Mạn Mạn Quyến Rũ - A Ô Loạn

Chương 11



Có lẽ bởi vì giọng nói của Chu Khải quá mức dịu dàng, vậy mà lại làm Ôn Mạn thuận theo ôm lấy cổ anh gọi: “A Khải..”

“Ơi, anh đây.” Chu Khải hôn lên cánh môi cô.

Ôn Mạn cảm thấy cảnh tượng này dường như chỉ có thể xuất hiện trong mộng, cô lại nhỏ giọng gọi: “A Khải.”

“Ơi, anh đây.” Chu Khải không chê cô phiền, đáp lại cô luôn, Ôn Mạn gọi một lần, anh đáp một lần, vẫn là câu kia, anh đây.

Đôi mắt Ôn Mạn có chút chua xót, cô như đang làm nũng với anh: “Không ở đây được không, đi khách sạn được không…”

Chu Khải cũng không có ý định chơi cô trên xe, không gian hoạt động quá nhỏ, không thoải mái. Sau này có cơ hội lái xe ra ngoài chơi, lúc nổi hứng có thể chơi trong xe cho kích thích cũng được. Bây giờ, anh chỉ muốn dịu dàng đút no cô gái trong ngực này thôi.

Chu Khải đặt một phòng tổng thống, trong phòng đặt một chiếc giường king size rộng 2 mét, có thể thoải mái để cho hai người đảo điên loan phượng.

Ôn Mạn được Chu Khải dùng tư thế ôm công chúa bế vào phòng. Dọc đường đi, mặt cô luôn chôn trong ngực Chu Khải. Cho nên không biết khi mọi người nhìn thấy tư thế hiện tại của hai người đã có phản ứng gì.

Thật ra trọng bụng cô có một đống lời muốn nói ra. Nhưng cô lo lắng sau khi cô nói là rồi, quan hệ giữa hai người sẽ trở nên cứng ngắc, chỉ có thể biến những lời muốn nói thành nụ hôn, dán lên môi Chu Khải hôn nồng nhiệt.

Cứ phóng túng hết đêm nay đi, cô nghĩ.

Chu Khải hôn rất dịu dàng, giống y như ba năm trước. anh nhẹ nhàng cọ sát cánh môi cô, phác họa viên môi, sau đó đầu lưỡi đẩy hàm răng cô ra, tiến quân thần tốc, câu lấy lưỡi đinh hương của cô mà bú mút, trao đổi nước miếng của hai người. Lúc tách ra, bên khóe miệng còn kéo thêm sợi chỉ bạc trong suốt đầm dâm mĩ.

Trong phòng vừa kín vừa an toàn, nơi này có thể tận tình hoan ái rên rỉ, Chu Khải nghĩ tới hình ảnh Ôn Mạn bị anh đụ đến điên đảo sẽ nói chẳng thèm lựa lời, chỉ vậy thôi là cây hàng của anh đã cứng không chịu nổi.

Lần này anh không vén vạt áo cô lên nữa mà vươn ngón tay dài cởi hai cúc áo trên cùng của cô ra. Trên xương quai xanh dấu vết hoan ái mờ mờ tỏ tỏ, là anh vừa mới để lại. Rất rõ ràng, trên cơ thể cô không chỉ có nhiêu đây dấu vết.

Môi đỏ Ôn Mạn thở gấp dồn dập, tầm mắt nóng rục của Chu Khải đang nhìn chằm chằm vào cổ làm cô muốn bốc cháy theo. Anh lia mắt tới chỗ nào, chỗ đó dường như bùng lên ngọn lửa.


Cô ngượng ngùng lấy tay che hai mắt mình đi, lừa mình dối người rằng chỉ cẩn không nhìn thấy, Chu Khải sẽ không làm gì cả.

Ngón tay Chu Khải cởi cúc áo thứ ba của Ôn Mạn ra, bầu vú đầy đặn càng lộ ra nhiều hơn. Trong phòng không mở máy sưởi, làn da tiếp xúc với không khí lạnh băng nổi lên từng lớp lông tơ.

Sợ cô bị lạnh, Chu Khải vươn tay cầm điều khiển mở điều hòa lên, điều chỉnh độ ấm cao lên một chút, sau đó rũ mi thưởng thức đôi thỏ trắng gợi cảm của Ôn Mạn được giấu trong áo ngực ren.

Ôn Mạn nằm trên giường, chỉ cảm thấy mỗi giây mỗi phút trôi qua sao mà khó khăn thế. Thậm chí cô còn muốn chẳng thèm quan tâm điều gì, rên rỉ kêu thành từng tiếng dâm đãng. Bị Chu Khải nhìn lâu như thế, trọng lồn nhỏ của cô đã ngứa ngáy không thôi, chỉ muốn anh mau cắm vào…

Chu Khải nhìn thấy ấn ký mình để lại trên ngực Ôn Mạn, là anh cắn thành ra như thế. Anh nhớ rõ mình không dám dùng sức quá lớn, sợ cắn cô đau. Không ngờ da cô lại non mềm như thế, vẫn để lại dấu vết rất rõ ràng.

Anh tiếp tục cởi hết những cúc áo còn lại ra, cơ thể Ôn Mạn hoàn toàn bại lộ trước mặt anh.

“Đẹp quá.” Anh rũ mi thành kính hôn lên mỗi tấc da thịt cô, vừa lòng nhìn thấy cơ thể cô đang run rẩy.

Chu Khải duỗi tay cởi nội y trên người Ôn Mạn ra, “Nhấc tay.” Giọng nói trầm thấp đè nén, che đi tình ý muốn bùng nổ.

Ôn Mạn nghe lời nhấc tay lên, áo và nội y bị Chu Khải cởi ra toàn tộ, ném xuống đất. Lúc này, nửa người trên Ôn Mạn hoàn toàn trần trụi, đầu vú hồng hồng run run đứng thẳng trên núi tuyết mượt mà, giống như đang mời gọi anh mau mau tới ngắt.