Triệu lang quân Triệu Tung Nham mang bộ dạng khổ đại cừu thâm trở về nhà, phụ mẫu trong nhà thấy hắn rầu rĩ không vui, đều lo lắng hỏi hắn đã xảy ra chuyện gì, Triệu Tung Nham qua loa hai câu, cơm chiều cũng không ăn nhiều, trở về phòng nằm.
Hôm nay bọn họ mời Đại Lang quân Mai gia kia đi nhạc phường, hắn nhất thời không kìm được tức giận nói vài câu không dễ nghe, khiến cho mọi chuyện trở nên khó xử.
Những người khác trách hắn thì cũng thôi đi, nhưng sau khi Trinh tỷ trở về, một mình gọi hắn qua một bên, dặn dò hắn ngày mai đi tìm Mai gia Đại Lang quân xin lỗi.
Triệu Tung Nham rất phục Trinh tỷ, nhưng bảo hắn xin lỗi loại chuyện này, trong lòng hắn tràn đầy bất mãn.
Vốn dĩ hắn đã không thích Mai gia Đại Lang quân kia, hiện tại thấy Trinh tỷ bảo vệ hắn như vậy, lại càng không thích.
Trinh tỷ vẫn luôn ở bên cạnh bọn họ, lần này có lẽ thật sự sẽ bị một nam nhân cướp đi, loại cảm giác này phi thường khó chịu.
Hắn không giống mấy người Mai Tứ, Thôi Cửu kia, là từ nhỏ đã lớn lên bên cạnh Vũ Trinh, hắn khi còn bé theo cha mẹ sinh sống ở Tuần Châu, mười ba tuổi mới trở về Trường An quen biết Vũ Trinh.
Bởi vì từ nhỏ thể chất yếu ớt nhiều bệnh, cho nên tính khí của hắn đặc biệt không tốt, đến Trường An, lúc đầu rất là chịu khổ, bị người ta khi dễ rất nhiều lần.
Về sau gặp được Vũ Trinh, nàng tuy rằng là một nữ tử, lại không giống đại bộ phận nữ tử mà Triệu Tung Nham từng thấy trước kia e thẹn bổn phận, Vũ Trinh sẽ làm tất cả những việc mình muốn làm, chẳng màng ánh mắt người đời, Triệu Tung Nham hâm mộ cái sự tự do tùy tính ấy.
Sau đó, Vũ Trinh dẫn hắn cùng chơi, dạy hắn cưỡi ngựa săn bắn, dạy hắn đánh cầu, dẫn theo bọn tiểu tử bọn họ lên non xuống chợ, bệnh tật của hắn không biết sao cũng dần dần khỏi hẳn.
Triệu Tung Nham sớm đã coi Vũ Trinh như thân tỷ của mình, hắn không hiểu vì sao những người khác đối với việc Trinh tỷ của bọn họ sắp xuất giá, đều có thể dễ dàng tiếp nhận.
Hắn thì không thể chấp nhận, hắn chỉ mong mãi mãi giữ nguyên như bây giờ.
Thế nhưng, trong lòng hắn có bao nhiêu bài xích và không tình nguyện, một câu nói của Trinh tỷ, hắn vẫn không thể không cúi đầu.
Trinh tỷ nói: "Đi xin lỗi hắn đi, bằng không ta rất đau đầu."
Triệu Tung Nham nhìn thấy biểu cảm của Trinh tỷ, đột nhiên ý thức được.
Trinh †ử dường như rất thích vị Đai Land nhà Mai kia bởi vì trước kia nàng cũng từng có mấy vị hôn phu, nhưng chưa bao giờ để tâm như vậy, hiện giờ người này là khác biệt.
Phát hiện ra điều này, tâm tình Triệu Tung Nham trầm uất mà thê lương, tâm tình này, cả đêm hắn đều không thể giải tỏa, từ giữa trưa dắt ngựa ra khỏi cửa, Triệu Tung Nham liền do dự đi lại quanh hoàng thành.
Đại Lang nhà Mai nhậm chức ở Hình bộ, hôm nay hắn phải đi làm việc ở quan phủ, đợi đến chiều mới có thể xuất cung trở về.
Triệu Tung Nham đợi ở đây, chính là vì muốn xin lỗi hắn.
Thật vất vả đợi được người đi ra, Triệu Tung Nham lại chẳng muốn tiến lên nữa, bất mãn đi theo sau lưng Mai Trục Vũ, nghĩ có thể kéo dài thêm chút nữa là được.
Nào ngờ cứ trì hoãn như vậy, lại xảy ra vấn đề.
Ngay khi Mai Trục Vũ đi ngang qua chợ Đông, Triệu Tung Nham trông thấy Lữ Chí.
Năm đó Lữ Chí này cũng từng nói chuyện hôn sự với Trinh tỷ của bọn họ, sau đó vì Hộc Châu nương tử, hai người còn đánh nhau một trận, tất cả những kẻ theo Trinh tỷ chơi đùa, đều vô cùng chán ghét tên Lữ lang quân luôn tìm Trinh tỷ gây phiền phức này.
Triệu Tung Nham tận mắt nhìn thấy Lữ Chí dẫn theo hai tên nô bộc cao to cường tráng, mang ý đồ không tốt đi theo sau lưng Mai Trục Vũ, sau đó khi đi ngang qua một con hẻm vắng người, tên Lữ Chí kia ẩn núp một bên, để hai tên nô bộc tiến lên chặn Mai Trục Vũ vào trong ngõ hẻm.
Triệu Tung Nham từ xa trông thấy cảnh này lập tức hiểu ra, Lữ Chí chắc chắn là đến báo thù, mấy năm nay tên khốn này đối với Trinh tỷ là liên tiếp thất bại, chưa từng chiếm được tiện nghỉ, hiện giờ hắn phát hiện đánh không lại Trinh tỷ, liền muốn đến bắt nạt người của Trinh tỷ để trút giận.
"Đáng ghét!" Triệu Tung Nham không ưa gì Mai gia Đại Lang, nhưng dù sao đó cũng là người của Trinh tỷ hắn, há có thể để cho con chó Lữ Chí kia khi dễ sao! Chẳng suy nghĩ gì, Triệu Tung Nham vội vàng chạy đến ngõ hẻm kia.
Hắn vốn tưởng với bộ dạng chẳng từng trải của Mai gia Đại Lang, chốc lát nữa ắt sẽ bị người ta đè xuống đất đánh.
Nào ngờ xông đến đầu ngõ, lại kinh ngạc phát hiện Mai gia Đại Lang vốn tưởng tượng đang nằm dưới đất kêu rên kia lại đứng ngay ngắn, ngược lại hai tên đầy tớ cường tráng, một tên đã ngã xuống, tên kia bị Mai gia Đại Lang giữ gáy đập vào tường.