- Đích thật là có thể đề thăng trở thành Đạo quân, đáng tiếc, đây không phải là con đường của ta.
Linh Tê Lĩnh Vực quả thực đã được tăng lên rất nhiều.
Bởi vì Linh Tê Lĩnh Vực chính là đường của ngư dân, ở bên trong bốn bộ kiếm thuật mà Tuyết Giám Đế Quân phân giải ra từ Tâm Ấn kiếm thuật. Có ngư dân chi kiếm, mà thành tựu cao nhất của Kỷ Ninh những năm này chính là phương diện Linh Tê Lĩnh Vực. Cho nên sau khi đạt được truyền thừa, lại tu luyện hơn nửa tháng, Linh Tê Lĩnh Vực đã tăng lên rất nhiều. Hiện tại Kỷ Ninh đã có cảm giác ở bên trong tối tăm.
Thành tựu của hắn ở phương diện Linh Tê Lĩnh Vực, đủ để dùng nó làm hạch tâm, một lần nữa cấu tạo thần thể, bước vào nhất bộ Đạo quân.
Sinh Tử Đạo quân, đột phá mỗi một bước đều phải một lần nữa cấu tạo thần thể! Nếu như đi nhầm sang lối rẽ, như vậy sẽ tạo thành tình huống thần thể vỡ vụn, thân tử đạo tiêu.
- Theo như lời Tuyết Giám Đế Quân nói, tuy rằng bốn bộ kiếm thuật được phân giải ra từ Tâm Ấn kiếm thuật đủ để trở thành Đạo quân, thậm chí còn có cơ hội trở thành tứ bộ Đạo quân. Thế nhưng lại chỉ là Đạo quân rất là bình thường.
Kỷ Ninh âm thầm lắc đầu, tuy rằng có thể thành Đạo quân, thế nhưng đối với hắn, như vậy còn chưa đủ.
- Bốn vị.
Kỷ Ninh nhìn bốn người ở trước mắt rồi nói:
- Dựa theo như lời của sư phụ ta, sau này bốn người các ngươi sẽ đi theo ta hay sao?
- Đúng.
Bốn người ở trước mắt đều gật đầu đáp.
- Không biết thực lực của bốn vị như thế nào?
Kỷ Ninh hỏi.
- Bốn người nchusng ta đại khái đều là tam bộ Đạo quân đỉnh phong, đương nhiên kiếm thuật của kiếm khách so với chúng ta cao siêu hơn một ít. Cho nên thực lực cũng cao hơn chúng ta một trù.
Đế Hoàng mặc áo bào màu vàng nói.
Kỷ Ninh không khỏi khiếp sợ.
Đều là Khôi lỗi tam bộ Đạo quân đỉnh phong hay sao?
Đây là thứ mà sư phụ để lại cho mình hay sao? Có sư phụ như vậy quả thực là càng nhiều càng tốt a.
- So sánh với chúng ta thì Khôi lỗi biên giới Hợp Đạo còn trân quý hơn nhiều. Trước kia Đế Quân có một cỗ Khôi lỗi có thể so sánh được với biên giới Hợp Đạo, về sau bán đi, đổi thành bốn mươi cỗ Khôi lỗi tam bộ Đạo quân đỉnh phong, để lại cho những này đệ tử thân truyền như các ngươi.
Đế Hoàng mặc áo bào màu vàng nói tiếp.
Kỷ Ninh im lặng.
Được rồi, hắn đã biết được vị sư phụ này quá khoa trương rồi. Bất quá Kỷ Ninh cũng hiểu rõ, Khôi lỗi có thể so sánh được với biên giới Hợp Đạo quá là đắt đỏ, muốn luyện chế lại rất không dễ dàng, dù sao đại năng biên giới Hợp Đạo chính thức, chẳng những thần lực và pháp lực mạnh mẽ. Cảnh giới cũng cao, mà ngay cả pháp bảo cũng rất là cao minh. Nếu như một cỗ Khôi lỗi có thể so sánh được với đại năng như vậy quả thực rất khó. Vạn Thần Đạo quân luyện chế ra được Khôi lỗi như vậy cũng đã rất cao minh rồi, cực khổ cả đời cũng chỉ có một bộ Khôi lỗi biên giới Hợp Đạo như vậy mà thôi.
Ở trong Kiếm cung, có vô số năm tháng tích lũy, Khôi lỗi Biên giới hợp đạo cũng chỉ có chín cỗ, theo thứ tự là từ Kiếm Nhất đến Kiếm Cửu.
Mặc dù Đạo Quân vân giới có một lượng lớn Khôi lỗi, thế nhưng lại rất yếu. Cỗ mạnh nhất kia, chỉ sợ cũng chỉ có cấp độ như bốn vị trước mặt Kỷ Ninh hiện tại mà thôi.
- Các ngươi đi theo ta, có lẽ ta nên luyện hóa các ngươi trước a?
Kỷ Ninh nói, thực lực của hắn quá yếu, căn bản không có cách nào cưỡng ép luyện hóa được bọn hắn.
- Chuyện này thì không được a.
- Dựa theo Đế Quân phân phó, sau khi ngươi đánh bại chúng ta, mỗi người trong chúng ta chỉ có thể giúp ngươi một lần. Chờ sau khi ngươi có thể đánh bại chúng ta, như vậy chúng ta mới có thể để cho ngươi luyện hóa, vĩnh viễn đi theo ngươi.
Đế Hoàng, kiếm khách, ngư dân, thích khách đều dùng lời lẽ nghiêm khắc cự tuyệt.
Kỷ Ninh lập tức im lặng.
Được rồi.
Chỉ sợ sư phụ "Tuyết Giám Đế Quân sợ hắn ỷ lại vào Khôi lỗi quá mức. Cho nên mới để cho hắn sử dụng đám Khôi lỗi này một lần. Có lẽ cũng là phòng ngừa lúc đệ tử còn yếu kém, gặ phải nguy cơ có thể mất mạng a.
- Được dùng một lần, xem như đã có hi vọng bảo vệ tánh mạng rồi.
Kỷ Ninh vẫn có chút mừng rỡ, thầm nói.
- Thần thông mà vị sư phụ này truyền thụ cho ta, ỷ vào thần thể bán bộ Đạo quân. Một khi thi triển ra cũng có thể so sánh được với nhất bộ Đạo quân. Đáng tiếc a, Thanh Hoa sương mù chi lực của ta gia trì, ta cũng có thể so sánh được với nhất bộ Đạo quân. Mà Thanh Hoa sương mù chi lực lại cơ hồ không có một chút tiêu hao gì. Kỷ Ninh khẽ lắc đầu, thần thông đối với hắn mà nói, quả thực đúng là không có một chút tác dụng gì.
Một khi thi triển thần thông kia, chỉ sợ chiến đấu trong một giây thì thần lực đã tiêu hao hầu như không còn, đâu có thể bì kịp được sự bền bỉ của Thanh Hoa sương mù chi lực cơ chứ?
- Thứ trân quý nhất vẫn là những đoạn ngắn ký ức mà sư phụ truyền thụ cho ta. Trong lòng Kỷ Ninh vẫn không nhịn được có chút kích động. Bởi vì, tuy rằng ở trong Tinh Thần đảo cũng có truyền thừa, thế nhưng những truyền thừa kia chỉ là một ít tin tức truyền lại. Mỗi một Tu Hành giả đều có thể học được. Mà những truyền thừa kia ở trên Tinh Thần đảo đều là truyền thừa vĩnh viễn không ngừng, căn bản không tính là thứ trân quý gì cả.
Một đoạn ký ức truyền thừa mà Tuyết Giám Đế Quân để lại này, lại chỉ có thể truyền thừa một lần, mà lại còn phải tiêu hao thần niệm của Vĩnh Hằng Đế Quân a.
...
Mang Nhai Quốc, hoàng cung.
Ông ông ông.
Hỏa Diễm dị thú đứng ở trong hư không, cự thú nguy nga đứng ở xa xa nhìn vào. Chỉ thấy có từng đạo quang mang màu vàng từ trong đôi mắt của đầu cự thú nguy nga này bắn ra, bao phủ đầu Hỏa Diễm dị thú này vào bên trong.
Kim quang bao phủ, không ngừng truyền lại rất nhiều ảo diệu.
- Rống.
Đầu Hỏa Diễm dị thú này có chút thống khổ, thân thể đang run rẩy, khi thì có xu thế hóa thành Hỏa Diễm, khi thì lại ngưng tụ.
Rốt cục, kim quang cũng đã tiêu tán.
- Chúa tể.
Sắc mặt Hỏa Diễm dị thú có chút vui mừng, cung kính nhìn đầu cự thú nguy nga ở phía xa.
- Truyền thụ phân thành mười hai lần, Vĩnh Hằng Kinh Thập Nhị Quyển ngươi cũng đã nhớ kỹ. Số lượng tộc ta vốn đã rất thưa thớt, truyền thừa thích hợp với chúng ta cũng rất ít. Trước đây rất lâu, tộc của ta đã từng bị cổ Tu Hành giả cưỡng ép nô dịch... Thiên phú của Cổ Tu Hành giả tương đương với chúng ta. Thế nhưng bọn hắn lại có vô số truyền thừa. Lúc đầu ở dưới cơ duyên ta đã nhận được Vĩnh Hằng Kinh Thập Quyển của một vị tiền bối đồng tộc còn sót lại. Như vậy ta mới có thể từng bước một tu luyện tới ngày hôm nay, đồng thời cũng hoàn thiện và bổ sung môn truyền thừa Vĩnh Hằng Kinh Thập Nhị Quyển này.