Ma Vương Siêu Cường Của Thế Giới Hắc Ám

Chương 521: 521




Thành phố Nam Giang, sau khi trải qua rung động do tập đoàn Bạch Lạc mang đến, thành phố nhỏ cấp ba này đã rơi vào trạng thái tương đối yên bình.

Chỉ là, loại yên bình này cũng không giữ được bao lâu.

Tin tức thứ nhất lại làm cho thành phố Nam Giang oanh động.

Người lãnh đạo của tập đoàn Thịnh Thế, con trai của Lãnh Kha, Lãnh Bất Phàm đi đến thành phố Nam Giang.

Ồn ào!
Tập đoàn Thịnh Thế!
Khi bốn từ này truyền sao tai các nhân vật ở tầng lớp thượng lưu của thành phố Nam Giang, lập tức khiến cả thành phố Nam Giang rúng động.

Gần như tất cả mọi người đều biết, ở thành phố Nam Giang này, tập đoàn Thiên Long và hội sở Thịnh Thế đều là sản nghiệp của tập đoàn Thịnh Thế.

Mà tập đoàn Thịnh Thế lại là tập đoàn thuộc tập đoàn Toàn Cầu, tập đoàn tài phiệt lớn mạnh trên thế giới.


Được xưng là trùm giới thương nghiệp ở thành phố Nam Giang.

Loại tổng tài siêu cấp tài phiệt này, địa vị đủ để kẻ khác phải kinh sợ.

Không chỉ có như thế.

Cũng có tin tức truyền ra, rằng cậu chủ Lãnh Bất Phàm phát thiệp mời, mời những thanh niên tài tuấn ở thành phố Nam Giang đến tham dự tiệc tối.

Trong khoảng thời gian ngắn, rất nhiều cậu ấm con nhà giàu ở thành phố Nam Giang đều chấn động.

Thậm chí rất nhiều con gái nhà giàu bắt đầu không ngừng mua quần áo mới, vì buổi tiệc tối kia, cũng vì có được nụ cười của Cậu Lãnh Bất Phàm mà ra sức sắm sửa.

Cùng lúc đó.

Tập đoàn Bạch Lạc, Bạch Tố Y cũng nhận được thiệp mời.

“Vợ, em có muốn đi không?” Lâm Thiệu Huy nhìn Bạch Tố Y, cười nhẹ hỏi.

Không biết vì sao, sau khi nhận được thiệp mời, nụ cười trên mặt Bạch Tố Y không còn tươi như trước mà lại lộ ra vẻ ưu sầu phức tạp.

“Lâm Thiệu Huy, anh có biết ai đưa cho em tấm thiệp mời này không?”
Bạch Tố Y hỏi Lâm Thiệu Huy.

Hả?
Lâm Thiệu Huy sửng sốt, sau đó lắc đầu.

Nhìn anh như vậy, Bạch Tố Y không khỏi thở dài một hơi, nói:

“Anh còn nhớ rõ Từ Hồng Diễm không?”
Từ Hồng Diễm! Đương nhiên Lâm Thiệu Huy nhớ rõ tên này, khoảng thời gian lúc trước, khi Bạch Tố Y mới vừa trở thành tổng giám đốc tập đoàn Bạch Lạc, hai người bọn họ đi đến trung tâm thương mại Bách Thế mua sắm quần áo.

Cũng đụng phải một nam một nữ, nam tên là Hoàng Minh Hải, nữ tên là Từ Hồng Diễm.

Lúc ấy, hai vợ chồng này châm chọc khiêu khích Bạch Tố Y, đã bị Lâm Thiệu Huy làm mất mặt lại.

Lúc sau, bọn họ còn báo lại cho gia chủ nhà họ Hoàng là Hoàng Quốc Thắng, thậm chí còn cấu kết với đội trưởng đội cảnh sát, muốn gây bất lợi cho Lâm Thiệu Huy, cuối cùng, người đứng đầu tỉnh là Lưu Chấn ra mặt bắt người nhà họ Hoàng và Từ Hồng Diễm mang về quy án.

Chỉ là Lâm Thiệu Huy cũng không rõ, tiệc tối lần này có quan hệ gì với Từ Hồng Diễm đã bị nhốt vào tù.

“Lần này người phụ nữ mời em tên là Chu Nam! Lúc trước khi còn đi học, cô ta là bạn thân nhất của Từ Hồng Diễm! Cũng là kẻ địch lớn nhất của em.”
“Lúc này cô ta trở về, rất có thể là để báo thù cho Từ Hồng Diễm!”
Bạch Tố Y nói tới đây, không khỏi nhăn mày:
“Càng đáng sợ chính là hiện giờ Chu Nam là người phụ nữ của Lãnh Bất Phàm! Lần này cô ta xuất hiện ở yến hội với tư cách nữ chủ nhân!”
Thì ra là thế!
Nghe Bạch Tố Y giải thích xong, Lâm Thiệu Huy không khỏi nheo mắt, sau đó cười nói:
“Vợ, em không cần lo lắng! Có anh ở đây, bất luận kẻ nào cũng không đụng được đến em!”
Lâm Thiệu Huy cực kỳ tự tin.


Chỉ là nghe thấy anh nói như thế, Bạch Tố Y lại cười khổ lắc đầu.

Trong suy nghĩ của cô, Lâm Thiệu Huy chỉ đang nói lời an ủi mình mà thôi.

“Quên đi! Không nghĩ đến nữa, chúng ta không đắc tội được tập đoàn Thịnh Thế đâu! Buổi tối anh đi cùng em đi! Nhiều lắm chúng ta bị bọn họ nhục nhã một chút, không có gì đáng ngại cả!”
Bạch Tố Y lập tức đưa ra quyết định.

Chỉ là nghe cô nói thế, Lâm Thiệu Huy cũng nở nụ cười.

Làm người đứng đầu tập đoàn Toàn Cầu, Thịnh Thế cũng chỉ là sản nghiệp nho nhỏ dưới sự bảo trợ của anh mà thôi, không hơn được cái gì.

Càng đừng nói cái gì mà Lãnh Bất Phàm, Chu Nhan.

Ở trong mắt Lâm Thiệu Huy, cũng chỉ là loài bò sát dựa vào tòa núi lớn là anh để kiếm ăn, nếu hai người kia không làm khó xử Bạch Tố Y thì không sao, nếu bọn họ quá đáng, vậy thì Lâm Thiệu Huy cũng không ngại để cho loài bò sát biết hương vị của tuyệt vọng..