Mặc Thiếu Gia, Anh Đã Bị Bắt

Chương 941: Thủ Đoạn Tàn Nhẫn Và Độc Ác





Lúc này mới cất đi con dao cầm tay và rời khỏi căn hộ đó.
Bây giờ, Mộ Thiển đang ở trong Tập đoàn Fryer để nghỉ ngơi, còn Cố Khinh Nhiễm thì đang giúp cô giải quyết một số công việc của công ty.
Mấy ngày nay, cô liên tục uống canh để bổ sung dinh dưỡng cho mình, cô cũng liên tục nghỉ ngơi và uống các loại thuốc bổ máu, nên tình trạng sức khỏe của cô bây giờ cũng đã khá hơn rất nhiều rồi.
Nhưng mà Cẩm Dung lại nói với cô rằng, sau này có thể cô sẽ phải liên tục uống thuốc để bổ sung máu, có như vậy thì mới có thể đạt được hiệu quả tốt hơn nữa.
Cho đến khi nào mà Mặc Cảnh Thâm khỏe lại rồi, thì cô sẽ không cần phải lấy máu của mình để truyền cho anh nữa, đến lúc đó thì cô mới có thể không cần dùng đến loại thuốc bổ sung máu này nữa.
Cô nằm dưới đất trượt điện thoại để xem tin tức, buồn ngủ rồi thì cô sẽ ngủ một giấc.
Lúc này, Cố Khinh Nhiễm đột nhiên gõ cửa và bước vào: “Mộ Thiển à, đã xảy ra chuyện rồi.”
“Hử?”
Cô vẫn đang mơ mơ màng màng, ngơ ngác đáp lại một tiếng, dụi dụi mắt một cái rồi mới tiếp tục hỏi: “Chuyện gì xảy ra vậy hả?”
“Khi nãy anh mới nhận được cuộc gọi, họ bảo rằng Nghê San San vừa bị người ta chặt đứt hai ngón tay, cô ta còn bị hủy cả khuôn mặt nữa.”
“Chuyện xảy ra khi nào hả?”
Cô hỏi.
“Là chuyện vừa mới xảy ra ngay đây thôi.”
Cố Khinh Nhiễm lấy điện thoại di động ra, đưa bức ảnh đó ra cho Mộ Thiển xem: “Em nhìn xem đi, bức ảnh đẫm máu này cũng vừa mới được đăng tải lên trên mạng xã hội thôi.

Chỉ mới cách đây chưa đầy năm phút thôi mà đã có ba nghìn lượt người xem rồi, nếu cứ tiếp tục phát triển với cái tốc độ này thì e rằng hậu quả thật không thể nào mà tưởng tượng nổi.”
“Để em gọi điện cho Hạ Khiêm trước đã.”.

Kiếm Hiệp Hay

Lúc này, tâm trạng của Mộ Thiển vô cùng bối rối, cô biết rất rõ sự nghiêm trọng của sự việc này.
Ngày hôm qua, Nghê San San vừa mới xuất hiện trong công ty Fryer và bị tung tin đồn lên trên mạng xã hội mà thôi.

Ngày hôm nay, Nghê San San lại bị chặt đứt hai ngón tay và bị hủy cả khuôn mặt tại nhà riêng của cô ta.
Nếu mọi chuyện mà cứ phát triển theo cái đà này thì thế nào trực giác của mọi người cũng sẽ bảo rằng, tất cả những chuyện này đều là do Mộ Thiển một tay gây ra cho mà xem.
Đối với tập đoàn Fryer mà nói, thì đây quả thực là một cú đả kích vô cùng to lớn.
Sau khi Mộ Thiển giao phó với Hạ Khiêm xong thì Hạ Khiêm ngay lập tức đã bắt đầu hành động.

Kết quả là sau khi vừa mới điều tra, liền phát hiện ra tất cả các video và hình ảnh vừa mới được đăng tải trên trang mạng xã hội vài giây trước đây thôi, mà tất cả đều đã biến mất không còn tăm tích nào cả.
Không đợi anh ta gọi điện thông báo cho Mộ Thiển, Mặc Cảnh Thâm đã trực tiếp gọi điện thoại đến cho Mộ Thiển rồi.
Mộ Thiển nhìn thấy dãy số điện thoại gọi đến, bất lực thở dài ra một hơi, cô nhấc máy lên trả lời điện thoại, cô cố tình tỏ ra vẻ thoải mái, không có chuyện gì cả và nói: “Thâm à, gọi điện cho em có chuyện gì vậy hả?”
Anh gọi điện thoại cho cô vào lúc này, ngoại trừ chuyện của Nghê San San ra thì còn có thể là chuyện gì nữa chứ hả?
“Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì rồi hả?”
Anh trực tiếp hỏi thẳng cô, không nói bất kỳ chuyện gì cả, nhưng mà Mộ Thiển đương nhiên là biết rất rõ, anh là đang nói đến chuyện của Nghê San San.
“Chuyện đó không phải là do em làm.”
Mộ Thiển đã đưa ra một câu trả lời vô cùng trực tiếp.
“Ừm, anh tin tưởng em.

Những đoạn video và bức ảnh đăng tải trên trang mạng xã hội đó, anh đã gỡ xuống hết cả rồi, nhưng mà ảnh hưởng của việc này chắc chắn cũng sẽ rất lớn.


Trong vài ngày sắp tới đây, em làm gì cũng phải cẩn thận vào một chút đó.”
Mặc Cảnh Thâm vô cùng tin tưởng vào Mộ Thiển, anh cũng biết rất rõ rằng tính khí của cô tuyệt đối không thể nào làm ra loại thủ đoạn tàn nhẫn và độc ác như vậy được.
Sau khi cúp điện thoại xong, Mặc Cảnh Thâm dựa lưng vào chiếc ghế lớn dành cho chủ tịch, một cánh tay đưa lên xoa nhẹ sống mũi, anh đang có một chút cáu gắt.
Hàn Triết cũng đang đứng ở ngay bên cạnh của anh và hỏi: “Boss, anh nói thử xem, việc này có thể là do ai làm được hả?”
“Đồng Nam!”
Anh nghĩ cũng không nghĩ mà trực tiếp trả lời ngay.
“Đồng Nam sao? Làm sao mà anh biết được vậy hả?”
Hàn Triết có chút khó tin.
“Người duy nhất có thể đổ lỗi cho Thiển, lại còn có mối quan hệ với Bạc Dạ và Nghê San San, thì chỉ có thể là Đồng Nam cô ta mà thôi.”
Chính xác mà nói thì Nghê San San có quan hệ với Bạc Dạ, và Nghê San San lại còn có cả khuôn mặt giống hệt với Mộ Thiển nữa.
Những điều này không có mối quan hệ trực tiếp, nhưng mà chúng có mối quan hệ gián tiếp, mấu chốt chính là Đồng Nam, cô ta là loại phụ nữ có thủ đoạn vô cùng độc ác và tàn nhẫn.
Nếu đặt lên hoàn cảnh của một người bình thường khác, thì ai lại có thể làm ra loại chuyện hủy hoại nhan sắc của một người phụ nữ được chứ hả?
“Cậu đừng nói chứ, việc này chắc chắn là do Đồng Nam cô ta gây ra.

Loại người phụ nữ như Đồng Nam này, tôi cũng từng có qua vài lần chạm trán với cô ta rồi, cô ta quả thực là một người phụ nữ vô cùng tàn nhẫn và độc ác, làm việc gì cũng vô cùng tàn độc, ngoài cô ta ra thì cũng không còn ai khác nữa.

Cô ta còn cố tình đăng tải những bức ảnh đó lên trên mạng như vậy, không phải rõ ràng là muốn giá họa cho vợ tôi, rồi tiện thể làm tăng sự chú ý của việc này lên hay sao hả?”
Hàn Triết cảm thấy phân tích của ông chủ vô cùng hợp lý.
Nhưng mà trước đó, ông chủ cũng đã nói rõ ràng là không được ra tay với Đồng Nam, cho nên anh ta cũng chỉ tìm người đi theo dõi Đồng Nam mà thôi.


Kết quả là mới ngày hôm qua thôi, người được phái đi theo dõi Đồng Nam đã bị bị cô ta cắt đuôi rồi.
“Lập tức đi tìm Đồng Nam cho tôi!”
Mặc Cảnh Thâm nói, Hàn Triết nhận lời và ngay lập tức rời khỏi phòng đọc sách.
Trong phút chốc, trong căn phòng đọc sách đó chỉ còn lại mỗi một mình Mặc Cảnh Thâm, anh cầm điện thoại di động lên và bấm số gọi đi.
Là gọi cho Bạc Dạ.
Điện thoại vừa mới gọi đi, nhưng mà không có ai trả lời, bởi vì…Bạc Dạ lúc này đang ở trong văn phòng làm việc của tập đoàn Fryer.
Bạc Dạ đang đứng ngay trước mặt của Mộ Thiển, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn thẳng vào cô: “Chuyện này có phải là em làm hay không hả?”
Anh ta trực tiếp chất vấn cô, một chút vòng vo cũng không có.
Mộ Thiển liếc mắt nhìn Cố Khinh Nhiễm một cái và nói: “Anh đi mua giúp em một ly trà sữa đi, em muốn ăn một chút đồ ngọt và uống trà sữa rồi.”
“Em…được được được, anh sẽ đi mua cho em.”
Cố Khinh Nhiễm bị Mộ Thiển chọc tức không hề nhẹ.
Cứ mỗi lần mà cô có việc gì đó cần phải giải quyết, thì cô đều nhờ anh đi mua trà sữa về cho cô.

Cô cũng nên biết là quán trà sữa mà cô thường hay uống đó cách công ty của bọn họ đang làm cũng phải tận hơn chục phút đấy, đi tới đi lui cũng phải mất hơn nửa tiếng đồng hồ.
Kết quả là cứ mỗi lần mà anh ta đi mua về, thì anh ta chưa bao giờ thấy Mộ Thiển nghiêm túc uống cho hết nó.
Làm anh trai như anh ta đây không tức sao cho được hả?
Anh ta bước ra khỏi văn phòng và tiện tay đóng cánh cửa phòng lại.
Mộ Thiển nâng mắt lên, bắt gặp đôi con ngươi lạnh như băng của Bạc Dạ: “Gần đây anh đang bị mê hoặc làm cho mất hết cả lý trí rồi hay sao hả? Động não suy nghĩ một chút đi chứ, tôi có lý do gì để ra tay với Nghê San San hả? Hả?”
Vốn dĩ cô đang vì chuyện này mà làm cho buồn bực rồi, bây giờ lại vì sự xuất hiện của Bạc Dạ, tâm trạng của Mộ Thiển lại càng tồi tệ hơn.
May mắn thay, ngay giây phút đầu tiên thì Mặc Cảnh Thâm đã xử lý tất cả vấn đề này rồi, nếu không thì hậu quả của việc này thật không dám tưởng tượng được.
Không chỉ có vậy thôi đâu, sợ rằng đến lúc đó thì cả nhà họ Cố cũng sẽ vì chuyện này mà làm cho ảnh hưởng theo.
Sắc mặt của Bạc Dạ âm u hệt như mực đen: “Em là người không thích Nghê San San nhất còn gì!”

“Nhưng đó cũng không phải là lý do để tôi ra tay với Nghê San San!”
Cô tức giận rồi, đập thẳng tay xuống bàn, hai má cô tức giận đến mức đỏ bừng cả lên!
Quen biết Bạc Dạ đến tận bây giờ, cả hai rất hiếm khi trở mặt với nhau, chứ đừng nói đến là cãi vã giống như bây giờ.
“Có phải là lý do hay không thì tôi không biết, nhưng mà Nghê San San đã chính miệng nói rằng đó là người mà em đã phái đến!”
Anh lặp lại một cách máy móc những gì mà Nghê San San đã nói.
“Bạc Dạ à Bạc Dạ, đầu óc của anh đang bị úng nước có phải hay không hả?”
Cô vươn tay ra chọc thẳng vào ngực của Bạc Dạ, nghiến răng nghiến lợi nói: “Anh cho rằng nếu thật sự là do tôi ra tay, thì tôi sẽ để cho người đó tiết lộ thông tin là do chính tôi đã ra tay hay không hả? Hay là nói trong lòng anh, tôi vốn là người thủ đoạn tàn nhẫn và độc ác như vậy hả?”
“Nhưng mà em cũng đã từng cảnh báo Nghê San San như vậy, em sẽ không để cho cô ta được sống yên ổn!”
“Được rồi, đúng vậy, là do tôi làm, chính là do tôi đã ra tay, anh hài lòng chưa hả?”
Mộ Thiển đang vô cùng mệt mỏi vì cứ phải giải thích đi giải thích lại như vậy, cô thực sự cảm thấy đầu óc của mình cũng đã sắp to lên rồi.
Cô khoanh hai tay ngay trước ngực, lạnh lùng nói: “Vậy thì xin cho hỏi, bây giờ anh đến đây là để làm gì hả? Là đến đây để báo thù cho Nghê San San, anh muốn gạch vài nhát dao lên trên mặt của tôi có phải hay không hả?”
Câu chất vấn này không hề có lời hồi đáp lại.
Mộ Thiển mở ngăn kéo tủ ra, trực tiếp từ bên trong lấy ra một con dao gấp, mở ra, nhét vào trong tay của Bạc Dạ: “Đây, đây, đây, dao tôi cũng đã đưa cho anh rồi đấy.

Anh không phải là muốn thay Nghê San San trả thù hay sao hả? Mộ Thiển tôi đây đã đem lời nói đặt ở đây rồi, anh muốn hủy dung nhan cũng được, giết chết tôi cũng được, Mộ Thiển tôi tuyệt đối không nói hai lời!”
Thất vọng, một nỗi thất vọng không thể nào giải thích được đang tràn ngập đầy tâm trí của Mộ Thiển.
Cả người cô đều cảm thấy vô cùng bất lực và cũng có một chút cảm thấy thật mỉa mai làm sao.
Ban đầu, vốn dĩ giữa cô và Bạc Dạ đều có mối quan hệ khá là tốt đẹp.

Nhưng mà bây giờ, Bạc Dạ lại vì chuyện của Nghê San San mà đến đây để chất vấn cô.
Nếu như mà Bạc Dạ thích bất kỳ một người phụ nữ nào khác, thì cô tuyệt đối sẽ không tham gia vào làm chi, ngược lại còn giơ cả hai tay lên để ủng hộ anh ta.
Nhưng mà gương mặt đó của Nghê San San rõ ràng là dựa theo khuôn mặt của cô để phẫu thuật thẩm mỹ ra, cô ta đang cố tình lợi dụng khuôn mặt này để tiếp cận Bạc Dạ, nhằm đạt được mục đích của cô ta..