Cảnh Du ngồi đó uống rượu cho đến 12 giờ thì mới dừng lại,lúc này Ngân Tuyết thấy anh say rồi cho nên định đỡ anh vào khách sạn. Nhưng cô ta chưa kịp chạm vào người Cảnh Du nữa thì người đàn ông này đã có vệ sĩ đỡ ra xe...
Ngân Tuyết bây giờ vô cùng bực tức miếng thịt đã tới miệng rồi vậy mà vẫn không ăn được. Nhưng mà nghĩ lại thì thấy ngày hôm nay cũng bội thu rồi,cô đã chính thức chia rẽ được cặp vợ chồng này.Đã vậy còn lôi kéo được Phí Thành nữa.
Nữa tiếng trôi qua thì cũng đã về tới nhà,vệ sĩ đỡ anh lên phòng ngủ rồi xuống nhà pha trà giải rượu cho anh.Nhưng khi Triều Minh xuống bếp thì thấy Tử Yên đang uống nước
" Anh là vệ sĩ của Cảnh Du đúng không"
" Vâng "
" Ở trong nhà còn gừng không tôi định pha trà cho cậu ấy,cậu ấy say rồi "
Vậy là anh ấy đã về nhà,hơn 1 tháng qua cuối cùng cũng chịu trở về.
" Anh đi nghỉ ngơi đi để tôi pha cho anh ấy cho "
'" Ừm "
Mất 5 phút thì cô cũng làm xong,khi cô bước vào phòng thì thấy anh nằm ở trên giường quần áo vẫn y như cũ,giày cũng chưa cởi ra nữa.Tử Yên đặt ly trà lên bàn rồi ngồi xuống giường giúp anh cởi giày và áo khoác ngoài ra cho thoải mái.
Đã lâu lắm rồi cô mới được nhìn thấy anh trong một cự li gần như thế này,hơn 1 tháng qua cô nhớ anh lắm,cô muốn gọi điện thoại cho anh nhưng lại sợ làm phiền.Bỗng dưng nước mắt lại rơi xuống,cứ mỗi lần nhớ lại chuyện tình của cả hai là cô lại vô cùng yếu đuối.
Lúc mà cô cởi áo vest của Cảnh Du thì anh cứ nghiên người qua lại và kết quả là đã tỉnh giấc,hai người cứ bốn mất nhìn nhau rồi không nói một lời nào.Và khoảng chừng 1 phút sau thì anh mới lên tiếng.
" Cô vào đây làm gì" thái độ của Cảnh Du có chút chán ghét với người vợ đầu ấp tai gối của mình..
" Em đem trà giải rượu vào cho anh "
" Hừ,cô diễn tốt thật.Ban ngày thì lăn giường cùng với Phí Thành còn ban đêm thì câu dẫn tôi. Bùi Tử Yên cô thiếu thốn đến vậy sao "
" Trong suốt 1 tháng qua hắn ta có thoả mãn cô hay không, cô ở dưới thân của Phí Thành có sướng không,mỗi đêm hắn ta ra vào cô bao nhiêu lần "
" Chát....Phó Cảnh Du anh nghĩ em là loại người như vậy sao "
Cảnh Du lao vệt máu trên môi mình rồi áp sát lại người của vợ mình.
" Không chừng bây giờ cô đã mang thai con của Phí Thành rồi không chừng "
" Anh đúng là đồ khốn nạn mà "
" Chửi hay lắm, tôi khốn nạn đó nhưng sao bằng mấy người được.Cô đã cắm sừng tôi rồi, tôi là thằng ngu khi phải cưới cô "
Vậy là anh ấy hối hận khi cưới mình sao, người đàn ông này đã không thuộc về cô nữa rồi..
" Tôi nói đúng tim đen của cô chứ gì,cô nhân lúc tôi không có nhà mà đi khách sạn cùng với hắn ta đúng không"
Tuy anh rất giận nhưng vẫn mong câu trả lời là không,hay tay ghì chặt lên vai của Tử Yên.
" Đúng là em có đến khách sạn nhưng mà em bị Ngân Tuyết hãm hại,cô ấy thuê người mang em đến đấy,em không có quan hệ với Phí Thành và em cũng không hề phản bội anh. Ngày hôm ấy suýt chút nữa em bị người khác cưỡng bức,nhưng cũng may là em chạy ra khỏi khách sạn kịp "
" Cảnh Du...em chưa từng làm những chuyện có lỗi với anh,anh phải tin em "
" Vậy cô chứng minh đi "
Cảnh Du vừa mới nói xong liền đẩy cô nằm xuống giường rồi đưa tay xé rách bộ váy ngủ.Tử Yên biết là chuyện này là vô cùng bình thường với cả hai,nhưng lúc này anh ấy đang hành hạ coi chứ không phải là yêu thương,anh ấy xem cô là công cụ giúp anh ấy thoả mãn hay sao.
Anh cúi người xuống hôn lên môi đỏ mọng của cô,môi lưỡi quấn quýt không rời,càng lúc thì anh càng hôn một cách mạnh bạo hơn khiến cho cô không thở được mà dẫy dụa không ngừng,bàn tay thì đánh lên lưng của anh.
"Ưm..a...Du..đau quá.."
Lát sau anh buông môi cô ra ở trên đó còn dính một sợi chỉ bạc và máu của Tử Yên,chính là anh đã cắn lấy môi của cô.Anh hận vì cô đã lừa dối anh,vậy cho nên đêm nay anh sẽ trút giận tất cả lên người con gái mà anh yêu..
Những gì mà anh chịu đựng trong thời gian thì cô cũng phải trải qua, có như vậy thì cô mới nhớ khắc cốt ghi tâm mà yên phận ở trong nhà làm Phó phu nhân.