Mãng Hoang Kỷ

Chương 1313



Thủy Chi Liên Y, cửu đại bí thuật, hơn nữa lại thêm hình chiếu thế giới! Ba thứ trọng điệp lại, uy lực to lớn đã có thể so sánh với cửu đại bí thuật của Vạn Thần Đạo Quân lúc đỉnh phong rồi.

Lúc trước Vạn Thần Đạo Quân có thể nổi danh trong top ba vô tận cương vực, Cửu đại bí thuật này chính là thứ có tác dụng rất lớn đối với hắn. Dựa vào cửu đại bí thuật, có thể áp chế trói buộc được Mai Lạc Ba Đại Đế, lại khiến cho thực lực của Mai Lạc Ba Đại Đế giảm một mảng lớn...

- Thực lực của Phi Đình cũng miễn cưỡng được coi là cấp độ Vĩnh Hằng Đế Quân. Thế nhưng lại bị áp chế, làm cho hắn không có cách nào chiến đấu được. Bất quá, mặc dù ta chỉ có thể phát huy ra được sáu thành thực lực, thế nhưng nhưng vậy cũng đã đủ rồi.

Lúc này sắc mặt của Trần Vũ Ma Quân càng thêm dữ tợn, nàng gầm nhẹ một tiếng:

- Chết đi!

Oanh!

Nàng trực tiếp vọt thẳng về phía Cửu Trần giáo chủ đang ở trước mặt.

- Chết.

Trần Vũ Ma Quân rống giận chém ra bàn tay óng ánh của nàng, trên bàn tay có quang mang màu đen, đánh về phía Cửu Trần giáo chủ.

- Hừ.

Trường côn trong tay Cửu Trần giáo chủ vung vẩy, trường côn xẹt qua trời cao, mơ hồ để lại một đường vòng cung. Về sau lại đột nhiên quật về phía bàn tay của Trần Vũ Ma Quân.

Hai người đều có thêm tự tin tuyệt đối về bản thân mình.

Cho nên đều lựa chọn cứng đối cứng!

- Oanh!

Một tiếng nổ vang ầm ầm vang vọng, Trần Vũ Ma Quân và Cửu Trần giáo chủ đều bị đánh bay ngược về phía sau.

- Cái gì. Làm sao có thể?

Trần Vũ Ma Quân không thể tin được, nàng có thực lực thế nào cơ chứ? Mặc dù là sáu thành thực lực, thế nhưng cũng đủ để hành hạ đến chết những Đạo Quân cấp thứ hai kia được rồi. Thế nhưng vừa rồi không ngờ nàng lại không có chiếm được thượng phong?

- Dưới hai đại bí thuật cùng với hình chiếu thế giới áp chế, không ngờ lại tương đương với ta hay sao?

Cửu Trần giáo chủ nổi giận. Cũng điên cuồng rống lên:

- Lại đến.

Sưu, khí tức của hắn đột nhiên tăng vọt, lại lần nữa cầm trường côn trong tay nhảy lên trên cao. Sau đó giơ trường côn trong tay bay thẳng về phía trước rồi phẫn nộ bổ tới. Trần Vũ Ma Quân biến sắc, bất quá nàng ta vẫn đánh ra hai tay để ngăn cản.

Phanh...

Thanh âm lúc này cũng rất trầm thấp. Khiến cho Kỷ Ninh cũng cảm thấy trái tim mình chấn xuống.

Chỉ thấy Cửu Trần giáo chủ đnag giao thủ ở phía xa xa hơi dùng lại, mà Trần Vũ Ma Quân lại trực tiếp bị đánh bay về phía sau. Thậm chí trên khóe miệng còn xuất hiện vết máu, nàng tức giận nói:

- Không nghĩ tới ngươi lại là Cổ tu hành giả!

- Đúng.

Cửu Trần rất tự tin, nói:

- Thực lực ngươi cũng coi như không tệ.

- Nếu như không có bí thuật, hình chiếu thế giới này, ngươi cho rằng ngươi có thể gây ra tổn thương cho ta được hay sao?

Trong mắt của Trần Vũ Ma Quân có hàn quang lập loè.

- Ta thấy ngươi vẫn nên cút đi đi, các ngươi không đấu lại được ta và Bắc Minh đâu.

Cửu Trần nói.

- Cút đi.

Kỷ Ninh cũng lạnh lùng nói.

Kỳ thwujc hai người bọn họ cũng hiểu rõ, vừa rồi Cửu Trần đã thi triển ra thần thông cấm thuật, thế nhưng cũng chỉ hơi chút chiếm thế thượng phong mà thôi. Nếu như thật sự đấu nữa, căn bản sẽ không làm gì được vị Trần Vũ Ma Quân này a.

- Cút? Hai người các ngươi lại dám bảo ta cút?

Trên khuôn mặt màu xanh lá của Trần Vũ Ma Quân tràn ngập vẻ tức giận, nàng cắn răng một cái, trong tay lập tức xuất hiện một cái hình cầu kỳ dị. Thứ này toàn thân đỏ chót, bên trên còn có đường vân vặn vẹo. Chỉ thấy Trần Vũ Ma Quân đem hình cầu màu đỏ trong tay quăng ra trên bầu trời. Lập tức đường vân vặn vẹo trên bề mặt hình cầu này lập tức phát sáng lên.

Rất nhanh đã giống như một ngôi sao màu đỏ ở trên không trung, phóng ra quang mang màu đỏ mịt mờ.

Những quang mang màu đỏ mịt mờ này chiếu rọi tới nơi nào, cửu đại bí thuật, Thủy Chi Liên Y đều bị những quang mang màu đỏ này xâm nhập. Kỷ Ninh lập tức cảm giác được cửu đại bí thuật của mình trở nên nặng nề hơn rất nhiều, uy lực cũng đã giảm đi, hơn nữa lúc hình chiếu thế giới của mình áp bách cũng bị vô số ánh sáng màu đỏ cản trở. Uy lực cũng lực giảm đi.

- Đây là bảo bối gì chứ?

Kỷ Ninh và Cửu Trần nhìn nhau.

- Ma Quân, ta đã nhẹ nhõm hơn nhiều rồi. Bây giờ đã có thể phát huy ra tám chín thành thực lực a.

Phi Đình Đạo Quân nở nụ cười, bên ngoài thân thể của hắn có quang mang màu đỏ mịt mờ bảo hộ. Tuy rằng hình chiếu thế giới vẫn đang tiếp tục áp bách, thế nhưng rõ ràng đã nhẹ nhõm hơn nhiều.

- Ma Quân.

Hương Long Đạo Quân ở phía xa xa đang nghiên cứu trận pháp cũng từ bên trong nhà gỗ đi ra. Bí thuật, hình chiếu thế giới trước kia có uy lực quá lớn, cho nên hắn cũng chỉ có thể trốn tránh không đi ra mà thôi.

- Ta và Phi Đình liên thủ đối phó với tên Bắc Minh kia.

- Được, tên Bắc Minh này giao cho hai người các ngươi liên thủ giải quyết, tên cổ tu hành giả này, hừ. Cũng phải chết.

Trần Vũ Ma Quân lại lần nữa giết đến.

- Ha ha, vậy thì chiến cho thống khoái a.

Cửu Trần giáo chủ cũng điên cuồng giết đến.

Kỷ Ninh duỗi tay ra, mỗi tay đều nắm một thanh Bắc Hồng kiếm. Chân châm rãi bước về phía Phi Đình Đạo Quân kia, đồng thời còn cười nói:

- Cửu Trần, Trần Vũ Ma Quân là đối thủ khó có được. Nếu như ngươi đánh bại nàng ta, tuyệt đối có thể một trận chiến thành danh a.

Trong khi nói chuyện, Kỷ Ninh cũng đã giết đến bên người Phi Đình Đạo Quân, Phi Đình Đạo Quân cũng cầm trong tay sáu thanh thần kiếm màu xanh.

- Giết!

Hương Long Đạo Quân đứng ở đằng xa cũng chỉ một ngón tay, trước người hắn có hơn một ngàn khỏa Kim Châu đang lơ lửng, giống như là ngôi sao sáng chói, lập tức phá không bay về phía Kỷ Ninh.

Trong quá trình hơn một ngàn khỏa Kim Châu phi hành, lập tức tạo thành một tòa trận đồ kỳ dị trấn áp về phía Kỷ Ninh.

- Nực cười.

Kỷ Ninh cầm trong tay Bắc Hồng kiếm, trong nháy mắt khi động thủ với Phi Đình Đạo Quân hắn đã lập tức thi triển ra Tâm lực bí thuật.

Hai đạo sóng xung kích Tâm lực trực tiếp công kích lên trên hồn phách Chân Linh của Phi Đình Đạo Quân, Hương Long Đạo Quân, hai vị Đạo Quân này đều phải cố gắng chống chịu.

Thế nhưng ngay sau đó chính là hai đạo Huyễn Tinh Thuật quỷ dị khó lường hơn phóng tới.

- A.

Thân thể của Hương Long Đạo Quân lảo đảo một cái, trận đồ do hơn một ngàn khỏa Kim Châu trên bầu trời vừa mới hình thành lại lập tức tan rã.

- Không tốt.

Ở trước mắt Phi Đình Đạo Quân cũng xuất hiện ảo giác, hắn vội vàng gầm lên một tiếng, phá vỡ những ảo giác này.