Cô ta đã giấu rất kỹ thuốc độc vào trong móng tay, nhìn thế nào thì cũng không tìm ra sơ hở, vậy mà người đàn ông này trong thời gian ngắn ngủi đã phát hiện ra.
Hơi thở cô ta dần yếu ớt, cơn đau từ những đầu ngón tay không ngừng truyền đến, đám thuộc hạ sau khi đã rút xong mười cái móng tay của cô ta thì liền lấy trong túi ra một ít bột màu đen không rõ nguồn gốc mà rắc vào nơi thịt đỏ tươi kia.
Ngay lập tức, trong căn phòng phảng phất mùi thịt khen khét, mười đầu ngón tay cô ta lở lét trong tức khắc nhìn vô cùng kinh dị, cô ta do đau đớn không chịu được mà trút đi hơi thở còn sót lại.
Cuối cùng, thù chưa kịp báo thì cô ta đã ra đi mãi mãi.
Mặc Yến Đình thấy cô ta đã chết thì nở một nụ cười lạnh.
Chỉ với chút mánh khoé đó mà cũng muốn giết hắn?
Hắn vốn định dùng Lâm Tiểu Nhã để giải toả nhu cầu sinh lí vốn đã bị người phụ nữ chết tiệt kia khơi dậy rồi mới vứt cô ta cho đám người kia chà đạp.
Nhưng khi cô ta chạm vào người hắn thì không hiểu sao hắn lại cảm thấy có chút bài xích.
Hắn không biết nguyên nhân vì sao mình lại có phản ứng như vậy nữa...
...----------------...
Hôm nay, Lam Ngữ Yên không cần phải đi đến công ty làm việc cho nên cô khá rảnh rỗi.
Cô chọn mặc một chiếc váy hoa nhí màu hồng nhạt trông vô cùng trong trẻo, ngọt ngào. Đang loay hoay cắm những bông hoa hồng vào lọ thì phía sau truyền đến bước chân vô cùng gấp gáp của một người giúp việc.
"Thiếu...thiếu phu nhân. Mặc phu nhân đã đến đây rồi, bây giờ bà ấy đang ở trong phòng khách, nói là muốn gặp thiếu phu nhân!"
Người giúp việc vội vã nói với Lam Ngữ Yên, trên gương mặt cô ta lộ ra sự lo lắng thấy rõ.
Lam Ngữ Yên nghe ba từ "Mặc phu nhân" thì liền bất động trong chốc lát. Hôm trước cô đã nghe Mặc Yến Đình nói qua về Mặc phu nhân.
Nhưng hắn nói không nhiều về bà ấy, chỉ đơn giản là thông báo với cô về việc Mặc phu nhân có thể sẽ ghé sang đây.
Cô có hỏi thêm về bà ấy nhưng tên đó không thèm trả lời lấy một câu, ngược lại sắc mặt còn đằng đằng sát khí.
Thấy vậy cô liền không tra hỏi thêm nữa. Đúng là một con người kỳ lạ.
Nghĩ ngợi một hồi, Lam Ngữ Yên liền nhẹ nhàng lên tiếng.
"Được rồi, cảm ơn chị, bây giờ tôi sẽ đến đó ngay đây!"
.
Trong phòng khách rộng lớn lúc này, một người phụ nữ trung niên vô cùng quý phái đang ngồi thưởng thức trà. Bà ta toát ra một loại khí chất vô cùng cao quý.
Từ khi kết hôn đến giờ cũng đã hơn một năm trời rồi nhưng bây giờ cô mới được thấy mặt mẹ chồng.
Da đầu của Lam Ngữ Yên trở nên tê rân, trong lòng không ngừng thấp thỏm khi đối diện với người mẹ chồng này.
Hàn Kỳ Tuyết không nói gì, ánh mắt dò xét nhìn qua một lượt từ trên xuống dưới của Lam Ngữ Yên. Đôi mắt thăm dò của bà ta cứ đặt lên người cô khiến cô cảm thấy có chút không được tự nhiên.
"Đây là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau nhỉ?" Sau một hồi im lặng thì Hàn Kỳ Tuyết lên tiếng phá tan sự im lặng này.
"Dạ vâng!" Lam Ngữ Yên nghe vậy thì liền lễ phép đáp lại.
" Được rồi, vào vấn đề chính đi!"
Lam Ngữ Yên có chút căng thẳng. Thấy vậy, Hàn Kỳ Tuyết liền lên tiếng.
"Cô không cần căng thẳng, tôi cũng không muốn gây khó dễ cho cô, nhưng cô cần biết rõ thân phận thấp kém của mình là không hề xứng với con trai tôi!
Nói thẳng ra, tôi không chấp nhận cô làm con dâu nhà họ Mặc này. Cô nên biết, Mặc Yến Đình xuất thân vô cùng cao quý vì vậy mà chỉ những người có xuất thân cao quý mới xứng tầm với nó.
Còn cô, cô chỉ là đứa con gái bị hắt hủi của Lam gia, ngoại trừ gương mặt đẹp đẽ kia ra thì một chút khí chất cao quý tôi cũng không thể nhìn ra từ người của cô.
Có thể, Yến Đình hiện tại đang rất say mê vẻ đẹp này của cô, nhưng cô thử nghĩ xem, Yến Đình có bao nhiêu xuất sắc, phụ nữ xếp hàng dài chờ nó để mắt đến ngoài kia kìa.
Sớm muộn gì thì cô cũng sẽ bị nó chơi chán rồi vứt bỏ thôi. Cho nên, người khôn ngoan thì nên chọn cách rời đi sớm!"
Lời nói sắc bén như lưỡi dao của Hàn Kỳ Tuyết vang lên, không ngừng cứa sâu vào người Lam Ngữ Yên.
Những điều này cô đương nhiên biết, bà ấy không cần phải lặp đi lặp lại xuất thân của cô vậy đâu. Ai sinh ra mà không muốn mình có xuất thân tốt chứ.
Như bà ấy nói, cô chính là người có địa vị thấp kém, nếu bà ấy muốn cô ly hôn thì cô sẽ không do dự mà ly hôn ngay lập tức còn về phần Mặc Yến Đình thì bà ấy đi mà thuyết phục hắn ta đi.
Nếu bà ấy thuyết phục được thì cô sẽ ngay lập tức rời đi, cô sẽ còn vô cùng biết ơn bà ấy.
Trong chuyện này, cô không phải là người có quyền ra quyết định. Cô cũng không cần cái danh phu nhân nhà hào môn này làm gì, cô chỉ muốn được sống một cuộc sống thật bình yên, không ai quấy rầy mà thôi.