĩ công kích mặc dù sắc bén, nhưng tốc độ không theo kịp Tượng đá quỷ, đinh nhọn sắc bén cơ bản không có khả năng sử dụng. Về phần đám Tà nhãn, vì tránh cho đánh nhầm vào Giác phong thú cũng không thể phản kích trên quy mô lớn. Cũng may là dưới sự chỉ huy của lang chu vương, đại quân con nhện ương ngạnh cầm cự, nọc độc dày đặc quét ngang Tượng đá quỷ đang bay trên không, kết hợp với Giác phong thú cùng chống đỡ các đợt tấn công dữ dội của đối phương. Sơn động dễ thủ khó công, mặc dù Tượng đá quỷ lao vào đều không sợ chết, công kích sắc bén, nhưng đối mặt với Giác phong thú số lượng khổng lồ, đối mặt hiệp đồng tác chiến đại quân con nhện, tổn thất thảm trọng. Ngắn ngủi thời gian khoảng nửa nén hương, trên mặt đất lưu lại một tầng thi thể dày. Mặc dù tổn thất nặng nề nhưng Tượng đá quỷ vẫn phát động công kích liên tục, ý đồ mạnh mẽ đột phá phòng tuyến do Giác phong thú cùng đại quân con nhện tạo nên. Theo Tượng đá quỷ từ bốn phương tám hường lao vào càng ngày càng nhiều, tình thế đối với Dương Lăng càng ngày càng bất lợi. Cũng còn may mắn, có vài đội Tượng đá quỷ không sợ chết không để ý hết thảy vọt tới trước mặt Dương Lăng, thậm chí có một con Tượng đá quỷ thiếu chút nữa một trảo nắm được não hắn. May là lang chu vương sớm có chuẩn bị, các con nhện mai phục cùng lao ra, cùng với thú một sừng kịp thời đánh chết địch quân tập kích. Mẹ nó, đánh bạc thêm lần nữa. Nhìn thấy tình huống càng ngày càng không ổn, Dương Lăng cắn chặt răng, quyết định toàn lực ứng phó, đem vu lực cùng sinh mệnh năng lượng trong cơ thể toàn bộ đều đưa vào cơ thể Tà nhãn. Trong nháy mắt, con Tà nhãn nằm trước mặt hắn giãy dụa cực lực, lớn tiếng rít gào, tựa hồ vô cùng thống khổ. Dương Lăng tập trung tinh thần toàn lực ứng phó, không chú ý tới dưới tác dụng của tụ linh trận, trên người Tượng đá quỷ bị chết tản mát ra một tia huyết khí, thẩm thấu qua trán Tà nhãn. Từ từ, theo đại lượng năng lượng được đổ vào, con Tà nhãn trước mặt hắn giống như khinh khí cầu phồng lên, như một con cá voi hay động không đáy hấp thu vu lực cùng sinh mệnh năng lượng trong cơ thể hắn. Sau khi nuốt vào viên ma thú huyết châu cuối cùng, nhìn thấy Tà nhãn vẫn không ngừng cắn nuốt năng lượng trong cơ thể mình, Dương Lăng biết thì nghiệm đã thất bại. Chuyện không thể chậm trễ, nếu không lập tức dừng lại sợ rằng sẽ bị hấp thành xác khô. Ngay khi Dương Lăng chuẩn bị mạnh mẽ tách khỏi con Tà nhãn, dị biến đột nhiên xảy ra. Ấn ký hình tháp ở giữa trán nóng lên, tản mát ra một cỗ sinh mệnh năng lượng khổng lồ, hình thành một đoàn lục vụ dày đặc, hoàn toàn bao phủ lấy con Tà nhãn. Lục vụ đột nhiên hình thành thi thoảng truyền ra một trận rít gào ức chế, giống như một đầu mãnh thú trước khi chết gắt gao giãy dụa, nhưng cẩn thận lắng nghe lại như một con mãnh hổ sắp sửa lao ra. Càng kinh khủng hơn nữa, lục vụ còn không ngừng hấp thu tất cả năng lượng xung quanh, hút hết ao máu được hình thành từ cp thể mấy ngàn con Tà nhãn hoang dã. Ngồi dựa vào vách động, nhìn đám lục vụ quỷ dị, Dương Lăng cẩn thận lấy ra thanh chủy thủ sắc bén, kiệt lực khôi phục vu lực trong cơ thể. Tượng đá quỷ tần công không ngừng nghỉ, nhưng dưới sự liên hợp phòng ngự của Giác phong thú và đại quân con nhện, trong khoảng thời gian ngắn tuyệt đối không thể phá vòng vây lao tới. Ngược lại, ai cũng không biết Tà nhãn bên trong lục vụ có thể biến thành con quái vật gì, không thể không cẩn thận đề phòng. Sau khi hấp thu lượng lớn huyết khí, lục vụ từ từ phat nhạt dần, từ từ Tà nhãn sau khi dị biến cũng hiển ộ ra. Tám cái xúc tu to như bắp đùi dài hai thước, đầu to như đấu, con mắt duy nhất màu đỏ máu chiếm hơn một phần ba khuôn mặt. Khát máu, dữ tợn. Nhìn Tà nhãn sau khi thay đổi, Dương Lăng hít một ngụm khí lạnh thật sâu, từ trên người con Tà nhãn xấu xí này, hắn cảm giác được ma lực mênh mông ba động. Ngay khi hắn do dự có hay không ra tay giải quyết con Tà nhãn này thì theo một tia lục vụ cuối cùng tan đi, con Tà nhãn rít gào lên một tiếng, nhất thời tất cả Tà nhãn trong sơn cốc đều hoảng sợ bay tới, rồi quỳ xuống trước mặt mình. Thành công? Nhìn Tà nhãn thay đổi, lại nhìn xem Tà nhãn đại quân rậm rạp phía sau nó, Dương Lăng mừng rỡ. Hiểu được mình đã thắng, thuận lợi bồi dục ra một con Tà nhãn vương như lang chu vương. -Tiến hóa từ trong máu tanh, sinh ra trong trận chiến đấu, khát máu, dữ tợn cuồng bạo. Sau này gọi ngươi là Tà nhãn bạo quân nhé. Sau một lát kinh hãi, Dương Lăng lắc đầu, chỉ một chút nữa mình đã bị nó hút thành xác khô. Xem ra chuyện mạnh mẽ tăng lên cấp bậc của ma thú, nên thực hiện ít vẫn tốt hơn. Nếu không cẩn thận đưa vào hơn phân nửa tu vi, vậy được không bù nổi mất. Vừa nghe Dương Lăng nói, Tà nhãn vô cùng hưng phấn, tựa hồ rất hài lòng tên gọi Tà nhãn bạo quân. Cũng giống như lang chu vương, mặc dù nó không có cách nào mở miệng nói chuyện, nhưng cũng có nhất định trí lực, có thể thông qua cử chỉ để biểu đạt ý tứ của mình. Chiến đấu duy nhất tiêu chuẩn để kiểm tra thực lực. Hít vào một hơi thật sâu, Dương Lăng ra lệnh cho Tà nhãn bạo quân mang theo quân đoàn Tà nhãn lao ra. Chuẩn bị phản kích lại Tượng đá quỷ, đồng thời cũng có thể nhìn xem hao phí nhiều tâm huyết của mình như vậy, Tà nhãn vương có bản lãnh đến như thế nào. Ma Thú Lĩnh Chủ.