Mãng Hoang Kỷ

Chương 166: Trận chiến ở Luận Đạo Điện




Ba người Kỷ Ninh đáp xuống cửa Luận Đạo Điện. Từ cửa chính nhìn vào, tuy đang giữa đêm nhưng Luận Đạo Điện vẫn cực kỳ sáng, bên trong còn có cả tiếng bàn tán.

"Cửu Liên sư tỷ, ta xin nhận một trăm Hắc Bạch Đan và mười cân nguyên dịch này." Người đang nói chuyện là 'Ẩm Huyết Vấn Kiếm' mặc áo trắng có vết máu. Lúc này Ẩm Huyết Vấn Kiếm lộ ra vẻ mặt vui vẻ, hiển nhiên là vui sướng vì vừa thắng luận đạo.

Một nữ tử tóc dài mặc áo màu xanh nước biển đang ngồi khoanh chân trên cột đá đối diện bay tới, đứng ở một bên lắc đầu nói. "Ba năm trước ta còn có thể thắng được Vấn Kiếm sư đệ, không ngờ bây giờ lại thua dưới tay Vấn Kiếm sư đệ."

"Sư đệ cũng phải gắng lắm mới có thể thắng được đó." Ẩm Huyết Vấn Kiếm vốn cực kỳ kiêu ngạo nhưng lúc này lại rất khiêm tốn.

"Cửu Liên sư tỷ. Ai đi luận bàn mà chả mong thắng. Tỷ có thực lực tương đương với Vấn Kiếm sư đệ. Nhưng đòn tấn công của Vấn Kiếm sư đệ lại sắc bén hơn." "Cửu Liên sư tỷ "

Vài tên nam nữ đang bàn tán với nhau.

Lúc này ba người Kỷ Ninh, Mộc Tử Sóc, Bối Anh bước vào Luận Đạo Điện. Đám nam nữ kia cùng quay đầu ra nhìn.

"Cửu Liên?" Ánh mắt của Kỷ Ninh dời tới chỗ nữ tử có tên 'Cửu Liên". Nàng mặc một chiếc áo màu xanh nước biển đơn giản, tóc dài màu đen, mặt mũi của nàng tuy cũng xinh đẹp nhưng vẫn còn kém chút so với Mạnh Hân. Thế nhưng Cửu Liên sư tỷ lại có khí chất khá nổi bật. Giống như một đóa tiên liên (sen tiên) làm cho những đồng môn xung quanh bị hấp dẫn.

"Khí chất như vậy thì sợ rằng có lai lịch cũng không tầm thường." Kỷ Ninh thầm nghĩ.

"Cửu Liên sư muội." Bối Anh vừa nhìn thấy Cửu Liên thì liền hắng giọng, vẻ mặt tươi cười nói. "Hai vị này là đệ tử mới gia nhập Hắc Bạch Học cung. Vị này là Mộc Tử Sóc, vị này là Kỷ Ninh."

Đôi mắt của Cửu Liên chuyển tới, nhếch mép cười. "Nghe nói lúc ban ngày, Mộc Tử Sóc sư đệ đã luận bàn thua hai trận ở Luận Đạo Điện rồi tức giận quá mà biến đi đó hả?"

Mộc Tử Sóc vốn da mặt mỏng nên lập tức cảm thấy bị bức bách.

"Chẳng qua mới vào môn phái, chưa gặp phải cảnh chèn ép như vậy." Kỷ Ninh lại mở miệng.

Cửu Liên nhìn về phía Kỷ Ninh: "Ngươi chính là Kỷ Ninh, kẻ mới được sư tổ thu làm đại đồ đệ đó sao."

"Đúng." Kỷ Ninh gật đầu. Bối Anh đứng bên cạnh liền nói: "Bắc Minh sư đệ. Ngươi là đệ tử của Điện Tài tiên nhân. Mà Cửu Liên sư muội lại cũng là đệ tử của 'Ngũ Phong tiên nhân' đó."

"Đệ tử của Ngũ Phong tiên nhân?" Kỷ Ninh kinh ngạc.

"Lúc trời chập tối thì ta mới về tới Học cung nên không thể tới dự lễ gia nhập môn phái của sư đệ." Cửu Liên nhẹ nhàng nói. "Hiện tại sư đệ đã tới đây. Chắc là muốn luận đạo phải không?"

Kỷ Ninh mỉm cười, gật đầu: "Ta cũng rất mong muốn được luận bàn một chút với các vị sư huynh sư tỷ." "Vậy ngươi phải cẩn thận đó. Ta vừa mới thua một trận xong." Cửu Liên cười.

"Kỷ Ninh sư đệ!"

Một âm thanh lạnh như băng vang lên.

Kỷ Ninh quay đầu nhìn lại. Người vừa nói đúng là Ẩm Huyết Vấn Kiếm mặc áo bào trắng toàn thân. Ẩm Huyến Vấn Kiếm vốn muốn tới đây để đánh bại Kỷ Ninh xả nhục. Không ngờ tới đây lại gặp được Cửu Liên sư tỷ, người mà hắn luôn luôn kính yêu. Nên hắn chỉ còn cách dùng hết sức đánh với Cửu Liên sư tỷ để lưu lại chút ấn tượng trong lòng với vị sư tỷ này. Ai ngờ rằng Kỷ Ninh vừa mới gặp đã nói chuyện vui vẻ được với Cửu Liên sư tỷ như vậy rồi

"Vấn Kiếm sư huynh." Kỷ Ninh cười.

"Ngươi còn nhớ trận chiến ở cửa hang lúc trước không?" Ẩm Huyết Vấn Kiếm lạnh lùng nói.

"Nhớ rõ." Kỷ Ninh gật đầu. "Lần đó ta muốn báo danh nhưng Ẩm Huyết Vấn Kiếm sư huynh lại không cho ta báo. Nói rằng sau này chúng ta sẽ không bao giờ gặp lại nữa." Ẩm Huyết Vấn Kiếm biến đổi sắc mặt.

"Sư đệ chẳng cần nói thì bây giờ sư huynh cũng đã biết được tên rồi." Kỷ Ninh cười. "Không biết sư huynh gọi sư đệ có việc gì vậy?"

Trong đôi mắt của Ẩm Huyết Vấn Kiếm lóe lên sự lạnh lẽo. "Ngươi có dám lên sân đấu luận đạo với ta không!"

"Lên sân đấu luận đạo?" Kỷ Ninh quay đầu nhìn về phía điện sảnh trong Luận Đạo Điện. Điện sảnh này lớn ngang với một công ty ở kiếp trước. Hai bên có vài ghế ngồi, ở chính giữa là một sân đấu cực kỳ rộng. Đồng thời ở hai bên có những cột đá cao ngất, người luận đạo có thể ngồi trên cột đá, dùng khôi lỗi tiến hành giao chiến!

Cửu Liên đứng bên cạnh nói: "Kỷ Ninh sư đệ phải cẩn thận đó. Ta vừa mới thua Vấn Kiếm sư đệ."

Lòng đố kỵ của Ẩm Huyết Vấn Kiếm lại càng dâng lên, sự lạnh lẽo trong đôi mắt cũng càng thêm nặng nề. "Có dám hay không?"

"Sư đệ tới đây để luận bàn với các sư huynh. Làm sao mà lại không dám cơ chứ?" Kỷ Ninh mỉm cười, lắc đầu. "Có phải cần một trăm Hắc Bạch Đan và mười cân nguyên dịch đúng không?"

"Ha ha, một trăm Hắc Bạch Đan, mười cân nguyên dịch chỉ là loại đặt cược nhỏ nhất." Ẩm Huyết Vấn Kiếm lạnh lùng nói. "Hắc Bạch Đan là thứ do Hắc Bạch Học cung thưởng cho nên rất ít ỏi. Nhưng nguyên dịch thì đầy. Ngươi có dám đặt cược một trăm cân nguyên dịch với ta không?"

Kỷ Ninh nhíu mày.

Ẩm Huyết Vấn Kiếm lạnh lùng nói. "Đủ mà! Sư đệ mới gia nhập môn phái nên sẽ được Học cung cấp cho một trăm cân nguyên dịch. Nhưng chỉ sợ sư đệ không dám lấy ra một trăm cân nguyên dịch thôi." Nói xong hắn lật tay lấy ra một tấm thẻ. "Đây là thẻ nguyên dịch ở Thiên Bảo Sơn. Có tổng cộng một ngàn lượng nguyên dịch, cũng tương đương với một trăm cân nguyên dịch. Chỉ cần đem thẻ này tới Thiên Bảo Sơn là có thể đổi được một trăm cân nguyên dịch!"

"Ngươi dám theo không?" Ẩm Huyết Vấn Kiếm nhìn Kỷ Ninh.

Không khí trở nên nặng nề. Đám sư huynh liền phát hiện ra có chuyện gì đó giữa Ẩm Huyết Vấn Kiếm và Kỷ Ninh. Lúc trước khi giải quyết Mộc Tử Sóc, tiền cược cũng chỉ là mức thấp nhất. Dù sao thì mọi ngươi không muốn để lại thù hận sau này. Nhưng Ẩm Huyết Vấn Kiếm nâng mức đặt cược lên làm cho ngươi ta cảm nhận được có gì đó chèn ép.

Vừa mới gia nhập môn phái mà bị mất một trăm cân nguyên dịch. Đó không phải là không cho đối phương cái gì để tu luyện sao?

Bọn họ đâu biết rằng Đúng là lúc đầu Ẩm Huyết Vấn Kiếm muốn tới đây để đấu với Kỷ Ninh, nhưng lại không có ý đồ độc ác như vậy. Nhưng vừa rồi khi hắn thấy Cửu Liên sư tỷ và Kỷ Ninh nói chuyện khá vui vẻ, mà bình thường thì Cửu Liên sư tỷ chỉ nói dăm ba câu đối phó với hắn. Chính vì lẽ đó nên Ẩm Huyết Vấn Kiếm mới sinh ra nỗi bực tức.

"Sao ta lại không thể bằng được tên Kỷ Ninh này? Vì sao Cửu Liên sư tỷ vừa gặp lần đầu với tên Kỷ Ninh này mà đã nhìn người với con mắt khác rồi? Bất kể là so sánh bảo vật bản thân, gia đình, thực lực, gia tộc. Tên Kỷ Ninh này đều không thể bằng được ta!" Sự lạnh lẽo trong đôi mắt của Ẩm Huyết Vấn Kiếm lại càng hiện lên rõ ràng.

"Kỷ Ninh sư đệ." Cửu Liên sư tỷ nói. "Ngươi mới gia nhập môn phái. Sư tỷ có thể cho ngươi mượn một trăm cân nguyên dịch."

Lời vừa dứt, Ẩm Huyết Vấn Kiếm lại càng cảm thấy khó chịu hơn.

Kỷ Ninh lại cười nói. "Không cần. Nếu Vấn Kiếm sư huynh muốn đặt cược một trăm cân nguyên dịch thì ta có thể nhận luôn." Kỷ Ninh vừa lật tay, trong lòng bàn tay cũng xuất hiện một đám thẻ. "Đây là thẻ nguyên dịch ở Thiên Bảo Sơn. Cũng có thể đổi lấy một ngàn lượng nguyên dịch."

"Sao?"

"Thẻ nguyên dịch ở Thiên Bảo Sơn?"

Từng người đều nhìn về phía đám thẻ kia.

Dù sao thì Ẩm Huyết Vấn Kiếm đã gia nhập môn phái khá lâu lại thêm du lịch mạo hiểm bên ngoài các loại nên mới có được vài bảo vật đổi lấy thẻ nguyên dịch ở Thiên Bảo Sơn. Đó là chuyện rất bình thường! Nhưng Kỷ Ninh chỉ mới là đệ tử gia nhập môn phái. Vậy mà có thể lấy một nhát ra thẻ nguyên dịch ngàn lượng Đây đúng là không tầm thường chút nào. Nhưng bọn họ lại không có ai biết được. Đây chính là phần thắng của Kỷ Ninh ở động Vô Ưu.

Tuy cuộc chiến ở động Vô Ưu đã truyền ra ngoài. Nhưng cũng chỉ có rất ít đệ tử trong Hắc Bạch Học cung biết được. Chỉ có tầm cỡ Nguyên Thần đạo nhân như 'Ngũ Hưu' thì mới biết rõ được hết.

"Một trăm Hắc Bạch Đan và một trăm cân nguyên dịch." Một âm thanh già nua vang lên. Ở một góc của Luận Đạo Điện, một lão già tóc bạc đứng đó mở miệng nói. "Nếu hai vị đã đồng ý thì tiền cược đặt ở mức vậy."

"Hiện tai mời hai vị đệ tử lựa chọn khôi lỗi." Lão già tóc bạc nói tiếp.

Lão già tóc bạc này là người phụ trách quản lý khôi lỗi và giải quyết các việc vặt ở Luận Đạo Điện.

Kỷ Ninh và Ẩm Huyết Vấn Kiếm cùng nhau đi tới một cửa bên. Căn phong sau cánh cửa đó có cất giữ lượng lớn các loại khôi lỗi.

Vào tới điện sảnh nhỏ kia.

Lão già tóc bạc chỉ vào từng khôi lỗi ở bên. Ước chừng có tới mấy trăm khôi lỗi. Những khôi lỗi này đều có màu đen xì như thể được điêu khắc từ đá vậy. "Những khôi lỗi này đều có mức nguyên lực bằng nhau. Lực lượng bọn chúng xuất ra cũng đều là nguyên lực Vạn Tượng tiền kỳ. Đây là một trong những loại được tiên nhân chuyển thế trong Học cung dùng thần thức tạo ra, thần thức thêm vào trong khôi lỗi của bọn họ cũng có ảnh hưởng nhưng cực kỳ nhỏ." Kỷ Ninh gật đầu.

Thần thức chỉ có thực lực hơn Tử Phủ viên mãn một chút, còn cách Vạn Tượng tiền kỳ không ít. Nên cho dù truyền vào trong binh khí thì cũng có ảnh hưởng không đáng kể.

"Những khôi lỗi này đều có tự dùng binh khí riêng." Lão già tóc bạc nói. "Có phi kiếm, có phi châm. Có dây, có chùy Tóm lại, là các loại pháp bảo đều có hết! Các ngươi cứ theo hiểu biết của mình mà chọn lấy một con khôi lỗi."

Ẩm Huyết Vấn Kiếm chọn rất nhanh. Hắn tới thẳng chỗ một con khôi lỗi, tay đặt lên trên người nó, chỉ trong phút chốc là đã luyện hóa xong.

"Ta sẽ ra ngoài trước. Ngươi cứ từ từ mà chọn." Ẩm Huyết Vấn Kiếm lườm Kỷ Ninh một cái rồi bước ra ngoài. Mà con khôi lỗi kia cũng đã hóa thành ảo anh bay theo.

Kỷ Ninh liếc mắt một cái là đã nhắm được một con khôi lỗi.

Trong Luận Đạo Điện có tám đệ tử đừng ngoài xem, trong đó có Mộc Tử Sóc và Cửu Liên sư tỷ. "Sao lại đặt cược lớn như vậy chứ. Một trăm Hắc Bạch Đan thì đã đành, đằng này lại còn thêm cả một trăm cân nguyên dịch! Vấn Kiếm sư đệ cũng hơi quá rồi. Dù có chèn ép thì cũng không nên chèn ép sư đệ mới tới như vậy."

"Đúng là hơi quá thật."

Những vị đồng môn này bàn tán với nhau.

Mà lúc này, Ẩm Huyết Vấn Kiếm cũng lao ra từ cửa bên, rồi hắn phi thẳng qua khoảng cách trăm trượng, nhảy lên một cây cột đá cao hơn mười trượng, khoanh chân ngồi trên đó. Vèo! Một con khôi lỗi cùng phi ra, rồi lặng yên đứng ở giữa sân đấu.

"Chọn khôi lỗi chính là Bắc Đẩu khôi lỗi."

"Vấn Kiếm sư huynh thật hung hãn. Hắn chọn chính là Bắc Đẩu, khôi lỗi mà hắn am hiểu nhất."

"Không biết Kỷ Ninh sư đệ chọn khôi lỗi nào đây?"

Khôi lỗi không phân chia thực lực cao thấp, chỉ có không thích hợp hay thích hợp để sử dụng thôi. Ví dụ như Kỷ Ninh mà chọn khôi lỗi dùng chùy thì sẽ không phát huy được bao nhiêu thực lực.

"Đã ra rồi."

"Kỷ Ninh sư đệ ra rồi." Cả đám cùng quay đầu lại. Trong đôi mắt của Mộc Tử Sóc hiện lên chút lo lắng. Mà Cửu Liên sư tỷ kia lại nhìn Kỷ Ninh với chút tò mò.

Kỷ Ninh đi ra, một con khôi lỗi theo sau.

Vèo! Vèo!

Kỷ Ninh và con khôi lỗi một trước một sau đều nhảy lên. Kỷ Ninh nhảy lên một cây cột đá, khoanh chân ngồi. Còn con khôi lỗi lại nhảy tới giữa sân đấu làm sân đấu chấn động.

Hai cây cột đá đội diện ở hai phía xa xa. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

Kỷ Ninh và Ẩm Huyết Vấn Kiếm cũng nhìn đối mặt với nhau. Khoảng cách giữa hai bên khoảng tầm trăm trượng.

Hai con khôi lỗi ở phía dưới cũng có khoảng cách tầm trăm trượng.

"Lên." Lão già tóc bạc quát. Ầm ầm

Lập tức tầng tầng sóng gợn hiện lên, một đại trận phong cấm chụp xuống, vây kín toàn bộ sân đấu. Đám người Mộc Tử Sóc ở bên ngoài, bên trong chỉ còn lại Ẩm Huyết Vấn Kiếm và Kỷ Ninh.

"Vạn Kiếm khôi lỗi!" Ẩm Huyết Vấn Kiếm khoanh chân ngồi trên cột đá, liếc mắt một cái liền hừ lạnh. "Không biết tự lượng sức mình."

"Xin sư huynh chỉ giáo." Kỷ Ninh hô lên.

"Xin mời." Ẩm Huyết Vấn Kiếm quát. Đám đệ tử cùng môn phái đứng xung quanh nín thở. Kỷ Ninh - đại đồ đệ của Điện Tài tiên nhân với Ẩm Huyết Vấn Kiếm sư huynh. Trong hai người, ai là kẻ mạnh hơn?