Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn

Chương 310: Vị diện khác



~ Chuyện là thế này, năm xưa Biệt Liên Viện tìm ra thông đạo đưa đến cổng vị diện khác, khi đến vị diện khác nơi đó có ba đại lục đang trong thời kỳ khó khăn, Thiên Địa Linh Khí cạn kiệt, khó có thể phục hồi, Biệt Liên Viện chủ lão già đó đã dùng sức Biệt Liên Viện tập hợp cao thủ, huy động một lực lượng khủng bố khai thông cổng không gian, để Cửu Linh Khí Nhân Giới có thể tràn qua vị diện kia, nhưng cuối cùng do Cửu Linh Khí xung đột với Thiên Địa Linh Khí bên đó.

~ Hai nguồn lực lượng va chạm vào nhau đôi có cuối cùng đã phá hủy cả một vị diện, Biệt Liên Viện trong vô hình đã tự tay giết hàng trăm tỉ sinh mạng đang cố gắng phục hồi lại đại lục, thật trớ trêu thay ý muốn giúp người giúp đại lục khác có thể phát dương quang đại, lại trở thành thế lực ác quỷ hủy đi thế giới người ta.

Thiên Long nghe đó suy ra, do lỗi của Biệt Liên Viện chủ không tìm hiểu pháp tắc thiên địa bên vị diện đó, cũng giống như truyền máu, ngươi nhóm máu A ta lại truyền nhóm máu B, không chết mới lạ, nhưng từ đó có thể thấy tấm lòng của Biệt Liên Viện chủ rộng lớn làm sao, làm gì có kẻ nào huy động cả một lực lượng khủng bố đánh sập trướng khí khai thông thiên đạo, đưa Cửu Linh Khí của nhà mình đến cho kẻ khác hưởng chung, nếu có thể thành công, cả Biệt Liên Viện sẽ là công đức vô lượng.

~ Khi đó Biệt Liên Viện hoành tráng khủng bố hơn Thanh Niên Cung bây giờ nhiều. Sau lần thất bại thảm hại hủy diệt một vị diện, Thiên Đạo đã ra tay áp đặt trừng phạt lên Biệt Liên Viện, lão già kia đã giải tán học viên thần tốc, đã vài ngàn năm qua đi rồi…. Thời gian trôi qua thật nhanh, Biệt Liên Viện khi xưa hoành tráng kinh khủng tới đâu… hiện tại đã không còn nữa, chỉ còn một Biệt Liên Viện khép mình ở một thiên sơn nhỏ bé, quanh năm tự tay đun củi nấu nướng, không màng thế sự không khác một Võ Đang thời hiện đại. Haiz…

Lão cung chủ thở dài tiếc cho một thế lực, nếu không có một lòng cứu nhân sao có thể thành ra như hiện tại, nhân sinh đáng giá ở chỗ có lòng thương người, nhưng thương lớn quá cũng là chuyện nghịch thiên, nếu có thể thành công kết nối hai vị diện lại, công đức của Biệt Liên Viện không cần bàn cãi, đó là thiện đại phúc đức, các vị diện giao lưu với nhau sẽ làm Nhân giới vững chắc, tuy nhỏ nhưng không ai dám đụng, chỉ tiếc…

~ Và Ngũ trưởng lão khi đó…

Thiên Long nhíu mày hỏi tiếp, hắn không tiện hỏi Ngũ trưởng lão của Biệt Liên Viện tại sao không có ở Biệt Liên Viện, hắn cảm thấy chín phần có liên quan đến lần khai thông không gian kia.

~ Đúng như ngươi đoán, Ngũ trưởng lão lần đó liều mình đỡ cho Biệt Liên Viện chủ một kích của Thiên Đạo, đã hôi phi yên diệt, linh hồn bị hút vào dòng sông thời gian rồi.

Lão thái bà gật đầu nhẹ nhàng, chính xác là lần đó không lẫn đi đâu được, ký ức cả mấy ngàn năm rồi, nhưng khi nhớ lại bà ấy cảm giác nó mới chỉ cách đây hôm qua hay hôm bữa thôi, không thể nào quên đi được.

~ Xác thực từ lần đó đến hiện tại đã bao nhiêu năm?

~ không hơn không kém đã 7 ngàn năm!

Thiên Long hít một hơi sâu, 7 ngàn năm, một con số thiên văn, chịu cực chịu khổ cắn răng sống 7 ngàn năm trong dằn vặt, bi ai có ai thấu.

~ Linh Lung Tháp!

Lão Cung chủ cuối cùng gằn chữ Linh Lung Tháp lên, đối với bà ta Linh Lung Tháp vừa đáng hận vừa đáng thương, nhưng bà ta lại không biết nên nói sao.

~ Linh Lung Tháp có ba đầu không gian, có thể dẫn đến ba vị diện khác.

~ Cái gì?

Thiên Long giật mình hoảng sợ, nắm giữ ba cổng không gian đây là ý gì? Nếu ba không gian vị diện kia không thể địch lại Linh Lung Tháp, như vậy sẽ bị Linh Lung Tháp lôi ra làm trò tiêu khiển, nóng giận thì lôi ra đánh lôi ra giết, tùy theo cảm xúc của bọn họ, hơn nữa có ba đầu không gian như vậy, Linh Lung Tháp sẽ ra sức cướp đoạt nhân tài những nơi đó, lập thế lực riêng mà không sợ ai hay biết, ba vị diện sẽ làm nội tình Linh Lung Tháp thâm niên cỡ nào?

~ Đúng vậy, Thanh Niên Cung không thể đánh lại Linh Lung Tháp nữa rồi, hiện tại Linh Lung Tháp có Thần giới chống lưng, đã không phải cự hổ rừng hoang mà là thần thánh nhân giới rồi.

~ Nhưng ta có thấy người của Linh Lung Tháp bao giờ đâu? Ra đường hầu như gặp đệ tử Thanh Niên Cung là chính.

~ Ngươi quên họ có ba vị diện trong tay rồi ư? Linh Lung Tháp chuyển nhân tài đi đến vị diện đó đào tạo, ở Nhân giới không có một móng, nhưng ở vị diện đại lục khác nó là ruồi.

Đúng vậy, Linh Lung Tháp không thiếu đất, qua thời gian thiên tài tu sĩ được họ đào tạo ngày càng đông, Thanh Niên Cung chỉ ở Nhân giới mà thôi, qua ba vị diện khác chưa biết trừng bị bóp chết lúc nào không hay.

Thiên Long lại càng cảm thấy bản thân hắn nhỏ bé, con đường võ đạo thênh thang đó, nhưng có đi tiếp được hay không còn dựa vào quyền lực trong tay kẻ khác, kẻ kia muốn ngươi sống thì ngươi mới được sống, muốn ngươi chết thì đảm bảo không qua nổi canh ba. Điều này làm Thiên Long vô cùng bức bối khó chịu.

~ Ngươi thay mặt Biệt Liên Viện cắt đứt giao tình với Linh Lung Tháp cũng chả sao, dù sao Biệt Liên Viện và Linh Lung Tháp xưa nay giao hảo không mấy tốt đẹp, mấy lão già Biệt Liên Viện quá thẳng tính, ghét là nói, không biết nhịn nhục, mà đám lão già Linh Lung Tháp lại thích được vuốt mông ngựa, hai bên không đánh nhau là may rồi, nay ngươi cắt đứt giao tình đó cũng chỉ là chuyện thừa thãi thôi.

~ Nhưng Thanh Niên Cung ta thì khác, chúng ta còn phải đào tạo đệ tử để đưa ra chiến đấu Thiên ngoại quái vật, không thể cắt đứt với Linh Lung Tháp ngay lúc này, chỉ thiệt thòi cho Nhân loại mà thôi.

Nghĩ xa hơn một chút, lời nói của lão bà toàn lời vàng ngọc, Linh Lung Tháp có ba vị diện, được Thần giới chống lưng, đồ tốt sẽ nhiều tới mức ghen tị, Linh Lung Tháp sẽ phải chia cho Thanh Niên Cung một phần, bọn họ không góp thí sinh đi chiến đấu, thì cũng phải gióp vật chất, nếu từ mặt bây giờ không khác lấy đá ném vào chân.

~ Kệ các ngươi, ta không quan tâm.

Thiên Long hừ lạnh, các ngươi giao tình sao thì kệ đây chả liên quan, thích thì ấy… Bước ra đây, áp chế thực lực bằng ta này, chúng ta chiến một trận, ta chấp các ngươi kinh nghiệm chiến đấu vạn năm đấy.

~ Còn đầu không gian của các ngươi đâu?

Nhớ đến vấn đề hiện tại, Thanh Niên Cung có một cổng không gian khác, Thiên Long tính mượn dùng vài hôm đi đây đi đó cho biết thế sự, phải qua đất nhà bạn chơi chút chứ, dù sao cũng là đất, là mẫu thân của tu sĩ cả.

~ Ta không biết.

Lão thái bà lắc đầu ngao ngán, không biết gì hết, vẻ mặt rất tỉnh.

~ Này ta nói thật nhá… Thanh Niên Cung của bà keo cũng đừng có đến mức độ đó, ta chỉ muốn hỏi ở đâu, ta có phá đâu!

Thiên Long nghiến răng tức giận, không cho mượn thì nói mẹ đi, bày đặt không biết, lão mà không biết ta đưa đầu cho lão đá bóng.

~ Đợi ngươi lấy Hư Huyễn đã, tin tưởng gì ngươi!

Lão thái bà hừ khinh thường, ngươi còn chưa chịu lấy bảo bối nhà ta, chưa có tý giam cầm gì đã đòi sài chùa đồ nhà gái, đánh cho ngu người giờ.

Thiên Long à à gật gật hiểu ý, thì ra bà ta sợ mình không lấy Hư Huyễn, để con bé buồn, rồi sợ bỏ Hư Huyễn một mình không ai chăm sóc, nói nãy giờ về các vị diện cũng chỉ là đang câu dẫn Thiên Long, đặt ra một miếng mỡ béo ở đó, ngươi thử bỏ Hư Huyễn coi, cổng không gian kia chắc ngươi có cửa đi vào đấy, còn cổng của Linh Lung Tháp á? Ngươi vào được ta bái ngươi trước toàn dân thiên hạ.