- Lần này coi như tốt vận khí, gặp phải Chân Thần, không còn sót lại bao nhiêu thần lực. Mới chỉ mấy năm đã tiêu hao hết được rồi. Chỉ là đáng tiếc, người có thể bị giam giữ ở nơi này địa vị phi phàm ah, ngạo khí quá mạnh.
Sưu.
Kiểm tra bảo vật còn sót lại của tên Thiên Tị Chân Thần này một chút, về sau hắn lập tức bay đi, rời khỏi nơi này.
Chỉ nửa canh giờ sau.
Bên trên bình nguyên rộng lớn, ở trong hư không có một cái xích sắt kéo dài ra, bên trên đang giam giữ một Chân Tiên ăn mặc kim bào đẹp đẽ.
- Việc lạ, người bị giam giữ ở nơi đây, phần lớn đều tiết kiệm pháp lực. Nhưng mà Chân Tiên này lại một mực duy trì pháp bảo của hắn.
Kỷ Ninh mặc áo bào trắng phá không bay tới.
- Hắn là... Thất Phong Chân Tiên?
Sau khi Kỷ Ninh thấy rõ dung mạo của đối phương, hắn lập tức nhận ra được. Trước đó bởi vì nhiều lần sưu hồn, cho nên Kỷ Ninh đối với Cửu Phương hỗn độn quốc cũng có hiểu biết sơ lược. Vị Chân Tiên trước mắt này luôn duy trì dung mạo của mình. Cũng không có gầy tới mức da bọc xương, mà còn rất dễ phân biệt ra được.
Kỷ Ninh nhanh chóng bay đến, về sau mới đáp xuống.
- Khán Thủ giả?
Chân Tiên ăn mặc kim bào đẹp đẽ quý giá kia nhìn Kỷ Ninh, bỗng nhiên nhíu mày, nói:
- Ngươi...
- Cửu Phương hỗn độn quốc đã diệt.
Kỷ Ninh cười nói:
- Thế giới lao ngục này đã rơi vào ta tay, ta cũng không thể nhìn bảo sơn mà không lên a. Cho nên ngươi có hai lựa chọn, một là để cho ta sưu hồn, lại đem pháp bảo của ngươi giao cho ta. Con đường còn lại chính là đường chết. Trước khi tới đây ta đã gặp phải bốn gã Chân Thần Chân Tiên, đây là pháp bảo của bọn họ.
Sưu Sưu.
Trước mặt Kỷ Ninh lập tức có từng kiện từng kiện Tiên Thiên Linh Bảo lơ lửng, uy năng chấn động kinh người.
- Cận Hoàng? Thiên Tị...
Thất Phong Chân Tiên vốn rất là bình tĩnh lập tức biến sắc. Người có thể bị giam giữ ở nơi này đều là nhân vật phong vân trong Cửu Phương hỗn độn quốc. Chân Tiên mà hiện tại Kỷ Ninh đụng phải đều là đệ nhất đẳng a. Ngay cả nhị đẳng cũng không có đụng gặp phải. Mà tự nhiên Thất Phong Chân Tiên cũng biết bốn vị này lợi hại như thế nào.
- Biến thành tù nhân, ta còn có thể làm như thế nào đây chứ? Không biết tương lai ta có thể được thả ra ngoài hay sao?
- Nếu như ta có thực lực kia, đương nhiên sẽ thả ngươi ra ngoài.
Kỷ Ninh nói.
Thất Phong Chân Tiên gật đầu, nhắm mắt lại.
Kỷ Ninh kinh hỉ vạn phần, đây là tên Chân Thần Chân Tiên thứ năm mà hắn gặp phải. Trước đó, bốn người kia đều hao phí không ít thời gian để tiêu hao pháo lực. Thế nhưng người này không ngờ lại cúi đầu, lúc này hắn vươn bàn tay ra, bàn tay tăng vọt lên mấy trăm dặm, rơi vào trên đỉnh đầu của người gọi là Thất Phong Chân Tiên kia, bắt đầu sưu hồn.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút.
- Ồ?
Kỷ Ninh bỗng nhiên khẽ giật mình.
- Băng Hỏa Thối Luyện Kim Đan thuật?
Ở trong trí nhớ của Thất Phong Chân Tiên, ở bên trong một bọt khí trí nhớ cũng không có lời thề bổn mạng ngăn cản. Ở bên trong là một môn Băng Hỏa Thối Luyện Kim Đan thuật bị Kỷ Ninh phát hiện ra, đương nhiên thần hồn của Kỷ Ninh cũng có thể nhanh chóng ghi nhớ toàn bộ.
...
Kỷ Ninh nhanh chóng thu hồi lại lại cánh tay mấy trăm dặm kia, khôi phục lại bộ dáng vốn có. Kỷ Ninh lập tức đứng sững sờ ở đó.
- Băng Hỏa Thối Luyện.
- Cửu Diễm Tương, Băng Tâm Tủy.
Kỷ Ninh thì thào tự nói.
- Từ lúc nào số mệnh của ta tốt như vậy chứ?
Trước đó Kỷ Ninh còn bị Lôi Thần Thiên Tôn xem thường, khi đó Kỷ Ninh cũng không tức giận gì cả. Tâm lực của hắn đạt tới tầng thứ tư, hắn rất rõ ràng mình chỉ là một Thiên Thần Chân Tiên mà thôi. Cho dù có một môn độn thuật lợi hại, thế nhưng so với Chân Thần Đạo Tổ đạt tới cấp độ cao như Lôi Thần Thiên Tôn mà nói, vẫn có chênh lệch rất xa. Đối phương có thể đơn giản giết chết chính mình.
Không trách được người khác, chỉ tự trách mình yếu đuối mà thôi.
Nếu như muốn chứng minh mình, như vậy phải tu luyện tới mức có thể ngang hàng nói chuyện với đối phương. Hắn thật không ngờ, đám Chân Thần Đạo Tổ vừa mới tụ hội được một chút rồi rời đi thì ở trong Thế giới lao ngục này, hắn đã nhận được pháp môn đề thăng Kim Đan.
- Pháp môn đề thăng Kim Đan cũng phải cần mượn nhờ ngoại vật, mượn nhờ một ít Hỗn Độn kỳ vật.
Kỷ Ninh nhẹ giọng cảm khái, nói:
- Vốn tưởng rằng, cho dù ta có đạt được pháp môn này, muốn đề thăng Kim Đan lên cũng là chuyện cực kỳ gian nan sự tình. Cần phải tìm được Hỗn Độn kỳ vật. Thậm chí rất có khả năng không tìm thấy a.
- Chỉ là...
- Môn Băng Hỏa Thối Luyện Kim Đan thuật này cần hai loại Hỗn Độn kỳ vật là Cửu Diễm Tương và Băng Tâm Tủy. Mặc dù rất khó tìm kiếm, thế nhưng ta lại hoàn toàn có hi vọng.
Cửu Diễm Tương...
Kỷ Ninh đã sớm nghe nói qua nó. Thứ này trong Tam giới có! Dù sao Tam giới cũng là thứ mà hai đại Hỗn Độn thế giới va chạm mà sinh ra đời. Có không ít Đại Năng Giả, thường xuyên ngao du Hỗn Độn, cũng đã tích lũy không ít Hỗn Độn kỳ vật. Hiện nay ở trong bảo khố của hoàng tộc Nhân tộc có Cửu Diễm Tương. Mà trận doanh Nữ Oa hoàn toàn có thể dùng bảo vật khác để đi đổi nó!
Cửu Diễm Tương này chỉ trong Hỗn độn mới có, thế nhưng lúc này lại có thể đơn giản thu tới tay. Cửu Diễm Tương đối với Tam giới mà nói không được tính là trân quý, bởi vì bảo vật này, cho đến nay Tam giới mới chỉ phát hiện ra được mà thôi. Chỉ hữu dụng trong lúc luyện chế pháp bảo! Cách dùng khác thì tạm thời chưa có phát hiện ra được.
Băng Tâm Tủy, trong Tam giới cũng không có. Nhưng mà
- Băng Tâm Tủy, ở ngay trong Đầm Nguyệt Hạ a!
Ở bên trong Đầm Nguyệt Hạ có Băng Tâm Linh Diệp. Mà Băng Tâm Linh Diệp lại sinh trưởng bên trên Băng Tâm Tủy a.
- Thần Vương Vô Gian Môn kia bức ta đi đầm Nguyệt Hạ, hiện tại ta lại có pháp môn tăng lên Kim Đan. Cũng cần gấp Băng Tâm Tủy, vừa vặn cũng muốn đi đầm Nguyệt Hạ a.
Kỷ Ninh bỗng nhiên cảm nhận được, vận mệnh quả thực là thần kỳ.
- Mặc kệ như thế nào, Băng Tâm Tủy là tình thế bắt buộc a! Chỉ cần có hai đại Hỗn Độn kỳ vật như Cửu Diễm Tương, Băng Tâm Tủy. Một khi thi triển Băng Hỏa Thối Luyện Kim Đan thuật, đến lúc đó ta chính là Chân Tiên nhị đẳng. Xem như đã bước nửa bước vào cánh cửa Đạo Tổ rồi.
Kỷ Ninh cảm nhận, ở trong hạo kiếp này, hắn đã bắt đầu đã có lực lượng giãy dụa.