Quả thật không ai có thể bỏ qua được xung đột hấp dẫn sảy ra trực tiếp trên livestream như thế này cả, máy quay khách mời lập tức chạy tới, Lê Kiều đã canh sao cho chuẩn thời gian, mà bọn họ tới còn nhanh hơn.
Dòng bình luận trên phát sóng trực tiếp cũng theo đó ùn ùn kéo đến, nhìn Lê Kiều không nhịn nổi cười.
[ Ha ha ha ha ha ha ha ha, Lê Kiều sao lại biến thành như vậy, thật xấu! ]
[Tên yêu tinh này là ai, mau trả lại gia gia cho ta! ! ]
[Mặc dù chúng tôi có nói Lê Kiều lúc không trang điểm rất xấu nhưng cũng không đến mức trang điểm cho hắn thành vậy chứ? 33333 trông giống mấy thanh niên smart* vậy. ]
(Không lầm thì là cái kiểu tóc rồi trang điểm giống HKT hồi xưa)
[Giống thằng hề vãi! ]
[Phim truyền hình Hồng Kông à, à không đây là kiểu trang điểm Âu Mỹ chứ, không phù hợp với người châu Á đâu má, Lê Kiều với stylist cãi nhau vì nó hả? ]
[Lớp F không có quyền lựa chọn cũng bình thường thôi mà? Hơn nữa trang điểm đậm ít nhất có thể tăng khả năng được mọi người nhớ mặt. Nếu không chúng ta cứ phải nhìn mặt mộc nhợt nhạt của hắn ta à? Tôi vẫn cần mắt mình nha. ]
[Nhìn một hồi tự nhiên thấy nó cũng đẹp đẹp là sao ta? Thôi được, tôi sẽ chấp nhận trên đời có một loại yêu tinh như thế này. Ha ha ha ha ha. ] ...
Nhà tạo mẫu không nhìn thấy làn đạn nhưng hắn ta cũng biết là có máy quay, do dự một chút giữa việc "lợi dụng tình thế để Lê Kiều có một kiểu tóc bình thường" hay "hoàn thành nhiệm vụ Triệu Trạch Dục giao" nghĩ đến số tiền hậu hĩnh sắp nhận được, đã không làm thì thôi, làm rồi thì làm cho trót, hít một hơi nói:
"Trán và cung lông mày của cậu phát triển rất tốt, đường nét cũng đẹp nên tôi muốn cắt cho cậu kiểu tóc hai phần. Một nửa giữ nguyên, cắt đi nửa còn lại, tóc mái xéo bám sát da đầu, nhiều ca sĩ nhạc punk và rock đã để kiểu tóc này, trông ổn áp lắm đấy".
Mặt khác các tuyển thủ đứng xem ngày càng ghen tị hơn: lão sư tự mình thiết kế kiểu tóc cho người này chứ không phải mình!
Bởi vì lão sư liên tục sử dụng thuật ngữ chuyên nghiệp, hơn nữa ngữ khí rất ôn hòa, làn đạn cũng vì vậy mà thể hiện nhiều hơn sự tôn trọng.
[lão sư quan tâm hắn như vậy còn chưa đủ sao? ? ]
[Đừng tùy tiện nghi ngờ sự chuyên nghiệp của lão sư, Lê Kiều thì biết cái gì! ]
[Vẫn còn rất nhiều người đang xếp hàng, nếu không trân trọng cơ hội này thì Lê Kiều đừng có làm nữa! 】
"Nhưng mà lão sư" Lê Kiều bình tĩnh nói "Kiểu tóc này ít nhất phải cạo đi một nửa số tóc của em. Lại còn dùng tông đơ nữa, em bây giờ đang thi đấu, nếu cạo hết tóc đi, sẽ phải mất một thời gian dài nó mới trở lại như cũ. Thế thì tạo hình sân khấu sẽ luôn như này sao?"
"Xin lỗi lão sư" Lê Kiều buông mi, thập phần áy náy nói "Em rất sợ, thật sự..không tiếp thu nổi."
Đại đa số người hâm mộ truy tinh là con gái nên điều họ quan tâm nhất - khuôn mặt của thần tượng. Đối với một idol sở hữu nhan sắc xinh đẹp lại bị tạo hình hủy hoại hại trong lòng đều xúc động không nguôi. Hơn nữa, gu thẩm mỹ của nhiều cô gái theo đuổi ngôi sao là thích những thiếu niên thanh tú và tinh xảo, tóc mái Hàn Quốc có thể khiến người ta trông trẻ trung và thu hút hơn rất nhiều, nên mấy cô cũng khá sợ thần tượng phải cạo đầu. Bắt được điểm này của Lê Kiều, một số người bắt đầu buông lỏng.
[Thật ra lo lắng của cậu ta không phải là không có lý, cạo tóc xong không dễ tạo kiểu nữa. Bây giờ đội tóc giả cũng bất tiện, chưa nói đến lúc diễn trên sân khấu dễ rơi rớt. ]
[Thái độ Lê Kiều thật tốt, ngữ khí mềm mại đáng yêu, lão sư người không có suy nghĩ đổi cho hắn kiểu khác sao? ]
Cũng có người phản đối:
[ Còn nhiều người xếp hàng nhiều như vậy, hắn nói có thể đổi liền đổi sao? Trước đây 101 cũng có không ít thí sinh để kiểu tóc quái dị, tôi không thấy ai dám phản đối đâu đấy.]
[Cậu ta không muốn làm, nhưng có người khác muốn, lão sư tốt quá. Sẵn sàng thiết kế riêng nó cho một tên lớp F như cậu ta. Được nước lấn tới à! ]
Trong phòng quả thực có một số tuyển thủ cũng nghĩ như vậy, lần trước Từ Huy chưa hoàn thành tốt nhiệm vụ mà Triệu Trạch Khôn giao cho, hiện tại cũng không ai quan tâm hắn, thậm chí hắn còn chưa xếp hàng.
Hắn không nhịn được từ phía sau chen lên, khuyên nhủ: "Lê Kiều, đừng từ chối kiểu tóc lão sư làm riêng cho cậu như vậy, chúng tôi quả thực hâm mộ lắm đấy, cậu cũng không am hiểu về thiết kế, lão sư nói nó tinh tế như vật ắt hẳn cũng có nghiên cứu kĩ càng, làm lên sẽ rất đẹp trai đó. Phải tin tưởng vào ánh mắt của lão sư chứ !"
Làm trò trên ống kính, mọi người xung quanh trở thành bậc thầy thưởng trà luôn rồi. Nói xong còn nhìn qua lão sư lấy lòng, hài lòng với trình độ nói chuyện của mình.
Không ngờ Lê Kiều nhướng mi liếc hắn một cái, sau đó đột nhiên giơ tay bóp lấy cằm hắn.
Từ Huy cả kinh: "Cậu, cậu làm gì vậy!"
Một số người trong buổi phát sóng trực tiếp ngay lập tức nhớ lại "Phát sóng trực tiếp trận chiến tâm linh" lần trước:
[Chờ đã, cậu ta sẽ không tiếp tục làm lại cái trò ám chỉ tâm lý kia nữa đâu đúng không? ! 】
[Dùng năng lực này lên người bình thường là không tốt đúng không? Hùng Cao Trác đã gài bẫy anh ta, nhưng Từ Huy không có làm gì cả! ]
[Anh ta không có giấy ghi chú trong tay, vẽ bùa kiểu gì? ]
[Nhân viên biết ăn mà không biết làm sao? Mau ngăn Lê Kiều lại! ! ]
...
Làn đạn nhảy ra càng lúc càng nhanh, người chủ trì liếc nhìn, trong lúc do dự có nên tiến lên hay không thì thấy Lê Kiều vội vàng rút tay về, đem đầu ngón tay lau lên mặt sau của ghế, ngẩng đầu nhìn Từ Huy nói:
"Tôi chỉ muốn xem xương cốt của cậu thôi, thật xin lỗi vì đã vội vàng như vậy. Có làm cậu đau không? Không bị thương chứ? Tôi có thuốc mỡ đây."
Từ Huy sửng sốt: bị Lê Kiều nắm cằm nhưng hắn không sợ, dù sao người bị chửi trước ống kính chỉ có thể là tên Lê Kiều lỗ mãng này, ai ngờ giọng điệu của Lê Kiều đột nhiên dịu đi, còn quan tâm xin lỗi. Bộ dạng này khiến người ta phải rùng mình luôn đó?
Hắn nghiến răng, nhưng vẫn lắc đầu. Máy quay vẫn đang bật, Lê Kiều chỉ chạm vào mình chứ không làm gì khác, nếu cứ khăng khăng làm lớn, khán giả ngược lại sẽ coi hắn thành đồ ăn vạ. Bảng xếp hạng vòng đầu tiên sắp được công bố, vì vậy hắn không nhất thiết phải mạo hiểm.
Thấy Từ Huy lạc giọng, Lê Kiều lại quay đầu nhìn về phía nhà tạo mẫu, ngữ khí nhượng bộ đến cực điểm: “Lão sư, anh hẳn có thể thấy được, trán cùng lông mày hắn cũng rất dày dặn, hơn nữa xương cốt trông cũng giống tôi, nhưng đẹp hơn tôi nhiều, nếu không thì để anh ấy cắt kiểu tóc hai phần này thay tôi đi, còn tôi xin lỗi vì đã làm mất thời gian và cơ hội của mọi người, tôi có thể tự mình tạo mẫu cho mình luôn không?"
Nhà tạo mẫu và Từ Huy đều chết lặng
Từ Huy vừa còn dùng trà ngữ nói "hâm mộ không kịp" và "tin vào ánh mắt của lão sư", tự chặt đứt đường lui cho mình. Nhà tạo mẫu đối mặt với sự rút lui và người thay thế mà Lê Kiều cung cấp, người này còn chủ động hứa sẽ tự tạo hình cho bản thân mình. Nếu cứ dây dưa không buông khán giả sẽ nhìn ra chuyện này có trá!
Cả hai người cứng họng, nhưng làn đạn lại thấy chủ ý này không tồi.
[Tôi muốn xem tác phẩm thực tế về kiểu tóc mà lão sư đã nói. ]
[Không ngờ Lê Kiều còn biết xem xương cốt! Thảo nào tôi luôn cảm thấy Từ Huy này trông hơi giống cậu ấy, hóa ra là do xương cốt! ]
[Sao hôm nay cậu ta lại như em gái nhỏ mềm mại vậy? Người ta nói muốn liền nhường, thậm chí còn đề nghị tự mình tạo kiểu tóc, chẳng lẽ là sợ làm xấu mặt lão sư sao? ? ]
[Thật khó nói được câu gì đó hoàn chỉnh..]
[Cũng coi như bảo toàn được mặt mũi của tất cả. Bất quá việc hắn tự đảm nhận tạo hình cho mặt mũi của bản thân, có được không vậy ]...
Lúc hai người còn đang do dự, Lý Kiều khá "có ý thức" đứng dậy, lùi về phía sau hai bước nhường chỗ cho bọn họ, chưa kể, thấy Từ Huy còn đang ngẩn người, liền cười cười đè vai hắn xuống đẩy vào ghế ngồi.
"Đừng ngượng ngùng mà, tôi không sao đâu."
Trước ống kính, Từ Huy cứng ngắc ngẩng đầu nhìn vào gương, phát hiện biểu cảm của nhà tạo mẫu cũng y hệt mình. Cố gắng quay qua hướng khác lắc đầu ổn định chiếc mặt nạ giả tạo trên khuôn mặt.
Nhà tạo mẫu nhặt tông đơ trên bàn lên, nhìn Từ Huy ngồi xuống trước mặt mình, cảm giác chỉ một cái đầu mà to như hai cái. Lê Kiều còn cố ý nói với máy quay rằng nhất định phải làm theo miêu tả của nhà tạo mẫu, nửa cạo nửa đầu, cắt tóc mái, cắt thật đẹp để lão sư thể hiện tính thẩm mỹ của mình!
—— thứ đó hoàn toàn được thiết kế ra để hố người, làm sao có thể đẹp được? !
Từ Huy như đứng trên đống lửa, ngồi trên đống than. Vừa rồi hắn chỉ là cố ý trêu chọc Lê Kiều, hắn sợ nếu để kiểu tóc này, hắn sẽ phải hối hận cả đời, vạn nhất tóc không đẹp, sẽ ném hắn vào hoàn cảnh hết sức xấu hổ.
—— Thậm chí, nếu hắn quá xấu, chưa chắc có thể tiếp tục đi đến giai đoạn tiếp theo!
Hắn khóe mắt xuyên qua gương liếc nhìn Lê Kiều, phát hiện Lê Kiều đang ung dung ngồi ở trong góc, gọi một chai mousse rồi mới bắt tay vào làm.
Cậu ta dựa vào cái gì bình tĩnh như vậy? Từ Huy nhìn đến nổi lửa trong lòng, tông đơ trên vừa chạm vào hắn đã hét lớn "ui da", nhà tạo mẫu cầm tông đơ trên tay cúi đầu thở dài nhìn hắn.
Từ Huy không dám động nữa, chỉ có thể nhìn lớp trang điểm đậm trên mặt Lê Kiều để tự an ủi chính mình: Trang điểm dày như vậy, kiểu tóc nào cũng không cứu vãn nổi.
Một giờ sau, Từ Huy trang điểm xong, tóc cũng cắt gọn, hắn không dám nhìn thẳng chính mình ở trong gương nữa —— người trực ban mũi thính như chó cứ phải chọn lúc này mà chạy đến, đặc biệt giới thiệu.
“À, xem ra nhân vật của chúng ta đã được tạo hình xong rồi, cùng xem kết quả nào?”
Làn đạn: “…Chết tiệt, xấu thật!”
Nhà tạo mẫu giấu kín chỗ tay bị nhéo đỏ của mình đi. Hắn quả thực đã cố gắng hướng đến cái tốt mà đem kiểu tóc bết bát kia tu sửa. Kế hoạch bôi dầu cũng không thực hiện, nhưng cũng không thể để mọi người nhìn ra sự đối đãi quá khác biệt. Kết quả bản thân kiểu tóc quá khó, ai làm cũng sẽ xấu, thí sinh này ngũ quan càng không thể so sánh với Lê Kiều, kết quả thảm hại.
Nếu Lê Kiều không vạch trần, hắn còn có thể nói dối rằng bản thân Lê Kiều không thích hợp, hơn nữa, nếu Lê Kiều cãi nhau với hắn, sự chú ý của khán giả sẽ chỉ tập trung lên tính cách kiêu ngạo, biểu hiện mất lịch sự của Lê Kiều.
Nhưng Lê Kiều chối tới chối lui, dáng vẻ nhượng bộ của cậu ta khiến hắn ăn một vố đắng! Sau lần này, danh tiếng của hắn trong ngành có thể bị ảnh hưởng... Nhà tạo mẫu bắt đầu hối hận.
Lúc này, máy quay trực tiếp lại quay về phía Lê kiều.
Lê Kiều: “Chào mọi người.”
Cậu cong khóe môi cười nghịch ngợm. Hôm nay không cần chọn quần áo, cậu liền cởi áo khoác trong nhà ra, bên trong là bộ đồng phục kiểu dáng sinh viên đại học do tổ chương trình đặt may. Vì vậy, trong một giờ này cậu chỉ cần chải chuốt một chút rồi uốn tóc, xịt keo cố định nếp tóc.
Bộ đồng phục màu xanh sẫm trên nền áo sơ mi trắng trông thật sạch sẽ và tràn ngập hơi thở thanh xuân. Mái tóc đen mượt mà giờ trở nên xoăn bồng bềnh, tôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn cùng chiếc cằm nhọn, hợp với đôi mắt cười híp lại, lớp trang điểm như dung hòa tổng thể.
Trước đó còn bị chế giễu là chú hề, giờ phút này trông cậu như một nhân viên xiếc xắm vai chú hề thật sự, vệt sáng trên mặt, làm bạn không thể nhìn rõ nét mặt thật của cậu ấy, nhưng khi cậu cười lên liền phá lệ kinh diễm mà thu hút.
Làn đạn: [...Mẹ nó, sao con có cảm giác mình bị bỏ bùa vậy. 】