Mãng Hoang Kỷ

Chương 1332



Phanh Phanh Phanh...

Song phương chém giết vẻn vẹn hơn mười chiêu. Phanh một cái, một đạo Tinh Thần trực tiếp đánh ra một chưởng về phía ngực của Cửu Trần Giáo chủ. Cửu Trần Giáo chủ bị đánh bay về phía sau, chỗ ngực của Cửu Trần cũng hóa thành nước chảy lưu chuyển, về sau lại ngưng kết trở nên như lúc ban đầu. Mặc dù hắn không có sát chiêu cùng loại như là Tinh Thần phân thân. Thế nhưng Thủy Hành Bất tử thân của hắn ở trên phương diện phòng lại nghịch thiên hơn rất nhiều.

- Thương thế của hắn không làm gì được ta, thế nhưng bổn tôn và hai đạo Tinh Thần phân thân của hắn lại kiềm chế được ta ta.

Cửu Trần Giáo chủ cắn răng một cái, tay phải lật ra, trong lòng bàn tay phải xuất hiện một cái trận đồ kỳ dị.

Ô...ô...n...g!

Trận đồ trong lòng bàn tay lập tức bay ra, đồng thời nhanh chóng bành trướng, lập tức bao phủ phạm vi nghìn vạn dặm ở chung quanh. Bên trong trận đồ cực lớn này có từng tầng trận pháp đang chuyển động, trọn vẹn có mấy nghìn tầng trận pháp không ngừng chồng chất lên nhau.

- Khốn trận?

Thanh niên mặc áo bào hồng tự tin vô cùng lập tức biến sắc, trên mặt hiện lên vẻ kinh ngạc.

- Chúng ta đi mau.

Cửu Trần Giáo chủ lại kéo tay Kỷ Ninh, nhanh chóng chạy ra bên ngoài, những nơi bọn hắn đi qua, vô số tầng trận pháp tự động thả bọn họ đi ra ngoài.

Sưu!

Khống chế phi chu màu đen, Kỷ Ninh và Cửu Trần Giáo chủ lập tức bỏ trốn mất dạng.

- Đừng trốn, đừng trốn!

Thanh niên mặc áo bào hồng ở bên trong khốn trận cực lớn đằng xa, không ngừng phát ra tiếng gào thét phẫn nộ. Hắn đã từng cách Động Minh ngọc phù gần như vậy, thế nhưng bây giờ khốn trận này lại cự tuyệt con đường của hắn a.

- Phá cho ta, phá cho ta a.

Thanh niên mặc áo bào hồng điên cuồng công kích khốn trận, hắn ở trên trận pháp nhất đạo quá bình thường. Sau khi nhìn thấy có trọn vẹn mấy nghìn tầng trận pháp chồng chất lên nhau, tỏng lòng đã sớm hiểu rõ. Chỉ có dùng lực phá pháp thì mới có thể tạo ra được hiệu quả! Khi đó uy năng của khốn trận này sẽ không ngừng tiêu hao, vào khắc khi tiêu hao hầu như không còn cũng chính là một khắc mà hắn đi ra ngoài.

Thế nhưng hắn nào đâu biết, đây là thứ do tổ tiên Chúa Tể của Cổ Tu Hành giả để lại! Khiến cho uy năng của khốn trận này cực kỳ lớn.

Sau khi trọn vẹn bị vây hơn nửa canh giờ, rốt cuộc hắn mới ra khỏi trận. Chỉ là lúc này Kỷ Ninh và Cửu Trần Giáo chủ đã sớm trốn ra xa rồi.

- Tình huống có chút không ổn.

- Tên Cửu Trần Giáo chủ kia có một khốn trận, uy lực rất được.

- Tuyết Hoan Đạo Quân đã bị cắt đuôi.

Tin tức nhanh chóng truyền bá ra.

Đám Đạo Quân từ bốn phương tám hướng tạo thành vòng vây đuổi giết đều có chút nóng nảy. Bọn hắn ở trong Cửu trọng cảnh cũng phải phải từ từ bay, cho nên muốn chặn đường rất là khó khăn. Khó lắm mới có được một Đạo Quân đỉnh phong đi ra chặn đường, ai ngờ Cửu Trần Giáo chủ kia lại còn có một khốn trận! Rất đơn giản đã thoát khỏi được vòng vây.

Trốn trốn trốn.

Đám người Kỷ Ninh dốc sức liều mạng chạy thục mạng, dùng tốc độ nhanh nhất để chạy thục mạng.

Kỷ Ninh và Cửu Trần đều rất rõ ràng, khốn trận là biện pháp tốt nhất để trói buộc địch nhân. Thế nhưng nếu như Cửu Trần dùng Pháp bảo khốn trận thì nhất định sẽ phải tiêu hao một nghìn vạn phương Hỗn Độn tinh thạch để bổ sung! Lúc này đám người Kỷ Ninh cũng không cần thiết, thế nhưng muốn bổ sung cũng phải cần trọn vẹn thời gian hai ba ngày a.

Từ khi đạt được Động Minh ngọc phù, đảo mắt đã qua đi được hơn một tháng.

Sauk hi thoát khỏi tên Tuyết Hoan Đạo Quân kia, mặc dù Tuyết Hoan Đạo Quân vẫn đang đuổi theo đằng sau. Thế nhưng rốt cuộc cũng không có đuổi theo kịp được đám người Kỷ Ninh nữa, mà bọn hắn cũng không có gặp phải một tên Đạo Quân đỉnh phong thứ hai nào.

- Lúc này mới qua đi được hơn một tháng, dựa theo lộ tuyến trước đây. Ước chừng phải cần hơn hai năm thì mới có thể chạy ra được khỏi Cửu trọng cảnh, hy vọng có thể luôn thuận lợi như vậy a.

Trên Phi chu màu đen, hai người Kỷ Ninh, Cửu Trần, Đại Mạc đều ở bên trên boong thuyền.

Đại Mạc Đạo Quân lại nhíu mày, bắt đầu suy diễn, lại lần lượt lắc đầu.

- Làm sao vậy?

Kỷ Ninh, Cửu Trần lập tức hỏi.

- Càng ngày càng nguy hiểm!

Đại Mạc nói:

- Mặc kệ là chạy trốn theo phương hướng nào thì tình huống sẽ càng ngày càng ác liệt a!

Cửu Trần cười nhạo nói:

- Bọn hắn đã biết rõ hành tung của chúng ta, từ bốn phương tám hướng tạo thàng vòng vây đi tới đây. Càng đi về phía sau thì nhất định chúng ta sẽ càng nguy hiểm! Trừ phi có thể lao ra khỏi Cửu trọng cảnh, bất quá, bọn hắn dám đến chặn đường chúng ta, nhất định cũng phải chuẩn bị vứt bỏ tính mạng của mình!

- Đã đến rồi.

Kỷ Ninh nhìn chằm chằm về phía trước.

- Hả?

Cửu Trần cũng nhìn về phía phía trước.

Xa xa có một đạo kim quang hiện ra.

Sau đó sắc mặt của Kỷ Ninh và Cửu Trần cũng thay đổi.

- Bắc Minh đạo hữu, đã lâu không gặp.

Phía xa xa chính là một gã nam tử tóc vàng mặc khải giáp màu vàng, hắn nở nụ cười sáng lạn, trong hai mắt có quang mang màu tím:

- Thực lực của ngươi tăng lên rất là nhanh a!

- Tư Gia Đạo Quân.

Sắc mặt Kỷ Ninh có chút khó coi.

Lúc trước hắn bị Khổng Tát đuổi giết, Khổng Tát không giết được Kỷ Ninh, lại mời Tư Gia Đạo Quân này hỗ trợ. Lúc ấy đã làm cho Kỷ Ninh phải sử dụng Chúa Tể Đạo phù!

Đạo phù của Kiếm đạo Chúa Tể, uy năng rất là kinh người.

Có thể trực tiếp chém giết Khổng Tát! Bất quá Tư Gia Đạo Quân lại ỷ vào kỳ vật bảo vệ tính mạng mà chạy thoát.

- Ngươi dám tới ngăn ta? Chẳng lẽ ngươi không sợ ta cho ngươi thử uy lực của đạo phù một chút hay sao?

Kỷ Ninh lạnh lùng nói.

- Khặc khặc...

Tư Gia Đạo Quân lại cười lớn, đương nhiên hắn không quên được một màn đáng sợ lúc trước kia:

- Chẳng lẽ loại bảo vật kia ngươi còn có kiện thứ hai hay sao? Mặc dù ngươi có kiện thứ hai thì như thế nào chứ? Lần này tới Dịch Ba giới, ta đã sớm biết nguy cơ tứ phía. Cho nên trước khi tới cũng đã sớm không tiếc giá lớn mà chuẩn bị vật để bảo vệ tính mạng. Cho dù ngươi lại thi triển một lần thì ta vẫn có thể bỏ trốn mất dạng a.

- Không cần phải quan tâm tới hắn.

Cửu Trần Giáo chủ nhíu mày, truyền âm nói:

- Chúng ta đi, đừng để hắn dây dưa.

- Đi.

Kỷ Ninh cũng đồng ý.

Sưu.

Phi chu màu đen giữ vững tốc độ gấp trăm lần tốc độ của ánh sáng, nhanh chóng chạy thục mạng, căn bản không thèm để ý tới Tư Gia Đạo Quân.