- Thực lực của ta mạnh hơn ngươi nhưng bây giờ danh khí của ngươi lớn hơn ta, thật sự là khó chịu ah.
Cửu Trần giáo chủ và Kỷ Ninh sóng vai phi hành, đồng thời bất mãn truyền âm.
- Đó là ngươi quá vô danh.
Kỷ Ninh truyền âm.
- Ân, quá vô danh.
Cửu Trần giáo chủ cũng đồng ý:
- Thành Đạo Quân tứ bộ, cũng nên tìm cơ hội dương danh vô tận cương vực. Tốt xấu gì cũng phải đạt top mười vô tận cương vực.
- Trong Dịch Ba Giới có nhiều cơ hội, ngươi tùy tiện đánh bại một loạt Đạo Quân nghịch thiên top mười thì ngươi nhất chiến thành danh.
Kỷ Ninh cười nói.
Hơn vạn Đạo Quân nhìn soi mói, Kỷ Ninh và Cửu Trần giáo chủ xuyên qua trận pháp xông vào trong Dịch Ba Giới.
Quyển 32: Dịch Ba Giới
Nước sông cuồn cuộn, hai bờ sông là hoang dã màu xanh biếc cùng với các loại hoa đủ mọi màu sắc.
Sưu, sưu.
Hai bóng người từ trên trời giáng xuống, Kỷ Ninh và Cửu Trần Giáo Chủ giẫm lên bên trên cỏ dại trong hoang dã, Cửu Trần Giáo Chủ sợ hãi than nói:
- Thật không nghĩ tới bên trong Dịch Ba Giới lại có cảnh đẹp như thế, mọi người đều nói Dịch Ba Giới nguy hiểm, chẳng lẽ bên trong những cảnh đẹp này cũng có nguy hiểm hay sao?
- Dịch Ba Đế Quân chính là một vị Đế Quân cực kỳ phi phàm.
Kỷ Ninh lập tức nói:
- Dịch Ba Giới của hắn, nguy hiểm tiềm ẩn từ trong vô hình, đừng nhìn hoa cỏ này rất xinh đẹp, nếu như ngươi dám can đảm tùy tiện chạy loạn, không cẩn thận sẽ rơi vào trong một ít nguy hiểm a.
- Sao?
Cửu Trần Giáo Chủ cả kinh.
Kỷ Ninh thấy thế cười:
- Ha ha, đừng lo lắng, bây giờ chúng ta đang ở phía ngoài cùng của Dịch Ba Giới, cho dù có nguy hiểm. Dùng thực lực của ta và ngươi thì cũng có thể chống chịu được. Đi, dọc theo con sông lớn này tiến lên, mau chóng đến hạch tâm Dịch Ba Giới này.
Nói xong Kỷ Ninh bắt đầu đi theo cạnh bờ của con sông lớn này.
- Dọc theo sông lớn mà đi?
Cửu Trần Giáo Chủ đi theo Kỷ Ninh, đồng thời trong lòng cũng có chút nghi hoặc.
- Đúng, dọc theo sông lớn đi sẽ an toàn hơn nhiều.
Kỷ Ninh cũng không giải thích thêm, bởi vì đây tin tức mà trước đó Thiên Nhất đại ca đã thông báo cho hắn, hiển nhiên cũng là một ít quy luật mà Đại Mạc Đạo Quân đã suy diễn ra được.
- Dịch Ba Giới chia làm thập trọng cảnh, bên ngoài thất trọng, bên trong còn có tam trọng.
Kỷ Ninh vừa đi vừa nói tiếp:
- Tam trọng bên trong xem như là địa phương hạch tâm. Có lẽ Động Minh Ngọc Phù ở ngay địa phương hạch tâm kia, bây giờ chúng ta có thể dùng tốc độ nhanh nhất để chạy tới khu vực hạch tâm, dọc đường sẽ có không ít nguy hiểm, ta và ngươi đều phải cẩn thận. Lúc nào cũng phải cảnh giác mới được.
- Ừm.
Cửu Trần Giáo Chủ gật đầu.
Kỷ Ninh phóng thích hình chiếu thế giới của mình, bao phủ phạm vi vạn dặm ở chung quanh. Dưới sự khống chế của Kỷ Ninh, hình chiếu thế giới không có bất kỳ tính công kích gì, tác dụng chỉ là dò xét mà thôi.
Hiệu quả dò xét của Hình chiếu thế giới so với Tâm lực, thần niệm còn lợi hại hơn nhiều.
...
Dịch Ba Giới quá lớn, đảo mắt đám người Kỷ Ninh đã ở trong đó đi lại được hơn hai trăm năm, thế nhưng vẫn không thể tiến vào tam trọng cảnh hạch tâm bên trong như trước.
- Bắc Minh Đạo Quân?
Xa xa truyền đến tiếng gọi.
Trên đỉnh thương mang Tuyết Sơn.
Kỷ Ninh và Cửu Trần Giáo Chủ dọc theo lưng núi lên đỉnh Tuyết Sơn đi về phía trước, bỗng nhiên ở phía trước xa xa xuất hiện sáu bóng người. Cầm đầu là một nữ tử xinh đẹp tuyệt mỹ mặc đạo bào màu hồng nhạt.
- Ồ? Thiển Phi Đạo Quân.
Kỷ Ninh cũng mở miệng nói.
- Thật là xảo hợp a, không ngờ ta lại có thể gặp được Bắc Minh Đạo Quân ở chỗ này. Không biết Bắc Minh Đạo Quân có thấy Thiên Nhất Đạo Quân hay không?
Thiển Phi Đạo Quân từ phía xa xa hỏi, nàng liếc qua Cửu Trần ở bên cạnh Kỷ Ninh, thế nhưng cũng không cũng để ý quá lớn. Danh khí của Cửu Trần so với Kỷ Ninh còn nhỏ hơn. Nếu như là Cửu Trần Giáo Chủ đời trước thì có lẽ sẽ có rất nhiều người có thể nhận ra được, thế nhưng danh khí của tân nhiệm Cửu Trần Giáo Chủ lại quá nhỏ a.
- Thiên Nhất đại ca? Nếu như gặp, chỉ sợ chúng ta đã sớm cùng nhau hành động rồi.
Kỷ Ninh thì nói.
Song phương vừa đối thoại, đồng thời cũng dần dần tới gần nhau.
Sưuu.
Song phương bắt đầu đi qua, đồng thời đều nhìn chằm chằm vào đối phương, tùy thời chuẩn bị ra tay.
Đám người Kỷ Ninh rất rõ ràng, đội ngũ sáu tên Đạo Quân này rất khó đối phó, Thiển Phi Đạo Quân nhìn như là nữ tử, thế nhưng kì thực lại là một gã nam tử. Bản thể hắn chính là sinh mệnh đặc thù, am hiểu dụng độc nhất! Năm tên Đạo Quân khác bên cạnh nàng, mỗi một người đều có thực lực tương đương với nàng. Đều là Đạo Quân thuộc về đẳng cấp thứ hai! Trọn vẹn có sáu tên Đạo Quân đẳng cấp thứ hai liên thủ, tuyệt đối là một chi thế lực rất mạnh. Cho dù có gặp phải Đạo Quân đỉnh phong nhất thì cũng có thể chiến một trận a.
- Tên Bắc Minh này không thể xem nhẹ, chỉ sợ thực lực của đồng bọn hắn cũng không yếu a.
Đám người Thiển Phi Đạo Quân cũng không nguyện ý giao thủ với hai người Kỷ Ninh.
Rất nhanh song phương đã tách ra, chia ra đi các đường.
Sưu.
Kỷ Ninh thở dài một hơi.
- Sợ cái gì? Nếu như thực sự động thủ, một mình ta cũng có thể tiêu diệt bọn hắn.
Cửu Trần Giáo Chủ thì tự tin nói.
- Thật sao?
Kỷ Ninh liếc mắt nhìn Cửu Trần.
Cửu Trần cười hắc hắc nói:
- Nếu như ở bên ngoài, như vậy ta còn phải tranh tài với bọn hắn một hồi, bất quá bây giờ nha, chúng ta đã ở trong thất trọng cảnh Dịch Ba Giới, nếu như có thể không động thủ, không nên động thủ thì tốt hơn.
Kỷ Ninh cũng nhìn về phía một mảnh Tuyết Sơn liên miên trước mắt này, trong lòng cũng âm thầm cảm khái, trước đó không lâu bọn hắn không cẩn thận bị nhốt, bị giày vò tròn ba năm mới thoát ra được.
Dịch Ba Giới từ bên ngoài đến nơi quan trọng nhất có thập trọng cảnh, mà thất trọng cảnh này đã rất gần nơi hạch tâm rồi.
- Gặp phải một đám Đạo Quân cũng không dám tùy tiện động thủ, còn phải luôn chờ đợi lo lắng, quả thực là mệt mỏi.
Cửu Trần Giáo Chủ bĩu môi nói:
- Cẩn thận tính toán một phen, chúng ta tiến vào Dịch Ba Giới này cũng đã gặp phải hơn một trăm đội ngũ Đạo Quân rồi, có mạnh có yếu. Không ngờ ngay cả một lần chiến đấu chính thức cũng chưa từng có a.
- Khi Động Minh Ngọc Phù xuất hiện ở trước mắt, khi đấy sẽ không có ai nương tay đâu.