Mãng Hoang Kỷ

Chương 1262



Oanh!

Rốt cuộc phi chu cũng lao ra khỏi thông đạo to lớn.

- Hư không, là hư không.

Đám người Kỷ Ninh, Cửu Trần mừng rỡ, tuy trải qua thông đạo rộng trăm vạn dặm gần sáu canh giờ nhưng lại gặp ba lần nguy cơ trí mạng, đều dựa vào đạo phù mới sống qua. Kỷ Ninh dùng một đạo phù của Khổng Tát Đạo Quân lưu lại, Cửu Thần dùng hai quả, chủ yếu Kỷ Ninh có áo giáp chúa tể nên khả năng bảo vệ tính mạng lợi hại hơn Cửu Trần.

- Rốt cục cũng nhìn thấy hư không rộng lớn.

Đám người Kỷ Ninh nhìn về phía sau, đám hỏa diễm ma đầu đằng sau cũng giảm tốc độ, dường như chúng sợ cái gì đó.

Trên bong phi chu màu đen, hai người Kỷ Ninh nhìn về nơi xa xa.

Phía trước có hào quang như cầu vòng, hư không nơi này rộng lớn trăm tỷ dặm, trong hư không ẩn ẩn có một ngôi sao.

- Giống như trước kia?

Kỷ Ninh, chín bụi nhìn nhau.

Trước kia là quê quán của Phong Tiêu, cũng là hư không trăm tỷ dặm, trong hư không có ngôi sao.

Vèo.

Khống chế phi chu tới gần, bởi vì có một đạo hào quang bao phủ ngôi sao, cho nên Kỷ Ninh không rõ bộ dạng chân chính của ngôi sao. Lúc tới gần ngôi sao mấy tỷ dặm mới nhìn rành mạch. Chỉ thấy trong hào quang chính là ngôi sao tàn phá không chịu nổi, mặt ngoài có vô số vết rách, bên cạnh còn có hai khối mảnh vỡ lớn đang trôi nổi.

- Mảnh vỡ?

Hai người Kỷ Ninh không dám tin nhìn ngôi sao bị tàn phá ngay trước mặt mình.

Ngôi sao tàn phá kia vẫn tỏa ra uy áp cao cao tại thượng nhưng không có uy hiếp gì.

- Tại sao lại vỡ vụn?

Cửu Trần Giáo chủ khó có thể tin, nói:

- Theo ta thấy, chính là Vĩnh Hằng Đế Quân muốn oanh phá cũng không có khả năng, chỉ sợ phải có thực lực cấp chúa tể ah, chẳng lẽ có chúa tể tới đây oanh phá ngôi sao này hay sao?

- Chúng ta đáp xuống ngôi sao này và cẩn thận một chút.

Kỷ Ninh nói.

- Ân, nói không chừng còn có chút bảo bối.

Cửu Trần Giáo chủ cũng nói.

Hai người bọn họ đều hiếu kỳ, rốt cuộc là lực lượng gì đánh vỡ ngôi sao? Cần biết uy áp này tương đương với ngôi sao hoàn hảo lúc trước, cũng thai nghén ra tánh mạng, mỗi thời đại có hai ba chục vị Đạo Quân. Thai nghén ra đại địa ma tướng rất dọa người, ngôi sao như thế cũng không phải nói hủy diệt là hủy diệt.

Vèo, vèo.

Hai người Kỷ Ninh nhanh chóng bay tới gần.

- Cẩn thận!

- Dừng lại.

Hai người Kỷ Ninh đồng thời phát hiện nguy hiểm, đều nhắc nhở đối phương, đồng thời dừng lại.

- Thải hồng lưu quang này...

Cửu Trần Giáo chủ và Kỷ Ninh đều nhìn chằm chằm thải hồng lưu quang trước mặt, thải hồng lưu quang xuyên qua trăm tỷ dặm hư không, cũng xuyên qua ngôi sao.

- Thải hồng lưu quang này lại có uy năng như thế?

- Thật đáng sợ.

Kỷ Ninh cũng cảm thấy run sợ.

Cự ly xa như thế không phát hiện một tia, chờ tới khi tới gần mới phát hiện khí tức thải hồng lưu quang rất nội liễm, từ đó làm đám nguời Kỷ Ninh cảm thấy hồi hợp.

- Không phải một đạo thải hồng lưu quang, căn bản chính là từng trọng từng trọng kình lực.

Kỷ Ninh cẩn thận phân biệt rõ và phát hiện chúng là nhiều lớp kình lực xuyên qua hư không, tồn tại vĩnh viễn vô tận năm tháng.

- Hẳn là một vị đại năng không thể tưởng tượng đánh ra một kích xuyên qua hư không, oanh kích lên ngôi sao, làm cho ngôi sao vỡ vụn. Một kích này của hắn vẫn lưu lại vĩnh viễn không biến mất.

Cửu Trần Giáo chủ nhìn kỹ phương hướng thải hồng lưu quang bay đi.

- Từ hướng của lưu quang, vị đại năng kia từ phướng bên đó oanh kích qua.

Kỷ Ninh gật đầu đồng ý.

Đại năng sử dụng sát chiêu tồn tại vĩnh hằng.

- Vị đại năng kia có lẽ là chúa tể hoặc phi thường tiếp cận chúa tể.

Cửu Trần Giáo chủ nói:

- Trôi qua vô số năm tháng, uy năng kình lực lưu lại vô cùng đáng sợ, ta thử xem.

Nói xong hắn duỗi tay phải ra.

Cánh tay phải tăng vọt ngàn dặm và chạm vào trong lưu quang.

Xuy xuy xùy ~~~

Kình lực trong thải hồng lưu quang lại đè nặng cánh tay của Cửu Trần Giáo chủ! Làm cho sắc mặt Cửu Trần Giáo chủ biến hóa.

- Như thế nào?

Kỷ Ninh hỏi.

- Coi như cũng được, dù sao uy lực của kình lực này tương đương với bí thuật của ta và ngươi.

Cửu Trần Giáo chủ nói ra:

- Hai ta gánh vác được.

Kỷ Ninh thở ra một hơi, hắn cảm khái nói:

- Uy lực một chiêu này trải qua vô tận năm tháng vẫn còn uy lực tương đương với bí thuật của chúng ta... Có thể thấy nó cường đại cỡ nào.

- Đi thôi, đi tới ngôi sao nhìn xem, ngôi sao này vỡ vụn, ta xem có lẽ có chỗ tốt lưu lại.

Cửu Trần Giáo chủ cười nói.

- Đi.

Kỷ Ninh, Cửu Trần Giáo chủ cẩn thận bay vào trong thải hồng lưu quang, kình lực trong thải hồng lưu quang tầng tầng lớp lớp, mạch nước ngầm mãnh liệt, Kỷ Ninh thi triển ra chín đại bí thuật hình thành ‘âm dương kiếm ý lĩnh vực bảo hộ chung quanh, Cửu Trần Giáo chủ cũng thi triển thủy chấn, miễn miễn cưỡng cưỡng kháng trụ kình lực trong thải hồng lưu quang áp bách.

- Hai mảnh vỡ ngôi sao này cũng thật lớn.

Cửu Trần Giáo chủ tán thưởng, hai mảnh vỡ ngôi sao dài hơn trăm triệu dặm, một mảnh khác dài hơn năm tỷ dặm.

Kỷ Ninh, Cửu Trần Giáo chủ đáp xuống ngôi sao tàn phá kia.

Ngôi sao tàn phá không chịu nổi và không có bất kỳ tánh mạng nào, cũng không có sinh vật kỳ dị như hỏa diễm ma đầu, đại địa ma tướng.

- Thật là hoang vu, đi lòng đất xem hạch nhân của ngôi sao.

Trong ngôi sao quê quán Phong Tiêu có hạch nhân ngôi sao thai nghén ra Hoàn Liệt Thạch, Ngư Long khí... Hai người Kỷ Ninh vô cùng chờ mong với hạch nhân ngôi sao của tinh cầu này.

Sưu sưu.

Cả ngôi sao đều bị đánh ra hai mảnh vỡ to lớn, có thể nghĩ nó tàn phá cỡ nào, hai người Kỷ Ninh lúc này trực tiếp đáp xuống khu vực ‘hạch nhân của ngôi sao’.

- Hạch nhân của ngôi sao cũng vỡ ra, cũng không thai nghén bảo vật.

Kỷ Ninh nói ra, hắn nhìn chung quanh không có bảo vật cùng loại với Hoàn Liệt Thạch, Ngư Long khí.

- Bắc Minh, ngươi sai rồi, bản thân hạch nhân của ngôi sao chính là bảo vật, ngươi xem.

Cửu Trần Giáo chủ chỉ vào khe lớn của hạch tâm ngôi sao.

- Trong khe hở chảy ra rất nhiều ‘lưu sa’ màu vàng, đây chính là thứ chảy ra từ hạch tâm ngôi sao, nhất định không phải phàm vật.

Kỷ Ninh cười cười, gật gật đầu.

Chủ yếu lưu sa màu vàng rất nhiều, cả hạch tâm ngôi sao bởi vì vỡ vụn nên rất nhiều lưu sa chảy ra, trong phạm vi ức dặm đều là lưu sa màu vàng, bởi vì đầy đất cho nên không quá để ý.

- Ta còn không phân biệt rõ lai lịch của lưu sa màu vàng này đấy.

Cửu Trần Giáo chủ thò tay chụp vào mặt đất nắm một đống hạt cát, sắc mặt của hắn biến hóa, hắn kéo mạnh một cái, lưu sa chung quanh trên ức dặm chấn động, hắn không thể kéo lên.