Ma Vương Siêu Cường Của Thế Giới Hắc Ám

Chương 1271: 1271




Hôm nay anh ta có chuyện rất quan trọng cần bàn với Mewithe, sao lại có thể bị chậm trễ bởi thứ rác rưởi như Lâm Thiệu Huy?
“Họ Lâm kia, cậu chủ Kim của bọn tao đã để cho mày trong cái hộp này, mày nên cảm tạ đi, đừng có không biết xấu hổ như thế!”
“Đúng vậy, đừng tưởng rằng mày mở ra một chai rượu hơn trăm ngàn đô là giỏi lắm.

Còn không phải là tiêu tiền của vợ để khoe khoang sao? Thật không biết xấu hổ! Có bản lĩnh thì tự mày mở lên một cái hộp đêm xem!”
"Anh ta có tiền cái con khỉ ấy! Nếu không có vợ thử xem tên rác rưởi này dựa vào cái gì để kiêu ngạo như vậy?"
Mọi người khinh bỉ nhìn Lâm Thiệu Huy!
Muốn rửa tay bằng rượu trăm ngàn đô thì đó cũng phải là tiền của chính mình mới được!
Họ nghĩ thầm rằng Bạch Tố Y đoán rằng hiện tại đang phát điên trong lòng, nhưng chỉ cố nhịn không phát tác mà thôi.

Lâm Thiệu Huy nhún vai cũng không tức giận, cười nói:
“Rồi anh sẽ phải hối hận!”
Sau đó, anh chậm rãi đứng dậy rời khỏi vị trí!

Nhìn thấy thế!
Mewithe sắc mặt lập tức âm trầm, có chút tức giận ngồi xuống.

Hành động của Kim Thừa Ân trực tiếp dẫn đến một hậu quả, đó là dù Kim Thừa Ân có nói gì tiếp theo, anh ta cũng sẽ không đồng ý.

“Bạch Tố Y, vị Mewithe trước mặt anh này là nhà bán lẻ dược phẩm lớn nhất thế giới, thương hiệu bán lẻ dược phẩm của anh ấy nổi tiếng trên toàn cầu đấy!”
“Anh đặc biệt đưa anh ấy tới đây và muốn ký hợp đồng với em, như vậy thuốc được sản xuất từ công ty của em sẽ có thể vươn ra quốc tế!”
Kim Thừa Ân vẻ mặt lấy lòng nói, cố tình khoe mẽ các mối quan hệ của mình.

Mà tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn Mewithe, người nước ngoài này có lai lịch lớn như vậy sao?
Nhà bán lẻ dược phẩm lớn nhất thế giới đây là sẽ giàu có đến cỡ nào?
Bảo sao lại có khí chất bề thế như vậy!
Mọi người đều nhìn Mewithe đầy sợ hãi.

"Bạch Tố Y, cô xem xem, vẫn là Thừa Ân có năng lực, trong nháy mắt liền tìm được một đối tác ký hợp đồng cho cô rồi!"
"Đúng vậy, vẫn là Thừa Ân có năng lực, tốt hơn so với cái tên tiểu bạch kiểm cô nuôi nhiều!"
"Bạch Tố Y, nếu không thì cô cân nhắc lại một lần nữa đi? ”
Tất cả các bạn cùng lớp bắt đầu mở miệng nói, muốn mượn cớ nịnh bợ Kim Thừa Ân.

Chỉ là!
Bạch Tố Y không phản ứng gì, thậm chí vẻ mặt còn có phần khinh thường, bởi vì cô đã đạt được hợp tác với Mewithe rồi.

Kim Thừa Ân bây giờ còn chơi trò xen vào việc của người khác?

Mà lúc này!
Mewithe có thể coi như là nghe hiểu, hóa ra Kim Thừa Ân có ý tứ với Bạch Tố Y!
Lập tức khóe miệng anh ta hiện lên một tia cười lạnh khinh thường!
Một người phụ nữ được sư tử cưng chiều thì có bao giờ đi yêu một con chó hoang đâu?
Thật đúng là nực cười!
"Ngài Mewithe, tôi nghe nói anh biết thần y Lâm, anh có thể giới thiệu cho tôi một chút không?”
Kim Thừa Ân nâng ly rượu kính Mewithe, cuối cùng nói ra mục đích mời Mewithe hôm nay.

Mà nghe điều này!
Bạch Tố Y cuối cùng cũng có phản ứng, kinh ngạc nhìn Kim Thừa Ân!
Kim Thừa Ân muốn kết bạn với thần y Lâm?
Cô cũng không biết dã tâm của Kim Thừa Ân, Kim Thừa Ân đã biết rằng vắc-xin cho loại vi-rút mới được nghiên cứu phát triển bởi thần y Lâm bí ẩn.

Mà nó chỉ được giao cho Tập đoàn Bạch Lạc sản xuất thôi!
Do đó, bằng sáng chế và quyền tài sản vẫn thuộc về thần y Lâm, nếu anh ta có thể có đủ tư cách hợp tác với thần y Lâm.

Điều đó tương đương với việc đem Tập đoàn Bạch Lạc nuốt chửng, và hoàn toàn có thể chiếm lấy nó!

Khi đó, Bạch Tố Y chỉ có thể đến cầu xin anh ta, còn anh ta muốn làm gì với Bạch Tố Y thì Bạch Tố Y cũng chỉ có thể nuốt nén giận vào trong.

"Thần y Lâm, có phải là vị thần y Lâm đã gây chấn động cả nước một thời gian trước không?"
Lưu Bích Cần và các bạn học khác đều sợ ngây người, hiển nhiên họ không xa lạ gì với thần y Lâm.

Trong thời gian đó, tin tức về anh ấy đã được thay nhau phát đi trong các bản tin.

Thậm chí, giới truyền thông còn nhận xét anh ta là trụ cột của đất nước và là niềm hy vọng cho sự trỗi dậy của nền y học cổ truyền An Nam!
Đây là một con người thực sự nổi tiếng vô cùng!
Chỉ là!
Sau khi Mewithe nghe được lời của Kim Thừa An, trên mặt hiện lên nụ cười giễu cợt:
"Muốn hợp tác với thần y Lâm? Này anh, tôi sợ rằng đời này anh cũng sẽ không có cơ hội!".