Ma Vương Siêu Cường Của Thế Giới Hắc Ám

Chương 1572: 1572




"Hơn nữa chỉ cần con của anh Lâm ra đời, chúng tôi sẽ thay anh ấy trao tặng quân hàm chiến thần! "
Cái gì!
Vừa ra đời đã trở thành chiến thần?
Cả nhà Bạch Tố Y cảm giác như bị 5 loại sét đánh vào đầu, trong lòng chấn động không khác gì lúc gặp phải sóng to gió lớn, liên tiếp từng đợt, từng đợt.

"Các người là ai?"
Bạch Tố Y cảnh giác nhìn đối phương, cảm giác mấy người này bị bệnh tâm thần không nhẹ.

"Tôi là chiến tướng ba sao của quân đoàn Long Hổ, dưới trướng anh Thiệu Huy!"
Lâm Thiệu Huy?
Sao Lâm Thiệu Huy lại có quan hệ gì với quân đoàn Long Hổ?
Mà lúc này, Bạch Hổ đã đi tới:

"Để tôi giải thích! "
Sau đó, biểu cảm Bạch Hổ phức tạp nói:
"Bạch Tố Y, vốn dĩ chúng tôi không muốn dấu diếm cô, nhưng đây là ý của anh Thiệu Huy, thân phận thật của anh ấy là Tướng Huy An Nam! "
Phốc!
Thẩm Ngọc Trân và Bạch Tuấn Sơn cùng lúc ngồi liệt xuống đất!
Lâm Thiệu Huy, Tướng Huy An Nam?
Đột nhiên bọn họ nhớ tới tin tức một năm trước họ xem!
Lúc đó Thẩm Ngọc Trân còn nhục nhã Lâm Thiệu Huy, ‘người ta họ Lâm mày cũng họ Lâm, vậy mà tư cách xách giày cho người ta mày cũng không’!
Kết quả, Lâm Thiệu Huy chính là Tướng Huy vòng quanh trái đất cùng lão Đổng xuất hiện trên TV!
Quá chấn động!
Thẩm Ngọc Trân cảm giác đầu mình sắp nổ tung!
Thế nhưng lúc này, ngoại trừ khiếp sợ, Bạch Tố Y càng bất an nhiều hơn!
Trước đây Lâm Thiệu Huy luôn lén lút gạt cô, tại sao hết lần này tới lần khác không nói mà chọn thời điểm này mới nói cho cô biết, lại còn muốn đem tất cả tài sản của mình chuyển qua hết cho cô, rốt cuộc Lâm Thiệu Huy muốn làm gì.

Mà lúc này, Huyết chủ cũng tiến lên phía trước!
Nhìn thấy Huyết chủ, Bạch Tố Y châm chọc cười:
"Bạc Kim Tư, chẳng lẽ anh cũng muốn nói cho tôi biết, Lâm Thiệu Huy là Huyết Ngục Chi Vương? "
Bạc Kim Tư cười khổ khẽ gật đầu:
"Cô Bạch Tố Y, tôi biết trong thời gian ngắn mọi người khó mà tiếp thu được, nhưng đây là sự thật, Lâm Thiệu Huy ưu tú hơn nhiều so với tưởng tưởng của mọi người! "
"Vậy sao? "
Bạch Tố Y châm chọc cười, rồi sau đó hỏi ngược lại:
"Tại sao anh ấy lại bảo các người đến nói cho tôi biết những chuyện này, Lâm Thiệu Huy đâu? Anh ấy ở đâu? "

Chuyện này...!
Bạch Hổ và đám người Huyết chủ đều có chung một biểu cảm, do dự không biết nên giải thích thế nào.

Thấy vậy, Bạch Tố Y càng thêm khẳng định, nhất định là Lâm Thiệu Huy đã xảy ra chuyện!
"Tránh ra! Tôi muốn đi tìm anh ấy! Tôi muốn đi tìm Lâm Thiệu Huy! "
Bạch Tố Y khóc lóc hô hào đẩy mọi người ra, cô muốn đi tìm Lâm Thiệu Huy hỏi cho rõ ràng, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, vì sao Lâm Thiệu Huy không nói cho cô biết.

Thế nhưng Bạch Hổ lại dùng một tay ngăn Bạch Tố Y lại!
Biểu cảm thống khổ nói:
"Thật sự xin lỗi, Bạch Tố Y, chúng tôi phụng mệnh bảo vệ cô an toàn, bây giờ chúng tôi không thể đề cô rời khỏi nơi này được! "
"Nếu như cô thật sự muốn gặp Tướng Huy, vậy hãy ngồi ở trên sofa xem TV đi, không biết chừng không lâu nữa anh ấy sẽ xuất hiện trong đó! "
Mà lúc này, Lâm Thiệu Huy đã ngồi trên máy bay tư nhân, ngắm nhìn phong cảnh nơi xa.

"Vương, quân đoàn Long Hổ bị hạn chế binh lực, chỉ cấp năm vạn! Anh em của Huyết Ngục cũng bị hạn chế nhập cảnh, trước mắt chỉ có mười vạn người! Hơn nữa bên phía đại tướng Nghê Lâm, bà ấy cũng chỉ cho ba vạn binh lực! "
Sắc mặt Huyết ngục cuồng thần khó coi nói:

"Nơi này có Hạ Lan Tuyên, Hứa Long Quán giở trò! Cố ý gây khó dễ với chúng ta! Phía trên cũng có thái độ mập mờ! "
Mà Lâm Thiệu Huy dường như đoán trước được mấy chuyện này, cười lạnh nói:
"Dùng mười tám vạn đối địch với trăm vạn? ba nhàn quân Việt có thể nuốt Ngô, với tôi mà nói, vậy là đủ rồi! "
"Nhưng binh sĩ của Hứa Long Quán và Hạ Lan đều ở Giang Nam, vậy mà lại lui lại hai tuyến, rõ ràng là bọn họ muốn chúng ta đi trước chịu chết, ngồi chờ ngư ông đắc lợi! "
"Đối với chúng ta mà nói, thật sự đáng giá không? "
Huyết ngục cuồng thần cực kỳ phẫn nộ!
Bọn họ liều chết bảo vệ lãnh thổ An Nam, nhưng lại bị người ta xếp đặt một dường!
Chẳng qua là...!
Lâm Thiệu Huy nhẹ nhàng cười, nói ra một câu rất chi là triết lý:
"Bảo vệ quốc gia, có gì mà đáng giá hay không? "
"Tất cả nằm trong tim, về chỗ đi! ".